Lúc này, bầu khôngkhí bên trong phòng khách rộng lớn chỉ có hai người bọn họ, giọng chấtvấn của Tòng Thiện đặc biệt vang dội ở trong biệt thự trống rỗng, NhạcThanh Lăng dựng thẳng người, nhìn thẳng vào Tòng Thiện, lại mang theomột cảm giác bao quát từ trên cao nhìn xuống, bà ưu nhã mở miệng trảlời, "Cô nói trước khi tôi chưa có xuất hiện, mọi người trong nhà của cô đều rất bình yên? Vậy trước đó Thẩm Tòng Như bị người ta bắt đi và côbị người ta bắt cóc, chẳng lẽ cô cũng nhận định là tôi sắp đặt?"
"Đừng né tránh đề tài." Tòng Thiện không khách sáo ngắt lời nói.
"Không phải tôi né tránh đề tài, mà là cô suy nghĩ kỹ xem, cô vốn không có đắc tội người khác, không có kẻ thù sao? Trước đó, chuyện của cô cũng đãxảy ra rồi, người đối phó cô thấy một lần không thành công, lại bày ralần thứ hai cũng chẳng có gì lạ." Nhạc Thanh Lăng bình tĩnh nói, khôngthể không bội phục phong thái hoặc có thể nói là bụng dạ thâm sâu củabà, nếu như ngày trước, có người dám dùng giọng điệu này nói chuyện vớibà, kết cục của người đó nhất định rất bi thảm. Sở dĩ đến bây giờ bà vẫn còn duy trì sự bình thản, đó là bởi vì trong lòng bà biết rõ ai là độcthủ đứng phía sau.
"Nghe ý tứ của bà, thật giống như chuyện tôibị tập kích bà rất rõ? Hoặc có thể nói là, bà biết hung thủ thật sự làai?" Tuy Tòng Thiện tức giận, nhưng không có hoàn toàn mất đi lý trí,với tính tình kiêu ngạo của Nhạc Thanh Lăng, đến bây giờ vẫn còn vẻ mặthòa nhã, chỉ có nói rõ trong lòng bà có quỷ, hoặc có thể chính bà thôngđồng với kẻ khác làm hại nhà họ Thẩm nhà tan cửa nát. Truyện chỉ đượcđăng tại dîễη đàη lê qµý đôη.
"Dập Hạo dùng giao thiệp quân độicũng không điều tra ra được, sao tôi biết được?" Nhạc Thanh Lăng khẽcười, lại nói, "Thật ra thì muốn suy đoán rốt cuộc là ai làm, cũng rấtđơn giản. Trước tiên bắt đầu điều tra từ người bên cạnh của cô, ai phảnđối cô ở bên Hàn Dập? Cô gả vào nhà họ Hàn ai bất lợi nhất? Chỉ cần suynghĩ kỹ những chuyện này, cách chân tướng cũng không xa vời lắm."
Nghe Nhạc Thanh Lăng nói, Tòng Thiện rơi vào trầm tư, đúng vậy, ai phản đốicô ở bên Hàn Dập Hạo? Ngoại trừ Nhạc Thanh Lăng, vậy còn có ai?
Chẳng lẽ, là Gia Nghi? Nhưng không đúng, Gia Nghi đã có bạn trai rồi, hơn nữa cũng đã bày tỏ lời chúc phúc với bọn họ, nếu như là cô ấy thao túng hết thảy chuyện này, tại sao sớm không ra tay? Hết lần này tới lần khác chờ tới bây giờ. Hơn nữa, cô ấy có năng lực sắp đặt liền một chuỗi sự cốnày sao?
Hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra trong thời gian gần đây, đủ để thấy thủ đoạn tàn nhẫn của người giật dây, bụng dạ thâmtrầm. Hắn không có trực tiếp bắt Thẩm Tòng Như, ép Thẩm Tòng Nghĩa raquyết định giữa con gái và cháu gái. Mà là từng bước một, từ từ như tằmăn sạch nhà họ Thẩm, từ trong ra ngoài chầm chậm đánh tan phòng tuyếntâm lý của bọn họ, sau đó kích thích vào trong trái tim không thể chịuđựng nổi của Thẩm Tòng Nghĩa thêm một đòn trí mạng, hoàn toàn đánh sụpông, ép ông chỉ có thể dùng cái chết để tìm kiếm sự giải thoát.
Từng vòng lồng vào nhau như vậy, từng bước ép sát bẫy rập, thậm chí đến bây giờ cô mới ý thức tới!
Người có thể bố trí một cái bẫy như vậy, nhất định rất hiểu mỗi một người của nhà họ Thẩm, hiểu rõ nhược điểm của bọn họ, biết nên phá mở chỗ thủng ở phương diện nào, đầu tiên là hắn lợi dụng tính tình đánh bạc thành tính của Trương Thục Hiền, lừa gạt bà đến Macao thua sạch tài sản, sau đóngồi canh ở bên ngoài quán bar Thẩm Tòng Như thường xuyên lui tới, đánhcướp, lại "vừa khéo" khiến Thẩm Tòng Nghĩa vào bệnh viện, đón nhận phẫuthuật tim, cuối cùng, vào lúc ông yếu ớt nhất gửi tới tin nhắn hăm dọa,một kích trí mạng!
Hơn nữa, làm nhiều chuyện như vậy, người nàycòn có thể bình yên vô sự ẩn ở phía sau, từ trong miệng của đám lừa đảo, giặc cướp bị lùng bắng kia, đôi câu vài lời không hỏi ra được về hắn.
Thủ đoạn như vậy, giống hệt với nhà họ Thẩm phá sản năm đó!
Chẳng lẽ--
Nhạc Thanh Lăng vẫn nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Tòng Thiện, từ trongthần thái rất nhỏ của cô, dường như thâm nhập vào trong đầu của cô, cóthể đọc được từng suy nghĩ rõ ràng của cô.
Đoán là Tòng Thiện sắp nghĩ ra được, Nhạc Thanh Lăng vừa vặn xen vào đúng chỗ nói: "Khoảngthời gian trước có bản tin, nói là công ty quốc tế An thị vốn định tháng này đưa ra thị trường Anh quốc, nhưng bởi vì ngân hàng Tiễn thị tạmthời đổi ý, dẫn đến An thị bị tổn thất kinh tế khổng lồ."
"Bà nói những chuyện này là có ý gì?" Tòng Thiện cảnh giác nhìn chăm chăm vàoNhạc Thanh Lăng, cô biết, Nhạc Thanh Lăng sẽ không vô duyên vô cớ nhắctới người nhà họ An, nhất định là muốn nói rõ cái gì đó.
NhạcThanh Lăng cười cười, nói: "Hiện tại, vào lúc này nói chuyện làm ăndường như không quá thích hợp, nhưng Tiễn thị thất hứa nguyên nhân lạilà vì cô."
"Vì tôi?" Tòng Thiện ngây ngẩn cả người, chuyện này liên quan gì đến cô?
"Tiễn Thiểu Kiệt xếp đặt An Đạo Ninh một con đường, vào phút cuối tuyên bốrút cổ phần, không có sự ủng hộ của ngân hàng Tiễn thị, kế hoạch mà AnĐạo Ninh sắp đưa ra thị trường Anh quốc hiển nhiên bị nhỡ. Mà sở dĩ Tiễn Thiểu Kiệt làm như vậy, hoàn toàn là ý của Dập Hạo, mục đích tôi và côđều hiểu, nó là muốn giúp cô trả thù người nhà họ An." Nhạc Thanh Lăngchậm rãi nói, ở lúc Hàn Dập Hạo đề nghị đem vốn trong nước đều gửi vàongân hàng Tiễn thị, bà cũng đã cảm thấy hơi kỳ lạ, tuy bà rất hy vọngHàn Dập Hạo có thể tiếp nhận làm ăn của nhà họ Nhạc, nhưng qua nhiều năm như vậy, anh đều tỏ vẻ không chút hứng thú, đột nhiên quan tâm tớichuyện làm ăn, trái lại khiến bà sinh lòng nghi ngờ, cho nên mới điềutra chuyện này, nhưng chính là vì chuyện này, bà mới nghĩ đến nên làmthế nào "chia rẽ" Tòng Thiện và Hàn Dập Hạo.
"Bà là nói, An ĐạoNinh vì chuyện này, nghĩ đến nếu như tôi tiếp tục ở bên Hàn Dập Hạo, anh ấy sẽ tiếp tục giúp tôi đối phó với An thị, nếu như tôi gả vào nhà họHàn, lại càng dùng hết thảy thủ đoạn để chỉnh ông ta, phải không?" Thậtra thì vừa rồi cô đã hoài nghi đến trên người An Đạo Ninh, bây giờ ngheNhạc Thanh Lăng nói như vậy, cô rốt cuộc hiểu rõ, tại sao An Đạo Ninhlại ra tay vội vã như vậy.
"Cô hiểu cách làm người của ông ta,nên biết tác phong làm việc của ông ta, về phần có phải là ông ta làmhay không, dĩ nhiên phải để cảnh sát đi điều tra." Nhạc Thanh Lăng không để lại dấu vết mà ném vấn đề lại cho Tòng Thiện.
Tòng Thiện độtnhiên bình tĩnh lại, chỉ nhìn chằm chằm vào ánh mắt chói lọi của NhạcThanh Lăng, từng mẫu chuyện vụn vặt dần dần tạo thành một đầu mối rõràng trong đầu cô, cô cảm thấy mỗi một người bên cạnh đều tràn đầy sựdối trá và lừa đảo, cô một thân một mình, bốn bề thọ địch, ai cũng không thể tin, cô chỉ có thể dựa vào suy đoán để phân biệt bộ mặt chân thựcdưới lớp mặt nạ họ đeo trên mặt.
"Thật ra thì bà biết là ông ta,đúng không?" Âm thanh truyền ra giống như từ dưới lòng đất, lạnh băngnhư vậy, rét thấu xương, khiến nhiệt độ không khí cũng đột nhiên thấpxuống mấy phần, Tòng Thiện nhắm mắt lại, lúc mở ra lần nữa, đôi mắttrong veo như nước, nhưng cũng lạnh như băng như sương, "Bà đối với tấtcả mọi chuyện đều như lòng bàn tay, gia đình của tôi, công việc, kinhnghiệm, quan hệ xã hội. Không chỉ là tôi, tôi tin người bên cạnh bà, bàcũng nhất định hiểu rõ đến triệt để. Bà không đánh trận mà không có nắmchắc, bà không phải là một người chỉ dựa vào suy đoán, mỗi một chuyện bà làm, mỗi một câu nói, thật ra thì đều có mục đích. Bà chỉ điểm tôi tình nghi An đạo Ninh, bởi vì bà vẫn luôn âm thầm quan sát việc làm của AnĐạo Ninh, có lẽ là nói, sở dĩ An Đạo Ninh sẽ có hành động, bà 'không thể không có công lao'. Tôi tin, nếu như bà chưa từng có tiếp xúc qua vớiAn Đạo Ninh, ông ấy sẽ không chắc chắn Tiễn thị bội ước tất có liên quan tới tôi, càng sẽ không sợ tôi gả vào nhà họ Hàn như vậy. Ông ấy khôngsợ, cũng sẽ không ra tay, ít nhất sẽ không có nhanh chóng định đẩy tôivào chỗ chết như vậy. Tôi gặp nguy hiểm và cậu tôi vào bệnh viện, bà đều có thể biết trước tình hình, hơn nữa, giúp chúng tôi hóa giải nguy cơ,thật ra thì hoàn toàn nói rõ bà đang nắm trong tay toàn cục. Bà dùngthân phận người đứng xem lặng lẽ nhìn tất cả chuyện này, nhìn người giật dây giơ dao mổ đẩy chúng tôi vào bước đường cùng, mà bà, chẳng qua làđang đợi một thời cơ thích hợp, làm thế nào dùng lợi thế nhỏ nhất ép tôi thỏa hiệp. Bà và hung thủ có gì khác biệt đâu!"
Lời Tòng Thiệnnói có chút ngoài dự liệu của Nhạc Thanh Lăng, tuy bà cũng biết, TòngThiện chẳng hề ngu xuẩn, nhưng có thể nhanh như vậy đã nghĩ thông tất cả mấu chốt trong đó, quả thật cũng không đơn giản.
Nhạc Thanh Lăng cũng không muốn phủ nhận, nếu như Tòng Thiện nhất định muốn nhận địnhbà tham dự vào âm mưu hại chết Thẩm Tòng Nghĩa, vậy tùy cô thôi, chỉ cần đạt được mục đích, bà cũng không để ý người khác nghĩ thế nào, bà vẫnlà dáng vẻ ung dung cao quý ấy, điềm nhiên nói: "Tôi không phủ nhận tôiđã gặp An Đạo Ninh, nhưng cái chết của cậu cô cũng không phải là tôimuốn nhìn thấy."
"Vậy là bà thừa nhận cậu tôi là bị An Đạo Ninhhại chết?" Tòng Thiện siết chặt lòng bàn tay, móng tay đâm vào trongthịt không cảm giác chút nào, nếu quả thật là An Đạo Ninh làm, cô nhấtđịnh sẽ không bỏ qua cho ông ta!
"Cô muốn đáp án?" Nhạc Thanh Lăng bí hiểm nhìn Tòng Thiện, làm người ta nhìn không thấu tâm tư của bà.
"Đúng vậy!" Tòng Thiện không sợ hãi mà nhìn bà chằm chằm, khóe miệng căng cứng.