Trong phòng khách sạn nơi đoàn phim đang ở, Phó Thời Kiêu thản nhiên ngồi trên giường vừa nghe điện thoại vừa nghịch bật lửa trong tay. Rèm trong phòng được kéo kín lại khiến không gian trở nên tối tăm và tĩnh mịch, ánh mắt hung ác nham hiểm của hắn cố định vào ánh lửa chập chờn. Sau khi nghe xong lời của người ở đầu dây bên kia, hắn khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Một lúc lâu sau, hắn trầm giọng nói vào điện thoại: “Tìm người tung đoạn video lên mạng trong tối nay, bảo rằng Thẩm Thứ làm kiêu, bắt nạt diễn viên khác trong lúc quay phim.”
Cúp máy, Phó Thời Kiêu cười hài lòng.
Hắn cầm hộp thuốc lá cũ trên đầu giường, tò mò nhìn đi nhìn lại rồi mở nắp hộp, rút một điếu thuốc bên trong ra. Hắn đưa điếu thuốc lên trước mũi ngửi, rồi quẹt bật lửa lên, đưa ra xa châm điếu thuốc. Xa xa ngoài hành lang truyền đến tiếng trò chuyện của hai gã đàn ông, sau đấy là tiếng mở cửa rồi đóng cửa vang lên.
Phó Thời Kiêu cẩn thận đặt điếu thuốc trong tay về chỗ cũ rồi cầm theo hộp thuốc lá đứng lên, mặc áo khoác vào, đi về phía cửa. Hắn đắc ý lẩm bẩm: “Thẩm Thứ à, để tao chống mắt lên xem lần này mày có thắng nổi tao không.”
Vài giây sau, Phó Thời Kiêu gõ cửa phòng Trình Gia Hâm.
Trợ lý của Trình Gia Hâm cảm thận từng li từng tí hé mở cửa phòng, thận trọng ló đầu ra, hỏi hắn: “Xin lỗi anh Thời Kiêu, hôm nay anh Gia Hâm không được khỏe cho lắm. Xin hỏi anh tìm anh ấy có việc gì không?”
Nghe vậy, Phó Thời Kiêu ân cần hỏi thăm tình hình của Trình Gia Hâm, giả đò như bây giờ mới biết những chuyện xảy ra trên phim trường, hắn cau mày nói: “Nếu đã như thế thì bảo cậu ấy nghỉ ngơi đi vậy, tôi không làm phiền cậu ấy nữa.”
Hắn vươn tay đưa hộp thuốc lá trong tay cho trợ lý của Trình Gia Hâm: “Tối hôm qua tôi có nhặt được hộp thuốc lá này ở trong phim trường. Nếu tôi nhớ không nhầm thì hình như đây là nhãn hiệu cậu ấy thường hút đúng không?”
Trợ lý nhận lấy hộp thuốc lá, trên gương mặt hiện rõ sự hồi hộp cùng với niềm vui sướng và mừng rỡ như khi tìm được món đồ từng đánh mất.
Sau một lúc, anh ta nhìn Phó Thời Kiêu, nói với vẻ biết ơn: “Cảm ơn anh Thời Kiêu rất nhiều, đây đúng là của anh Gia Hâm. Em không biết sao nó lại rớt ra nữa mà siêu thị ở đây thì không có bán hiệu thuốc lá này, hồi sáng nay anh ấy còn kêu em tới tìm cho bằng được.”
Khóe môi Phó Thời Kiêu cong lên thành nụ cười u ám gần như không thể che giấu được.
Ngay sau đó, hắn cong đôi mắt đào hoa quyến rũ lòng người, vẫy tay nói với trợ lý: “Bảo cậu ấy dưỡng bệnh cho tốt nhé, tôi về phòng trước đây.”
Trợ lý đóng cửa phòng lại.
Tâm trạng Phó Thời Kiêu đang tốt cực kỳ nên định quay về phòng mình, nhưng ngay khi hắn vừa quay đầu lại thì lập tức nhìn thấy Thẩm Thứ đang lẳng lặng đứng ở phía sau hắn không xa. Phó Thời Kiêu không biết cậu đã đứng đó được bao lâu, hắn nhướng mày, hỏi với vẻ khiêu khích: “Cậu muốn nghe trộm chuyện gì?”
