Anh chạm tay lên gò má trắng mịn, hai đôi môi vẫn quấn lấy nhau không rời. Chỉ mới vài hôm trước cô còn dứt khoát, lạnh nhạt muốn cắt đứt với anh, vậy mà bây giờ lại không thể kháng cự. Thật thiếu nghị lực trước trai đẹp.
Bầu không khí đang lãng mạn chợt bị phá tan bởi âm thanh mở cửa phòng. Cả hai giật mình vội rời môi nhau rồi nhìn ra phía cửa. Dáng vẻ đứng hình vì kinh ngạc của Vĩ Luân khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi. Mới hôm qua anh còn lén lút giả làm bồi bàn để gặp cô, vậy mà hôm nay cả hai đã trốn trong phòng cùng nếm dư vị.1
Mấy ngày nay Vĩ Luân ở chung phòng với Hạc Đệ. Ban nãy anh ấy rủ anh đi ăn nhưng anh bảo không đói và muốn tắm nên Vĩ Luân đã đi một mình. Nào ngờ vừa ăn no về phòng đã bị phát cẩu lương đến mức xém bội thực.
Dù rất thắc mắc về nguyên do cô có mặt ở đây cũng như thầm trách anh bạn thân vì đưa người yêu về phòng mà không báo trước, đặc biệt anh còn ăn mặc thiếu vải. Trông tình huống này giống hệt như hai người đang chuẩn bị làm chuyện "trong tối". Dù chưa rõ sự tình nhưng Vĩ Luân vẫn rất lịch thiệp mà nỡ một nụ cười ôn nhu:
- Xin lỗi, có lẽ tôi về không đúng lúc. Hai người...cứ tiếp tục đi. Tôi sẽ thuê thêm một phòng.
Trước khi rời đi và đóng cửa, anh ấy nói thêm:
- Cứ tiếp tục, cứ tự nhiên.
Không chỉ mỗi cô xấu hổ mà ngay cả người đàn ông dày mặt như Hạc Đệ cũng thấy ngượng khi rơi vào tình huống khó xử như vậy. Anh bạn thân đã nhìn thấy khoảnh khắc tình cảm giữa anh và cô, nghĩ đến anh liền thấy ngại vô cùng.
Cô nhớ lại tối qua còn có thêm một nam phục vụ đi cùng anh, Y Thoa đoán có lẽ là chàng trai vừa rồi. Trong thoáng chốc đắm chìm vào tình yêu mà cô đã quên mất công việc, hai người đưa mắt nhìn nhau ngại ngùng, cô chợt thốt lên:
- Quên mất, tôi phải báo tin...
Y Thoa vội lấy điện thoại ra, cô gọi cho những người đồng đội, thông báo về chuyện mình vừa bắt gặp một đám tội phạm đánh bạc trái phép. Thiếu tá Tiêu Vũ Đăng sau khi nhận tin đã gọi điện cho cảnh sát địa phương để họ nhập cuộc điều tra. Mọi người đang theo vụ án của Mai Khiếu Cảnh và Trịnh Sơn Lâm nên tốt nhất là không nhún tay vào chuyện đánh bạc kia để tránh ảnh hưởng đến kế hoạch.
Cô đứng dậy rời khỏi giường, vừa hôn nhau thắm thiết xong giờ lại thờ ơ quay lưng:
- Tôi phải trở về phòng.
Anh vội nắm tay cô níu lại:
- Đừng trốn tránh tôi nữa có được không?
Cô đang gấp nên không có nhiều thời gian. Nhưng bây giờ bình tâm lại mới để ý trên người chỉ có mỗi chiếc khăn che thân, như vậy thì quá đỗi sexy rồi.
- Chuyện đó chúng ta sẽ nói sau. Mà...anh mặc quần áo vào đàng hoàng đi. Tôi đi trước đây.
Hạc Đệ kéo mạnh cô về phía anh, ngang nhiên cưỡng hôn cô đến ngạt thở, liên tục mút lấy hai cánh môi mềm mại, chẳng để cô có cơ hội né tránh.
Đến khi hai đôi môi tách khỏi nhau, cô cẩn trọng nhìn anh, cứ thế này thì sau cô chuyên tâm làm nhiệm vụ được.
- Đừng trốn tránh nữa vì em không thoát được tôi đâu. Tôi sẽ tìm em bằng mọi giá.
Y Thoa chẳng phân định được đây là lời nói ngôn tình hay hăm dọa. Nhưng trước mắt cô còn có việc phải làm, không để dây dưa với anh thêm được nữa.
- Giờ tôi có việc bận, gặp anh sau.
Nói rồi Y Thoa mở cửa phòng rời đi, dù cô không thẳng thừng thừa nhận nhưng lời nói vừa rồi cho thấy cô đã chấp nhận để anh tiến tới nên mới "hẹn gặp sau".
Vì không yên tâm nên anh vội lấy quần áo mặc vào rồi chạy theo cô, nhưng khi vừa ra đến cửa phòng thì cô đã biến mất. Dù Y Thoa có chặn số hay thậm chí chuyển chỗ ở anh cũng quyết tâm tìm bằng được cô. Phải đưa cô về làm "vợ" của anh.
Cô trở về phòng, những đồng đội đã chờ cô từ nãy đến giờ. Họ hỏi han Y Thoa về chuyện vừa xảy ra, cô kể lại việc mình vô tình biết nhóm người có liên quan đến tên Chu Nguyên Sử tổ chức đánh bạc. Công an địa phương cũng đã đến, hiện họ đang tiếp cận đám tội phạm theo số phòng được cô cung cấp để bắt tận ổ.
Trở lại với công việc của mình, Y Thoa đeo tai nghe, tập trung cùng đồng đội theo sát cuộc nói chuyện giữa Mai Khiếu Cảnh và Trịnh Sơn Lâm. Thiếu tá Tiêu Vũ Đăng quay sang nói với cô:
- Từ nãy đến giờ bọn chúng đang bàn với nhau về kế hoạch vận chuyện ma túy sang Campuchia vào ngày mốt.
Cô gật đầu tiếp nhận thông tin, tiếp tục lắng nghe cuộc bàn luận sôi nổi của bọn chúng. Âm thanh thìa đũa va vào bát vang lên. Có lẽ bọn chúng đang vừa thưởng thức bữa ăn vừa nói về chuyến vận chuyển hàng số lượng lớn sắp tới. Mọi thông tin về cuộc nói chuyện đều đã được cảnh sát ghi âm lại để làm bằng chứng buộc tội bọn người phạm pháp.
Phía cảnh sát cùng bắt đầu chuyển khai kế hoạch, họ liên hệ với phía cảnh sát Macau để nhận thêm lực lượng hỗ trợ cho công cuộc vây bắt tội phạm.