Dáng người Sylvia rất cao, xấp xỉ với Tần Tinh Viễn, giờ còn đi giày cao gót, chắn hết tầm nhìn của hắn ta. Dường như ý thức được điều này, bà ta bước sang một bên, để lộ cô con gái đang ngồi ở sofa đối diện.
"Cậu đến khá sớm, đúng lúc Eve đang một mình buồn chán, cậu tiếp chuyện với con bé một lúc nhé." Sylvia chỉ vào con gái, nói với Tần Tinh Viễn. "Đây là con gái tôi, Eve. Eve, đây là Tần Tinh Viễn, con trưởng của bá tước Tần Hạo Mặc."
Eve giương mắt, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua Tần Tinh Viễn, làm cho hắn ta có cảm giác như bị tia X quét qua. "Biết rồi, thưa mẹ. Ngài mau đi làm việc khác đi."
Sylvia rời đi, chỉ còn hai người họ ở trong phòng.
Eve trông không giống Sylvia, mà lại mang bóng dáng người cha mất sớm của mình. Ngũ quan tinh xảo cân đối, đường nét dịu dàng hơn mẹ cô ta. Chỉ là đôi mắt sắc bén đó và phong thái quân nhân hệt như một thanh kiếm sắc rút khỏi vỏ, không khác gì Sylvia.
"Ngồi đi." Cô ta bảo. "Tôi sẽ không khách sáo với anh, chúng ta đều biết ý của cha mẹ."
Tần Tinh Viễn cúi đầu nói: "Tôi thì không có ý nghĩ này."
"Anh cho là tôi có ý nghĩ đó với anh à?" Eve cười nhạo, rồi thở dài. "Tôi không có ý kiến gì với anh. Nếu định tìm một người đàn ông để kết hôn, nói thật, điều kiện của anh không tồi, tiếc là..."
"Gì thế?"
"Giới tính không đúng."
"Hả?" Tần Tinh Viễn kinh ngạc đến mức lông mày sắp bay qua đỉnh đầu.
Không phải bảo việc này gây sốc toàn cầu đến mấy. Trên thực tế với công nghệ sinh sản và đa dạng giới tính ở thời đại giữa các vì sao, thích gì thì làm nấy. Nhưng Eve không chỉ là một quý tộc, mà còn là một quý tộc mới, và là người thừa kế duy nhất của gia đình quyền lực mới trỗi dậy này. Thậm chí còn cấp bách cần thông gia để củng cố vị trí hiện có của mình... việc này lại khiến người ta hói đầu.
"Anh có người yêu hay người ngưỡng mộ trong lòng không?" Eve hỏi bất thình lình.
Cẩu độc thân Tần Tinh Viễn thành thật trả lời: "Không có, sao thế?"
"Tôi có ý này." Eve nói: "Chúng ta có thể giả vờ làm người yêu, trước tiên hãy đánh lừa họ trong khoảng thời gian này đi."
"Sau đó thì sao?" Tần Tinh Viễn để lộ vẻ mặt không tán thành.
"Qua một thời gian nữa, tôi có thể tăng thêm một cấp nữa. Đến lúc đó, quân công của tôi có thể được đổi lấy một tước vị cao hơn, tầm quan trọng của quan hệ thông gia sẽ không còn quan trọng như thế nữa."
"Cô tự tin vào bản thân tới vậy à?"
Không trách Tần Tinh Viễn hoài nghi, quân hàm của Eve hiện giờ là trung tá, tài liệu chính thức cho thấy cô ta nhậm chức trong bộ phận công nghệ y tế của quân đoàn ba dưới quyền của mẹ mình. Tuy rằng tầm quan trọng của bộ phận này không thấp, nhưng dù sao đi chăng nữa cũng không thể tích lũy quân công hơn tiền tuyến được.
Mặc dù chiến tranh khu vực đôi khi sẽ nổ ra. Một số là do khủng bố tấn công, cũng có chủng tộc không phải người tạo phản, nhưng đế quốc Ngân Hà ngày nay về cơ bản vẫn thuộc thời kỳ hòa bình, không dễ tích lũy quân công, chứ đừng nói đến bộ phận hậu cần.
Eve cười nhẹ. "Tôi chỉ tạm giữ chức ở bộ phận y tế thôi."
Tần Tinh Viễn nhướng mày. Hàm ý rằng công việc thật của cô ta có khả năng là trong lực lượng đặc biệt ở tiền tuyến.
"Tiếp nữa là cơ mật rồi nhỉ?" Hắn ta như vô ý hỏi, giọng điệu là sự tò mò bình thường.
Eve gật đầu. "Thỏa thuận không?"
Tần Tinh Viễn biết cô ta sẽ không nói tiếp chủ đề công việc nữa, thế là hắn ta chìa tay ra. Mỉm cười nói: "Đúng lúc tôi cũng đang muốn thoát khỏi gông xiềng mà cha đã đeo cho tôi, vì vậy... thỏa thuận nhé."
Sau khi bữa tiệc bắt đầu, họ hết sức tự nhiên đi cùng nhau. Tần Tinh Viễn có thể cảm nhận được ánh mắt khích lệ của Sylvia đang đảo qua lại trên người họ. Hắn ta không khỏi cảm thấy nực cười khi vị thiếu tướng này có thể nhìn thấu bố trí tàu chiến địch, nhưng lại không thể nhìn thấu trái tim con gái duy nhất của mình.
Dã tâm của Sylvia không nhỏ, Tần Tinh Viễn thấy rõ điều này. Nếu bảo bà ta không có dã tâm gì, bà ta đã không yêu cầu Eve gả cho gia tộc thông gia mang huyết thống hoàng gia.
Những ngày kế tiếp, hắn ta và Eve vẫn qua lại với nhau. Từ góc nhìn của người ngoài, họ đã trở thành một đôi gắn bó như keo sơn. Trên thực tế, dĩ nhiên họ không có tí quan hệ thân mật nào, chỉ có điều khi dành nhiều thời gian cho nhau hơn, thay vào đó họ đã trở thành bạn bè.
Vài ngày sau.
Thời Hàn đang di chuyển trong không gian mạng thì đột nhiên có một tín hiệu quen thuộc bay về phía anh. Xúc tu tinh thần của anh bắt lấy nó, chỉ trong tích tắc, thông tin đã truyền vào trong đầu anh.
Là Alice.
Vừa suy nghĩ vậy, anh theo lối đi gần nhất, giây tiếp theo đã xuất hiện ở trước mặt Alice.
"Có gì muốn báo cáo sao?"
Alice khuỵu xuống, "Chủ nhân!"
"..." Thời Hàn mặt đanh lại. "Đứng dậy rồi nói."
"Vâng!" Alice đáp: "Lần trước ngài đã yêu cầu tụi em tìm kiếm AI đặc biệt, tụi em đã phát hiện ra những dấu vết đáng ngờ. Bây giờ Hiểu Tinh đang thận trọng theo dõi, cần một bước chỉ thị thêm của ngài."
"Nó ở đâu?" Thời Hàn hỏi.
Dĩ nhiên là AI không thể nói chuyện trong không gian ảo, cách trao đổi của họ là gửi văn bản cho nhau. Sau khi Thời Hàn hỏi câu này, Alice đóng gói thông tin có sẵn, một điểm sáng lóe lên từ đầu ngón tay ở dạng ảo của cô, ngay lập tức nó bay lượn trước mặt Thời Hàn. Thời Hàn đưa tay chạm vào nó, một đoạn thông tin được sắp xếp hoàn chỉnh được chuyển vào đầu anh.
AI cấp B
Tên: Garcia
Thuộc: Quan chỉ huy cao cấp của quân đoàn ba, thiếu tướng Sylvia Brown
Phạm vi thường trú: Ngôi sao Trường Ca 【129.210.4x...-129.210.5x.../ ( 255.255.0...)】
"Địa chỉ này gần nhà Sylvia à?" Thời Hàn hỏi.
"Đúng thế. Gần dinh thự Sylvia ở có một căn cứ quân sự, theo suy đoán, bên dưới căn cứ còn có mấy tầng nữa, Garcia thường thường sẽ ở đó, đóng vai trò trung tâm vận hành toàn bộ căn cứ dưới lòng đất."
"Làm tốt lắm." Thời Hàn khen ngợi. Lời khen của anh khiến Alice vui sướng, suýt chút nữa là nhảy dựng lên.
"Ngài Thời Hàn, ngài có cần tụi em giúp đỡ quấy nhiễu không?"
"Em vừa lấy được một số tin tức bên lề gần ngôi sao Trường Ca và mang đi phân tích chữ nghĩa. Phát hiện trong khoảng thời gian này Tần Tinh Viễn rất thân thiết với con gái của Sylvia. Em khá rõ về Tần Tinh Viễn. Dựa theo tính cách của anh ta, xác suất cao sẽ không nảy sinh tình yêu với Eve Brown, vậy thì nhất định là mỗi người đều có nhu cầu riêng. Em có thể liên hệ với Tần Tinh Viễn, nếu cùng ích lợi, anh ta hẳn sẽ không từ chối giúp em một việc nhỏ. Em sẽ đích thân giải quyết việc này."
Thời Hàn bật cười. "Mấy đứa ăn đi bỏng ảo đi."
Trong lòng Alice đã ghi một món nợ với Hiểu Tinh. Tên AI này toàn mê mấy cái mã kỳ lạ kéo cô xuống nước rồi, trả lại cho cô hình tượng đứng đắn và nghiêm túc đi!
Sau khi chia tay Alice, Thời Hàn lập tức liên lạc với Tần Tinh Viễn.
Tần Tinh Viễn dụi dụi đôi mắt nhập nhèm vì buồn ngủ, nhìn đồng hồ, bây giờ mới sáu giờ sáng theo giờ chuẩn Ngân Hà.
Mặc dù vòng quay của ngôi sao Trường Ca không đồng bộ với ngày đêm của giờ chuẩn Ngân Hà. Nhưng đối với những công dân giữa các vì sao thường xuyên đi du lịch, bọn họ thà ép ánh sáng trong nhà điều chỉnh theo giờ chuẩn Ngân Hà, trải qua ngày và đêm của ngôi sao mẹ trái đất, còn tốt hơn là cứ đến một tinh cầu thì lại đổi lệch múi giờ.
Hơn nữa, dù đã rời trái đất nhiều năm, đồng hồ sinh học trong cơ thể con người vẫn được thiết lập là hai mươi bốn giờ. Và một số hành tinh có thể sống bốn giờ, ba mươi sáu giờ, thậm chí với chu kỳ quay một tuần hoàn toàn không thể khớp với nhau được.
Tần Tinh Viễn cũng nghỉ ngơi và sinh hoạt thường ngày theo giờ chuẩn Ngân Hà. Hắn ta không khỏi ngáp một cái, muốn phàn nàn truyền tin của Thời Hàn đến quá sớm.
"Giờ cậu đang thân thiết với con gái của Sylvia – Eve Brown đúng không?" Ở đầu video bên kia, quả nhiên Thời Hàn không tỏ ra mệt mỏi chút nào, làm Tần Tinh Viễn không khỏi nghi ngờ cuộc sống.
"Đúng vậy." Tần Tinh Viễn trả lời. "Anh muốn hỏi gì hả?"
"Cậu và cô ta không phải là một đôi thật đó chứ?"
"Không." Tần Tinh Viễn thẳng thắn thừa nhận. "Tôi và cô ấy diễn kịch ấy mà."
"Ích lợi nhà Brown đối với cậu, không quan trọng chứ?"
"Không quan trọng. Làm sao? Tổ chức có nhiệm vụ nữa à?" Hắn ta và Eve bây giờ xem như bạn bè, giao hảo cũng không tệ lắm. Nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc khi Tần Tinh Viễn đối mặt với đồng sự thật sự, một giây sau vẫn sẽ bán đứng Eve.
"Tôi muốn cậu giúp tôi một việc, tương tự, trong quá trình này tôi cũng sẽ giúp cậu..."
Khi nghe Thời Hàn thuật lại, Tần Tinh Viễn cảm thấy đây quả thực như lúc hắn ta đang ngủ gà ngủ gật thì có người đưa gối tới vậy. Vốn dĩ trong tay hắn ta đã có nhiệm vụ đánh cắp cơ mật quân sự, trên tay còn có một chương trình bẻ khoá mà Thời Hàn viết, hắn ta đặt mục tiêu lên quân đoàn ba của Eve. Thêm nữa, hắn ta vẫn ôm hi vọng tìm được thông tin liên quan đến Nhã Thi mất tích từ những cơ mật này.
Tất nhiên, nếu bây giờ hắn ta hỏi Thời Hàn "Kế hoạch tiềm năng nhân tài của đế quốc" là gì, Thời Hàn biết câu trả lời. Đáng tiếc Tần Tinh Viễn không biết Thời Hàn biết rõ, mà cho dù hắn ta có hỏi, Thời Hàn vẫn phải giữ thông tin này làm mồi nhử, nhất định sẽ không nói cho hắn ta biết ngay.
Thời Hàn quả thực không phải là người tốt gì.
Hiện tại, Thời Hàn yêu cầu hắn ta tìm ra hệ thống thông minh chủ của căn cứ bí mật, cấy một chương trình khác vào đó. So với việc đánh cắp cơ mật thì chuyện này cũng không khó lắm, Thời Hàn còn bảo đảm sẽ cung cấp viện trợ cho hắn ta bất cứ khi nào trong lúc làm nhiệm vụ.
Tần Tinh Viễn đồng ý.
Chỉ sau vài ngày, một cơ hội tuyệt vời đã tự tới trước cửa nhà hắn ta – Eve mời hắn ta đến thăm căn cứ bí mật nhà cô ta.
Tần Tinh Viễn hiểu rõ điều này có nghĩa là cha hắn ta và Sylvia đã đạt được bước đầu của đồng minh, bước vào giai đoạn đầu tiên là trao đổi ích lợi. Đồng thời, thủ tục đính hôn của hắn ta và Eve sợ rằng cũng đã nằm trên lịch trình, vì thế Eve mới mời hắn ta đến thăm dưới gợi ý của mẹ mình.
Dĩ nhiên hắn ta sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời này.
Dù rằng hắn ta đã là "đối tượng kết hôn tương lai" của Eve, nhưng chí ít hiện tại hắn ta vẫn là người ngoài cuộc. Căn cứ bí mật của một quý tộc quân sự luôn được canh phòng nghiêm ngặt, người ngoài được yêu cầu tháo tất cả các thiết bị thông minh trước khi bước vào.
Tần Tinh Viễn giấu chương trình Thời Hàn cung cấp trong thẻ nhớ, dán vào cổ tay, bên ngoài phủ mô phỏng một lớp da thật ngăn cách vật liệu, tránh máy móc kiểm tra.
Ngay ngày hôm đó, anh và Eve vừa nói vừa cười bước qua cửa.
Ba tầng đầu tiên đều bố trí rất bình thường, bất kỳ kiến trúc dưới lòng đất nào của một đại quý tộc đều như vậy. Ba tầng tiếp theo là phòng huấn luyện và khu vũ khí dành riêng cho các công trình quân sự, cũng có cung cấp khu ngủ nghỉ, nhà ăn, v.v... cho nhân viên nội bộ sử dụng.
Tần Tinh Viễn đi ngang qua gặp không ít quân nhân. Khi bọn họ nhìn thấy Eve thì đều mỉm cười và lịch sự cúi chào cô ta. Tinh thần bọn họ sảng khoái và tràn đầy sức sống, như thể tất cả đã có một giấc mơ đẹp vào đêm trước.
Lúc đầu, hắn ta phải tặc lưỡi ngạc nhiên trong lòng trước tinh thần thế này, khâm phục cách huấn luyện và việc coi trọng quân nhân của Eve và mẹ cô ta tự đáy lòng. Chẳng trách Sylvia có thể lập được nhiều chiến công hiển hách trong thời gian ngắn như vậy. Có một nhóm cấp dưới thế này thì lo gì không thắng trận.
Nhưng dọc đường đi, sau khi trông thấy những khuôn mặt vui vẻ và phấn khởi ngày càng nhiều, Tần Tinh Viễn bắt đầu cảm thấy ngột ngạt.
Quái thật, sao bọn họ lại vui vẻ đến vậy nhỉ? Phải biết rằng, với đế quốc ngày nay, hạnh phúc là thứ xa xỉ ra sao...