Kẻ lừa đảo Tạ Tinh Tinh điềm nhiên "Tôi bị ngã xe đạp."
Cận Thừa Diên dường như cũng đã quen với sự kì lạ của cô nên cũng không nói thêm điều gì.
Sau cùng người mỗi tháng đều phẫu thuật thẩm mỹ, vặt lông cừu*, đạp xe đi tìm tài xế thì việc ngã xe đạp khá bình thường.
*chap 3
Dù sao đó là việc có khả năng xảy ra.
Tạ Tinh Tinh cảm thấy không thích hợp ở lại lâu, cô phải nhanh chóng chuồn đi trước khi "con vịt" xấu kia quay lại.
Đêm nay bại lộ đủ nhiều rồi.
Tiếp tục nói dối sẽ không lấp liếm được.
Tuy rằng vừa rồi Ân Gia Mặc nói ly rượu này hắn mời, nhưng nói thế nào cũng là bọn họ nói chuyện phiếm cùng cô, cô sao có thể để Ân Gia Mặc trả tiền?
Tạ Tinh Tinh lấy thẻ ngân hàng từ trong túi, Cận Thừa Diên thoáng thấy động tác của cô "Em không cần trả tiền, để cậu ta trả."
"Tôi vừa nói với anh ấy là tôi mời."Tạ Tinh Tinh lại nhớ tới một chuyện, đột nhiên nghiêm túc "Nhân tiện, anh có biết giá của anh ấy bao nhiêu không? Tôi nói chuyện với anh ấy khoảng mười phút, tôi phải trả bao nhiêu tiền?"
Cận Thừa Diên:?
Có phải hiện tại Ân Gia Mặc bắt đầu dựa vào cái này để kiếm tiền không?
Thị trường chứng khoán của Thịnh Thần giảm nhiều vậy sao? Đại thiếu gia nhà họ Ân treo biển hành nghề rồi?
Cận Thừa Diên nhướng mày "Cậu ta nói với em cậu ta là bồi rượu sao?"
Tạ Tinh Tinh ngừng một chút, cảm giác dường như có chút vấn đề, cô hồi tưởng lại một chút "Không nói, chẳng lẽ không phải?"
Cận Thừa Diên hiểu rõ hình như Tạ tiểu thư hiểu lầm rồi, khóe miệng nhếch lên nụ cười khó phát hiện, gật đầu "Đúng là cậu ta."
Tạ Tinh Tinh muốn hỏi thêm: Anh cũng vậy à?
Nhưng lời nói đến miệng cuối cùng vẫn không nói ra được.
"Cậu ta rất rẻ, một trăm tệ một đêm."
Tạ Tinh Tinh:...Đó không phải rất rẻ, chính là phá giá.
Không chừng là thân thể không tốt, diện mạo bù vào một chút, một trăm tệ thật ra cũng rất hợp lý.
Tạ Tinh Tinh thanh toán hóa đơn rượu xong, từ trong ví lấy ra hai tờ tiền mặt màu đỏ, dù sao cũng có hai người, nếu cô đưa một tờ, sau khi rời đi hai người lại đánh nhau, như vậy không tốt lắm.
Hơn nữa cô không biết tên kia có phải là đồng nghiệp của Ân Gia Mặc hay không, có nói chuyện với cô mà lại không được trả tiền, vậy trả cho hắn hai tờ nếu muốn thì giữ lại một tờ cho mình, không muốn thì đưa hết cho Ân Gia Mặc.
Tạ Tinh Tinh để hai tờ tiền trước mặt Cận Thừa Diên "Cận tiên sinh, tôi về trước, tiền giao cho anh."
Nói xong liền đứng dậy rời đi.
Cận Thừa Diên nhìn hai trăm tệ trước mặt mình, lại nhìn về bóng dáng xa dần của Tạ Tinh Tinh, luôn cảm thấy có điều gì đó kì lạ khó giải thích.
Ân Gia Mặc nói chuyện điện thoại xong trở về, nhìn đến vị trí trống của Tạ Tinh Tinh "Người đâu, cậu lừa người ta đi rồi?"
"Đi rồi."
Ân Gia Mặc nhìn hai tờ tiền màu đỏ trước mặt, muốn lấy đi, lại bị Cận Thừa Diên giành trước.
Ân Gia Mặc cười khẽ, thu hòi bàn tay lỡ lửng trong không trung "Tôi chỉ muốn xem một chút, keo kiệt như vậy? Tiền ở đâu ra, không phải lừa từ vị Tạ tiểu thư vừa rời đi chứ?"
Cận Thừa Diên liếc "Cậu chưa từng thấy tiền sao?"
Ân Gia Mặc "Cậu nói xem có phải cậu lừa gạt em gái nhỏ rồi không?"
"Ai cho cậu gọi em gái? Phải gọi chị."
Ân Gia Mặc:?
Là hắn mù, hay Cận Thừa Diên mù?
Ân Gia Mặc nhướng mày, cảm thấy có chút không nói nên lời, giống như nghe được chuyện cười "Cô ấy cùng lắm vừa mới thành niên, cậu nói tôi phải gọi chị, mắt cậu có vấn đề gì không?"
"Cô ấy hai mươi bảy."
Ân Gia Mặc trợn mắt, có chút khó tin "Thật sao? Không giống nha?"
"Chỉnh."
"Mẹ kiếp! Bệnh viện nào chỉnh? Chỉnh giỏi như vậy? Thực sự nhìn không ra."
Cận Thừa Diên cầm ly rượu nhấp một ngụm "Nếu cậu muốn chỉnh, tôi giúp cậu đi hỏi một chút?"
Ân Gia Mặc ngồi ở chỗ trống, cười đắc ý "Không cần, gương mặt của tiểu gia, kỹ thuật chỉnh dung siêu việt đến đâu cũng không vượt qua được."
Cận Thừa Diên hừ lạnh "Quả thật, da mặt dày như vậy, cũng chưa từng có tiền lệ dùng đao để phẫu thuật."
Nụ cười của Ân Gia Mặc sững lại "Đúng, cậu dành tất cả bộ mặt mà cậu ghét cho tôi, cậu có tử tế không?"
"Đó là vinh dự của cậu."
"Rất cảm ơn."
"Không cần đa lễ."
"Sau cùng, cậu cùng Tạ tiểu thư rốt cuộc có quan hệ gì?"
"Quan hệ đứng đắn." Cận Thừa Diên nhìn hắn "Về sau cậu gặp được cô ấy ở quán bar, cứ nói tôi là Cận Hàn, thân thể không tốt lắm, quan hệ nam nữ rất phức tạp. Nếu như tiết lộ ra ngoài, công ty của cậu cuối năm cứ chờ tuyên bố phá sản."
Ân Gia Mặc nhà giàu ba đời không dựa vào tài lực gia đình, lại chọn tự lực cánh sinh, tự mình xây dựng một mạng lưới quan hệ phức tạp và đáng tin cậy, bán tin tức cho Cận Thừa Diên. Với số tiền kiếm được từ Cận Thừa Diên liền mở một công ty giải trí của riêng mình.
Nhưng thành công cũng là Cận Thừa Diên, thất bại cũng là Cận Thừa Diên, về sau cũng chịu không ít vì Cận Thừa Diên, nhiều năm như vậy, kiếm được bao nhiêu đều trả lại, tựa hồ cũng vừa trả xong.
Ân Gia Mặc cảm thấy Cận Thừa Diên đã điên cuồng đến mức phát rồ "Quan hệ của cậu và Cận Hàn đã căng thẳng như vậy rồi sao? Phương thức trả thù cũng thật độc đáo."
Mối quan hệ giữa Cận Thừa Diên và Cận Hàn luôn không tốt, nghĩ đến hai người sẽ giương cung bạt kiếm quyết đấu một trận sinh tử, nhưng không nghĩ tới Cận Thừa Diên lại xuất kỳ bất ý*, chiêu này cũng thật thâm độc, xuống tay từ phụ nữ, hậu quả là muốn Cận Hàn tuyệt hậu.
*Xuất kỳ bất ý: ra tay không ngờ tới lúc đối thủ sơ hở.
Cận Thừa Diên cười một chút "Cái này cậu không cần biết, cậu tìm tôi có việc gì?"
"Không có việc gì lớn, chỉ là có nữ nghệ sĩ trong công ty gặp chút phiền phức, muốn mượn bộ phận công chúng của cậu."
Đoàn đội xã giao quan hệ công chúng của công ty Cận Thừa Diên ở nước Z đứng vị trí số một số hai, Ân Gia Mặc từng chi một khoản lớn để cạy góc tường, nhưng tường lại không nứt.
"Mượn?"
"Không phải tôi đã mời cậu uống rượu rồi sao?"
"Tiền là Tạ Vãn trả."
"Cậu để phụ nữ trả tiền?"
Cận Thừa Diên mặt không biến sắc "Vừa rồi là Cận Hàn, không phải tôi."
Ân Gia Mặc giơ ngón cái, bội phục "Vẫn là cậu biết chơi."
"Có thể mượn đoàn đội, Cận Hàn ngày mai đi nước Y, cậu điều tra anh ta đi gặp ai."
.....
Buổi tối 8:40 Chung cư Chiêu Cùng.
Tạ Tinh Tinh về đến nhà, Ngu Điềm đang live stream.
Ngu Điềm thường ngày live stream ca hát trò chuyện kiếm thêm thu nhập.
Tạ Tinh Tinh trở về phòng, gọi video cho Tạ Vãn.
Nữ nhân mạnh mẽ Tạ Vãn một bên notebook, một bên bát mì thịt bò.
Ngay cả giờ ăn trưa cũng không nhàn rỗi.
Tạ Vãn đẩy bát mì thịt bò ra khỏi màn hình, lau miệng.
"Xem mắt thế nào?"
Tạ Tinh Tinh "Em chính là muốn cùng chị nói chuyện này, em cảm thấy Cận Hàn tìm người thay hắn đi xem mắt."
Tạ Vãn cười nhạo "Không thể."