Siêu Cấp Binh Vương

Chương 704: Y Hạ Đoạt Quyền (4)



Công phu của Bách Địa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm chỉ sàn sàn nhau mà thôi, tuy đây là đang ở trong nhà của hắn, nhìn thì giống như là hắn chiếm lấy ưu thế địa lợi, kì thực bởi vì sự xuất hiện của Diệp Khiêm, khiến cho hắn vừa phải ứng phó sự công kích của Phục Bộ Thiên Tầm còn phải vừa quan sát tình hình của Bách Địa Phong, khiến cho hắn chiến đấu khó tránh khỏi có chút bó tay bó chân.

Mặc dù Bách Địa Đoàn Tàng thông hiểu rất nhiều loại kiếm thuật, thế nhưng mà bởi vì sở học của hắn quá mức tạp nham, không thể chuyên tâm một loại võ học, bởi vậy, công phu của Bách Địa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm cũng chỉ sàn sàn nhau mà thôi. Thế nhưng mà, bởi vì Diệp Khiêm đánh bại Bách Địa Phong, chuyện này đã tạo thành áp lực rất lớn cho Bách Địa Đoàn Tàng, khiến cho hắn có chút bối rối. Hơn nữa, bên ngoài chiến đấu lâu như vậy, mà vẫn không thể giải quyết xong người của Phục Bộ Thiên Tầm mang đến, chuyện này khiến cho Bách Địa Đoàn Tàng tức giận không thôi, âm thầm mắng: "Một đám phế vật, không thể nhờ vả được gì."

Nghe được lời Bách Địa Đoàn Tàng nói, Trung Trạch Khánh Tử liền nói ra: "Gia chủ, tôi... Tôi... Ngay cà thiếu gia cũng không phải là đối thủ của Diệp Khiêm, thì tôi làm sao có thể là đối thủ của anh ấy ah." Bộ dáng kia, giống như là rất ủy khuất và khó xử.

Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Tôi đã nói cô gái này có mưu đồ làm loạn, thế nhưng mà Bách Địa gia chủ không tin tôi. Ha ha, Hiện tại ông đã thấy rõ ràng rồi chứ?."

Bách Địa Đoàn Tàng có chút nhíu mày, lúc này hắn cũng hiểu được Trung Trạch Khánh Tử thật sự đúng như lời Diệp khiêm đã nói, cũng không phải là người thiện lương gì, chỉ sợ là có mục đích gì đó a. Bất quá lúc này, hắn đã bị Phục Bộ Thiên Tầm cuốn lấy, hơn nữa, cũng không thể bứt ra được. Ngẫm lại bản thân hắn lại bị một cô gái đùa bỡn, trong lòng của Bách Địa Đoàn Tàng phẫn nộ không thôi, hận không thể lập tức bổ nhào qua giết chết cô ấy.

"Phục Bộ gia chủ, chúng ta không cần phải đánh nữa, có được không? Chuyện hôm nay tôi sẽ xem như là chuyện gì cũng không có phát sinh, chúng ta tạm thời dừng lại a, đừng cho người khác đục nước béo cò, thừa cơ chiếm được tiện nghi." Bách Địa Đoàn Tàng nói.

Phục Bộ Thiên Tầm hừ lạnh một tiếng, nói: "Bách Địa gia chủ, tôi không có nghe lầm chớ? Ông cho Phục Bộ Thiên Tầm tôi là kẻ ngốc sao? Nếu như hôm nay tôi không giết chết ông, thì ông sẽ bỏ qua cho tôi sao? Hừ, sau đó ông nhất định sẽ trả thù tôi, trả thù toàn bộ gia tộc Phục Bộ. Phục Bộ Thiên Tầm tôi cũng không phải là người ngu, không phải là loại người mà ông muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó. Bách Địa Đoàn Tàng, tôi nói cho ông biết, hôm nay, trong hai người chúng ta chỉ có một người có thể sống rời khỏi nơi đây."

Tuy Phục Bộ Thiên Tầm cũng hiểu rõ ý tứ của Bách Địa Đoàn Tàng, biết rõ hắn không phải sợ hãi, mà là do hắn biết hắn đã bị người ta lừa gạt, cho nên trong nội tâm cảm thấy không cam lòng, muốn ra tay với Trung Trạch Khánh Tử. Thế nhưng mà, Phục Bộ Thiên Tầm rất rõ ràng cách làm người của Bách Địa Đoàn Tàng, nếu như hôm nay hắn không giết chết Bách Địa Đoàn Tàng, thì Bách Địa Đoàn Tàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp đối phó hắn. Đợi khi Bách Địa Đoàn Tàng vượt qua cửa ải này, thì đến lúc đó gia tộc Phục Bộ sẽ không phải là đối thủ của gia tộc Bách Địa.

Bách Địa Đoàn Tàng tức giận hừ một tiếng, nói: "Đúng là thứ không biết phân biệt tốt xấu, đã như vậy, lão phu sẽ giết chết ông trước."

"Vậy thì phải xem ông có năng lực kia hay không." Phục Bộ Thiên Tầm hừ lạnh một tiếng, trường đao trong tay giơ lên bổ xuống. Đao thế uy mãnh, hơn nữa xảo trá vô cùng. Bách Địa Đoàn Tàng vung đao nghênh tiếp, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, thanh đao của Bách Địa Đoàn Tàng cùng thanh đao của Phục Bộ Thiên Tầm đều bị chém gãy. Nhưng mà, Phục Bộ Thiên Tầm cũng không có để ý tới, cầm đoạn đao còn lại trong tay theo một góc độ quỷ dị đâm vào bụng của Bách Địa Đoàn Tàng.

Máu tươi, lập tức chảy ra. Phục Bộ Thiên Tầm dùng sức hướng về sau, muốn rút đoạn đao đang cắm ở trong bụng Bách Địa Đoàn Tàng ra, thế nhưng mà Bách Địa Đoàn Tàng lại dùng tay bắt lấy đoạn đao, Phục Bộ Thiên Tầm sửng sốt không nhổ ra được. Phục Bộ Thiên Tầm khẽ chau mày, cuống quít lui về phía sau. Thế nhưng mà, cũng đã không còn kịp rồi, Bách Địa Đoàn Tàng một tay nắm chặt đoạn đao đang đâm vào trong bụng hắn, tay còn lại cầm một nửa thanh đại đao Đông Dương liền đâm vào bụng của Phục Bộ Thiên Tầm.

Phục Bộ Thiên Tầm cùng Bách Địa Đoàn Tàng chạm nhau một chưởng, sau đó nhanh chóng tách ra. Hai người đều che bụng của mình lại, máu tươi vẫn không ngừng tuôn ra bên ngoài, nhưng lại không có ai tự trị thương cho mình. Bởi vì, bọn họ đều sợ hãi, nếu như bọn họ trị liệu thì sẽ bị người khác thừa cơ giết chết bọn họ.

Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Đánh xong? Đánh xong thì hai vị nghỉ ngơi một chút a, trò hay vẫn còn phía sau, hai vị không thể bỏ qua ah. Nghe tôi khuyên một câu, hai vị nên trị liệu cho mình một chút đi a, đừng để chết vì mất hết máu, thì có chút không đáng a."

Cho dù Bách Địa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm muốn tiếp tục đánh, thì lúc này cũng không có cách nào rồi. Ngoài cửa vang lên âm thanh hỗn loạn cùng tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó, liền trông thấy một vị lão giả bước nhanh đi tới. Người đến cũng không phải ai khác, chính là người mà Trung Trạch Khánh Tử đã gửi tin nhắn tới đây thu thập tàn cuộc, Đằng Lâm Dực.

Chỉ thấy Đằng Lâm Dực liếc mắt nhìn Bách Địa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm, cười đắc ý một chút, nói: "Hét, đây không phải Bách Địa gia chủ cùng Phục Bộ gia chủ sao, hai vị làm sao vậy? Như thế nào đều bị thương a?" Sau đó nhìn Diệp Khiêm ở bên cạnh, có chút nhíu lông mày một chút, nói: "Diệp tiên sinh cũng ở đây hả?"

"Đằng Lâm gia chủ, ông làm cái gì vậy? Tại sao ông lại dẫn người xông vào đây, còn giết nhiều thành viên gia tộc Bách Địa như vậy?" Bách Địa Đoàn Tàng phẫn nộ trách mắng.

"Chuyện này ông vẫn chưa rõ sao? Ông làm người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ cũng đủ lâu rồi, bây giờ là lúc ông nên thoái vị. Gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ đều tự cho mình là đệ nhất gia tộc của gia tộc Ninja Y Hạ, vậy gia tộc Đằng Lâm của tôi thì tính toán là cái gì? Các ông quá cuồng vọng, chưa bao giờ đem gia tộc Đằng Lâm tôi để vào mắt, quả thật là khinh người quá đáng ah. Không nghĩ tới ông trời cũng giúp tôi, hôm nay vậy mà có thể một mũi tên trúng ba con chim, đem hai ông đồng thời thu thập. Hừ, về sau trên thế giới này không còn gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ nữa, chỉ có gia tộc Đằng Lâm tôi mà thôi." Đằng Lâm Dực cười đắc ý nói.

"Ông muốn tạo phản?" Bách Địa Đoàn Tàng lạnh giọng nói.

"Tạo phản? Chuyện đó sai rồi, tôi chỉ vì tương lai của gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta mà thôi. Đem gia tộc Ninja Y Hạ giao trong tay lão thất phu ông, lão phu lo lắng vô cùng, lo sợ ông sẽ đem gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta làm hỏng." Đằng Lâm Dực cười lạnh một tiếng, nói.

"Đã nghe rõ chưa? Bách Địa Đoàn Tàng, ông khiến cho nhiều người tức giận, cũng không phải là chỉ có mình tôi có ý nghĩ tạo phản a." Phục Bộ Thiên Tầm cười lạnh nói, "Ông rốt cuộc đã biết mình làm người thất bại đến cở nào chưa?"

"Hừ, ông cũng chớ nên đắc ý, ông không nghe thấy lời ông ấy vừa mới nói sao? Hai người chúng ta hôm nay đều đừng nghĩ có thể rời khỏi nơi đây. Buồn cười chính là, ông lại trở thành quân cờ của người khác, có lẽ ông so với tôi càng cảm thấy mất mặt a?" Bách Địa Đoàn Tàng nói.

"Hai ông cũng đừng có cãi cọ nữa, dù sao hôm nay không ai thể sống sót rời khỏi nơi đây." Đằng Lâm Dực nói.

"Đợi một chút!" Diệp Khiêm phất phất tay, nói, "Đằng Lâm gia chủ, tôi nghe có chút không hiểu? Chuyện này cùng tôi cũng không có nửa điểm quan hệ a, là ông an bài sát thủ ám sát Bách Địa Phong muốn giá họa cho Phục Bộ gia chủ, khơi mào tranh đấu giữa gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ, là ông muốn cướp lấy vị trí người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ, thế nhưng mà chuyện này cùng tôi cũng không có nửa điểm quan hệ a, ông sao có thể vô duyên vô cớ để tôi liên lụy vào. Đằng Lâm gia chủ làm như vậy, tựa hồ có chút không có phúc hậu ah."

"Phúc hậu?" Đằng Lâm Dực cười lạnh một tiếng, nói, "Tôi đã cùng Hắc Long hội đàm phán rất rõ ràng, chỉ cần tôi đem anh giao cho bọn họ, thì đây chính là một công lao lớn, nó sẽ giúp cho địa vị của tôi ngày càng dâng cao. Anh nói, tôi có thể buông tha cho anh sao? Huống hồ, nếu như hôm nay tôi buông tha cho anh, thì chẳng phải là thả hổ về rừng sao? Đằng Lâm Dực tôi cũng không có ngu như vậy."

"Đằng Lâm Dực, nguyên lai là ông hãm hại tôi? Thật sự không nghĩ tới a, gần đây ít xuất hiện, không cùng người khác tranh đấu dĩ nhiên lại là một con cáo già, ngay cả tôi cũng bị ông lừa." Phục Bộ Thiên Tầm tức giận nói, "Bất quá ông cũng chớ nên đắc ý, cho dù ông giết chết tôi, thì thành viên gia tộc Phục Bộ cũng tuyệt đối sẽ không khuất phục, bọn họ nhất định sẽ tìm ông báo thù."

"Báo thù? Ha ha!" Đằng Lâm Dực vừa cười vừa nói, "Đợi tôi giải quyết hai ông xong, thì gia tộc Phục Bộ cùng gia tộc Bách Địa chính là vật nằm trong lòng bàn tay tôi rồi, bên Hắc Long hội nhất định sẽ khen thưởng cho tôi. Đến lúc đó có Hắc Long hội ủng hộ, ông cho rằng gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ có năng lực chống cự lại sao?"

"Nguyên lai ông là phản đồ? Ông vậy mà bán đứng gia tộc Ninja Y Hạ, cấu kết Hắc Long hội? Đằng Lâm Dực, ông có suy nghĩ tới hậu quả hay không? Người Đảng Dân Chủ (JDP) nhất định sẽ không bỏ qua cho ông, cho dù ông chiếm được gia tộc Ninja Y Hạ, thì ông không có mạng để hưởng thụ." Bách Địa Đoàn Tàng phẫn âm thanh nói.

"Chuyện này cũng không cần ông quan tâm. Những lão gia hỏa Đảng Dân Chủ (JDP) dối trá kia, tôi đã sớm không vừa mắt bọn họ rồi, những chính khách này đều là những kẻ ích kỷ, bọn họ chỉ lo lợi ích của họ mà thôi, trong đầu cả ngày chỉ nghĩ chuyện cướp lấy chính quyền, gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta trong mắt bọn họ bất quá chỉ là tay chân mà thôi. Tôi không muốn tiếp tục làm một con chó cái chuyên vẩy đuôi mừng chủ, nhân sinh của tôi có lẽ nên để tôi tự mình khống chế." Đằng Lâm Dực nói.

"Hừ, Đằng Lâm Dực, ngươi cũng chớ nên đắc ý. Tuy hai người chúng tôi hiện tại đã bị thương, thế nhưng mà ông có năng lực bắt được chúng tôi hay không còn là một vấn đề. Bên trong gia tộc Ninja Y Hạ, công phu của ông bất quá chỉ là nhị lưu mà thôi, cho dù chúng tôi chỉ còn lại nửa cái mạng, cũng đủ để dọn dẹp ông rồi." Bách Địa Đoàn Tàng nói.

"Ha ha..." Đằng Lâm Dực cười to, nói: "Bách Địa Đoàn Tàng, ông cũng quá đề cao mình rồi? Tuy gia tộc Đằng Lâm tôi không so được với gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ, nhưng cũng không phải bất lực giống như ông nói vậy. Ông nói công phu của tôi chỉ là nhị lưu? Hừ, ông cũng quá coi thường tôi rồi. Đằng Lâm Dực tôi muốn giết chết ông đó là một chuyện rất dễ dàng. Bất quá, hiện tại tôi cũng không cần tự mình ra tay a." Sau đó, Đằng Lâm Dực nhìn Trung Trạch Khánh Tử, vừa cười vừa nói: "Tiểu bảo bối, còn không mau mang người trẻ tuổi nổi bật nhất của gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta tới đây."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv