Ngày trùng sinh thứ bảy: Sao cô ta vẫn chưa ra tay với tôi?
Trans: Cataholic
Hiện tại Hứa Tang Du lột da mặt hay không thì không ai biết nhưng sau này bọn họ mỗi người có cuộc sống riêng ở tận thế thì đoán chừng đều sẽ bị lột một lớp da. Bởi vì ở tận thế quả thật rất dễ bị thương nên mỗi một người sống sót trong tận thế đều có vài vết thương lớn nhỏ trên thân thể. Ở tận thế này hầu hết mọi người chết vì bệnh tật, bị thương và đói khát.
Bởi vì sau tận thế, thuốc thang trở thành loại hàng không thể tái sử dụng, người bình thường không dùng nổi. Bọn họ sinh sống ở căn cứ, sử dụng sức lao động đổi một ít tích phân và sau đó là đổi đồ ăn. Đủ ăn đã là một chuyện vô cùng khó khăn mà còn muốn dùng nhiều tích phân hơn để đổi lấy thuốc men gần như là một điều quá xa xỉ.
Vì vậy, rất nhiều người tử vong do không có thuốc uống nên vết thương bị viêm nhiễm và hàng loạt các loại biến chứng khác. Đối với việc mở lại nhà máy dược phẩm … Dù sao trước khi Hứa Tang Du bị giết ở kiếp trước thì vẫn chưa có dấu hiệu sẽ mở lại.
Hứa Tang Du cũng không cho rằng mình và bạn bè mình sau này sẽ không bị thương. Vì vậy, trong giai đoạn đầu tận thế, khi thuốc trong các hiệu thuốc và bệnh viện vẫn chưa bị người ta cướp sạch thì trước tiên cô phải đi vơ vét một ít mang theo bởi vì cô không biết khi nào nó sẽ được sử dụng.
Cô chuẩn bị đến các nơi bệnh viện, hiệu thuốc gần nhất để thu thập một số thuốc men, đặc biệt quan trọng nhất là thuốc tiêu viêm. Cô có một chiếc balo trống đặc biệt chỉ dùng để trữ thuốc này.
Sau khi Hứa Tang Du lên kế hoạch cho lộ trình xong liền đi đến đó. Cô nhặt được một người không thích nói nhiều, rõ ràng nhìn trên người anh dường như không có vết thương gì nghiêm trọng nhưng cả người cứ ốm ốm yếu yếu, không có chút sức lực nào. Hầu hết thời gian đều cuộn tròn ở băng ghế sau, không phải là ngủ thiếp đi thì là ngồi ngẩn người.
Hứa Tang Du đại khái có thể hiểu được một chút. Tương lai mịt mù, khó chịu về thể xác, cộng với … Khi cô gặp anh, câu đầu tiên sau khi anh mở mắt là hỏi: mình đang ở đâu. Bởi vì anh từng bị sốt đến bất tỉnh sau khi tỉnh dậy lại không ở bệnh viện mà lại ở trong một trạm xăng. Điều này có nghĩa là gì, ai đó đã đưa anh đến đây rồi sau đó bỏ rơi anh.
Nghĩ một hồi Hứa Tang Du còn cảm thấy anh có hơi đáng thương. Suy cho cùng hai mắt anh đã bị mù, nếu như không có dị năng đáng tin và hữu dụng thì anh rất khó có thể tiếp tục sống ở tận thế.
Về phần đôi mắt này còn cứu vãn được hay không thì cô nhớ rằng kiếp trước từng nghe nói có người dị năng đặc biệt mạnh có khả năng trị liệu, thậm chí là có thể tái sinh một chi sau khi bị cắt đứt.
Người ta nói rằng người bị mù sau khi bị thương ở mắt đã tìm gặp người dị năng này và thấy lại được ánh sáng. Nhưng mà … anh cũng phải còn sống sót cho đến lúc đó mới được, dị năng cũng phải thăng cấp từng chút một mà.
Hứa Tang Du không suy nghĩ quá nhiều, dù sao thì bản thân cô cũng vô cùng vất vả để có thể tồn tại trong tận thế. Mặc dù kiếp này đã có dị năng và một khởi đầu thuận lợi nhưng cũng phải cẩn thận lên kế hoạch cho bản thân và suy xét thật tốt cho tương lai. Cô làm gì có thời gian thay người khác nghĩ nhiều.
Bọn họ chỉ là tình cờ gặp nhau, một mối quan hệ so với người xa lạ thì thân thiết hơn một chút mà thôi. Hứa Tang Du lái xe đến bệnh viện gần nhất, thật ra cô muốn tìm một hiệu thuốc nhỏ hơn nhưng bởi vì ai cũng biết bệnh viện là một trong những nơi nguy hiểm nhất. Suy cho cùng, vào ngày tận thế kéo đến, hầu hết người bị sốt đều được đưa đến đây.
Ở đây số lượng zombie và người dị năng đều vượt quá tiêu chuẩn, hầu hết người dị năng vừa mới thức tỉnh, nói thật thì cũng chỉ mạnh hơn một chút so với người bình thường. Điều này cũng là nguyên nhân vì sao khi mới bắt đầu dị năng được ngưỡng mộ nhất là hệ lực lượng.
Bởi vì dị năng hệ lực lượng là loại hệ thu thập được nhiều thứ nhất ở giai đoạn đầu tận thế. Thời điểm các loại cầu lửa phóng ra từ những người dị năng hệ tự nhiên còn không bằng lúc dùng bật lửa, người dị năng hệ lực lượng đã có thể dựa vào những lợi ích về thể chất của mình mà làm được rất nhiều chuyện.
Nhưng mà khi Hứa Tang Du đi đến một hiệu thuốc ở trấn nhỏ gần nhất trước thì phát hiện cửa kính hiệu thuốc đã bị đập vỡ, thuốc bên trong nằm ngổn ngang trên mặt đất. Bởi vì người bình thường không biết thuốc loại gì và khi nào cần dùng tới cho nên khi đi lấy thuốc phần lớn họ sẽ chọn loại hữu dụng nhất trong nhận biết của mình.
Ví dụ như các loại penicilin*, một số thuốc tiêu viêm thường gặp, thuốc hạ sốt, v.v… Khi Hứa Tang Du bước vào thì mấy loại thuốc này đã không còn quá nhiều, vì vậy cô đành phải đánh liều đến bệnh viện để xem thử. Nếu như có thể thì tiện tay mang theo mấy thứ như băng gạc luôn.
*Một loại kháng sinh
Bệnh viện trên trấn tương đối nhỏ cũng không có quá nhiều zombie ở xung quanh. Hứa Tang Du đậu xe trên bãi đất trống ở cổng vào của bệnh viện, rút rìu chữa cháy từ gầm ghế ra.
Cô dặn dò chàng trai: “Tôi vào bệnh viện tìm ít đồ, anh ở đây đợi tôi được không? Yên tâm, tôi sẽ không bỏ anh lại một mình và sẽ tranh thủ ra thật nhanh. Anh đừng xuống xe, xung quanh có zombie đấy.”
Cô nghĩ anh đã từng bị vứt bỏ một lần cho nên có lẽ sẽ tương đối nhạy cảm đối với loại tình huống này? Vì thế nên cô cố dịu giọng mình hết mức có thể và nhấn mạnh rằng cô chắc chắn sẽ quay lại.
Người con trai gật đầu, vẻ mặt dường như còn hơi lo lắng: “Cô về sớm chút nhé.”
“Được.” Hứa Tang Du lúc này mới xuống xe, vì sau gáy cô không có mắt nên đương nhiên sẽ không thể nhìn thấy nụ cười giễu cợt của người con trai sau lưng mình.
Dễ dàng thấy được anh biến sự dịu dàng của Hứa Tang Du trở thành bằng chứng cho âm mưu xấu xa. Anh đã hơi mất kiên nhẫn, thậm chí chẳng còn muốn đợi đến khi Hứa Tang Du lộ ra sơ hở nữa, không bằng trực tiếp giết cô luôn cho rồi. Tuy nhiên, ý nghĩ này chưa kịp hình thành trong đầu thì anh đã ngã xuống trước.
Bởi vì cơ thể anh vẫn còn đang trải qua quá trình liên tục biến đổi, theo kinh nghiệm của anh thì giai đoạn này sẽ kéo dài khoảng bảy ngày. Nói như vậy thì Hứa Tang Du vẫn còn tác dụng.
Anh vốn nghĩ rằng ngay cả khi trong một khoảng thời gian, Hứa Tang Du không lộ ra sơ hở thì khi thấy diện mạo kỳ lạ của anh trong lúc biến đổi thì chắc chắn cũng sẽ vì hoảng sợ và lo lắng anh hoá zombie mà ra tay với anh.
Anh chính là muốn giết chết Hứa Tang Du vào thời điểm đó.
Kết quả không ngờ rằng khi Hứa Tang Du tách khỏi anh để vào bệnh viện tìm vật tư thì đúng lúc anh lại tiến vào trạng thái biến đổi, thật đúng là trùng hợp. Có lẽ ông trời cũng cho rằng Hứa Tang Du vẫn còn tác dụng nên muốn anh không nên vội vàng giết chết cô.
Khi người con trai kia cuộn mình trên băng ghế sau, chịu đựng cơn đau nhức dữ dội thì Hứa Tang Du đã vào bên trong bệnh viện. Cửa bệnh viện đang trong trạng thái mở toang, có thể là do người bên trong đã trốn ra ngoài. Máu tươi đọng lại khắp nơi, trên mặt đất còn có một số bộ phận cơ thể con người.
Số lượng zombie trong bệnh viện ít hơn so với trong tưởng tượng của cô. Có lẽ là do một phần zombie đã bị hấp dẫn và rời đi khi có người bỏ chạy, hơn nữa trong bệnh viện đã không còn ‘thức ăn’ nên một số zombie cũng dần rời khỏi bệnh viện.
Cô cầm cây rìu chữa cháy, trước tiên dọn sạch sẽ zombie ở tầng một rồi sau đó đi xem sơ đồ tầng.
Phòng phát thuốc nằm ở tầng hai.
Cầu thang tầng một dẫn lên tầng hai vẫn còn hai cái xác nằm đó. Hai người đáng thương này đã bị zombie ăn sạch sẽ chỉ chừa lại một ít cơ quan nội tạng không hoàn chỉnh thấp thoáng bên dưới xương sườn. Về phần da thịt gì đó ở thân trên thì đã bị ăn hết, thậm chí còn có thể nhìn thấy một số dấu răng trên đó. Mấy con zombie này rõ ràng không kén ăn, răng của chúng cũng rất tốt.
Ngoài ra còn có thể nhìn thấy thi thể của một số zombie, hiển nhiên là mấy con zombie kia không có hứng thú với đồng loại của chúng. Thi thể của bọn nó vẫn còn nguyên vẹn nằm trên mặt đất, chỉ có đầu là bị đập nát hoặc bị chặt mất nên mất đi dấu hiệu của sự sống.
Sức sống của zombie rất mãnh liệt, chỉ khi cắt đầu đi thì mới có thể khiến chúng chết hẳn. Chặt đầu là cách đơn giản nhất để giết zombie, đây là kinh nghiệm được những người sống sót đúc kết được trong tận thế.
Ví dụ như trước mặt Hứa Tang Du không xa, một con zombie đã bị người ta chặt ra làm đôi và chỉ còn lại phần thân trên nằm đó, nó không thể cử động nhưng cái đầu thì vẫn xoay tới xoay lui. Sau khi nó nhìn thấy Hứa Tang Du liền cuống cuồng nhích đầu như muốn nhào đến cắn cô, chính là kinh khủng như vậy đó.
Hứa Tang Du cầm dao chém bay đầu nó thì nó mới không còn cử động nữa.
Nguyên nhân vì sao điều này lại xảy ra có lẽ là do tinh hạch tồn tại trong não zombie. Nhìn bề ngoài thì zombie không khác gì mấy so với thi thể: lạnh như băng, không linh hoạt, không có nhịp tim, tốc độ chảy máu càng lúc càng chậm rồi cuối cùng hoàn toàn đông lại.
Thậm chí một số zombie cấp thấp cũng sẽ dần bị thối rữa. Một thời gian sau đó, nhìn từ bên ngoài chúng giống như một đống thi thể hư thối biết chuyển động.
Sở dĩ điều khiển bọn chúng tiếp tục hành động và sống tiếp bằng một loại phương thức khác hẳn là nhờ tinh hạch trong não. Vì vậy, một khi bộ não nơi chứa tinh hạch bị chém đứt thì zombie mới thực sự chết. Đây cũng là một loại tính chất khả thi được mọi người tổng kết được sau tận thế.
Hứa Tang Du lướt qua mấy cái thi thể của con người và zombie rồi đi lên tầng hai. Số lượng zombie trên tầng hai hơi nhiều một chút. Khi cô cầm rìu chữa cháy một đường chém giết đến tận hiệu thuốc thì cô nghe thấy âm thanh trong một căn phòng ở giữa, nghĩa là có thể còn người sống sót bên trong căn phòng này.
Tiếng động cô giết zombie ở bên ngoài rất lớn, nhanh chóng thu hút sự chú ý của người trong phòng. Khi cô đang giơ rìu chữa cháy lên một nhát chết một con thì tiếng từ trong cánh cửa kia đột ngột vang lên.
Người bên trong gõ cửa, vừa gõ vừa hô: “Bên ngoài có người sao? Nghe thấy không? Có thể nghe thấy tiếng tôi nói không?”
“Có.” Hứa Tang Du vô cùng kiên nhẫn nói: “Xin hỏi bạn bị vây ở chỗ này sao? Tôi đi ngang qua đây, đến để tìm một ít thuốc thường dùng.”
Người bên trong dường như rất mừng rỡ, lớn giọng hỏi: “Mọi người có bao nhiêu người? Bên ngoài có an toàn không? Bây giờ vẫn còn rất nhiều thứ kỳ lạ ngoài kia lắm sao?”
“Hiện tại chỉ có một người, nếu như thứ kỳ quái mà bạn nói là zombie thì vẫn còn đấy. Bạn có muốn ra khỏi căn phòng này không? Tôi thấy bên ngoài có xe, bạn có thể rời khỏi bệnh viện sau đó lái xe đi tìm người thân hoặc là bạn bè của mình.” Hứa Tang Du nghiêng đầu tránh máu bắn ra tung toé.
Bây giờ trong cơ thể zombie vẫn còn máu nên khi giết zombie khó tránh khỏi bị máu của chúng vấy bẩn khắp nơi.
Người bên trong khi nghe tới đây thì đột nhiên khàn giọng và hỏi với vẻ thất vọng: “Chỉ có một người thôi sao?”
Ủng hộ mình nhé