Tôi do dự một lúc lâu, sau đó nhìn anh rồi hỏi: “Vì sao… anh lại đối xử tốt với tôi như vậy?”
Bùi Thiên Vũ bật cười, cười đến không ngừng được. Rồi đột nhiên anh đi đến bên cạnh, đưa tay xoa đầu tôi, tôi cảm thấy dường như cả phòng này đều tràn ngập sự ấm áp của ánh mặt trời.
Tôi hơi ngây người, người đàn ông này rất quyến rũ, tôi cảm thấy tôi đã đổ gục trước anh rồi.
“Vì tôi thích em được không?”
Mặt tôi nhất thời nóng lên, mặc dù tôi đã làm mẹ, nhưng tôi cũng không thể chịu được. Một người đàn ông 360 độ không góc chết, lại nói với tôi lời tâm tình như thế, nói anh thích tôi! Tôi có thể tin không?
Lời ngon tiếng ngọt thế này, nếu đem đi lừa gạt cô gái chưa rành chuyện đời thì còn được, thế nhưng mà con tôi cũng đã sắp hiểu được chuyện tình yêu rồi mà giờ anh lại nói “thích tôi”, thích tôi cái gì?
Đoạn hôn nhân của tôi cũng đã sắp đến lúc chấm dứt rồi, không cần bàn cãi, tôi sẽ là người phụ nữ qua một đời chồng trong miệng thế gian. Một người đàn ông cực phẩm như anh lại nói “thích” tôi, tôi tự cảm thấy câu nói này châm chọc biết bao nhiêu.
Anh thấy tôi lạnh mặt không nói chuyện, nắm lấy tôi: “Em tội gì phải tra tấn chính mình, nghĩ nhiều chuyện phức tạp như thế làm gì? Thích một người có thể có cả n lí do.”
Tôi ngước nhìn anh, rồi rút tay ra, bắt đầu dùng bữa, một bữa tối mỹ vị như thế mà không hưởng thụ cho tốt thì thật lãng phí.
Anh nhìn tôi ăn đến say sưa rồi cười vui vẻ, thấy thế tôi không thể không thừa nhận tâm trạng tôi đã tốt lên rất nhiều.
Rượu hơn ba chén, thức ăn hơn năm vị, cuối cùng anh rung chuông tính tiền.
Sau đó anh bắt đầu giải thích cho tôi những dự án đó, anh nói đây là tất cả phương án trọng điểm của dự án này, nhưng trong đó đã có một phần đã được phân phối ra ngoài để xử lí chuyện bên ngoài, mà công ty gia đình ký kết là công ty kiến trúc và trang trí Hân Thụy, nghe đến cái tên này con ngươi tôi co lại, nhìn về phía anh nhẹ giọng hỏi: “Hân Thụy?”
Anh nhìn tôi sâu xa, gật đầu.
Tôi đương nhiên biết Hân Thụy, công ty kiến trúc và trang trí Hân Thụy này chính là cái công ty gia đình mà Tân Hạo Đình dùng tên của Tân Hiểu Lan đăng ký.
“Hân” chính là “Tân”, chỉ sự thịnh vượng, giống với chữ “Hâm” trong Đỉnh Hâm trước đây, đều là đồng âm.
Không biết vì sao, trong lòng tôi có hơi khác thường, tất cả những chuyện này đều cực kỳ chặt chẽ, dường như mỗi bước đều được thiết kế tỉ mỉ, đẩy tôi về phía trước khiến tôi bị động, không hề có chút cơ hội rút lui.
Lui, chính là mất hết toàn bộ, chứ đừng nói đến chuyện đánh cho Tân Hạo Đình hiện nguyên hình.
Tiến, chính là nguy hiểm không biết trước, dường như có một lực lượng nào đó không rõ, luôn thúc đẩy tôi đi tới.
Cuối cùng, kết quả là tôi không có sự lựa chọn nào khác.
Tất cả mọi chuyện dường như đều nằm trong kế hoạch của Bùi Thiên Vũ, nhưng chính tôi lại nhìn không thấu rốt cuộc vì sao anh lại giúp tôi như vậy, thật sự là vì “thích tôi” ư? Ngay cả chính tôi còn không tin.
Chẳng biết tại sao tôi có cảm giác mát lạnh ở sống lưng, rồi lan ra hết cả người tôi.
“Sở dĩ cho Hân Thụy là vì đây là một trong những bước để em phát huy sức mạnh của mình, chỉ có đạp lên nó mới có thể đạt được mục đích biến họ trở về nguyên hình, không còn cách nào, trừ phi em đối với anh ta vẫn còn lại tình cảm trước kia, vẫn còn để ý, muốn lưu lại một đường sống cho anh ta!” Anh nhìn tôi, trong mắt đen có một loại cảm xúc tôi nhìn không rõ, “Em có thể cân nhắc.”
Tôi không đáp lại, trong đầu đột nhiên cảm thấy hoảng loạn.
Anh nói tiếp: “Dự án này, có thể đánh dấu em trước công ty, trả lại ân tình cho công ty cửa sắt Tư Nguyên, tôi nghĩ em chắc cũng không muốn thiếu ân tình của Trần Tư Nguyên đâu nhỉ.”
“Ý anh là, dự án này cho tôi ký kết với công ty mà tôi đã đăng ký?” Tôi cẩn thận hỏi lại.
“Không thì em đăng ký công ty làm cái gì? Làm dáng cho đẹp à? Hù dọa người khác à?” Anh hỏi lại: “Em không ký dự án này thì làm thế nào để lấy lại tất cả những gì nhà họ Tân thiếu em? Đỉnh Hâm đã là một cái xác rỗng, là một con cờ vứt đi rồi.”
Cả người tôi đều hóa đá, nước cờ này rất chặt chẽ, tôi hình như đã thấy được Tân Hạo Đình vui sướng đi từng bước xuống vực sâu của tham vọng.
Bùi Thiên Vũ thấy tôi ngây ngốc, đưa tay kéo tôi vào ngực anh, gắt gao ôm chặt.
“Có lẽ nên cho em một ít thời gian để cân nhắc.” Anh nói xong lại hôn nhẹ lên trán tôi một cái: “Em từ từ suy nghĩ, nghỉ ngơi sớm một chút.”
Sau đó, anh đặt thẻ phòng ở trên bàn trà, xoay người rời đi, còn nhẹ nhàng khép cửa lại.
Cả phòng to như thế chỉ còn lại một mình tôi, bốn phía quá mức im lặng, tôi gần như có thể nghe rõ được tiếng tim đập của mình, trước mặt là kế hoạch báo thù gần như hoàn mỹ như thế, tôi không thể không nói bản thân tôi có hơi sợ hãi.
Tôi không biết là xúc động, hay là do nhìn thấy rõ ràng kết cục của Tân Hạo Đình, tôi có hơi không đành lòng, dù sao thì trong lòng cũng rất rối.
Điều tôi lo lắng nhất chính là chuyện tình cảm của Bùi Thiên Vũ đối với tôi, dù thế nào tôi cũng không thể tìm ra được một cái lí do hợp lí nào cả.
Bình luận nổi bật
Tổng số 3 câu trả lời
pew
bữa sau thấy anh Bùi ngoại tình tôi bỏ truyện:(
2
17/03
Kim Oanh Lâm
đffffg