Tình huống quái quăm này thật làm khó anh, tiếng chuông đổ khiến anh chướng tai vô cùng. Máy khoan đã đào sâu vào hầm, cuộc chiến gần đến đỉnh điểm lại phải đứt đoạn, nghĩ đến liền bứt rứt vô cùng. Thấy anh không đáp lời, cô lặp lại câu nói:
- Tôi phải nghe điện thoại, dừng lại đi, xin anh.
Anh kề môi sát tai cô, hơi thở nam tính phả vào cổ khiến cô nhột đến ửng hồng hai má.
- Xưng là em thì tôi sẽ dừng lại.
Giờ cô đã rõ, anh chẳng những vô liêm sỉ mà còn là người lợi dụng cơ hội, thừa nước đục thả câu.
- Đừng đùa nữa, mau dừng lại đi.
Anh vẫn tiếp tục thúc mạnh vào trong, thậm chí còn tăng tốc độ nhanh gấp bội.
- Uông Hạc Đệ anh điếc rồi à? Tôi bảo…dừng lại.
Anh bóp lấy ngực cô, lời nói nghiêm túc một cách lạ thường:
- Tôi đã bảo muốn dừng lại thì phải xưng bằng em. Em mới là người đang giả vờ không nghe thấy.
Chiếc chày bên dưới liên tục giã vào cối, cô không còn cách nào khác, cứ thế này Y Thoa sẽ phát điên mất.
- Xin anh…dừng lại đi…
Anh liếm nhẹ chiếc cổ cao thanh mảnh khiến cô phải rùng mình, câu nói vừa rồi, Hạc Đệ vẫn chưa thấy thỏa đáng.
- Ai muốn dừng lại? Tôi chưa nghe thấy.
Không thể nhây với anh thêm được nữa, bây giờ mọi yếu điểm trên cơ thể cô đều nằm trong tay anh, Y Thoa chẳng còn cách nào khác, dù điều này chẳng giống với tính cách mạnh mẽ thường ngày của cô.
- Em…xin anh mà…mau dừng lại đi.
Từ nãy đến giờ anh chỉ muốn nghe bấy nhiêu đó, xem ra Hạc Đệ rất muốn làm “anh”, dù là phi công nhưng đồng thời cũng là “chồng” của cô. Xưng hô như vừa rồi nghe thắm thiết hơn hẳn.
Thật tâm anh cảm thấy vô cùng tiếc nuối vì đang đến lúc cao trào, cơn rạo rực vẫn chưa được giải tỏa hết. Nhưng đây chỉ là tạm thời, chắc chắn anh không dễ dàng buông tha cho cô, cuộc vui nếu chỉ tới đây thì quá ngắn. Anh tiếc nuối rút đoàn tàu ra khỏi hang, cô vội rời khỏi giường nhưng xém chút bị ngã, anh hành cô từ nãy đến giờ, cả cơ thể cô mệt rã rời, bên dưới có chút khó chịu vì những cú thúc cuồng nhiệt vừa rồi.
Cầm điện thoại trên tay, cô thấy người gọi đến là thiếu úy Nhậm Thừa Hân. Hiện giờ đang trong quá trình làm nhiệm vụ, cô lo có chuyện gì qyan trọng cấp thiết nên vội bắt máy:
- Chị nghe đây.
Đầu dây bên kia, nữ thiếu úy từ tốn cất lời:
- Alo, em vừa ngủ dậy nhưng chưa thấy chị về phòng. Chị còn ở spa không? Em muốn đến thư giãn một chút.
Tưởng chuyện gì quan trọng làm cô cứ hồi hộp, bây giờ thì nhẹ nhõm hẳn. Nhưng Y Thoa có hơi bối rối, bởi lẽ cô nào đi spa, nãy giờ chỉ toàn “tập thể dục” ở phòng riêng của phi công.
Bất chợt anh bước đến rồi bế thốc cô trên tay, thấy vẻ mặt của cô bình thản nên anh biết chắc không có chuyện nghiêm trọng xảy ra. Nếu đã vậy thì Uông Hạc Đệ mặt dày cũng chẳng còn lý do gì để tiếp tục trì hoãn cuộc vui.
Cô giật mình khi đột ngột bị bế lên, theo phản xạ liền vòng tay ôm lấy cổ anh, tay còn lại vẫn đang giữ điện thoại áp sát vào tai để trả lời cuộc gọi.
- Alo, chị còn nghe máy không?
Thấy cô im lặng, thiếu úy Nhậm Thừa Hân liền hỏi lại, Y Thoa vì bất ngờ trước hành động của anh nên nhất thời không kịp đáp lời.
- À chị đây, chị đang chuẩn bị vào phòng xông hơi. Em muốn thì cứ đến đi, nhưng chắc không gặp nhau được đâu.
Hạc Đệ đặt cô nằm xuống ghế sofa, cô nghe điện thoại cứ nghe, còn anh thì tinh nghịch mơn trớn khắp cơ thể, vô tư mút lấy hai nụ hoa rồi lại xoa nắn cặp tuyết lê to tròn. Y Thoa gồng mình chịu đựng vì sợ không kiềm chế được sẽ thốt lên những thanh âm nhạy cảm.
- Tiếc thế, biết vậy lúc nãy em đi cùng chị rồi.
Anh đột ngột tách hai chân của cô rồi đưa đoàn tàu đến gần cửa hang, trong một thoáng đã thúc mạnh vào trong. Cô vội đưa tay bụm miệng để giữ bình tĩnh rồi nói một tràn để nhanh chóng kết thúc cuộc gọi:
- Giờ chị phải vào phòng xông hơi nên không mang điện thoại theo được. Em cứ đến thư giãn đi, chị cúp máy đây.
Vừa dứt lời cô lập tức kết thúc cuộc gọi, nếu kéo dài thêm chút chắc cô sẽ không chịu thêm được nữa.
- Anh…anh không thể đợi một chút sao?
Câu hỏi của cô mang hàm ý trách móc, anh không cho cô có thời gian nghe xong cuộc gọi, chưa gì đã vội vã trồng cà rốt, cô sắp bị anh hành đến mức thở không ra hơi.
- Không, tôi sẽ phát điên mất.
Nói rồi anh liên tục nút lấy da thịt trắng nõn, chiếc chày liên tục giã mạnh vào trong. Hang nhỏ co thắt như muốn siết chặt vật đang thâm nhập. Từng nhịp nhấp vào ra liên hồi, anh nút lấy hai cánh môi mềm mại, trêu đùa mà cắn nhẹ môi cô rồi đưa lưỡi vào trong khoang miệng đối phương mà càn quét một vòng. Bên dưới cảm nhận rõ dòng chất lỏng ấm nóng đang truyền vào cơ thể, cô không nhớ đến chuyện rút ra, mà anh cũng chẳng kịp ra bên ngoài. Cả hai quấn lấy nhau, dù không đến spa nhưng vẫn được trải nghiệm “dịch vụ” massage đầy chân thực.