Nghe mấy lời nói than thở của cô ta khiến Y Thoa xém chút bị cảm lạnh, Vũ Vân Đình giả tạo, thảo mai chẳng chút xấu hổ. Uông phu nhân nở nụ cười, nhẹ nhàng vỗ vai cô ta ủi an:
- Con xin đẹp lại giỏi giang thế này thì thiếu gì người để mắt chứ. Rồi con sẽ gặp được hạnh phúc của đời mình thôi.
Uông phu nhân nào biết hạnh phúc mà cô ta muốn nắm giữ chính là con trai của bà ấy. Sự xuất hiện của Y Thoa đã khiến Vũ Văn Đình rơi vào tuyệt vọng khi người đàn ông cô ta khao khát từ bấy lâu nhưng chẳng thể chạm tới.
Cô ta không biết rằng mình là kẻ phiền phức mà còn chai mặt bảo rằng đang có thời gian rảnh và muốn cùng đi mua sắm với cô và Uông phu nhân. Sau khi rời khỏi cửa hàng thời trang cuối cùng, Vũ Vân Đình ngỏ ý muốn mời cô cùng Uông phu nhân đi dùng bữa nhưng Y Thoa viện lý do còn có việc phải làm để từ chối. Tiếp xúc với những hạng người sống dối trá lại tự cao tự đại như Vũ Vân Đình khiến cô cảm thấy không thoải mái và cũng chẳng việc gì phải tỏ ra hòa nhã, thân thiện với cô ta.
Uông phu nhân mua cho cô rất nhiều đồ đẹp, ban đầu Y Thoa vì ngại nên không dám nhận nhưng mẹ chồng cứ kiên quyết thuyết phục cô, vì bà ấy quá nhiệt tình nên cô cũng không nỡ từ chối. Trông cô và Uông phu nhân hòa thuận với nhau như vậy anh cảm thấy rất yên tâm, sẽ không có những câu chuyện đối đầu gây gắt giữa mẹ chồng và nàng dâu, gia đình cũng từ đó mà êm ấm, không xảy ra những xích mích nhỏ nhặt.
———————————————-
Ngồi trong phòng, cô xem lại những tài liệu quan trọng trên laptop, gương mặt tập trung suy nghĩ mà chẳng để ý đến những thứ xung quanh. Chiều nay anh tan sở trở về nhà nhưng không thấy cô chạy ra đón như mọi hôm, đến khi anh mở cửa bước vào phòng cô mới giật mình cất lời:
- Anh về rồi à.
Y Thoa vội đưa tay gấp laptop lại rồi bước về phía anh, nhẹ nhàng đưa tay giúp anh tháo cavat. Anh có chút thắc mắc về thái độ khác lạ của cô nên cất lời:
- Em đang xem gì vậy? Hôm nay anh về nhưng không thấy em ra đón.
Cô nở nụ cười:
- Em đang xem phim thôi. Vì phim quá cuốn hút nên em quên mất thời gian. Để em pha nước ấm cho anh.
Nói rồi cô xoay người bước vào trong phòng tắm, anh không có ý nghi ngờ nhưng lại cảm thấy lời nói của cô dường như đang che giấu một điều gì đó. Nhưng giữa Y Thoa với anh thì còn gì để giấu giếm nữa chứ?
Buổi tối cô lại tập trung xem gì đó trên điện thoại. Nhưng khi anh hỏi và đến gần thì cô lại tắt máy đi trông có vẻ rất bí mật.
- Em có chuyện gì giấu anh sao?
Cô vội lắc đầu:
- Không có, anh nghĩ nhiều rồi.
Đến khuya khi cô đã chìm vào giấc ngủ, anh vẫn không thể chợp mắt vì nghĩ đến biểu hiện khác lạ của cô. Hạc Đệ nhóm người ngồi dậy rồi với tay lấy điện thoại của Y Thoa đang được đặt ở chiếc tủ nhỏ ngay cạnh đầu giường.
Anh biết mật khẩu điện thoại của cô nên dễ dàng mở được, đây cũng là lần đầu tiên Hạc Đệ tò mò mà động vào điện thoại của ai đó. Có lẽ Y Thoa là người duy nhất khiến anh phải hóng chuyện nhiều như vậy.
Hạc Đệ vào tin nhắn xem thì thấy ngoài anh, cô chỉ nhắn tin với đồng nghiệp về công việc. Đến khi anh vào album ảnh xem thử, lúc này chuyện bất ngờ, gây sốc đã xảy ra. Rất nhiều ảnh chụp màn hình đã lưu lại những tin nhắn mùi mẫn giữa hai người. Vừa đọc qua những tin nhắn đó liền Biết hai nhân vật trao đổi qua lại có mối quan hệ tình cảm.
Anh lướt đọc những ảnh chụp màn hình tin nhắn rồi lại nhìn sang cô, Hạc Đệ không tin cô phản bội anh, chẳng lẽ đây lại là tin nhắn của cô cùng một người khác được cô chụp lại để làm kỷ niệm? Chuyện đó thật vô lý, anh bình tâm lại và xem kỹ mốc thời gian mà những tin nhắn đó được gửi đi.
Bên cạnh đó, anh phát hiện ra một điều, hộp thư nhận hiển thị tên “My love”, càng khó xác nhận danh tính vì không có tên cụ thể. Đột nhiên cô trở mình, Y Thoa khẽ mở mắt thì thấy anh đang xem điện thoại, cô nhìn kỹ lại rồi cất lời:
- Sao anh lấy điện thoại của em?
Dù có chút bối rối nhưng nếu không làm rõ chuyện này thì lòng anh sẽ canh cánh nỗi khó chịu mà chẳng thể giải tỏa.
- Những tin nhắn này rốt cuộc là thế nào? Anh thấy hôm nay em rất lạ nên đã…
Cô ngồi dậy, nửa đêm đang ngủ lại bị ông chồng hay ghen kiểm tra điện thoại, rõ khổ đây mà.
- Thật ra, em đang tìm hiểu những manh mối có liên quan đến vụ tự tử của anh hai.
Anh ngạc nhiên liền hỏi lại:
- Chẳng lẽ cái chết của Thành Sinh có uẩn khuất?
Cô gật đầu:
- Đúng vậy, em đã đọc được nhật ký của anh hai trước khi mất. Anh hai khẳng định không nổ phát súng bắn chết tên tội phạm năm đó nhưng trung tá Tôn Chấn Hậu lại khăng khăng làm chứng anh hai em đã gây ra cái chết cho tên tội phạm kia.
Trung tá Tôn Chấn Hậu mà cô vừa nhắc đến chính là đội trưởng của đội trọng án mà cô đang làm việc. Gần đây hắn phải theo một vụ án ở thành phố khác nên không đồng hành cùng đội trọng án trong cuộc vây bắt tội phạm ở Macau. Từ lâu Y Thoa đã nhận ra, cái chết của anh hai cô vốn dĩ chẳng hề đơn giản.