Say Mộng Giang Sơn

Chương 602: Quả cân



Trịnh lão nghe xong hai mắt lập tức sáng lên, quan hệ thông gia đích thực là biện pháp ranh mãnh.

Tác dụng của quan hệ thông gia không nằm ở bản thân cuộc hôn nhân, tình cảm vợ chồng tốt hay không tốt đều chẳng sao, nhưng bằng hành động này, người khác sẽ coi các ngươi là cùng một phe. Hai người anh trai của Tiết Thiệu phản lại họ Võ, Tiết Thiệu cũng bị xử tội chết, nguyên nhân là ở đó. Trong một thời đại mà gia tộc được chọn làm đơn vị xã hội cơ sở thì quan hệ hôn nhân và thân tộc chính là đồng minh vững chắc nhất không thể phủ nhận.

Giống như Lý Thương Ẩn tài hoa một thời sau này, là môn sinh của Lệnh Hồ Sở một nhân vật quan trọng trong Ngưu đảng, nhưng lại lấy con gái của Vương Mậu Nguyên nhân vật quan trọng trong Lý đảng. Dù rằng ông chưa từng có hành vi đối địch gì với Ngưu đảng, nhưng kể từ đấy lại bị coi là người của Lý đảng. Sau khi Ngưu đảng đắc thế đã ra sức chèn ép ông, Lý Thương Ẩn uổng mất một thân tài hoa, suốt đời không được thể hiện.

Thế gia tuy cao ngạo, nhưng cũng không phải là chưa từng kết thông gia với con cháu ngoài ngũ thị. Chỉ có điều đại đa số con cháu của bọn họ đều chỉ kết hôn trong nội bộ ngũ thị của gia tộc. Trịnh lão nghe thấy chủ ý này trong lòng liền cảm thấy vui mừng, vội vẫy tay mời Vương lão ngồi xuống, tràn đầy phấn khởi nói về chuyện kén rể.

Cũng khó trách lão Vương sốt ruột. Vương thị Thái Nguyên là một trong những gia tộc đã sớm phất lên thành môn phiệt sĩ tộc hạng nhất. Công lao xả thân vì nước, xoay chuyển cục diện xã tắc của Vương Doãn thời Đông Hán đã đẩy Vương thị lên hàng danh môn thiên hạ. Từ đó tuy vận đổi sao dời nhưng nhà họ Vương vẫn luôn sừng sững không đổ, mãi cho đến bản triều, mới đụng phải kiếp nạn lớn.

Vương hoàng hậu của Cao Tông Lý Trị là con gái của Thái Nguyên Vương thị. Vì vậy sau khi Võ Tắc Thiên đăng cơ, Vương gia là gia tộc bị chèn ép tàn khốc nhất. Nếu không phải như vậy thì Lai Tuấn Thần dù ngông cuồng đến mấy cũng không có gan bức hôn con gái Vương thị. Cũng chính vì điều này, Thái Nguyên Vương thị so với các đại gia tộc khác càng cấp bách đòi hỏi cơ hội lần này.

Vương lão đắc ý nói:
- Thế gia chúng ta lập nên "Thừa tự đường" vốn là để trợ giúp các danh gia vọng tộc, chứ không phải là để bọn họ lợi dụng sức mạnh của thế gia để tàn sát lẫn nhau, tranh quyền đoạt lợi! Hiện nay, hai phái Hiển Tông và Ẩn Tông đang ở thế như nước với lửa, còn Dương Phàm lại giao hảo với Ẩn Tông. Nếu để hắn trở thành người đứng đầu Hiển Tông, Hiển Ẩn hai phái hoà thuận một nhà, càng có khả năng tránh khỏi tổn thất nội bộ.

Lý Mộ Bạch thở dài nói:
- Nếu Dương Phàm làm con rể của thế gia thì hoàng đế sẽ thấy thế nào? Còn đem trọng trách này giao cho hắn sao?

Vương, Trịnh hai người đang hào hứng thảo luận liền đồng thời ngẩn ra. Lẽ nào cũng để Dương Phàm bắt chước Lai Tuấn Thần đến bức hôn một người, dùng việc bức hôn để che đậy sao? Nhưng nếu như thế thì trong mắt thiên hạ, bức hôn giả cũng thành bức hôn thật. Vương gia đã mất mặt một lần, còn phải mất mặt đến lần thứ hai nữa sao?

Lý Mộ Bạch lại nói:
- Ngoại trừ việc đó ra, còn có một vấn đề nữa là chúng ta phải giải thích thế nào với Lư gia? Thừa tự đường, tuy lớn mạnh, nhưng cũng yếu ớt. Nói nó lớn mạnh, là vì nó có các thế gia chúng ta đây âm thầm cung cấp tài lực, vật lực, nhân lực, hỗ trợ các mặt. Vì vậy nó mới có được một lực lượng cực kỳ hùng mạnh.

- Nói nó yếu ớt, là vì toàn bộ Thừa tự đường, bất kể là Hiển Tông hay Ẩn Tông, đều phải dựa vào sự chống đỡ đằng sau của các thế gia. Vì vậy các nhân vật trung tâm trong đó đều đến từ các đại thế gia. Điều mà họ muốn bảo vệ trước tiên chính là lợi ích gia tộc, kế đó mới là Thừa tự đường, một khi chọc giận Lư gia, họ Lư trong Thừa tự đường sẽ chịu để yên sao?

Vẻ giận giữ trên khuôn mặt Trịnh lão từ từ thu lại, lão trâm ngâm giây lát rồi nói với vẻ không mấy chắc chắn:
- Thừa tự đường nếu đã là tập hợp của các tinh anh đến từ các đại thế gia, đương nhiên phải có kẻ trên người dưới. Lư Tân Mật tài năng không bằng người, để hắn lui xuống thì thiết nghĩ Lư gia cũng chẳng còn lời nào để nói!

Lý Mộ Bạch lắc lắc đầu, nói:
- Đây là tự lừa mình dối người! Lư Tân Mật nếu tầm thường vô năng, bảo hắn nhường chức, Lư gia cũng chẳng còn lời nào để nói. Nhưng trước mắt, Lư Tân Mật làm việc tuy không quá cao minh nhưng cũng không có sai sót gì lớn! Lư gia vì lời thề độc, mới rút lui về Phạm Dương. Nếu lúc này lại tước mất quyền lực của Lư Tân Mật, Lư gia sẽ nghĩ thế nào?

Trịnh lão sầm mặt không nói gì.

Lý Mộ Bạch lại nói:
- Lực lượng của Lư gia lớn thế nào, các ông đều rõ. Trong giới sĩ tộc Sơn Đông, hiện nay Lư thị xếp thứ hai. Những gia tộc nhỏ phụ thuộc vào Lư thị nhiều không thể kể, nếu hành động của chúng ta khơi dậy phản ứng mạnh mẽ của Lư thị, đồng minh các thị tộc Sơn Đông sẽ cứ thế mà tan rã. Ông cho rằng nữ hoàng đế sẽ bỏ qua cơ hội tốt này sao?

Trịnh lão và Vương lão xoay mặt sang nhìn nhau. Ngần ngừ hồi lâu, Vương lão hỏi:
- Thế ông có diệu kế gì chăng?

Lý Mộ Bạch cầm quân cờ ném lên bàn, nhíu chặt mày nói:
- Chưa nghĩ ra!

※※※※※※※※※※※※※※※※�� � �※※※※※※※※※

Dương Phàm đưa Tiểu Man đi dạo thành Trường An mấy ngày, đứa trẻ trong bụng lại bắt đầu ngọ nguậy không yên, Dương Phàm liền không dám dắt nàng dạo chơi khắp nơi nữa. Hai ngày nay đôi vợ chồng trẻ đã an phận trở lại, chỉ ở trong Công Tôn phủ chờ đợi.

Ai ngờ, Dương Phàm không ra ngoài, người đến nhà thăm viếng lại đột nhiên tăng lên. Khách khứa lui tới liên tục không dứt. Đa số là con cháu các danh gia vọng tộc của tập đoàn Quan Lũng.

Tập đoàn Quan Lũng tuy lập nghiệp nhờ quân công, thời gian nổi lên lại quá ngắn, nội tình bên trong còn chưa đầy đủ, nhưng những nhân vật trung tâm của tập đoàn Quan Lũng ngày này là bốn họ Vi, Bùi, Liễu, Tiết của Quan Trung. Bốn đại gia tộc này cũng là những gia đình danh giá lâu đời.

Vi thị Kinh Triệu, hiện nay chính là nhân vật lãnh đạo của tập đoàn Quan Lũng chết vẫn còn nọc, Bùi thị Hà Đông còn là gia tộc nổi danh nhất trong toàn thiên hạ. "Bách gia quận vọng, tứ tính vi đầu, thiên hạ thị tộc, mạc như Bùi thị".

Tập đoàn Quan Lũng là một tập đoàn khổng lồ tuy đã xuống dốc, nhưng giống như Vi thị Kinh Triệu , Bùi thị Hà Đông , Liễu thị Hà Đông , Tiết thị Hà Đông , đều là những đại thế gia đã tồn tại từ trước khi tập đoàn Quan Lũng hình thành. Sau khi tập đoàn Quan Lũng phất lên ở Quan Trung, họ mới trở thành những thành viên quan trọng trong đó.

Hiện nay tuy tập đoàn hùng mạnh này ngày càng xuống dốc, nhưng sức sống của những đại thế gia này lại tựa như vẫn còn đó. Họ sẽ không dễ gì sa sút. Trên thực tế mấy đại thế gia hoàn toàn có thể vứt bỏ cái tập đoàn già cỗi đã sớm trở thành gánh nặng này. Nhưng một khi tập đoàn này sụp đổ, bọn họ thân cô thế cô, ắt sẽ không thể chống chọi lại nổi sĩ tộc Sơn Đông.

Đây chính là cái gọi thà làm đầu chim còn hơn làm đuôi trâu. Họ vẫn còn ảo tưởng tập đoàn Quan Lũng có thể vực dậy một lần nữa, không muốn bỏ qua những nỗ lực chấn hưng lại tập đoàn Quan Lũng, dĩ nhiên sẽ muốn qua lại với Dương Phàm.

Chỉ có điều, những người mấy ngày nay liên tục đến viếng thăm đều là thế hệ trẻ tuổi của thế gia Quan Lũng, một là do vấn đề nhãn quang, bọn họ tuy đã cảm nhận được rằng Dương Phàm chính là điểm mấu chốt, nhưng rốt cuộc vẫn chưa đánh giá đúng mức tác dụng của hắn; hai là, từ trận sóng gió trong buổi thọ yến của Lý Thái Công xem ra, Dương Phàm đã trở mặt với sĩ tộc Sơn Đông, việc lôi kéo hắn tự nhiên sẽ dễ dàng hơn, căn bản không cần các bậc trưởng bối phải hạ mình kết giao.

Phu nhân Công Tôn Bất Phàm Bùi đại nương chính là người của gia tộc Bùi thị. Tuy thuộc gia tộc Bùi thị, nhưng Bùi đại nương lại là con của vợ lẽ thuộc chi thứ, không phải là nhân vật quan trọng. Thế nhưng mấy ngày nay, đám con cháu trẻ tuổi thuộc chi chính của gia tộc Bùi thị lại thường đến nhà thăm viếng vị cô cô họ hàng xa này. Sau khi thăm hỏi cô mẫu, họ bèn tìm Dương Phàm trò chuyện, hiển nhiên là có dụng ý khác.

Bùi phu nhân là người vô cùng tinh ý, người nhà mẹ đẻ mấy ngày liên tục đến viếng thăm, bà đã cảm thấy không ổn. Hôm nay một đứa cháu thuộc chi chính là Bùi Thu Lê lại đến Công Tôn phủ, đến phật đường gặp cô mẫu trước, rồi lại muốn đi tìm Dương Phàm đàm đạo. Bùi phu nhân gọi hắn lại nói:
- Thu Lê, con nói thực với cô mẫu. Mấy ngày nay liên tục đến thăm, rốt cuộc là vì sao mà đến?

Bùi Thu Lê là một chàng trai trẻ vừa mới hai mươi, nghe cô mẫu nói vậy, liên thõng tay đứng đấy, trả lời:
- Cô trượng trước giờ không thích dính líu đến chuyện của thế gia, vì vậy phụ thân đại nhân dặn rằng, nếu như cô mẫu không hỏi, thì không cần phải nói. Hiện giờ cô mẫu đã hỏi, điệt nhi không dám không trả lời, mấy hôm nữa... triều đình sẽ hạ chỉ, điều Dương Phàm đến nhận chức ở Thiên Quan nha môn, quyền tri Thiên Quan thị lang...

Bùi phu nhân khẽ cau mày, không đồng ý nói:
- Thế thì sao? Sử bộ tuy là nha môn tuyển chọn quan viên, nhưng cũng không thể một tay che trời. Những người thuộc hàng tam phẩm trở lên đều phải do hoàng thượng đích thân tuyển chọn, ngũ phẩm trở lên phải được tể tướng gật đầu chấp thuận, những người lục phẩm trở xuống, cũng phải xin chỉ thị của môn hạ thẩm phục. Dương Phàm làm Sử bộ thượng thư, đáng để Bùi gia bợ đỡ đến vậy sao?

Bùi Thu Lê cười khổ nói:
- Nói là bợ đỡ cũng không phải, điệt nhi vốn mến mộ phẩm chất làm người của y, vốn muốn giao du với y. Hơn nữa, cô mẫu dốc lòng tu phật, không biết hiện nay thế sự thay đổi. Nam Cương bây giờ...

Bùi Thu Lê đem những chuyện xảy ra trong triều đình hiện giờ kể lại một lượt từ đầu đến cuối cho Bùi đại nương nghe, rồi nói:
- Nhờ cơ duyên xảo hợp, gã lang trung ngũ phẩm Dương Phàm này lại trở thành một nhân vật then chốt trong đó. Quả cân tuy nhỏ, nhưng có thể đè cả ngàn cân, thế nên không thể đối đãi với y như miếng sắt vụn được.

Bùi đại nương lúc này mới chợt bừng tỉnh, nếu việc đã liên quan đến việc tranh đoạt của gia tộc, tuy những năm gần đây bà dốc lòng tu phật, tính tình ngày càng không màng danh lợi, nhưng cũng không thể hờ hững đứng nhìn.

Bùi đại nương suy nghĩ trong chốc lát rồi nói:
- Dương Phàm này đặc biệt nhạy bén, tuy y còn không biết tường tận sự tình, nhưng hai ngày nay con cháu danh gia vọng tộc đến bái kiến đột nhiên tăng lên, trong lòng y tất đã có suy xét. Nếu cháu muốn kết mối giao tình với y, từ từ phát triển, chỉ e là sẽ bị người khác nhanh chân đến trước, chi bằng thẳng thắng nói chuyện với y một phen!

Bùi Thu Lê mấy ngày này vui vẻ ở cùng Dương Phàm, đáng tiếc luôn không thể đề cập đến vấn đề chính. Hắn tuổi đã trẻ, trong lòng lại có cảm giác cao ngạo của con cháu thế gia, có chút xấu hổ ngại mở miệng, nay được cô mẫu chỉ điểm, mới hạ quyết tâm, vái một cái thật dài, nói:
- Cô mẫu giáo huấn phải lắm, điệt nhi biết phải làm gì rồi.

- Có điều, người mỗi ngày ở bên cạnh y lại chẳng phải chỉ có mỗi mình điệt nhi. Trước mắt bao người, điệt nhi thực khó đề cập đến chuyện chính với y.

Bùi đại nương nói:
- Nếu đã như vậy, hôm nay cháu vẫn cứ như trước, ngày mai đến sớm hơn một chút, cô mẫu sẽ tạo cơ hội cho hai người các cháu.

Bùi Thu Lê vui mừng khôn xiết, vội vã vái tạ nói:
- Đa tạ cô mẫu thành toàn!

Khách của Công Tôn gia lui tới lai vãng không dứt, nhưng đa số lại là những nhân vật trước đây chưa từng đến. Độc Cô thế gia lúc trước thỉnh thoảng lui tới lại chẳng có động tĩnh gì. Lúc thuyền nương đem tin đông đảo con cháu tập đoàn Quan Lũng liên tục đến viếng thăm Công Tôn phủ báo lại cho Ninh Kha cô nương lúc này đang xếp bằng tĩnh toạ, Ninh Kha cô nương chỉ khẽ mỉm cười, dáng vẻ hơi có chút đắc ý, giống như tiểu hồ ly trộm được hai con gà.

Tại Lư phủ, Khương công tử vẻ mặt u ám nhìn chằm chằm Viên Đình Vân đang quỳ trước mặt, ngón tay gõ gõ lên kỷ án, trầm giọng nói:
- Đã hai ngày rồi, ngươi vẫn chưa hề có động tĩnh gì, phải chăng lời của ta ngươi cũng có thể không nghe?

Viên Đình Vân vẻ mặt khổ sở nói:
- Khởi bẩm công tử, công tử vừa hạ lệnh, tiểu nhân liền lập tức bắt tay vào chuẩn bị, nhưng... hai ngày nay Dương Phàm không hề ra khỏi cửa. Tiểu nhân thám thính một chút thì nghe nói là phu nhân của hắn sắp sinh, nhiều lần động thai, Dương Phàm mỗi ngày đều ở lại trong phủ, không hề ra ngoài.

- Thế thì đến tận nhà giết hắn!

Khương công tử lạnh lẽo buông một câu rồi quay đầu lại nói với Lục Bá Ngôn đang ngồi ngay ngắn trong góc nhà:
- Phiền Lục lão đi cùng một chuyến, nhất - định - phải - giết - Dương - Phàm!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv