Siêu Cấp Binh Vương

Chương 709: Y Hạ Đoạt Quyền (9)



Điểm khác nhau lớn nhất giữa người thông minh cùng người ngu xuẩn chính là, người ngu xuẩn thường cho rằng mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình, kết quả là ngay cả mình cũng bị bán đi hồi nào mà không biết.

Đằng Lâm Dực chính là một người như vậy, hắn vẫn cho là Trung Trạch Khánh Tử là tình nhân của hắn, là gián diệp do hắn an bài tại bên cạnh Bách Địa Phong, thay hắn thám thính tình báo, thay hắn bố trí kế hoạch đối phó gia tộc Bách Địa. Thế nhưng mà, hắn lại không ngờ Trung Trạch Khánh Tử lại là gián điệp hai mang, cô làm hết thảy mọi chuyện đều là vì muốn chiếm đoạt gia tộc Ninja Y Hạ, mà ngay cả hắn, cô cũng muốn diệt trừ.

Trung Trạch Khánh Tử cười lạnh một tiếng, nói: "Trách không được gia tộc Đằng Lâm của ông vĩnh viễn không bằng gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ, bởi vì ông là người quá mức ngu xuẩn, có người lãnh đạo giống như ông vậy, thì gia tộc Đằng Lâm làm sao có thể trở nên mạnh mẽ cho được. Một chân của ông đã bước vào trong quan tài rồi, ông cảm thấy tôi sẽ thích ông sao? Trừ phi là mắt của tôi bị mù. Đúng vậy, ông chỉ là một con cờ của tôi mà thôi, là con cờ mà tôi dùng để đối phó gia tộc Ninja Y Hạ. Chỉ cần qua ngày hôm nay, thì trên thế gian này sẽ không còn gia tộc Ninja Y Hạ nữa. Chờ sao khi tôi giải quyết lưu phái Ninja Giáp Hạ, thì tại Nhật Bản, chỉ có Sakura mị nhẫn của tôi một nhà độc đại."

"Sakura mị nhẫn? Cô là người của Sakura mị nhẫn?" Toàn thân Đằng Lâm Dực chấn động, quả thật không thể tin được. Nhớ tới những chuyện trước kia, xem tình hình bây giờ, Đằng Lâm Dực không khỏi lộ vẻ sầu thảm cười cười, hắn vốn tự cho là hắn đang trêu đùa Bách Đìa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm ở trong lòng bàn tay, nhưng lại không ngờ rằng bản thân hắn cũng chỉ là một con cờ của người ta mà thôi.

Toàn thân của Phục Bộ Thiên Tầm không khỏi run lên, có chút không thể tin được. Sakura mị nhẫn, Y Hạ, Giáp Hạ, chính là ba đại tổ chức Ninja lớn nhất Nhật Bản, mà trong đó thì Sakura mị nhẫn là thần bí nhất, qua nhiều năm như vậy, tuy Phục Bộ Thiên Tầm biết rõ Sakura mị nhẫn vẫn tồn tại, nhưng lại không có chút nào tin tức của bọn họ. Hôm nay, lại không nghĩ rằng, vậy mà người của Sakura mị nhẫn đã tiến vào bên trong gia tộc Ninja Y Hạ, hơn nữa còn khiến cho gia tộc Ninja Y Hạ nội loạn, quả nhiên là quá đáng sợ ah. Nhớ tới lời Trung Trạch Khánh Tử đã nói, Phục Bộ Thiên Tầm cảm thấy những thành viên gia tộc Phục Bộ tới đây hôm nay, chỉ sợ sẽ không có người nào có thể sống sót rời khỏi nơi đây a.

Ánh mắt của Phục Bộ Thiên Tầm không khỏi chuyển hướng Diệp Khiêm, ẩn ẩn phát giác được Diệp Khiêm tựa hồ đối với những chuyện này đều hết sức rõ ràng, hết thảy tựa hồ đều nằm trong sự tính toán của hắn. Nhìn thấy nụ cười tự tin trên khuôn mặt Diệp Khiêm, trong nội tâm của Phục Bộ Thiên Tầm không hiểu sao lại cảm thấy lạnh cả người, hắn cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt này ẩn giấu quá sâu, là một đối thủ cực kỳ đáng sợ. Phục Bộ Thiên Tầm thậm chí âm thầm thầm nghĩ, tương lai bất kể như thế nào, đều không nên cùng Diệp Khiêm là địch, nếu không hắn nhất định sẽ thất bại thảm hại.

Diệp Khiêm cũng không rõ ràng lắm bối cảnh của Trung Trạch Khánh Tử, hắn chỉ phỏng đoán thân phận của cô ấy mà thôi, còn có đúng như phỏng đoán của hắn hay không thì hắn cũng không biết được. Hắn sở dĩ một mực làm một người ngoài đứng xem, cũng không có nhúng tay vào là vì muốn nhìn xem sau lưng Trung Trạch Khánh Tử rốt cuộc là thế lực gì. Sự thật quả thật giống như Lâm Phong đã phỏng đoán, cô gái này quả thật là người của Sakura mị nhẫn. Hơn nữa, Sakura mị nhẫn cùng gia tộc Ninja Y Hạ cùng Hắc Long hội đều không có chung đường. Trong đầu của Diệp Khiêm không ngừng suy nghĩ, nghĩ xem có thể lợi dụng Sakura mị nhẫn đi đối phó Hắc Long hội hay không, bất quá hắn cũng biết đây là chuyện rất khó khăn. Liên tưởng tới Tiểu Đảo Hoa Âm ở bên cạnh Tạ Đông Bách, Diệp Khiêm ẩn ẩn cảm thấy Sakura mị nhẫn nhất định có một âm mưu rất khổng lồ, chỉ sợ bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép hắn cản trở kế hoạch của bọn họ a.

"Đúng vậy, Sakura mị nhẫn tôi đã chuẩn bị vài thập niên, chính là vì ngày hôm nay. Nhật Bản, từ nay về sau sẽ không còn là thiên hạ của Y Hạ và Giáp Hạ, mà là thiên hạ của Sakura mị nhẫn tôi. Chỉ trách các ông không coi ai ra gì, cuồng vọng tự đại." Trung Trạch Khánh Tử cười lạnh một tiếng, nói.

Trong ánh mắt của Đằng Lâm Dực tóe phát ra trận trận sát ý sâm lãnh. Tuy hắn một lòng muốn cướp lấy quyền lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ, bất quá hắn thủy chung vẫn là thành viên gia tộc Ninja Y Hạ, cho nên hắn không hy vọng gia tộc Ninja Y Hạ bị người khác tiêu diệt. Huống hồ, nếu như không có gia tộc Ninja Y Hạ, thì Đằng Lâm Dực hắn chịu nhục hai mươi năm là vì cái gì? Hắn đã nhận được cái gì? Chẳng phải là rất không đáng sao. Huống chi, vô luận như thế nào hắn cũng không cách nào tha thứ cho người phụ nữ đã lừa gạt cùng trêu đùa hắn, đây quả thật là chuyện quá mất mặt, cho nên, vô luận như thế nào, coi như là đánh mất mạng sống của mình, thì hắn cũng tuyệt đối sẽ không thể để cho Trung Trạch Khánh Tử sống sót.

Chỉ qua một lúc, thì những thành viên gia tộc Đằng Lâm ở bên ngoài đều đã bị giết chết, sau đó một đám người tràn vào trong phòng. Trên thân bọn đều mặc trang phục dã chiến, có vài phần khí tức quân nhân, không hề giống như những nhân sĩ giang hồ. "Trung Trạch tiểu thư, bên ngoài đã toàn bộ giải quyết, mời ra chỉ thị!" Một vị đầu lĩnh trẻ tuổi ước chừng 27-28 tuổi, nói.

Trung Trạch Khánh Tử nhẹ gật đầu, nói: "Tốt, bắt hết đám người này lại cho tôi. Trừ anh ấy ra, thì những người còn lại giết sạch." Vừa nói, vừa chỉ Diệp Khiêm bên cạnh.

Ở trong chỗ tối, Lâm Phong nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi bất đắc dĩ cười cười, nói: "Anh Bạch, tôi đã nói Diệp Khiêm có số đào hoa. Anh xem, ngay cả người Sakura mị nhẫn cũng không muốn để cho anh ấy chết."

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hiểu rõ đây chỉ lời mói vui đùa của Lâm Phong mà thôi, nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Là đào hoa kiếp a."

Dừng một chút, Lâm Phong lại nói tiếp: "Anh Bạch, theo anh thì những người kia có lai lịch thế nào? Không phải trong tổ chức Sakura mị nhẫn chỉ toàn là nữ nhân thôi sao? Còn những người này thì có thân phận gì?"

"Xem tư thế đi đường cùng động tác của bọn họ, giống như là quân nhân đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, hơn nữa trên người của bọn họ còn có một loại khí chất quân nhân. Nếu như tôi không có đoán sai, thì bọn họ hẳn là người của quân đội a." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chậm rãi nói.

"Người của quân đội?" Lâm Phong không khỏi có chút nhíu lông mày một chút, nói, "Chẳng lẽ Sakura mị nhẫn phụ thuộc vào quân đội Nhật Bản? Hết thảy mọi chuyện đều là kế hoạch của những người trong quân đội Nhật Bản xếp đặt thiết kế?"

"Tạm thời còn không rõ ràng cho lắm, bất quá có lẽ không kém bao nhiêu đâu. Đám người trong quân đội Nhật Bản kia, một mực đều không có hết hy vọng, bọn họ còn tưởng nhớ đến sự huy hoàng trong chiến tranh thế giới lần thứ 2." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

Lâm Phong có chút bĩu môi, nói tiếp: "Anh Bạch, chúng ta có lẽ nên đi ra ngoài rồi?"

"Đợi một chút, còn có kịch vui để xem." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói. . Truyện Hot

Lâm Phong hơi sững sờ, quay đầu tiếp tục nhìn xuống, không nói thêm gì nữa.

"Trung trạch tiểu thư đối với tôi thật tốt a, nếu như không phải tôi đã có vợ rồi, thì tôi sẽ lấy cô làm vợ." Diệp Khiêm có chút cười cười, thản nhiên nói.

Trung Trạch Khánh Tử lườm Diệp Khiêm, nói: "Diệp tiên sinh ngược lại rất phong lưu a, nếu như Diệp tiên sinh có thể đáp ứng điều kiện của tôi, cho tôi đầy đủ sính lễ thì tôi sẽ xem xét một chút."

"Đáng tiếc cô không phải là mẫu người của tôi, tôi không có hứng thú với cave, người Hoa Hạ chúng tôi chú ý tới chính là trinh tiết, nếu như mang theo cô đi ra ngoài thì sẽ làm cho tôi mất hết mặt mũi ah. Hay là thôi đi, miễn cho cô bị người ta mắng ở sau lưng. Hơn nữa, tôi là một kẻ nghèo kiết xác, ngoại trừ mấy huynh đệ Nanh Sói ra thì tôi không có gì hết, nên sính lễ này tôi cũng cầm không ra được ah." Diệp Khiêm phong khinh vân đạm vừa cười vừa nói.

"Hừ!" Trung Trạch Khánh Tử lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn lướt qua những thủ hạ, nói: "Các anh còn chờ gì mà chưa động thủ?"

Cô vừa nói xong, thì những người kia liền nhao nhao bắt đầu bao vây bọn người Đằng Lâm Dực lại. Đằng Lâm Dực gầm lên giận dữ, nói: "Gái điếm thúi, lão phu sẽ giết chết cô trước." Vừa mới nói xong, Đằng Lâm Dực nhanh chóng vung vẩy trường đao trong tay hướng Trung Trạch Khánh Tử vọt tới. Những thành viên gia tộc Đằng Lâm mà hắn mang tới đã bị tiêu diệt toàn bộ, xung quanh lại toàn là địch nhân, cho nên Đằng Lâm Dực biết rõ hôm nay hắn không có cách nào sống sót rời khỏi nơi đây. Hắn không muốn khoanh tay chịu chết, cho nên hắn quyết định liều mạng bắt giữ Trung Trạch Khánh Tử, chỉ cần bắt được Trung Trạch Khánh Tử thì hắn có thể an toàn rời khỏi nơi đây.

