Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh (Sau Khi Bia Đỡ Đạn Ác Độc Trùng Sinh)

Chương 240



Edit + beta: Iris

Đặc biệt trùng hợp là, chuyến bay bay đến Hương Thành của người Thẩm gia, cùng chuyến với Lệ Khiếu Hằng.

Xét đến lời đồn về mối quan hệ giữa Lệ Khiếu Hằng và Đào Mộ, chủ tịch Thẩm vốn muốn tranh thủ chuyến đi này để trò chuyện với Lệ Khiếu Hằng, trò chuyện về sở thích thói quen hàng ngày của Đào Mộ. Thẩm phu nhân cũng muốn hỏi thăm về quá khứ của Đào Mộ từ Lệ Khiếu Hằng.

Không thể không nói, mặc dù Thẩm phu nhân ôm rất nhiều ảo tưởng về đứa con trai thứ hai không có duyên với mình, nhưng bà chưa từng nghĩ đến Đào Mộ được truyền thông xưng là “kỳ tài thương nghiệp” lại là con trai của mình. Nhưng nghĩ đến Đào Mộ và Thẩm Thần có vẻ ngoài tương tự, Thẩm phu nhân lại cảm thấy rất tự hào.

“Không hổ là đứa con của Thẩm gia chúng ta, người chảy dòng máu của Thẩm gia quả nhiên đều rất ưu tú. Tuổi còn nhỏ đã có thể sáng lập web Phi Tấn bằng hai bàn tay trắng, điểm này chắc chắn được di truyền từ cha.”

Nghe thấy những lời này, chủ tịch Thẩm cũng mỉm cười vô cùng kiêu ngạo. Thậm chí còn bắt đầu tính toán, sau khi nhận thân thì nên lợi dụng lực ảnh hưởng của web Phi Tấn để nâng cao tập đoàn Thẩm thị như thế nào. Và trong thời gian gần đây, trong lĩnh vực đầu tư rộ lên tin đồn là web Phi Tấn có ý định tiến hành tài trợ Series A. Bởi vì Đào Mộ và Thẩm Dục xảy ra mâu thuẫn, cộng thêm Đào Mộ bài xích Thẩm gia một cách khó hiểu, nên chủ tịch Thẩm vốn chưa từng ôm ảo tưởng đối với chuyện này. Nhưng nếu Đào Mộ thật sự là đứa con trai thứ hai bị mất tích 19 năm của ông, vậy thì có thể tính toán thử chuyện này.

Nếu thành công, chẳng phải sẽ thành giai thoại trên thương trường “đứa con trai mất tích dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cha con nhận nhau, Thẩm thị góp vốn web Phi Tấn”, hai phe hùng mạnh liên minh với nhau sao!

Nghĩ đến đây, chủ tịch Thẩm không khỏi nhớ tới Đào Mộ cũng là đối tác lâu năm của Tư Bản Khiếu Hằng. Trước kia còn muốn thông qua Thẩm Dục kết bạn với Đào Mộ để làm quen với vị công tử Lệ gia này. Kết quả không biết Thẩm Dục trúng tà gì, luôn gây rối với Đào Mộ. Làm hại Thẩm gia chẳng những không thể làm quen với Lệ Khiếu Hằng, ngược lại còn bị Tư Bản Khiếu Hằng nhắm vào, thua lỗ không ít trên thị trường chứng khoán.

Bây giờ xem ra, là duyên phận thì không tránh khỏi, vòng đi vòng lại, mọi người vẫn là người một nhà.

“Bên ngoài đồn rằng quan hệ cá nhân của Lệ tổng và Đào Mộ rất thân thiết, thậm chí đã đi gặp gia trưởng rồi. Lúc trước chúng tôi không biết quan hệ giữa Đào Mộ và Thẩm gia, xin thứ lỗi cho sự thất lễ của chúng tôi. Sau này nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ dẫn cả nhà đến cửa thăm hỏi.” Mặc dù vẫn chưa chính thức xác nhận thân phận của Đào Mộ, nhưng chủ tịch Thẩm đã bày ra thái độ của trưởng bối, cười tủm tỉm nói chuyện với Lệ Khiếu Hằng.

“Tôi nghe nói Tư Bản Khiếu Hằng cố ý rót vốn vào web Phi Tấn, giúp web Phi Tấn hoàn thành góp vốn Series A. Chúng tôi xin nhận ý tốt của cậu. Nói ra thì thật xấu hổ, tôi là cha mà trước giờ chưa từng hoàn thành trách nhiệm của một người cha, khiến đường đường là nhị công tử Thẩm gia lại lưu lạc đến cô nhi viện, tuổi còn nhỏ đã chịu nhiều khổ cực. Cũng may, tuy Tiểu Mộ không lớn lên ở Thẩm gia, nhưng dù sao trên người thằng bé cũng chảy dòng máu Thẩm gia. Tài năng kinh doanh lại cao đến vậy, có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sáng lập web Phi Tấn. Bây giờ web Phi Tấn đã đạt đến giai đoạn phát triển quan trọng nhất, tôi là cha, tuy không giúp được gì khác, nhưng vẫn có thể ủng hộ về mặt tài chính. Cũng coi như là bồi thường cho đứa nhỏ suốt những năm qua.”

Không ai hiểu cha bằng con. Dù là Thẩm Thần luôn lòng dạ thâm trầm, mặt không đổi sắc, nhưng sau khi nghe được lời của Thẩm Thế Uyên, hắn cũng bất giác nhíu mày.

Việc nhận thân vẫn còn chưa xác định, Thẩm Thế Uyên đã vội vàng muốn lợi dụng web Phi Tấn. Trong mắt người ngoài, dáng vẻ sốt ruột này quá khó coi.

Huống chi Đào Mộ cũng không phải là Thẩm Dục để mặc người khác xoa tròn bóp dẹp. Trước tiên không nhắc đến chuyện Đào Mộ còn nhỏ mà đã có thể sáng lập ra web Phi Tấn, chỉ với kỹ thuật nhập cổ phiếu vào Tư Bản Khiếu Hằng, một tay nắm bắt dư luận một tay nắm bắt vốn liếng, đồng thời còn thành công trong giới tài chính, có năng lực hô mưa gọi gió trong giới IT và giới giải trí. Từ việc Đào Mộ trả thù Diêu gia, người có đầu óc đều có thể nhìn ra, đây chắc chắn là một cao thủ không dễ đối phó.

Thẩm Thế Uyên muốn dựa vào quan hệ huyết thống để chiếm tiện nghi web Phi Tấn, chỉ sợ không dễ như vậy.

Quả nhiên, không đợi đến khi nhìn thấy Đào Mộ, ngay trên máy bay, sau khi nghe thấy những lời của chủ tịch Thẩm, vị Lệ tổng được bên ngoài đồn là “ăn thịt không nhả xương” đã tỏ thái độ trước.

Lệ Khiếu Hằng lạnh lùng nhìn chủ tịch Thẩm tự cho là tính toán rất hay, nhưng thật ra là không biết xấu hổ, cảm thấy hơi buồn cười.

“Thứ cho tôi nói thẳng.” Lệ Khiếu Hằng hơi suy tư một lát mới uyển chuyển nói: “Cho đến nay, vẫn chưa có bất kỳ chứng cứ nào có thể chứng minh Đào Mộ là nhị công tử mất tích năm đó của Thẩm gia. Chủ tịch Thẩm nói những lời này hơi sớm. Hơn nữa, e là chủ tịch Thẩm đã quên, nếu bàn về sức vốn và thủ đoạn góp vốn, năng lực đội ngũ kỹ thuật chuyên nghiệp của Tư Bản Khiếu Hằng vẫn vượt xa tập đoàn Thẩm thị. Thay vì nghĩ nên làm thế nào để nhập cổ phiếu vào web Phi Tấn, còn không bằng chủ tịch Thẩm nghĩ kỹ xem, khi lời đồn bên ngoài trở thành sự thật, chủ tịch Thẩm lại từng bước ép sát, Đào tổng nhà chúng tôi lại là một người rất không kiên nhẫn, liệu dự án tiếp theo của Tư Bản Khiếu Hằng có khi nào là thu mua tập đoàn Thẩm thị hay không.”

Sắc mặt chủ tịch Thẩm tối sầm lại, Thẩm phu nhân không nhịn được nói: “Đứa nhỏ này, sao lại nói chuyện như vậy? Cậu và Tiểu Mộ là bạn tốt, chúng tôi cũng coi như là trưởng bối của cậu. Chẳng lẽ gia giáo Lệ gia là vãn bối nói chuyện với trưởng bối như vậy sao?”

Lệ Khiếu Hằng nhìn Thẩm phu nhân gấp gáp bày ra dáng vẻ trưởng bối trong khi chuyện vẫn chưa ra ngô ra khoai, không khỏi bật cười.

Trợ lý Khương ngồi bên cạnh Lệ Khiếu Hằng lén trợn trắng mắt, nho nhã lễ độ giải thích giúp Lệ tổng nhà mình: “Chúng tôi có thể hiểu tâm trạng của vợ chồng chủ tịch Thẩm khi mất đi đứa con trai yêu quý. Nhưng hai vị cũng không thể vì nóng lòng tìm con chỉ với lời đồn không bằng không chứng trên mạng được. Đúng là trước đây Đào tổng của chúng tôi là cô nhi, đúng là trước đây bị mẹ ruột vứt bỏ ở phòng cho thuê, nhưng điều này cũng không thể chứng minh những lời đồn trên mạng là sự thật.”

“Huống chi, dù những lời đồn đó là thật thì hiện giờ Đào tổng của chúng tôi cũng đã có gia đình nhận nuôi. Trên mặt pháp luật, Lưu tổng và Mạnh tổng mới là người nhà của Đào tổng. Ngoài ra, những người khác đều không liên quan gì đến Đào tổng của chúng tôi.”

“Đừng nói khó nghe như vậy.” Thẩm Nghiên vẫn luôn ngồi bên cạnh tính toán xem nên làm thế nào để khiến Đào Mộ và Thẩm Dục buồn nôn, cười nhạo một tiếng, nói: “Anh cũng không phải là Đào Mộ, sao anh biết Đào Mộ không muốn tìm cha mẹ ruột? Huống hồ, Thẩm gia chúng tôi cũng không phải con chó con mèo, dạng bà con nghèo thấy con trai có tiền đồ thì dán lên cửa muốn chiếm tiện nghi. Tập đoàn Thẩm thị có giá trị mấy ngàn trăm triệu, web Phi Tấn trị giá bao nhiêu? Chỉ là trang web hỏng nhỏ, thậm chí còn không đảm bảo được góp vốn Series A, mệt cho mấy người coi trọng nó đến vậy.”

“Tôi biết Lệ tổng coi trọng thằng nhóc Đào Mộ kia, nhưng cũng không cần dát vàng lên mặt nó như vậy. Cũng chỉ là một cô nhi không bối cảnh không chỗ dựa đang cố gắng hết sức mà thôi, tự cho là sáng lập được chút gì đó là ghê gớm lắm à? Thật sự cho rằng Thẩm gia chúng tôi thèm muốn cái trang web hỏng đó lắm sao? Lệ tổng nghĩ Thẩm gia chúng tôi mưu đồ gây rối, chúng tôi lại nghĩ Thẩm gia chịu nhận đứa con trai này, nó hẳn nên thắp nhang cảm ơn mới đúng?”

“Sự tự tin này của Thẩm tiểu thư đúng là khiến người ta hâm mộ.” Lệ Khiếu Hằng cong khóe môi, nhìn về phía cha con Thẩm gia: “Nếu những người khác ở Thẩm gia cũng có thể tự giác như này, tôi tin bất kể sau này có thế nào, ít nhất chúng tôi cũng có thể tránh rất nhiều phiền phức.”

Thái độ của Lệ Khiếu Hằng đã rất rõ ràng. Mặc kệ đến cuối cùng Đào Mộ có phải là nhị công tử Thẩm gia hay không, Thẩm gia cũng đừng hòng ỷ vào huyết thống để lợi dụng web Phi Tấn. Nếu không, Tư Bản Khiếu Hằng rất sẵn lòng tiếp nhận dự án thu mua tập đoàn Thẩm thị của web Phi Tấn.

Trong mấy năm qua, Tư Bản Khiếu Hằng đã trở nên nổi tiếng ở Wall Street, kiếm được rất nhiều tiền trên thị trường tài chính quốc tế do cuộc khủng hoảng tài chính, bắt đầu về nước phát triển vào năm ngoái, hợp tác vài dự án tương tự với phía chính phủ, kiếm được danh tiếng và lợi nhuận khổng lồ. Thanh thế đó đã trở thành một mãnh long trong lĩnh vực đầu tư tài chính trong nước, càng đừng nói đến sau lưng Tư Bản Khiếu Hằng còn có Lệ gia với mạng lưới quan hệ rộng rãi. Nếu Lệ Khiếu Hằng thật sự hạ quyết tâm muốn giúp Đào Mộ thu mua tập đoàn Thẩm thị, chỉ sợ địa đầu xà như tập đoàn Thẩm thị cũng khó có thể chống đỡ được.

Bầu không khí lại rơi vào im lặng.

Lệ Khiếu Hằng nhàn nhã tựa vào trên ghế, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Sau bốn tiếng đồng hồ, máy bay đến sân bay Hương Thành đúng giờ.

Đào Mộ đã nhận được tin tức từ sớm, dẫn trợ lý đến đón máy bay. Bởi vì dạo gần đây đang là thời điểm 《 Hắc Bạch 》 vừa ra mắt, lại thêm giải thưởng Kim Ô công bố danh sách đề cử, Đào Mộ đã trở thành đối tượng được giới truyền thông chú ý từ lâu, vì vậy cậu dứt khoát ngồi chờ trong xe ở bãi đậu xe.

Lệ Khiếu Hằng đi cửa VIP vào bãi đậu xe, sau khi lên xe thì lập tức ôm Đào Mộ hôn sâu một cái, sau đó kể công: “Anh đụng phải người nhà họ Thẩm trên máy bay. Anh có trút giận giúp em rồi.”

Nói câu đó xong, Lệ Khiếu Hằng lập tức kể lại từ đầu đến cuối đoạn đối thoại của đám người Thẩm gia cho Đào Mộ nghe. Cuối cùng còn thề son sắt: “Mặc kệ bọn họ có phải là cha mẹ ruột của em hay không, Tiểu Mộ em yên tâm, anh nhất định sẽ bảo vệ em, chắc chắn sẽ không để bọn họ ức hiếp em.”

Đào Mộ mỉm cười. Cậu thật sự không lo lắng có người sẽ ức hiếp cậu. Suy cho cùng, với thiết lập bia đỡ đạn ác độc của cậu, dù ở kiếp trước hay kiếp này, chỉ có cậu ức hiếp người khác, cho dù có người ỷ vào gia thế bối cảnh để ức hiếp cậu, đến cuối cùng thì Đào Mộ cũng có thể đòi lại cả vốn lẫn lãi.

Nhưng cảm giác được ai đó thề sẽ bảo vệ mình vẫn rất tuyệt vời. Đào Mộ mỉm cười xoa đầu Lệ Khiếu Hằng, còn tiến lại moah moah một cái để cổ vũ.

Lệ Khiếu Hằng trực tiếp kéo người vào lòng, chốc chốc lại hôn lên môi Đào Mộ, lên trán, lên má, chóp mũi, cánh môi, sẵn tiện thuật lại lời dặn dò của Lưu Diệu Mạnh Tề và Tống lão gia tử dành cho Đào Mộ.

“... Trước khi anh đến đây, chú Lưu chú Mạnh và lão gia tử có nhờ anh chuyển lời, dù sự thật là gì, dù em có đưa ra nguyên tắc nào, bọn họ cũng sẽ ủng hộ em vô điều kiện. Bọn họ mãi mãi là người nhà của em, là hậu thuẫn của em.”

Trong lòng Đào Mộ chảy ra một dòng nước ấm, Đào Mộ mỉm cười hiểu ý, nói: “Người nhà của em chỉ có cha Diệu cha Tiểu Tề và Tống lão gia tử.”

Vừa dứt lời, nhìn Lệ tổng xưa nay luôn thân sĩ trưởng thành không chút sơ hở trước mặt người khác đang lộ ra vẻ mặt đáng thương chờ mong, Đào Mộ lại cười nói: “Còn có Lệ tổng nhà chúng ta nữa.”

Lệ Khiếu Hằng khẽ mỉm cười, lại hôn Đào Mộ một cái rồi mới nói: “Anh thấy lần này Thẩm gia đến đây là có ý xấu. Chắc chắn sẽ tìm mọi cách ép em làm giám định ADN. Em nghĩ nên đối phó với chuyện này thế nào chưa?”

“Cứ thuận theo tự nhiên đi.” Đào Mộ không quan tâm lắm: “Em đã trưởng thành, đã qua độ tuổi cần người giám hộ. Hơn nữa em đã có người nhận nuôi dựa trên pháp luật. Dù người nhà họ Thẩm muốn ép em, chỉ cần em không muốn, bọn họ sẽ không thể giám định ADN.”

“Con đã làm giám định ADN, Đào Mộ căn bản không phải là con của Thẩm gia. Cha, mẹ, anh cả, chị, mọi người tin con ——”

Một tiếng “bốp” ngắt ngang lời Thẩm Dục đang nói. Thẩm Dục ngạc nhiên che mặt lại, một tay khác vẫn còn đang cầm báo cáo giám định ADN mà Lâm Dung An đưa cho hắn.

“Tôi không tin. Cậu là đồ đàn ông ác độc. Vô sỉ hạ tiện không biết xấu hổ như mẹ của cậu vậy. Cậu lại muốn gây chuyện phá hỏng quan hệ giữa Tiểu Mộ và Thẩm gia chúng tôi sao?”

Thẩm phu nhân nói xong, lại giơ tay tát cho Thẩm Dục thêm một cái: “Cút! Cút cho khuất tầm mắt tôi. Cậu là đồ đê tiện tu hú chiếm tổ. Đừng kêu tôi là mẹ, tôi nghe mà thấy buồn nôn. Mẹ ruột của cậu là đồ đê tiện sinh con cho một ông già vì tiền. Cậu cũng là đồ đê tiện như mẹ cậu, vì tiền thì cái gì cũng làm được. Tôi chắc chắn sẽ không tin những lời ma quỷ của mẹ con các cậu.”

Trong sảnh sân bay, paparazzi và phóng viên Hương Thành nghe tin chạy đến, điên cuồng ấn màn trập chụp ảnh, chụp lại từ đầu đến cuối cảnh tượng này. Gửi về tạp chí xã sớm nhất có thể. Thậm chí còn có vài truyền thông trực tiếp chọn đăng nhập vào tài khoản chính trên Phi Tấn.

Chưa đến nửa tiếng, tin tức người Thẩm gia đến Hương Thành, con nuôi Thẩm Dục đón người ở sân bay, lấy báo cáo giám định ADN ra tuyên bố Đào Mộ không phải là người nhà họ Thẩm, Thẩm Dục bị Thẩm phu nhân tát hai cái tại sân bay Hương Thành lập tức lên trang nhất của các nhà truyền thông lớn.

Một tiếng sau, dưới sự nỗ lực click và share đồng lòng của cư dân mạng khắp cả nước, tin tức này đã đứng đầu bảng xếp hạng hot search trên web Phi Tấn.

°°°°°°°°°°

Lời editor: Dừa cái nư tui lắm, chương sau còn hay hơn 🤣

Cmt bên bản CV mắc cười lắm :))) người nhà họ Thẩm chưa xác nhận được Mộ Mộ có phải là con của mình hay không đã tính kế kiếm chát quá trời. Anh Lệ chỉ nói để dọa mấy người đó yên phận, đừng bắt nạt Mộ Mộ. Mà bạn đó cmt “Lệ Khiếu Hằng làm thấy ghê” :)))

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv