Ừ. " Thiệu Giang Tự lên tiếng, trầm ngâm chốc lát, đột nhiên chuyển đề tài, gọi y, "Gia Gia."
"Hửm? Sao đó?"
"Chờ anh về, chúng ta tổ chức hôn lễ đi."
"A? " Lâm Nhĩ Gia lờ mờ, nghe thấy Thôi Tiểu Hạo ở ngoài cửa thúc dục chính mình chuẩn bị ra sân.
Bên kia Thiệu Giang Tự cũng vang lên âm thanh nhắc nhở lên máy bay, nhưng hắn vẫn không chút hoang mang mà đem mấy chữ cuối nói hết: "Lúc trước chúng ta đi lĩnh chứng có chút qua loa đại khái, anh muốn cho em một hôn lễ chính thức, nói với cả thế giới rằng anh yêu em, dùng nghi thức long trọng nhất nghênh tiếp em vào nhà, để cho tất cả mọi người tới chúc phúc chúng ta, có được hay không?"
Lời nói sao lại chân thành thế này, đã kết hôn rồi, thành người của anh rồi, còn phải cầu hôn nữa sao.
Thôi Tiểu Hạo vội vã chạy vào, Lâm Nhĩ Gia nắm chặt điện thoại di động đứng nguyên tại chỗ, bất thình lình lỗ mũi chua xót, "Wow. " Vậy thì bất đắt dĩ trước mặt mọi người cưới cưới anh một lần vậy.
"Sắp lên máy bay rồi. Ngoan, anh yêu em."
"Vâng. " Lâm Nhĩ Gia bị thôi Tiểu Hạo lôi về phía trước, "Em sẽ ngoan mà, em cũng yêu anh."
"... " Thôi Tiểu Hạo quay đầu lại liếc y một cái, "Đi chỗ nào nói rõ hết đi, cho em yên tâm, anh ăn cơm chó sắp chết rồi."
Các fans hâm mộ trên buổi ký tặng nhiều chuyện đến nổi có thể so với paparazzi, sau khi nhìn thấy nhẫn cưới trên ngón áp út của Lâm Nhĩ Gia, một người lại một người liền dò hỏi đến cùng. Hôm nay Lâm Nhĩ Gia tâm trạng ngọt ngào, nhẫn nhục chịu đựng, hết thảy kiên nhẫn trả lời.
Fan A: "Oa oa oa tôi kích động quá, bản thân anh cũng quá đẹp trai đi, đại thần Tiểu Lâm kết hôn rồi sao?"
Lâm Nhĩ Gia cười: "Ừ, tôi kết hôn hơn nửa năm rồi."
Fans B: "Tiểu Lâm Tiểu Lâm, người yêu của cậu nhất định cũng rất đẹp sao?"
Lâm Nhĩ Gia gật đầu: "Vô cùng đẹp trai, hơn nữa cực kỳ ưu tú. Chồng tôi còn là một người rất dịu dàng, nhưng chỉ như vậy với tôi thôi."
Fans C: "Hi hi, Tiểu Lâm em thật thích anh! Em muốn hỏi một chút, anh và người yêu anh quen nhau bao lâu rồi?"
Lâm Nhĩ Gia nâng cao khóe miệng: "Sáu năm rưỡi á."
Fans D: "Tiểu Lâm đại thần, có thể theo đuổi cậu, người yêu của cậu hẵn là một người rất lãng mạn ư?"
Lâm Nhĩ Gia suy nghĩ một chút, "Chồng tôi ấy hả, nói anh ấy lãng mạn sao, anh ấy thật ra rất cứng nhắc, trước kia toàn bộ là do tôi thêm filter vào não anh ấy, tẩy não chính mình. Nói anh ấy không lãng mạn sao, anh ấy đã làm ra mấy chuyện lãng mạn đạt tới đỉnh cao luôn rồi... Anh ấy quả thật không có bản tính lãng mạn, nhưng tình yêu lại khiến anh ấy *vô sự tự thông.
(Vô sự tự thông: tự học không cần người chỉ dạy)
Fans E: " Thầy giáo Tiểu Lâm khi nào có kế hoạch sinh bảo bảo đây?"
Lâm Nhĩ Gia suy nghĩ một lúc, "Còn chưa ngốc đủ cùng anh ấy, anh ấy vẫn chưa ngốc đủ với tôi, khả năng trong nhà tạm thời vẫn không chứa nổi người thứ ba, ha ha ha. Chúng tôi còn trẻ mà, tiểu tử kia đến lúc thích hợp thì sẽ tự khắc đến thôi."
Fans F: "Thầy giáo Tiểu Lâm, thật sự rất thích cách cậu vẽ, thích luôn cậu nữa, tôi có thể ôm cậu được không?"
Lâm Nhĩ Gia lễ phép mỉm cười: "Ngại quá, chồng tôi hay ghen, tôi phải giữ khoảng cách với Alpha khác, thật xin lỗi. Chúng ta bắt tay nhé!"
Buổi ký tặng kết thúc, Lâm Nhĩ Gia tinh tế hồi tưởng một phen, câu hỏi về nội dung bộ truyện và câu hỏi đối với tình cảm hôn nhân của y mỗi cái đều chiếm 50%.
Lâm Nhĩ Gia từ đầu đến cuối đều giống như linh vật ngồi ngay ngắn tại chỗ ngồi, trong tay cầm bút cười ngọt ngào, dáng vẻ vô hại cả người lẫn vật trong khoảng khắc đã trúng hồng tim của toàn bộ fans hâm mộ tại buổi ký tặng, một người cũng không thoát.
Y bị các fans chụp hình và quay video rất nhiều, sau khi up lên mạng đã đưa tới một phen thảo luận kịch liệt. Cho nên, trừ fans truyện ra, bởi vì y nhu thuận, đẹp mắt, tính cách lại mạnh mẽ nên đã bị một nhóm fans bạn gái và mama fans ôm lại. Dĩ nhiên cũng không thể bỏ qua một đội ngũ fans bạn trai.
Sau đó có người nói ra y kết hôn sớm, phu phu ân ái, nhóm fans bạn gái tan nát cõi lòng tại chỗ, hóa thành mama fans. Nhóm fans bạn trai thà chết chứ không khuất phục, nhưng cũng không thể tránh y được mà.
Thời điểm buổi tối call video, bên Thiệu Giang Tự vẫn còn xế chiều, hắn nói: "Cục cưng, bây giờ anh lại có thêm rất nhiều tình địch, không vui."
Lâm Nhĩ Gia vội vàng dỗ ngọt, "Nè nè, đó đều là mấy anh trai qua đường, toàn bộ của em đều là của anh rồi. " Y giơ lên cuốn truyện tranh, "Anh xem, bản truyện tranh độc nhất vô nhị của anh, bức tranh quả cam và cây, em đã ký xong rồi."
Thiệu Giang Tự vốn không còn tức giận, cười nhẹ nói: "Berlin bên này có mấy cửa hàng tranh chuyên dụng, anh biết em thích dùng máy tính bảng vẽ tranh, nhưng vẫn mua cho em chút dụng cụ vẽ tranh, nếu không dùng được cũng có thể bày ra ngắm, anh biết em thích sưu tầm mấy cái này."
"Làm sao anh biết em thích sưu tầm mấy này vậy?"
"Lúc giúp em dọn nhà, thấy. " Thiệu Giang Tự đáp, "Mấy loại đồ chơi của em tới tận hai thùng lớn."
"He he, đã hiểu đã hiểu, thầm mến em, lén quan sát em nè. " Lâm Nhĩ Gia cười nheo mắt, giảo hoạt lại đẹp mắt, khiến Alpha trong video trong lòng ngứa ngáy.
"Đúng, thầm mến em mà. " Thiệu Giang Tự nhìn y, "Anh còn ở bên đây mua cho em cục đá nhỏ nữa."
"Cục đá nhỏ? Mua đá làm gì? " Lâm Nhĩ Gia không tưởng tượng nổi, "Có thể nổ ra Tôn Ngộ Không hả?"
Thiệu Giang Tự đem cục đá nhỏ kia giơ lên trước ống kính, "Từ trên tường Berlin đánh xuống, có nhiều màu sắc, rất có cảm giác nghệ thuật, mua cho em chơi."
"Ha ha ha ha ha ha ha được rồi em thích, anh tặng em bùn nhão em cũng thích nữa. " Lâm Nhĩ Gia nịnh nọt bày tỏ thái độ nói.
Thiệu Giang Tự thu hồi cục đá nhỏ, cùng cười với y, bỗng nhiên nhắc tới, "Hôm nay phải tự ngủ, cục cưng."
"Ừ chứ sao... Lúc trước trước khi kết hôn với em anh cũng ngủ một mình còn gì... " Lâm Nhĩ Gia hóp miệng, ngược lại nhẹ nhàng nói, "Nhưng mà không sao, em định ôm đồ anh ngủ, có thể ngửi được tin tức tố của anh, em sẽ rất an tâm."
Y xách đồ ngủ Thiệu Giang Tự vào ống kính, ôm vào trong ngực, cúi đầu, cả khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào, hung hăng ngửi một lát.
"Cục cưng, theo như em nói từ sớm, không cần cố sức dùng mặt ngửi mùi của anh. " Thấy cảnh này, Thiệu Giang Tự trong video nhíu mày, âm thanh mơ hồ trầm thấp vài phần, "Anh sẽ cứng."