Sau Khi Thiết Lập Lốp Xe Dự Phòng Hèn Mọn Sụp Đổ

Chương 224-230: Kết thúc



Ban đầu Triều Từ định rời đi sớm hơn, nhưng năm này kéo sang năm khác, mãi cho đến khi Hứa Trạm qua đời trước cậu.

Triều Từ giờ đã già nua và tiều tụy, thở dài bên giường bệnh, nói với ông lão có mái tóc bạc phơ đang nằm trên giường: "Đừng luyến tiếc nữa, mau đi sớm đi, tôi sẽ theo sau ông."

Hứa Trạm cười, khóe mắt đầy nếp nhăn, còn Triều Từ thì bĩu môi.

Chậc, xấu quá.

Bản thân cậu cũng đã xấu xí, dù sao thì mấy chục năm gần đây cậu đã không còn muốn nhìn vào gương nữa rồi.

Khi Hứa Trạm nhắm mắt, Triều Từ trực tiếp nằm xuống bên người Hứa Trạm, rút linh hồn ra khỏi cơ thể.

Khi cậu tỉnh dậy lần nữa, cậu thấy mình đang ở trong một tòa lâu đài cổ kính mang phong cách Trung Cổ, vừa lạnh lẽo vừa xa hoa.

Cậu nằm trên một chiếc giường bốn trụ rất sang trọng, tay chân bị xích nặng trói chặt, khắp xung quanh đều là báu vật và cổ vật.

Khi cậu đang quan sát thì cánh cửa bị đẩy ra, Triều Từ định xem ai vào nhưng không ngờ người tới lại là một con robot cao ráo.

Robot cầm một bát cháo loãng, mặt không biểu lộ cảm xúc gì, đi đến gần Triều Từ rồi đặt bát cháo xuống vị trí mà cậu có thể chạm tới, sau đó lặng lẽ rời đi.

【Đã lâu đài cổ lại còn robot, đây là kiểu gì thế?】Hệ thống cũng bối rối.

Hệ thống nhớ rằng trước đây nó và Triều Từ chưa từng trải qua thế giới nhiệm vụ nào kỳ lạ như thế này.

Hệ thống hỏi Triều Từ nhưng cậu không nói gì.

Hệ thống cảm thấy kỳ lạ, nó thấy Triều Từ lúc này đang ngơ ngác dựa vào đầu giường, không có chút biểu cảm nào trên khuôn mặt.

Cậu dường như đang bị sốc, nhưng cũng có vẻ như đang vui mừng.

Hệ thống chưa bao giờ nhìn thấy Triều Từ như thế này.

......

Vô số nền văn minh đã được sinh ra, phát triển, hưng thịnh và cuối cùng suy tàn... tất cả đều sẽ có ngày diệt vong.

Rất ít nền văn minh có thể mãi mãi thịnh vượng, không bao giờ ngừng lại. Nếu phải nói có một nơi như vậy, có lẽ nền văn minh nơi Chủ Thần ngự trị là miễn cưỡng đạt được phân nửa điều đó.

Chúng là sản phẩm còn sót lại của một nền văn minh công nghệ đạt đến đỉnh cao, gần đạt đến trình độ của một nền văn minh thần thánh. Ở thời kỳ đỉnh cao, sự thống trị của họ có thể trải rộng khắp hầu hết các thế giới song song. Cấu trúc xã hội và sản xuất của họ vượt xa sức tưởng tượng của các sinh vật trí tuệ thông thường, nhưng cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi sự diệt vong.

Chỉ còn lại Chủ Thần và hệ thống, chúng được chủ nhân cũ của mình giao phó nhiệm vụ duy trì sự ổn định của các thế giới, trở thành một thực thể duy nhất... không, chỉ còn là một nửa của nền văn minh thần thánh còn tồn tại.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv