Editor: Rùa An.
Beta: Arist.
Sở Vân Thanh đầu đau như muốn nứt ra.
Trong đầu như bị nhét vào một đống bông vải ướt, thần trí mê man lại trì trệ.
Máu trong cơ thể đột nhiên bốc cháy lên, cả người như bị tưới vào một lớp sắt nóng chảy, khiến hắn toàn thân từ trên xuống dưới trong phút chốc đều trở nên cực kỳ nóng, như đặt mình trong biển lửa.
Sở Vân Thanh cần khẩn cấp giảm bớt lửa nóng phấn khích không thể tưởng tượng nổi này, cho nên đem cơ thể mềm mại mát lạnh ôm chặt trong lòng, gắt gao giam cầm dưới cơ thể.
Giường tròn phát ra tiếng tạp âm cực mạnh theo tiết tấu, kịch liệt đung đưa.
Ở trong tầm mắt hỗn loạn mơ hồ, Sở Vân Thanh thấy được người trong lòng hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt ẩn nhẫn đầy mồ hôi, mơ hồ cảm thấy có chút an tâm không hiểu cùng quen thuộc.
Không biết qua bao lâu.
Vân thu vũ hiết *.
* Vân thu vũ hiết (云收雨歇.): "Mây gom mưa nghỉ" ẩn dụ chỉ sự chia ly của nam nữ.
Chân giường bên trong một tiếng gầm nhẹ kéo dài., đình chỉ rung chuyển.
Hơi thở ấm và nhờn tràn ngập căn phòng xa hoa mờ mịt này, mạnh mẽ đấu tranh với cơn đau đầu bên trong Sở Vân Thanh xoay người xuống giường, đi vào phòng tắm rửa sạch mồ hôi, quấn khăn tắm đứng trước gương, nhìn chằm chằm vào người trong gương, vẻ mặt có chút phức tạp.
Bản thân Sở Vân Thanh năm nay hai mươi tám tuổi, xuất thân cô nhi, tiểu học bỏ học.
Ở trong hai mươi tám năm ngắn ngủi này, hắn làm qua công việc quét dọc bãi rác, làm qua nhà tang lễ người đảm nhận thi chủ*, sau lại từ hai bàn tay trắng gây dựng sự nghiệp, nhưng ở thời điểm ở công ty vừa đưa ra thị trường lại kiểm tra ra mắc bệnh ung thư.
*Thi chủ:(尸) người ngồi vị trí thay người được cúng tế.
Lúc hắn bán gia sản lấy tiền thành lập phòng thí nghiệm, kéo dài sáu năm, như một kỳ tích nghiên cứu ra thuốc kháng ung thư hữu hiệu nhất trên thế giới, được vô số người gọi là thiên tài y học.
Nhưng rất đáng tiếc, hắn nghiên cứu ra thuốc lại không kịp cứu chính hắn. Hắn hình như còn chưa sống đến hai mươi chín tuổi.
Trước khi chết đoạn ký ức kia đã rất mơ hồ, nhưng trong đầu Sở Vân Thanh khẳng định nói cho hắn biết, hắn đã chết.
Và trọng sinh trong một quyển tiểu thuyết.
Điều đó nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng trong đầu lại xuất hiện nhiều thêm ký ức và cái gọi gọi là cốt truyện nói cho Sở Vân Thanh, đây là sự thật.
Người đàn ông trong gường cùng hắn có dáng dấp cơ hồ giống nhau như đúc, chỉ là tuổi tác lớn hơn một chút, khí chất nghiêng về ôn hòa, đồng thời bởi vì trạng thái tinh thần không tốt, lộ ra vẻ có chút chán chường, đáy mắt đỏ hiện đầy tơ máu.
Tên của người đàn ông cũng gọi là Sở Vân Thanh, năm nay ba mươi tuổi. Nhìn theo tuổi tác, nguyên thân đã coi như là đàn ông trung niên, nhưng cùng đàn ông trung niên bình thường chính là không giống, nguyên thân là một diễn viên đã xuống dốc, từng là một tên tuổi nổi đình nổi đám nhưng bây giờ đã bị cuốn vào vụ bê bối.
Cũng là một nhân vật phản diện pháo hôi trong thế giới tiểu thuyết này.
Mà quyển tiểu thuyết này kể về sự quật khởi của siêu sao.
Nhân vật chính tiểu thuyết Đào An là tiểu trợ lý của đại minh tinh Ân Tranh, mặc dù có điểm ngốc bẩm sinh, ít kinh nghiệm, nhưng rất suy nghĩ vì Ân Tranh, làm việc kiên định.
Ân Tranh còn trẻ thành danh, tính tình không tốt, bình thường răn dạy Đào An không thông minh, chê cậu tay chân vụng về. Nhưng Đào An không có lời oán hận, vẫn thành thật nhu thuận như cũ.
Chậm rãi, Đào An cũng nhìn ra, Ân Tranh tuy rằng bên ngoài đối mặt với cậu rất xoi mói, nhưng trên thực tế cũng rất chiếu cố cậu, bao che khuyết điểm đến lợi hại, cậu không có kinh nghiệm phạm lỗi, Ân Tranh cũng sẽ vừa mắng cậu một bên thay cậu bù đắp.
Sau này cậu có kinh nghiệm, công việc càng ngày càng thuận lợi, chợt nghe Ân Tranh đến nói với cậu dự định để cậu làm người đại diện.
Đào An sau khi biết được vô cùng vui vẻ, không để ý Ân Tranh mặt lạnh, liền mở ra mấy chai bia chúc mừng bản thân thăng chức.
Nhưng tất cả những điều này, sau khi Đào An ở một trận tai nạn xe cộ ra toàn bộ liền thay đổi.
Một linh hồn diễn viên hạng ba đến từ dị giới xuyên vào trong thân thể Đào An, Đào An nguyên bản chết ở trong tai nạn xe cộ.
Người xuyên qua Đào An sau khi tỉnh lại cũng không không muốn làm hay là người đại diện, mà là muốn tiếp tục giấc mơ diễn viên bản thân.
Ân Tranh có chút ngoài ý muốn, nhưng tôn trọng mơ ước Đào An, đề nghị muốn giúp đỡ hắn, nhưng Đào An cự tuyệt, biểu thị muốn chứng minh bản thân, không cần người khác bố thí.
Ân Tranh tức giận, cùng Đào An ầm ĩ một trận tách khỏi. Người xuyên qua Đào An cực kỳ chán ghét Ân Tranh như vậy liền cho là bình hoa lưu lượng, triệt để cùng Ân Tranh cắt đứt.
Không có Ân Tranh trợ giúp, Đào An khắp nơi tìm kiếm cơ hội thử sức, tất cả đều thất bại.
Hắn không phải là sinh viên chính quy, mạng giao thiệp cũng đều là thành lập ở trên cơ sở của Ân Tranh, cho nên có thể tưởng tượng được, sau khi hắn và Ân Tranh xích mích sẽ gian nan dường nào.
Ngay ở thời điểm Đào An cùng đường, hắn bởi vì tướng mạo thanh tú khả ái, bị một gã đạo diễn nhỏ ám chỉ quy tắc ngầm.
Đào An phẫn nộ cự tuyệt, nhưng cũng đắc tội người.
Tên đạo diễn nhỏ kia đánh thuốc hắn, muốn buộc hắn đi vào khuôn khổ, nhưng không nghĩ tới Đào An vậy mà mạnh mẽ chống cự chạy ra ngoài, đụng phải một vị nhân vật chính khác của tiểu thuyết, tổng tài tập đoàn Chu thị, Chu Tử Ngôn.
Chu Tử Ngôn là là một tản băng lạnh, nhưng bị thiếu niên ngây thơ trong lòng làm rung động, ma xui quỷ khiến đem người mang về nhà.
Sau một đêm thiên lôi địa hỏa, Đào An chạy trối chết, Chu Tử Ngôn thực tủy biết vị, nhưng lại không biết làm thế nào để theo đuổi người khác, cho nên chỉ có thể một mực mà đổ tài nguyên vào Đào An.
Mà sau khi Đào An rời đi, cũng rất nhanh phát hiện mình vậy mà mang thai.
Hắn hoang mang sợ hãi, nhưng cũng rất nhanh đón nhận tiểu sinh mệnh trong bụng, càng thêm quyết định nỗ lực quay phim kiếm tiền nuôi con.
Đối mặt với tài nguyên Chu Tử Ngôn cho hắn, hắn một mặt cho rằng Chu Tử Ngôn mặt người dạ thú, mặt khắc cho rằng đây là Chu Tử Ngôn thiếu hắn và con, cầm lên không chút nào nương tay.
Bởi vì tích lũy kỹ năng diễn xuất ở kiếp trước, hơn nữa có Chu Tử Ngôn hỗ trợ, Đào An chỉ dựa vào một bộ phim liền nổi tiếng.
Đột nhiên bạo hồng, cộng thêm trong lúc quay phim Chu Tử Ngôn liên tiếp hành động thăm ban, cũng làm cho không ít người đối với Đào An sinh lòng đố kị, sau lưng ngầm ngáng chân sau hắn.
Mà trong đó có một lần, chính là có người mua chuộc truyền thông, phát ra lượng lớn ảnh chụp thân mật Ân Tranh và Đào An trong lúc Đào An làm trợ lý.
Không ai dám đắc tội Chu Tử Ngôn, nhưng đối với kỹ thuật diễn bình hoa của Ân Tranh lại có rất nhiều người đều không nương tay.
Bọn họ ở trên web trắng trợn tuyên truyền scandal Đào An cùng Ân Tranh bao dưỡng, còn lấy ra rất nhiều ảnh chụp thân mật và tiết lộ hơn về thời điểm Đào An làm trợ lý cho Ân Tranh, nói chắc như đinh đóng cột.
Đồng tính luyến ái vẫn chưa được dân chúng tiếp thu rộng rãi, cái nhãn này một khi dán ở trên người nghệ sĩ, sẽ tạo thành ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, nhất là Ân Tranh loại minh tinh lưu lượng này.
Tin tức truyền tới trong tai Chu Tử Ngôn, hắn lập tức liên lạc người xử lý, ra sức bảo vệ Đào An. Và vì ghen tị với Ân Tranh, Chu Tử Ngôn bỏ mặc tin tức trên người Ân Tranh.
Ân Tranh đi tìm Đào An, muốn tổ chức một cuộc họp báo để giải thích rằng cả hai không liên quan đến nhau, nhưng Đào An lại nhớ lại hình ảnh Ân Tranh phát hỏa lạnh lùng chế giễu đối với hắn khi là trợ lý.
Hắn không muốn giúp Ân Tranh, nhưng ý thức được đây là một cơ hội tốt thượng vị tốt.
Vì vậy, Đào An ngoài mặt đáp ứng với Ân Tranh, nhưng ở trên buổi họp báo, lại ám chỉ truyền thông Ân Tranh trong lúc hắn làm trợ lý nhiều lần động tay động chân với hắn, muốn xâm phạm hắn, còn đố kị người tài, ngăn cản mộng tưởng hắn tiến nhập vòng giải trí, hắn không được kiềm chế được, mới từ chức rời đi.
Ân Tranh hoàn toàn không nghĩ tới Đào An lúc này đã không phải là Đào An trước kia.
Y tại buổi họp báo bị xác nhận mang tiếng xấu quy tắc ngầm.
Y tính tình kém, cũng đắc tội rất nhiều người, không có bạn bè tri kỷ, do đó dưới sự đổ thêm dầu vào lửa của Chu Tử Ngôn cùng Đào An, Ân Tranh bị mọi người ném đá, bị tuôn ra vô số scandals khó phân biệt thật giả.
Bộ phim Ân Tranh đang quay cũng bị ảnh hưởng, đạo diễn lập tức thay người, mà Đào An dưới sự trợ giúp Chu Tử Ngôn, thay thế được Ân Tranh trở thành vai nam chính mới.
Sau khi phim phát sóng, có người cắt ghép so sánh kỉ thuật diễn của Đào An và Ân Tranh, Đào An tuy rằng không tính là diễn viên già đời, nhưng so với cái bình hoa Ân Tranh này mạnh hơn không ít.
Từ đó, Ân Tranh xem như là rơi xuống hoàn cảnh khó khăn, cũng hoàn toàn hận Đào An.
Mà lúc này chuyện Đào An mang thai đã không dấu được nữa, Chu Tử Ngôn sau khi biết lập tức hướng Đào An cầu hôn. Đào An cảm động trước sự lặng lẽ trả giá, cũng không thể rời bỏ sự nuông chiều, thế là đồng ý lời cầu hôn.
Đào An và Chu Tử Ngôn bay sang nước ngoài kết hôn, dự định ở nước ngoài sinh con, Chu Tử Ngôn để công việc trong tay xuống, mỗi ngày cùng Đào An đi ra ngoài tản bộ, chọn đồ dùng trẻ con. Bọn họ cho rằng ở nước ngoài, có Chu gia bảo hộ, sẽ không bị người khác phát hiện.
Nhưng lại không nghĩ tới, Ân Tranh bị tuyết tàng* lãng quên trong lúc vô tình nhìn thấy hai người, cũng chụp được ảnh chụp, dự định bán cho tạp chí giải trí.
*Tuyết tàng: nghĩa đen là giấu trong tuyết, gần giống như "đóng băng" hay phong sát, ở đây chỉ việc ngôi sao bị chính công ty chủ quản bỏ rơi, phong bế hoạt động.
Nhưng mà không đợi Ân Tranh có hành động, những hình kia đã bị Chu Tử Ngôn phát hiện.
Chu Tử Ngôn vô cùng tức giận, tìm hiểu nguồn gốc tìm được Ân Tranh, trực tiếp nhét hai túi "bột trắng" vào nhà Ân Tranh, khiến cho Ân Tranh bị bắt vì tội tàng trữ và hút thuốc phiện, đi tù.
Không có Ân Tranh quấy rầy, Đào An thuận lợi sinh ra một bé trai kháu khỉnh, và trở lại ngành công nghiệp giải trí, từng bước một tôi luyện kỹ thuật diễn, cầm hết tất cả cúp ảnh đế trong và ngoài nước, trở thành ảnh đế thế giới trẻ nhất của Trung Quốc.
Và sau khi hắn trở nên nổi tiếng, tình yêu hắn và Chu Tử Ngôn cũng trở thành một đoạn giai thoại, được người mê phim toàn thế giới chúc phúc.
Ở cuối cuốn tiểu thuyết, Ân Tranh ra tù, điên cuồng lái xe phóng về phía Chu Tử Ngôn và Đào An, nhưng y đã sớm bị Chu Tử Ngôn theo dõi biết từ lâu. Ân Tranh không đâm vào xe của Chu gia, nhưng phanh không ăn, ngã xuống đường núi, đã chết.
Từ đó, nhân vật phản diện chết, hoàng tử và hoang tử mang theo tiểu hoàng tử, sống một cuộc sống hạnh phúc bên nhau.
— — Tiến sĩ Sở tỏ vẻ đối với một quyển tiểu thuyết ngọt sủng như thế tam quan có chút không ổn.
Đặc biệt là sau khi hắn trở thành một người sống sờ sờ trong đó.
Nguyên thân Sở Vân Thanh, ở trong tiểu thuyết chính là một bia đỡ đạn.
Sau buổi hợp báo vai diễn của Ân Tranh bị cướp, bị chỉ trích vì kỹ thuật diễn xuất kém, cũng đã nghĩ về việc bình tĩnh lại, không để ý chuyện bên ngoài, rèn luyện kỹ thuật diễn xuất, cho nên thông qua người giới thiệu, tìm tới người được khen là "Diễn viên gạo cội trẻ nhất " ảnh đế Sở Vân Thanh.
Nguyên thân đã rất lâu chưa diễn phim, ngoại giới đồn rằng là sau khi cầm cúp ảnh đế muốn rèn luyện thêm một thời gian. Nhưng thật ra là nguyên thân vẫn bị nhốt trong tâm lý biến thái của vai diễn, thoát không ra được, áp lực tinh thần quá lớn, tài ngăng diễn xuất cũng từ từ bị mất đi.
Cảm giác khủng hoảng như vậy khiến nguyên thân bất lực và tuyệt vọng, từ từ mắc phải bệnh tâm thần.
Những đã hơn ba mươi năm tuổi ảnh đế vẫn độc thân sống một mình, người đại diện bị bắt buộc không lui đến, cho nên không một ai biết tình trạng tâm thần của hắn.
Cho đến khi Ân Tranh tới, thỉnh giáo Sở Vân Thanh các vấn đề về kĩ thuật diễn xuất.
Sở Vân Thanh bị kích thích, tâm lý vặn vẹo, thần kinh bị đè nén hoàn toàn bùng nổ.
Bên ngoài hắn biểu hiện ra là một tiền bối hòa nhã dễ gần, sau lưng lại bưng một ly rượu bỏ thuốc cho Ân Tranh.
Ân Tranh uống say rượu lâm vào mê man, Sở Vân Thanh chụp Ân Tranh rất nhiều ảnh chụp khó coi, đe dọa khi dễ Ân Tranh, muốn phá hủy Ân Tranh.
Ân Tranh gần như sụp đổ, sau cùng hạ quyết tâm muốn vạch trần khuân mặt thật của Sở Vân Thanh, lại bị Chu Tử Ngôn đè tin tức xuống.
Ân Tranh triệt để hắc hóa, đả thương Sở Vân Thanh, mang theo một thân tiếng xấu trốn đi, trở thành nhân vật phản diện âm thầm không từ thủ đoạn trả thù Chu Tử Ngôn và Đào An.
Sau này Ân Tranh trốn ra nước ngoài, lại bị bỏ tù, cũng chưa bao giờ quên Sở Vân Thanh.
Ở nhà tù bị hành hạ toàn bộ thù hận của y bị khuếch đại, sau khi ra tù, y trước tiên đâm chết Sở Vân Thanh, mới lái xe đi đâm Đào An và Chu Tử Ngôn.
Tiến sĩ Sở tự nhận là không phải người tốt đẹp có đạo đức cao thượng gì, nhưng theo hắn thấy, trong trong tiểu thuyết này cặn bã cũng thật sự là nhiều lắm, quả thực giống như một địa điểm thu gom toàn bộ rác thải.
Mà thật sự là, người vô tội duy nhất quyển tiểu thuyết này, có lẽ là Ân Tranh người đã bị tác giả gán cho cái mác là một nhân vật phản diện hắc hóa.
Sở Vân Thanh nhìn cái gương trước mặt.
Bên trên chẳng biết một lời ghi chú xuất hiện trên đó lúc nào.
"Nhiệm vụ: Thay đổi số phận Ân Tranh. Khen thưởng: Một cơ hội để thực hiện một điều ước. Thất bại: Không trừng phạt."
Hắn quét mắt, kéo tờ giấy kia xuống.
Nhưng còn chưa kịp xé xuống, tờ giấy đã hóa thành một lớp bụi mịn, biến mất từ các ngón tay.
Hình ảnh kì dị như vậy khiến Sở Vân Thanh hơi nhướng mày, đối với nội dung tờ giấy này vài phần tin tưởng.
Nhưng cho dù là lực lượng ma quỷ, hay là sản phẩm công nghệ cao, Sở Vân Thanh Sở Vân Thanh không thèm để ý.
Chỉ là hắn thấy có một chút kỳ lạ.
Hắn bây giờ khi tiến vào gian đoạn cốt truyện, vừa vặn lúc Sở Vân Thanh mới gặp gỡ Ân Tranh, thời điểm Ân Tranh bị bỏ thuốc.
Trong tiểu thuyết miêu tả một đoạn này, chỉ viết Sở Vân Thanh bị chụp ảnh, cũng không có có hành vi khác. Quan trọng hơn là, nguyên thân không phải là người đồng tính, chỉ là phát hiện Ân Tranh là ngọc thô chưa mài dũa, sinh lòng đố kị, tâm lý vặn vẹo, đối với cơ thể Ân Tranh không có nghĩ gì nhiều, cho nên thân căn bản sẽ không ngủ Ân Tranh.
Nếu như dựa theo cốt truyện ban đầu, Sở Vân Thanh trực tiếp đem xóa những bức ảnh nguyên thân chụp được, chờ Ân Tranh ngủ một giấc thật tốt tỉnh dậy lại nghĩ biện pháp giải thích, giống như thầy giáo tốt hảo hảo hưỡng dẫn Ân Tranh diễn xuất là được.
Thế nhưng hiện tại — —
Sở Vân Thanh đi tới bên giường, tầm mắt đảo qua thân thể trắng nõn gầy gò, loang lổ dấu hôn, cùng gương mặt ửng hồng mang theo nước mắt Ân Tranh của đang hôn mê.
Rất tốt.
Hắn thực sự đem người ngủ.
Tiêu tốn hai giây, Sở Vân Thanh bình tĩnh tiếp nhận sự thật này rồi.
Hắn liếc nhìn địa phương bị sử dụng quá độ của Ân Tranh, chỗ đó và cả bắp đùi bị làm thành mớ hỗn độn, sưng đỏ bất kham, nếu như không thanh lý thật tốt, sợ rằng sẽ mắc bệnh.
Sở Vân Thanh ôm lấy Ân Tranh, cho nước vào bồn tắm, đang muốn đem người thả vào, chợt cảm giác được cảm giác được một đạo ánh mắt lạnh lẽo đang nhìn chằm chằm hắn.