“Anh họ, anh sẽ không cảm thấy phiền khi có mặt của chồng em chứ?”
Cố Tuyết đặt ly nước cam xuống bàn cười hỏi.
Quán cà phê yên tĩnh, mấy bài nhạc không lời liên tục vang lên, Cố Tuyết, Cố Thừa Sâm và Niên Bác Văn chọn một chỗ ngồi gần hòn non bộ của quán để nói chuyện.
Theo lời đề nghị của Cố Thừa Sâm, Cố Tuyết đã gọi điện thoại cho Niên Bác Văn đến quán cà phê này để gặp mặt, mục đích thật sự là muốn hắn làm chứng cho buổi nói chuyện này để đề phòng bất trắc.
“Không ngại, ngược lại anh cảm thấy có mặt tổng giám đốc Niên sẽ thoải mái hơn, dù gì chuyện anh muốn nói cũng không phải chuyện gì bí mật.”
Cố Thừa Sâm mỉm cười đáp.
Ấn tượng của hắn dành cho Cố Tuyết không tệ, lúc còn nhỏ cả hai có gặp qua mấy lần, sau đó Cố Hải và Diệp Tuyết Hi ly hôn, hắn và Cố Tuyết mới ít gặp gỡ.
“Anh muốn nói chuyện gì với em vậy?”
“Anh nghe nói em muốn ủng hộ anh trong lần bỏ phiếu sắp tới ở đại hội cổ đông phải không?”
Cố Thừa Sâm vào thẳng vấn đề. Tin đồn về việc Cố Tuyết trở mặt với bố ruột đang lan truyền khắp Cố Thị, mấy cổ đông luôn đứng về phía Cố Thừa Sâm đã khuyến khích hắn đi gặp Cố Tuyết. Hiện giờ cô đang là cổ đông lớn nhất, nếu được em họ ủng họ, vị trí chủ tịch hắn ngồi chắc rồi. Sau đó hắn sẽ dễ dàng thanh trừ sâu mọt.
“Tin đồn chỉ là tin đồn, anh họ sẽ không xem đó là thật chứ?”
Cố Tuyết cười hỏi.
Trước khi biết rõ mục đích của Cố Thừa Sâm, cô sẽ không dễ dàng để hắn biết, cô đang muốn ủng hộ hắn.
“Tất nhiên anh sẽ không xem đó là thật. Nếu anh có suy nghĩ này sẽ không đi tìm em hỏi cho ra lẽ.”
Cố Thừa Sâm nghiêm túc đáp.
Hắn nói tiếp: “Tuy nhiên anh cũng muốn tranh thủ cơ hội cho mình. Anh biết bản thân có năng lực đến đâu, cũng biết phải làm gì khi anh được ngồi vào vị trí chủ tịch.”
“Anh họ thành thật nhỉ? Vậy anh nói xem, anh có thể làm gì cho Cố Thị nếu như em ủng hộ anh?”
Cố Tuyết lại hỏi.
“Hiện tại anh có rất nhiều dự định sẽ làm với Cố Thị. Điều đầu tiên anh làm chính là sàn lọc những kẻ đang tham ô công quỹ.”
“Anh có chứng gì chứng minh trong Cố Thii có người tham nhũng?”
“Anh ở Cố Thị nhiều năm, biết rất nhiều chuyện, cũng có chứng cớ để chứng minh vài người có ý đồ xấu. Tiểu Tuyết, không ngại nói cho em biết, bố em cũng là một trong số những người anh muốn thanh lọc, để Cố Thị được sạch sẽ.”
Cố Thừa Sâm thẳng thắng.
“Bố em sao? Ông ấy đã làm gì?”. Truyện Quan Trường
Cố Tuyết giả vờ ngây thơ hỏi.
“Ông ấy tham ô cỗng quỹ, trong thời gian nhậm chức đã bòn rút hơn trăm tỷ tiền vốn, không chỉ có vậy, những dự án do ông ta đề xuất chênh lệch giá cả với bên ngoài rất nhiều, phần chênh lệch đó hiển nhiên là phần chảy vào túi riêng của ông ta. Do đó mà mấy dự án này càng làm càng lỗ.”
Cố Thừa Sâm vừa nói, vừa đưa ra bản sao bằng chứng buộc tội Cố Hải.
Ban đầu Cố Tuyết chỉ cho rằng hắn biết sơ bộ nội tình, nhưng không nghĩ những gì Cố Thừa Sâm nắm bắt được lại tỉ mỉ, kĩ càng như vậy. Phen này xem ra bố của cô khó thoát được chiếc còng số tám rồi.
"Anh họ, nếu anh đã có bằng chứng thì sao anh không trình cho cảnh sát, như vậy không cần tìm em nhờ ủng hộ, anh vẫn có thể đuổi được bố em đi mà? "
Cố Tuyết thấp giọng hỏi.
“Nếu anh làm vậy thì ông sẽ buồn lắm. Anh muốn nắm quyền và xử lý chuyện này trong im lặng.”
“Anh làm vậy có công bằng với người khác không? Nếu em là anh, em sẽ mang các bằng chứng này báo án.”
Cố Tuyết cười lạnh
"Nếu đó không phải là bố em, là bác ruột của anh thì anh sẽ làm vậy!
“Anh họ, trên thương trường không nên nói đến chuyện tìn cảm, anh nhân từ với người khác, chưa chắc người ta đã nhân nhượng lại với anh.” Cố Tuyết nói tiếp: “Cố Hải là bố em, ông ta làm sai nên bị trừng phạt thích đáng.”
“Ý em là…?”
Cố Thừa Sâm nghi ngờ hỏi.
“Anh tự hiểu là được. Còn nữa, để chỉnh đốn Cố Thị thì không phải chỉ làm mỗi chuyện thanh lý môn hộ này. Nếu anh không có các dự án phát triển tốt, thì Cố Thị vẫn không thể nào trở mình thoát khỏi vùng bũn do bố em tạo ra.”
Cố Tuyết nhấn mạnh.
“Về chuyện làm sao phát triển Cố Thị thì em cứ yên tâm, anh đã chuẩn bị một số dự án rối, trong số đó cũng có dự án muốn tìm Niên Thị để hợp tác.”
Cố Thừa Sâm vừa nói, vừa nhìn về phía Niên Bác Văn.
Dự án hắn đã chuẩn bị này nhiều lần bị Cố Hải từ chối với lý do không đủ kinh phí, dù hắn có chỉnh sửa bao nhiêu lần đi nữa. Mục đích của ông ta dĩ nhiên là không muốn hắn được nổi bật.
Nghe nhắc đến mình, Niên Bác Văn ngẩn đầu, lạnh nhạt:
“Anh có bao nhiêu tài năng lại muốn hợp tác với tôi? Tuy rằng tôi là chồng của Tiểu Tuyết, nhưng tôi sẽ không vì mối quan hệ này mà làm mấy vụ hợp tác lỗ vốn đâu!”