"Phục Bộ Thiên Tầm, Diệp Khiêm, hai người sao còn chưa động thủ sao? Bắt giặc trước bắt vua, nếu như hai người không muốn chết, thì hãy cùng với tôi liên thủ giết đi ra ngoài." Đằng Lâm Dực vừa vung vẩy trường đao trong tay hương rung Trạch Khánh Tử công kích tới, vừa nói.

Gã đầu lĩnh trẻ tuổi nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi chấn động, cuống quít hướng Đằng Lâm Dực vọt tới. Hắn đã nhận được nghiêm lệnh, hết thảy đều nghe theo Trung Trạch Khánh Tử an bài, vô luận như thế nào cũng phải bảo vệ an toàn cho Trung Trạch Khánh Tử, không thể để cho cô ấy chịu bất cứ tổn thương nào. Tuy hắn đối với mấy Ninja này cũng không có bao nhiêu hảo cảm, nhưng lúc này hắn không thể không nghe theo mệnh lệnh thượng cấp, hiệp trợ Trung Trạch Khánh Tử chiếm lấy gia tộc Ninja Y Hạ.

Diệp Khiêm thủ hộ ở bên cạnh Phục Bộ Thiên Tầm, ngăn cản công kích của địch nhân. Bởi vì Trung Trạch Khánh Tử có lệnh, không được giết chết Diệp Khiêm, cho nên những người kia động thủ khó tránh khỏi có chút bó tay bó chân. Bất quá, Diệp Khiêm lại hoàn toàn không có loại cố kỵ này, ra tay cay độc, không cho địch nhân có bất kỳ cơ hội thở dốc nào.

Tống Nhiên dù sao cũng từng là sát thủ đỉnh cấp của tổ chức sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp, cho dù những năm gần đây cô rất ít khi ra tay giết người, nhưng một thân công phu của cô cũng không có giảm xuống bao nhiêu. Công phu của những người này mặc dù không tệ, nhưng cũng không có sử dụng công phu vậy xảo trá quỷ dị giống như Ninja, mà càng giống là võ thuật dùng trong quân đội. Đối mặt địch nhân như vậy, Tống Nhiên tự nhiên là chiếm hết thượng phong. Bất quá, song quyền nan địch tứ thủ, nếu như lại tiếp tục như vậy thì Tống Nhiên khó tránh khỏi sẽ có chút chống chịu không nổi.

Thành viên Sakura mị nhẫn không chỉ có học riêng Mị Hoặc chi thuật, mà còn học võ thuật chuyên dùng để giết người, một thân công phu của Trung Trạch Khánh Tử cũng không phải là dạng vừa, chỉ cần nhìn thấy vừa rồi cô chỉ cần dùng một chiêu liền có thể đánh bại Bách Địa Phong, cũng đủ để thấy công phu của cô như thế nào rồi. Mặc dù nói, lúc đó Bách Địa Phong đã bị Diệp Khiêm đánh trọng thương, nhưng muốn dùng một chiêu để đánh bại hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Đối mặt công kích của Đằng Lâm Dực, Trung Trạch Khánh Tử vẫn nhẹ nhàng như thường, không có chút bối rối nào. Nhìn thấy gã đầu lĩnh trẻ tuổi muốn tới giúp mình, Trung Trạch Khánh Tử vội vàng nói: "Mau đi bắt cô gái kia lại."

Trung Trạch Khánh Tử biết rõ mối quan hệ giữa Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên, nhìn thấy Diệp Khiêm một mực thủ hộ ở bên cạnh Phục Bộ Thiên Tầm, hơn nữa vừa rồi cô còn ra mệnh lệnh không được giết chết Diệp Khiêm, nên bây giờ chỉ có cách bắt giữ Tống Nhiên, nhằm mục đích uy hiếp Diệp Khiêm, đến lúc đó muốn bắt Diệp Khiêm thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều rồi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv