Sau khi đi dạo đến gần nửa đêm, không còn thấy ai nữa thì ta và hắn đi ra khỏi thị trấn và lang thang. Thị trấn này là thị trấn lớn chỉ sau kinh đô. Hai vương quốc trên đại lục Huyền Hoa là Đại Huyền và Hoàng Hoa.
Thị trấn mà ta và hắn vừa đi dạo thuộc về vương quốc Hoàng Hoa. Sau khi đi dạo ta thấy thị trấn này phồn vinh. Tuy nhiên nếu muốn đặt một thế lực thì thật không ổn. Ở nơi này đã có nhiều thế lực rồi. Tuy ta không ngại san bằng mọi thế lực, dùng vũ lực để lấy tốc độ sét đánh leo lên thế lực đứng nhất đại lục nhưng như vậy cũng vấp phải nhiều rắc rối. Ta không đủ thời gian để có thể giải quyết rắc rối. Ta cần phải tu luyện để đi ra khỏi đại lục này hướng về những đại lục phía trên. Nhất là đại lục Thiên Hoa, ta phải xem người nào dám tính kế ta để ta chết một cách sỉ nhục như vậy, chết trong tay một kẻ mà ta tin tưởng nhất, một kẻ kề vai chiến đấu trong 10 năm.
Vừa đang đi, vừa suy nghĩ nên không may là bị ngã xuống bùn. Ta hận khi nhìn thấy người nào đó đứng hoàn hảo ở bên cạnh. Tại sao lại không chịu kéo ta lại mà để ta rơi xuống bùn theo tư thế chụp ếch thế này. Thật sỉ nhục một đời đặc công, thêm một đời đứng đầu đại lục Thiên Hoa của ta. Ta oán hận mà không thấy Sesshomaru sau khi ta bị vồ ếch dính đầy bùn cười đầy mưu mô.
Ta oán hắn mà đã quên rằng tại sao mức cảnh giác của ta lại yếu đến như vậy. Một đặc công vương giả mà người ta lấy dao đâm sau lưng, lấy đạn bắn lén, đào hố ở dưới cắm đầy gai nhọn… đều tránh được, chưa kể kiếp thứ 2 thêm tinh thần lực lớn đến người khác ghen tị vậy mà không thể tránh được vũng bùn nho nhỏ.
Ta tìm suối nhảy xuống tắm.
Đến khi xong tìm đồ mặc thì ta cứng đờ. Đồ ta đem từ kiếp thứ hai đã mặc hết mà chưa giặt, dạo này đi đánh yêu quái nhiều quá nên quên mất. Tiểu Băng yêu dấu thì không biết giặt đồ, để Tiểu Băng giặt thì đảm bảo đồ sẽ rách đến nỗi không thể nào mặc được.
Ta chỉ còn mấy bộ đồ mới mua. Trời ơi, ta không biết mặc, kiếp thứ 2 xuyên không thì khi mặc bộ đồ đầu tiên thị nữ của ta mặc. Sau khi ta nhìn lần đầu, học được cách mặc, mấy lần sau đều là ta tự mặc nhưng giờ thì ai chỉ cho ta mặc bộ đồ của thế giới này đây.
Ta loay hoay hơn 1 tiếng đồng hồ, đánh nhau vật vã với bộ đồ, ta vẫn không tài nào tìm được cách để mặc nó.Mau lên, sao ngươi lâu vậy, ta bỏ đóÁ… á… Sao ngươi lại vào đây? Đi ra mau, đừng tưởng ngươi nhìn một lần thì lần thứ hai ngươi cũng được nhìn nhéCó chắc không? Ta sẽ để ngươi tìm cách mặc đồ thêm vài canh giờ nữa được không? – Hắn tuyệt đối không thừa nhận vì chỉ muốn thấy bộ dạng chật vật của Rin mà không đưa tay kéo lại, cũng không thừa nhận là vì thời gian quá lâu lo lắng sợ Rin ngất đi trong suối như lúc trước mà chạy tới đâu.Ta… ta… - Nhờ một người yêu quái cũng là người đàn ông đi mặc đồ giúp mà có thể nói lên lời thì ta phục người đó sát đấtKhông nói thì ta điNgươi có thể mặc đồ cho ta không? – Thôi, thôi, dù có đánh lộn thêm vài ngày nữa cũng chẳng thể nào mà mặc đồ đượcThành tâm chút, không thì ta điSesshomaru đại nhân, ta nhờ ngươi mặc đồ dùm ta đi – Ta hận ngứa răng, muốn cắn hắn một phát, nhưng có việc nhờ người thì phải cúi đầu thôi. Ta thề, ta sẽ báo thù. Hừ.Hắn giúp ta mặc đồ nhưng khi bàn tay to lớn ấy vô tình chạm vào lưng ta làm tim ta chậm đi một nhịp. Hồn ta lúc ấy bay đi đâu ta cũng không biết.
Hắn ở sau lưng ta cũng đỏ mặt, đúng là làm việc ác trời không dung mà. Hắn cũng không biết tại sao lại chủ động muốn giúp Rin mặc đồ. Là vì không muốn chậm trễ thời gian của hắn. Ừ, đúng vậy.
Hắn cho là hắn lấy lý do thích hợp nhưng chàng yêu quái bá chủ phương Tây khi nào lại muốn hạ mình xuống mà mặc đồ cho người khác, mà lại là một con bé con người, sinh vật mà hắn ghét cay ghét đắng.Hừ, vô dụng, có bộ đồ mà cũng không mặc được.Ngươi biết ta không thuộc thế giới này mà, ta làm sao biết được cơ chứ.Lại một tiếng hừ lạnh.
Hôm nay ta thấy hắn nói hơi bị nhiều đang kì lạ định hỏi thì hắn bỗng nhiên biến thành nguyên hình, bảo ta leo lên lưng rồi bay đi. Ta hỏi hắn thì hắn nói hắn cảm thấy mùi của InuYaSha không còn là bán yêu nữa mà thành yêu quái chính gốc giống cha hắn. Ta biết tại sao nhưng ta lại không có nói cho hắn vì phải bảo vệ câu chuyện chứ thay đổi tình tiết làm sao. Khi ta và hắn chạy đến thì thấy đầu yêu quái Ngộ Tâm phân thân của Nagaku. Hắn ngửi thấy mùi Thiết Toát Nha trên hàm răng của con yêu quái và hắn đoán rằng chính con yêu quái này đã cắn nát Thiết Toát Nha vì khi ngửi thấy mùi con yêu quái này thì yêu khí của Thiết Toát Nha biến mất. Hắn đã đoán được 8, 9 phần rồi. Công nhận đầu óc thông minh thật.
Sesshomaru đem đầu của nó đến chỗ bảo Jaken chờ rồi cùng nhau đi tìm thợ rèn Kaijinbo rèn răng quỷ thành một thanh kiếm.Con nhóc này thật thú vị, chạy vào thấy mấy đầu yêu quái và yêu khí mà không sợLiên quan tới ngươi sao.- Ánh mắt ta trở nên nguy hiểm khi nhìn vào trong mắt hắn ta thấy được sự tham lam đối với ta. Không lẽ gặp ấu dâm thời cổ đại hay sao, khẩu vị này cũng qua nặng đi.Ánh mắt ta nổi lên sát khí nhìn Kaijinbo. Hắn run rẩy, hắn không hiểu tại sao ánh mắt của một con bé loài người có thể khiến hắn cảm thấy như đang đối diện với một con quỷ mạnh nhất trên đại lục này. Ta định giết hắn nhưng nhớ lại Sesshomaru cần hắn để rèn kiếm nên ta lấy roi đánh hắn một phát, roi ấy ngập vào sâu trong thịt hắn, ta xoay người đi ra ngoài. Người như thế chết cũng đáng, hơn nữa ta cũng không muốn hi sinh một thuộc hạ của ta để rèn thanh kiếm tà ác ấy. Nếu ngươi rèn xong việc đầu tiên ta làm sẽ là móc đi đôi mắt khiến ta ghê tởm ấy.
Trong nhà của Kaijinbo:Nếu ngươi còn dám như vậy nữa thái dương ngày mai ngươi sẽ không thấy được đâuKaijinbo tỏ ra sợ hãi khi nhìn vào ánh mắt đó. Tuy nhiên, Kaijinbo biết người này tìm đến có việc cần mình làm nên lấy hết dũng khí nói:Ngươi đến đây làm gì?- Trong giọng nói còn nghe được run runSesshomaru đem quăng đầu quỷ Ngộ Tâm cho Kaijinbo và nói:Rèn cho ta thanh kiếm.Ngươi có đùa không, tại sao ta rèn cho ngươi thanh kiếmNgươi thích làm tà kiếm nên bị sư phụ Totosai trục suất khỏi sư môn, răng con quỷ này đã gặm nát Thiết Toát Nha do sư phụ ngươi chế tạoRăng này là răng chết. Làm sao có thể rèn kiếmSesshomaru lấy Thiên Sinh Nha ra chém sứ giả địa ngục và cái đầu của quỷ Ngộ Tâm sống lại. Kaijinbo thấy vậy bảo ba ngày sau đến lấy kiếm.