Trương Minh Vũ lập tức hít một hơi lạnh.
Bà cô này thế mà lại véo anh!
Ngẩng đầu nhìn qua, sắc mặt Dịch Thanh Thiên đang đen xì như vừa bị ai tạt nước vậy.
Hai cậu thanh niên đứng sau cũng mặt mày tức giận.
Trương Minh Vũ sững sờ.
Anh nói thật mà...
Sao chẳng ai tin vậy...
Haizz.
Anh nặng nề thở dài một tiếng, cảm thấy cực kỳ bất lực.
Thời thế thay đổi, lòng người hiểm ác!
Dịch Thanh Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Thằng kia, mày khiêu khích tao đấy à?"
Trương Minh Vũ thành thật lắc đầu nói: "Đâu, tôi nói thật mà!"
"Mày..."
Dịch Thanh Thiên hoàn toàn nổi giận rồi, cậu ta tức giận gầm lên: "Mày đang muốn chết đấy à?"
Lời vừa dứt, hai cậu thanh niên đứng sau xông đến bên, cầm hai chai rượu lên!
Trương Minh Vũ nhíu mày, còn chưa hoàn hồn, một cậu thanh niên đã xông lên.
Chai rượu đập thẳng vào đầu Trương Minh Vũ!
Trương Minh Vũ giật mình, đạp vào chân bàn theo bản năng, cả người lẫn ghế đều lùi về sau.
Tránh được trong gang tấc.
Trương Minh Vũ cũng kinh ngạc! Tất cả đều là phản ứng theo bản năng.
Huấn luyện hai ngày nay... đã có hiệu quả?
Cậu thanh niên kia sững sờ.
Trương Minh Vũ cười ngoác miệng, trong lòng bắt đầu hứng khởi.
Vừa hay kiểm tra thành quả hai ngày nay vậy!
Anh duỗi tay túm lấy cổ tay cậu thanh niên kia, sau đó dùng sức bóp.
"Á!"
Cậu thanh niên kia đau đớn hét lên một tiếng, cậu ta cuối cùng cũng thả chai rượu ra.
Trương Minh Vũ cướp lấy chai rượu, đập vào đầu cậu ta.
Bốp!
Âm thanh giòn tan vang lên!
Cậu thanh niên mắt nổ đom đóm, lảo đảo ngã xuống.
Chai rượu không vỡ!
Một cậu thanh niên khác cũng xông lên, trong đầu Trương Minh Vũ lập tức hiện lên mấy động tác khi Long Tam tấn công anh.
Chân anh khẽ di chuyển, nửa người hơi nghiêng.
Tài tình tránh khỏi!