Hình như cậu không biết chuyện lấy được thư mời.
Hơn nữa chuyện đầu tư 1 tỷ cũng nói rất mơ hồ không chắc chắn.
Anh ta rất muốn nói đã thất bại
Nhưng nhìn thấy bộ dáng mong chờ của Lạc Thi "Thị, anh ta lại rất khó từ chối, hít sâu, gật đầu nói: “Không thành vấn đề!”
"Cậu của tôi là bí thư của thương hội, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật”
“Tốt quá!”
Lạc Thị Thi hét lên, nói: “Cảm ơn anh rất nhiều”
“Nhìn Diệp thiếu, lại nhìn tên phế vật kia, hai người có thể so sao?"
“Tiện nhân kia còn dám nói Sở Phong có thể đuổi kịp Diệp thiếu, nằm mơ giữa ban ngày!”
Trình Lan bĩu môi, hỏi: "Đúng rồi, Diệp thiếu, vừa rồi tôi nghe thấy nhân vật cấp cao gì đó trong điện thoại, rốt cuộc là sao vậy?”
"À, đang nói lần này nhà họ Vân sẽ đẩy ra một nhân vật lớn, sau này người đó sẽ phụ trách quản lý nghiệp vụ đầu tư.”
“Nhưng cậu tôi chưa nói đó là ai”
Nghe vậy Lạc Thi Thi nói: “Có thể bị nhà họ Vân tán thành, khẳng định lai lịch không tầm thường”
“Nếu có thể móc nối quan hệ với đối phương, sau này có khi có thể giúp đỡ được nhà họ Lạc chúng ta”
“Diệp thiếu, anh xem..."
“Không thành vấn đề, Thi Thị, cứ để chuyện này cho tôi.
Diệp Kim Long biết cô nghĩ gì, cười nói: "Chờ cậu tôi gửi tin tức đến, tôi sẽ nói cho em."
“Tôi sẽ nghĩ cách giúp em làm quen với nhân vật cấp cao kia, tranh thủ góp sức vào sự phát triển của nhà họ Lạc”
“Cảm ơn Diệp thiếu, cảm ơn Diệp thiếu”
Lạc Thi Thi vô cùng biết ơn, chưa kịp nói xong thì nghe thấy đối phương nói: “Thi Thi, mặc dù cuộc tranh cử chưa bất đầu, nhưng ván đã đóng thuyền, mọi chuyện đã được quyết định”
“Xong việc chúng ta đến Sơn Thủy Impression làm SPA đi?”
“Đến phòng tư nhân của tôi, nằm ở đó rất thoái mái”
Nhìn khe rãnh trước ngực của Lạc Thi Thi.
No đủ quyến rũ, hút mắt người nhìn.
Diệp Kim Long hận không thể rút súng lên đạn ngay bây.
Lạc Thi Thi ngẩn ra, vừa xấu hổ lại không tiện từ chối, nói: “Chuyện này nói sau đi”
“Đến lượt chúng ta rồi, đi thôi”
Sau đó cô bước nhanh về phía trước.
Diệp Kim Long đang định gọi cô lại thì bị Trình Lan cản lại: "Diệp thiếu, đừng nóng vội”
“Nóng vội không ăn được món ngon, sớm hay. muộn giám đốc Lạc sẽ là của anh”
“Ha ha..”
Diệp Kim Long vuốt cắm, nói: “Có cô phối hợp, sớm hay muộn Lạc Thi Thi cũng là người của tôi”
“Cô yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi cô”
“Đến lúc đó cưới cô làm vợ nhỏ cũng không phải không thể”
“Ghét ghê!”
.......
“Nói đùa thôi, nhìn anh kìa, khẩn trương như vậy. làm gì”
Vân Thủy Dao nói: “Dù sao tôi không thích thái độ kiêu ngạo kia của Lạc Thi Thi”
“Rõ ràng bản thân có mắt không tròng, lại thích ra vẻ sáng suốt tự tin thái quá”
“Nhìn tên Diệp thiếu bên cạnh cô ta giống như một con chó vậy, nếu không phải đêm nay nhà họ Vân chủ trì bữa tiệc, tôi sẽ cho anh ta một cái tát nhớ đời!”
Sở Phong xấu hổ
Hắn không biết đâu mới là con người thật của oô.
“Vân tổng, Vân tổng."
Đúng lúc này, một vệ sĩ chạy đến, thở gấp, đang định nói thì thấy Sở Phong cũng ở đây, ngập ngừng do dự không biết nên nói hay không.
“Mấy người nói chuyện đi, tôi đi sang kia chờ.
Nói xong, hẳn đang định rời đi thì bị Vân Thủy Dao ngăn lại: "Không sao, chuyện này có liên quan đến anh, ở lại nghe một chút cũng không sao.”
“Anh nói đi"
“Vâng, Vân tổng”
'Vệ sĩ gật đầu, nói: “Đã điều tra xong, không phải gia đình của đội trưởng Phó xảy ra chuyện, mà là bị tập. đoàn Hồng thị cướp đi”
“Không chỉ có vài anh em có quan hệ tốt với đội trưởng Phó cũng đi ăn máng khác, ngay cả sự bố trí an ninh ở bữa tiệc tối nay cũng bị đối phương nảm rõ như. lòng bàn tay, bây giờ phải làm sao đây?”
“Các anh em như rắn mất đầu, ngài phải nhanh chóng tìm một đội trưởng mới để ổn định cục diện mới được!”