Thẩm Thứ làm bộ ngạc nhiên nói: “Nghe trộm gì cơ?”
“Để tôi giải thích một chút. Ắt hẳn anh cũng biết là Trình Gia Hâm ngất xỉu không rõ lý do trong quá trình quay phim nên đạo diễn Quan quyết định cho mọi người nghỉ ngày hôm nay để lấy lại sức, ngày mai tiếp tục. Thế nên tôi đang trên đường về phòng mình mới đi ngang qua chỗ này, không ngờ khiến cho trợ lý của Trình Gia Hâm hiểu lầm, thành ra không thể đến gần chỗ này được.”
Sau khi cậu nói xong, Phó Thời Kiêu xua tay tỏ vẻ không tin: “Phiên bản tôi nghe không phải là Trình Gia Hâm tự mình ngất xỉu, mà là do có người nào đó vung chân đá cậu ta, làm cậu ta bất tỉnh.”
Thẩm Thứ thầm trợn mắt trong lòng: Mẹ nó, ông đây là Phật Sơn Vô Ảnh Cước (*) hay gì?
(*) Phật Sơn Vô Ảnh Cước: Đây là một chiêu thức võ học của Hoàng Phi Hồng.
Phải mạnh bạo đến mức nào mới có thể đạp xỉu một thằng đàn ông to xác?
Với lại nhìn cái vẻ hả hê đắc chí của tên cáo già nhà anh kìa, ông đây càng chắc chắn chuyện này là do anh giở trò quỷ ở sau lưng!
Thẩm Thứ nghiêm mặt cảnh cáo Phó Thời Kiêu: “Anh Thời Kiêu à, lời nói là một thứ rất đáng sợ nên không thể bạ đâu nói đó được. Nguyên nhân vì sao Trình Gia Hâm ngất xỉu vẫn được xác định rõ ràng đâu!”
“Ồ?” Phó Thời Kiêu vô cùng hứng thú hỏi lại. Hắn đi ngang qua cậu, nhẹ nhàng bỏ lại một câu: “Vậy thì chúng ta hãy chờ xem”.
Thẩm Thứ không bị Phó Thời Kiêu chọc giận, cậu nhún vai, tiếp tục đi về phía trước, trở về phòng mình. Cậu bắt đầu tự hỏi sự bất thường của Trình Gia Hâm có liên quan gì đến gói thuốc lá mà ban nãy Phó Thời Kiêu đưa ra không.
Một phỏng đoán không chắc chắn nhảy ra trong đầu Thẩm Thứ.
Tuy nhiên, trước khi cậu kịp thời xác nhận suy đoán của mình, sự việc xảy ra trong phim trường đã bị tung lên trên mạng.
Chạng vạng, mười mấy Weibo đại V trong giới giải trí đồng loạt tung ra một đoạn video với nội dung: Thẩm Thứ hạnh họe trong lúc quay phim, nghi ngờ bạo lực với Trình Gia Hâm. Trong video, Thẩm Thứ mặc đồ đen giơ chân đá vào bắp chân của Trình Gia Hâm mặc đồ xanh lam, Trình Gia Hâm lập tức ngã xuống đất, cuộn người vì đau đớn, sau đó nhân viên công tác chạy đến vây quanh.
Góc quay của video này là từ trên cao nhìn xuống, hình ảnh rõ ràng từ đầu đến cuối không bị rung lắc chút nào, trông như có người đã chuẩn bị từ trước và được quay ở nơi cao với thiết bị chuyên nghiệp.
Ngay sau khi đoạn video được tung ra, nó lập tức trở thành hot search và được được đông đảo cư dân mạng chú ý đến.
[Ủa cái này là thật á hả? Chẳng lẽ nhân cách thật của Thẩm Thứ là thế này á hả?]
[Không thể tin được, này là đang quay phim đúng không? Còn đang mặc đồ diễn kìa!]
[Nhân viên công tác còn tiến lên kia kìa, diễn kiểu gì?]
[Chắc đây là do đoàn làm phim xào nhiệt độ nhờ? Nếu không thì sao mà cái video này có thể lẳng lặng lên hot search được? Chắc là được mua đúng không?]
[Không ngờ đạo diễn phái thực lực tiếng tăm lẫy lừng Quan Sở mà cũng chơi kiểu này. “Bình Sinh Hoan” kinh tởm, đếch thèm xem!]
[Một đạp này của Thẩm Thứ dùng mấy phần lực nhờ? Chắc là cẳng chân của Trình Gia Hâm bị cậu ta đá gãy luôn đúng không?]
[Hahaha, bỗng muốn cười quá, làm sao bây giờ! Trình Gia Hâm mong manh dễ vỡ quá đi mất!]
[Thẩm Thứ nay nổi rồi nên muốn làm gì làm, dám quang minh chính đại ở phim trường bắt nạt người khác kìa.]
[Trình Gia Hâm cũng chả phải dân tốt lành gì, chẳng phải hồi trước có người bốc ra vụ thằng này được kim chủ bao nuôi hả? Người ta là người đã có chồng đó nha.]
[Hồi trước Trình Gia Hâm flop do dính tin “hắc”, giờ tới Thẩm Thứ cũng muốn flop luôn à? Giới giải trí đổi mới nhanh quá!]
[Tui không nghĩ Thẩm Thứ sẽ bắt nạt người khác đâu, không tin anh ấy sẽ đá Trình Gia Hâm thành như vậy. Tui nghĩ là vụ này có người cố tình làm, mục đích là để bôi nhọ Thẩm Thứ.]
[+1 với lầu trên. Nếu vụ này không bị lật kèo, tui trực tiếp ăn c*t!]
[Chú ý chú ý, có người muốn ăn c*t kìa! Mọi người mau mau đẩy bình luận của người đó lên đầu đi, để mai mốt được xem người ta livestream ăn c*t!]
…
Thẩm Thứ nhanh chóng nhận được cuộc gọi từ người đại diện Quản Bằng, hỏi cậu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Cậu kể cho Quản Bằng nghe toàn bộ sự việc. Quản Bằng nghe xong rồi cố kìm lại lửa giận, hỏi cậu: “Sao cậu không nói chuyện này sớm cho tôi biết? Rồi còn Tiểu Đồng nữa, con bé là trợ lý của cậu, vào lúc quan trọng nhất đã làm được gì hả? Nếu như đoàn đội có chuẩn bị từ trước thì sẽ không để đến nước lâm vào thế bị động như lúc này. Kiều Nhung thì đang ở nước ngoài, cậu thì bị mua hotsearch rồi bị treo trên đấy, bị đám thủy quân với anti fan mắng chửi. Tiểu Thứ à, cậu muốn anh cậu bị thất nghiệp lắm đúng không?”
Thẩm Thứ tỉnh táo đáp: “Là lỗi của em, do em không đoán được chuyện này sẽ bị tung lên mạng.”
Cậu cân nhắc một chốc rồi nói cho Quản Bằng nghe suy đoán của mình: “Em nghi ngờ Trình Gia Hâm đang hít thuốc phiện, lúc đó cậu ta lên cơn nghiện thuốc.”
Quản Bằng nghe thế thì lập tức đổi giọng điệu: “Tiểu Thứ, cậu chắc chắn không? Đây không phải là chuyện có thể mang ra đùa được đâu! Nếu Trình Gia Hâm thật sự hít thuốc phiện, sao cậu ta dám làm liều hủy mất thanh danh chỉ để hạ bệ cậu chứ?”
Thẩm Thứ suy nghĩ, khẳng định đáp: “Chuyện này chưa chắc đã là âm mưu của cậu ta. Anh Bằng, chắc anh cũng biết mối quan hệ riêng giữa em và ảnh đế không được tốt cho lắm. Thế nên em đoán người muốn hạ bệ em là Phó Thời Kiêu. Em nghe nói bây giờ Trình Gia Hâm tới Bác Diệu Mutual rồi, anh tìm cách tra ngọn nguồn của Trình Gia Hâm từ chỗ Thái Chu, người đang dẫn dắt cậu ta, rồi nói cho em biết càng sớm càng tốt. Em nghĩ ra được cách rồi.”
Hai ngày sau, hotsearch trên mạng về việc Thẩm Thứ đá người khác vẫn chưa hạ nhiệt. Mặc dù đoàn làm phim đã đưa ra thông báo rằng lúc đó Trình Gia Hâm chỉ cảm thấy không khỏe, bây giờ đã khỏe lại rồi, cũng không bị gãy xương, nhưng cư dân mạng vẫn không buông tha cho Thẩm Thứ mà mắng chửi cậu ở trong trang Weibo của cậu. Chuyện Trình Gia Hâm hãm hại Thẩm Thứ trong bữa tiệc cũng bị cư dân mạng đào lại, bảo là Thẩm Thứ ghen ghét Trình Gia Hâm nên mới cố tình lên kế hoạch để hãm hại hắn.
Mấy ngày nay Thẩm Thứ ở trong đoàn làm phim cũng không tốt gì cho cam, đi đến đâu cũng đụng phải những lời dị nghị, bảo cậu tâm cơ thâm trầm, muốn đạp lên Trình Gia Hâm để nổi tiếng.
Thẩm Thứ không phục: Hừ, ông đây mới không thèm để cậu ta vào mắt. Ông đây mà có giẫm thì cũng phải giẫm lên ảnh đế để mà tiến lên!
Thẩm Thứ không để tâm đến những lời mỏ ấy, cậu đợi câu trả lời mà mình muốn, rồi bắt đầu hành động.
Sự việc này của đoàn làm phim khiến tâm trạng dạo gần đây của đạo diễn Quan không thể nào tốt lên được. Sau khi Trình Gia Hâm khỏe lại, ông đã yêu cầu làm lại kế hoạch quay phim ngay, đẩy cảnh diễn của tam hoàng tử lên quay trước.
Vì thế, hai ngày nay Trình Gia Hâm ở đoàn làm phim cũng không khá khẩm hơn ai, dùng mắt thường có thể thấy được cả người hắn mỏi mệt và gầy đi. Sáng sớm hôm nay, đoàn làm phim phải quay cảnh hắn đối diễn với Phó Thời Kiêu. Sau khi Trình Gia Hâm ngồi trong xe một mình vào phim trường, hắn dần dà không ngồi yên được.
Hiện tại Thẩm Thứ đang bị bôi nhọ khắp nơi nên cậu không được phân cảnh quay trong thời gian này, dù thế cậu vẫn kiên trì đến phim trường để “học hỏi”. Cậu thấy Trình Gia Hâm như thế nên kêu trợ lý Tiểu Đồng đến gần mình, bảo cô đi ra ngoài phim trường chặn trợ lý của Trình Gia Hâm lại rồi tâm sự tuổi hồng với người ta. Tiểu Đồng vỗ ngực cam đoan bản thân có thể hoàn thành được nhiệm vụ, sau đó cô lặng lẽ rời khỏi trường quay.
Bên trong trường quay, cảnh quay đầu tiên sắp bắt đầu. Hôm nay quay cảnh nhị hoàng tử Mục Cảnh Vân và tam hoàng tử Mục Cảnh Việt cùng lúc đến ngự thư phòng của hoàng đế Mục Thư Nam để vấn an. Mục Thư Nam nổi hứng kiểm tra kiến thức của hai người.
Mục Cảnh Vân, nhân vật do Phó Thời Kiêu thủ vai, cố tình giấu dốt, quy củ trả lời câu hỏi của hoàng đế. Mục Cảnh Việt do Trình Gia Hâm đóng cũng chẳng phải đầu gỗ, hắn thừa biết kiến thức trị quốc của mình không bằng Mục Cảnh Vân nên đã chọn con đường khác, lái đề tài sang mấy chuyện võ thuật. Bởi lẽ trong mắt người ngoài, Mục Cảnh Vân chỉ là con ma ốm yếu nên hắn không biết múa kiếm giương đao là gì.
Mẹ ruột của Mục Cảnh Vân là Nghi tần vừa có địa vị thấp kém trong cung vừa không có gia thế sau lưng. Trước khi được hoàng đế sủng hạnh và sinh hạ hoàng tử, bà chỉ là một cung nữ có dung nhan xuất chúng. Vì thế sau khi sinh ra Mục Cảnh Vân, để đứa con trai tài hoa của mình có thể thuận lợi lớn lên ở trong cung, bà đã cải trang cho Mục Cảnh Vân thành ấm sắc thuốc biết đi với cơ thể ốm yếu bệnh tật. Thế nên Mục Cảnh Việt đã bị đánh lừa bởi vỏ bọc ấy và tràn đầy tự tin bản thân sẽ giành chiến thắng trong lần kiểm tra này.
Mà sự thật vốn là như thế.
Trong sân nhỏ của ngự thư phòng, thị vệ đã bẻ hai cành liễu đưa cho hai hoàng tử thay cho vũ khí theo chỉ thị của Mục Thư Nam, để hai người đánh đến khi có một bên bị cành liễu chạm vào là ngưng.
Nhân viên của mỗi bộ phận đều chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa cả rồi. Sau khi nhân viên đoàn phim đập bảng quay phim, Phó Thời Kiêu và Trình Gia Hâm đứng lên cùng lúc. Vì hai người đi nhầm hướng nên Phó Thời Kiêu bất cẩn va phải Trình Gia Hâm đang mất tập trung tinh thần. Trình Gia Hâm không hiểu sao lại run rẩy ngã lăn ra đất, trông hắn như đang vừa rét vừa đau đớn.
Tất cả mọi người trong phim trường còn chưa kịp phản ứng thì bỗng nghe thấy Thẩm Thứ, người đang đứng một bên để quan sát, học tập, nói lớn tiếng: “Alo, 120 phải không? Tôi đang ở khu quay cổ trang trong phim trường điện ảnh và truyền hình, ở đây có người bị bất tỉnh nhân sự, cần phải nhanh chóng đưa đến bệnh viện…”
Cúp máy, Thẩm Thứ áy náy nhìn mọi người: “Mọi người đừng trách anh Thời Kiêu dùng nhiều sức nhé, lần trước tôi cũng bất cẩn đá ngất anh Gia Hâm ấy nhưng anh Gia Hâm vẫn chưa đến bệnh viện để kiểm tra cơ thể nữa. Bây giờ anh ấy lại bất tỉnh thế này, em lo đây là di chứng của anh ấy nên lần này nhất định phải đưa anh Gia Hâm đến bệnh viện để xét nghiệm máu và xét nghiệm nước tiểu!”
Thẩm Thứ cố tình nhấn mạnh hai ý sau cùng. Quan Sở và phó đạo diễn hợp tác cùng đợt này vốn còn đang ngờ vực nghe thế thì liếc nhìn nhau, phó đạo diễn quay người rời khỏi phim trường, đi vào một góc trong phòng gọi cho người quen là cảnh sát.
Hai mươi phút trôi qua, trong phim trường, trạng thái của Trình Gia Hâm không khá hơn được chút nào, đã vậy còn kịch liệt phản đối việc đến bệnh việc khám bệnh. Tuy nhiên, xe cứu thương vẫn ò í e chạy đến, theo sau là trợ lý của hắn và Tiểu Đồng.
Vì có đạo diễn Quan Sở kiên trì và phó đạo diễn tự mình ra trận, trợ lý của Trình Gia Hâm không thể ngăn được mọi người đưa Trình Gia Hâm đến bệnh viện.
Đứng bên ngoài đám người, Thẩm Thứ nhún vai, nghĩ rằng có lẽ ngày mai sẽ có tin tức chấn động được truyền ra từ trong đoàn làm phim. Cậu ngước mắt lên nhìn Phó Thời Kiêu, người đang nhìn cậu chằm ở phía bên kia, với một nụ cười đắc thắng.
Thẩm Thứ: Ảnh đế à, ông đây cứ thích gậy ông đập lưng ông thế đấy!
—————–