Lệ phu nhân kêu lên "Con xem đi, con xem đi, cái này là nó làm đấy".
Lệ Mặc nhìn một cái, sau đó anh quay đầu nhìn Đường Lê, Đường Lê trưng bộ mặt ngây thơ nói "Bà ta muốn đánh em, em chỉ chặn lại thôi."
Lệ phu nhân nghe xong, liền hét lên, "Còn chị Ngụy nữa, trên mặt chị Ngụy là do bị cô ta đánh đó."
Nói xong câu này, Lệ phu nhân liền lên tiếng gọi chị Ngụy,"Chị Ngụy, cô lại đây cho A Mặc xem".
"Không cần đâu" Lệ Mặc lên tiếng, anh vừa nhìn thấy rồi.
Đường Lê ở bên cạnh lại lên tiếng, giọng nói cũng có hơi thống khổ,"Anh kêu chị ta tới đây, anh hỏi chị ta xem tại sao em lại đánh chị ta."
Anh nhìn cô rồi thở dài một hơi, sau đó anh nói với Lệ phu nhân: "Mẹ, mẹ đến đây làm gì".
Lệ phu nhân trừng mắt nhìn “Mẹ đến đây làm gì? Con nói xem mẹ đến đây làm gì, hôm qua không phải con đi tìm Tố Tố sao? Lúc đó con đã nói cái gì? Con có biết Tố Tố rất buồn hay không."
Đường Lê cúi đầu thổi khô móng chân, sau đó cô chậm rãi thu dọn sơn móng tay lại.
Anh dùng khóe mắt nhìn cô, khẽ cau mày.
Lệ phu nhân không để ý lắm, bà ta còn đang đau lòng nói,"Con và Tố Tố cũng đã đính hôn rồi, A Mặc à, trước đây con qua lại với những cô gái khác, Tố Tố cũng đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua, lần này con vì một người mà đổ lỗi cho Tố Tố, mẹ nói cho con biết, hôm qua không phải là do Tố Tố xúi giục, là do mẹ không thể chịu đựng được nữa".
Lệ phu nhân đưa tay chỉ vào Đường Lê "Đây là cái thá gì, một chút quy củ cũng không có, cả gương mặt như hồ ly tinh, vậy mà con lại vì cô ta?
Cô nhướng mày, hồ ly tinh? Là đang nói cô đẹp sao?
Anh vẻ mặt chán ghét nói "Con không thích Tố Tố, con đã nói với mẹ rất nhiều lần rồi"
"Tố Tố có chỗ nào không tốt chứ" Lệ phu nhân hiển nhiên là có chút bất lực.
Anh nhìn Lệ phu nhân, "Cô ấy chỗ nào cũng tốt, nhưng con không thích, Đường Lê chỗ nào cũng không tốt, nhưng mà con lại thích em ấy "
Đường Lê sửng sốt một chút, cô nhìn chằm chằm anh.
Mặc dù cô biết những lời này chỉ như dòng nước chảy siết, nhưng cô ấy không thể tránh khỏi vẫn cảm thấy có chút gợn sóng.
Lệ phu nhân giận dữ dậm chân “Con thích cái gì ở nó chứ, nó ngoài việc có khuôn mặt đẹp một chút ra thì còn có cái gì hả”.
Anh gật đầu "Vậy mẹ cứ coi như là vậy đi, con chính là thích khuôn mặt đẹp của em ấy”
Cô nhắm mắt lại, có hơi muốn cười.
Lệ phu nhân tức giận đến mức chỉ vào anh hồi lâu, cũng không nói được gì cả.
Anh gọi chị Ngụy tới, "Đưa phu nhân trở về đi, sau này phu nhân có làm chuyện gì thì nhờ chị khuyên bảo, bà ấy đang kích giận, thì chị phải bình tĩnh một chút.”
Chị Ngụy nhướng mày “Tôi biết rồi”
Lệ phu nhân có hơi khó tin mà nhìn Lệ Mặc, những lời này của anh rõ ràng chính là bênh vực Đường Lê, lại còn có hơi trách cứ bà ta.
Bà gọi anh quay lại không phải là vì muốn để anh giúp đỡ Đường Lê.
Chị Ngụy đi đến đỡ Lệ phu nhân “Phu nhân, đừng cãi nhau với thiếu gia chỉ vì những điều này, bình tĩnh lại đã. "
Lệ phu nhân ngay lập tức từ chối sự giúp đỡ của chị Ngụy "A Mặc, không phải là con muốn chọc giận mẹ đấy chứ, con vì người phụ nữ này mà đến cả danh tiếng cũng không cần sao?”
Đường Lê nhếch miệng bất lực, xung quanh Lệ Mặc có rất nhiều nữ nhân, cô làm gì mà hủy hoại thanh danh của anh, thật sự là đang khen cô đấy à.
Trước khi cô xuất hiện bên cạnh Lệ Mặc, Lệ Mặc đã có danh tiếng ở bên ngoài rồi, nổi danh Thanh Thành đại kim chủ.
Lệ Mặc không nói gì cả, hai tay anh đút vào túi, dáng vẻ này, chính là không có gì muốn nói nữa.