Bạch Ngôn và một triệu người đang xem hắn livestream cùng sửng sốt, kế tiếp là một cơn mưa bình luận chạy ngang màn hình, Bạch Ngôn nhanh chóng tắt trực tiếp, bước vội về phía phòng ngủ. Lúc mở cửa còn không cẩn thận va vào ngạch cửa. Nhưng hắn không để ý đau đớn mà hốt hoảng nhìn vào trong phòng, ngay sau đó, trái tim hắn như nhảy ra khỏi lồng ngực. Một thanh niên khỏa thân xuất hiện trong phòng ngủ của hắn. Nhạn Thanh mờ mịt nhìn người duy nhất trong phòng ngoại trừ cậu, sau đó mở miệng hỏi: “Có thể cho ta mượn một bộ y phục không?”
Nhạn Thanh mặc một cái áo sơ mi rộng hơn cơ thể cậu rất nhiều, vạt áo dài vừa khéo che phủ mông cậu. Hai chân trắng nõn lộ ra trong không khí, như phát ra màu ngọc sáng. Trong mắt Bạch Ngôn, dáng vẻ này còn không bằng… không mặc. Hồ ly tinh cấm dục đã lâu, hơi xao động. Nhạn Thanh chợt nhận ra tình cảnh của cậu lúc này, vô số câu chửi thề chạy qua trong đầu! Tại sao vừa tỉnh, lại xuất hiện trong nhà của tình địch! Nhạn Thanh hít sâu mấy hơi rồi mới hỏi: “Sao ta lại ở đây?” Vì ba trăm năm chưa từng mở miệng, hiện tại giọng nói của cậu rất khàn. Nghe vào tai Bạch Ngôn, mỗi câu mỗi chữ lại giống như lời tâm tình đầy mời gọi...
Bình luận truyện