Tập cuối cùng đã kết thúc, vào ngày thứ hai sau khi về nước, weibo official của chương trình Let's Go đã tung ra một tấm poster của sáu người dưới bầu trời đầy sao cực quang.
@Let's Go chính thức: "Kết thúc hoàn mỹ ~! Điểm dừng cuối cùng, các cậu là những tinh tú trên trời không bao giờ rơi!"
Tấm poster được chụp từ trên cao, sáu người so với bầu trời đêm đầy sao và ánh cực quang lộng lẫy mà nói, là vô cùng nhỏ bé, nhưng mỗi người đều được đóng khung một cách hoàn mỹ.
Hà Tử Chiêu đan hai tay vào nhau ước nguyện, Trần Ngũ cúi đầu, thành kính chắp tay trước ngực, Hạ Minh Viễn hiếm khi an tĩnh, nắm tay yên lặng cầu nguyện, Sở Nhiên bình tĩnh nhìn về phía không trung, Trang Dục đặt tay lên người Từ Kiêu, trong mắt hai người đều mang theo ý cười, chỉ là một người cười ngại ngùng, một người cười rạng rỡ.
Bầu không khí hài hòa, ai cũng nhìn ra niềm hạnh phúc trong đó, khát khao và hạnh phúc, lại còn là tập cuối nên nghiễm nhiên, tấm poster này lọt vào hot search trong dự kiến.
#Cực quang Let's Go#
@Quả Táo Nhỏ: "Bọn họ thật may mắn khi có thể ngắm được cực quang ở Úc, tháng này chỉ số cực quang không mạnh lắm!"
@BTOTHEDEA: "Poster quá đẹp, nếu có thể, không nói đến cực quang, tôi cũng muốn cùng bạn thân của tôi ước nguyện dưới bầu trời đầy sao như vậy a."
@Vọng Thiên Trường Hữu Trường: "Ban đầu tôi không định xem…… Nhưng tấm poster này rất 8 sai*, nếu đã kết thúc, vậy để hắn đi đi."
*8 sai (8错): nghĩa là chính xác, đúng, tốt (不错), 8 ở đây nghĩa là 不. Mình search baidu thì ra như vậy.
@Phổ Đại Lạp Đạt Lạp: "Tối nay sẽ phát sóng tập thứ tư, xem trailer xong tôi suýt cười phá lên!"
@Hạ Chí Chưa Kết Thúc, Hè Chưa Qua: "Hu hu hu hu hu sao lại kết thúc nhanh như vậy! Tôi chưa xem đủ mà!!!"
@Túy Túy Thái Dương Điểu: "Đừng kết thúc a!! Quay thêm ba bốn năm sáu tập nữa không được sao! QAQAQAQ tôi không chịu tôi mặc kệ!!"
@Trang Hướng Dương Chính Là Tôi: "Tôi vẫn chưa ngắm đã Apollo của tôi đâu…… Let's Go mà kết thúc, chắc chắn hắn lại mất tích, doanh nghiệp bán hướng dương sẽ đóng cửa mất!"
@Phiến Nhi Tịnh Tịnh Tịnh: "Sao chưa gì mà kết thúc rồi, khóc, không nói, tôi muốn xem lại mấy tập trước lần nữa!"
Nhiều lượt share, nhiều bình luận, thậm chí một số khách mời của Let's Go cũng được lên hot search.
Điểm Douban* của Let's Go cũng tăng ngay lập tức, trực tiếp tăng 0.3 điểm, từ 8.4 tăng lên 8.7, độ nổi tiếng có thể so với các tạp kỹ giải trí hàng ngày lâu đời, ratings càng cọ càng cao.
*Douban.com (tiếng Trung: 豆瓣; Hán-Việt: Đậu Biện; bính âm: Dòubàn) là một trang web dịch vụ mạng xã hội Trung Quốc ra mắt vào ngày 6 tháng 3 năm 2005 cho phép người dùng đăng tải nội dung liên quan đến phim, sách, âm nhạc cũng như các sự kiện và hoạt động đang diễn ra ở các thành phố của Trung Quốc.
Chưa kể đạo diễn Lưu vừa về nước, Peach TV lập tức khen hắn rất nhiều, trực tiếp phát tiền thưởng, các công ty khác cũng đang chuẩn bị, lên kế hoạch chọn một vài trong số sáu khách mời làm đại ngôn —— giá trị của mọi người tăng lên, cái đó được gọi là nước lên thì thuyền lên.
Nhưng lúc này Từ Kiêu lại ngơ ngác ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm điện thoại, thoạt nhìn không có thời gian vui vẻ vì độ nổi tiếng của mình.
Tua lại mọi chuyện vào sáng 9h50.
"Dinh dong ——"
Từ Kiêu bị lệch múi giờ, mới sáng sớm lại có người đến gõ cửa, anh vẻ mặt oán niệm bò khỏi giường, vừa mở cửa ra liền trợn tròn mắt.
"Chú ý chút nha, đừng làm hỏng đồ!"
Từ Kiêu ngây ra như phỗng đứng tại chỗ.
Cửa bị đẩy ra một cách mạnh bạo, Chu Văn dẫn một đám người khiêng từng thùng này đến thùng khác, nghênh ngang xâm nhập vào nhà anh.
Chu Văn vỗ vỗ tay: "Mọi người vất vả rồi." Hắn quay đầu nói với Từ Kiêu, "Đúng rồi, anh nhớ được bao nhiêu lời thoại trong kịch bản Liệt Diễm rồi? Đợi hoạt động mấy ngày nay hoàn thành sẽ cho anh tiến tổ."
"Được thôi…… Cơ mà," Từ Kiêu "Ách" một tiếng, mê mang nói, "Bọn họ đang làm gì vậy?"
Từ Kiêu trợn tròn mắt, nhìn những người này lần lượt mở những chiếc thùng ra, liên tục lấy đồ bên trong ra, dọn tới dọn lui trong nhà anh.
Từ Kiêu:??? Chuyện gì đang xảy ra vậy??
Giọng của Chu Văn vẫn bình thường: "Không phải anh nổi tiếng rồi sao, studio của chúng em đặc biệt mang đến phúc lợi cho anh đấy."
Từ Kiêu: "……"
Cho nên, phúc lợi là đống đồ nội thất này?
"Ách…… Cảm ơn," Từ Kiêu nhìn một vòng, "Nhưng mà……"
Hết thùng này đến thùng khác, từ bàn, tủ đến lẵng hoa trang trí, tất cả đều được chọn lựa rất tỉ mỉ, nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là... Mấy thứ này, bất kể nhìn ngang dọc, tông màu, chất liệu đều hoàn toàn không phù hợp với phong cách trang trí của nhà anh.
Phong cách trang trí của căn nhà này là đến từ nguyên chủ Từ Tiêu, màu chủ đạo là màu be, có cảm giác khá nhã nhặn dịu dàng mát mẻ, mà phong cách của đồ gia dụng mới được khiêng tới kia lại rực rỡ, lớn thì là chân đèn thép theo chủ nghĩa hiện đại, nhỏ thì là bát lưới sắt có đường cong trừu tượng.
Nhìn kiểu nào cũng không giống như là phúc lợi.
"……" Từ Kiêu hoài nghi, "Cái này thật sự cho tôi?"
Chu Văn trả lời rất vang rất mạnh mẽ: "Đương nhiên."
Nhưng khi những người khiêng đồ xoay người đi, Chu Văn lặng lẽ ghé vào tai anh nói nhỏ: "Sao anh hỏi nhiều vậy, không phải đã thương lượng trước rồi sao?”
Từ Kiêu: "???"
Từ Kiêu đầu đầy dấu chấm hỏi: "Thương lượng trước cái gì?"
Chu Văn "Ai da" một tiếng, trừng mắt nói: "Anh và Trang… Không phải, anh và hắn không phải đã…" Hắn chạm hai ngón cái vào nhau, khẽ meo meo nói, "Không phải sao?"
Từ Kiêu: "……… Đúng, không sai."
Tốc độ lan truyền tin tức thật nhanh, khiến anh bất ngờ không kịp trở tay.
Chu Văn "hì" một tiếng: “Vậy anh còn hỏi tôi?”
Từ Kiêu: "?? Không phải, chuyện này có liên quan gì?"
Chu Văn: "Mấy cái đó đều là của hắn a!"
Hắn? Của Trang Dục??
Có lẽ là do vẻ mặt mờ mịt của Từ Kiêu quá rõ ràng, Chu Văn cuối cùng nhìn không nổi nữa, dậm chân tiến đến bên tai Từ Kiêu, bóp nhỏ giọng nói: "Này, cậu làm gì vậy?"
"Không phải các anh nói muốn ở chung sao?!"
Từ Kiêu: "………………………?"
Từ Kiêu: "!!!!!!!??????"
Anh, nói muốn ở chung với Trang Dục khi nào????
Tác giả có lời muốn nói: Từ Kiêu ( con ngươi run rẩy): Này… Tiến triển hơi nhanh thì phải?