Edit by Đóa Sen Nhỏ
●▬▬▬▬๑۩۩๑▬▬▬▬▬●
Bạch Kiều sửng sốt tận ba giây đồng hồ, hỏi ở trong lòng: "Là Lục Tiểu tôi nghĩ đến sao?"
Nhị Bát nói: 【 Cậu cảm thấy Du Chiêu biết mấy Lục Tiểu?】
"......"
Bạch Kiều đm trong lòng một tiếng!
Xuyên sách hai tháng, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy nữ chính!
Mặc dù anh cũng không muốn nhìn thấy.
Nữ chính vừa mới nói cái gì ấy nhỉ? Cô với Du Chiêu là bạn bè?
Bạch Kiều nhìn Du Chiêu còn đang gục xuống bàn trong phòng học một chút thầm nghĩ: Cái phạm vi bạn bè này rất rộng lớn đó!
Bạn gái không phải cũng là bạn bè sao?
Cô nương, cô nói như vậy rất dễ làm người ta hiểu lầm đó!
Bởi vì "thành kiến" đối với nữ chính, ngay từ lần đầu gặp mặt, Bạch Kiều đã không nhịn được bắt đầu suy luận âm mưu.
Thấy anh nãy giờ không nói gì, Lục Tiểu lộ ra vẻ mặt khẩn trương, "Học trưởng này, anh có thể giúp em gọi anh ấy hay không?"
Đương nhiên không thể!
Bạch Kiều ở trong lòng hò hét.
Không thể không nói nữ chính quả nhiên có ưu thế trời sinh. Dung mạo xinh đẹp không cần nói, dáng vẻ trong mắt chứa chờ đợi lại lo lắng bất an, đáng thương lại đáng yêu, rất dễ dàng làm cho người ta mềm lòng.
Nhưng Bạch Kiều là ý chí sắt đá, anh nói: "Bây giờ Du Chiêu đã ngủ rồi, chúng ta cũng không nên quấy rầy cậu ấy, em tìm cậu ấy có chuyện gì sao? Anh có thể giúp em chuyển lời chứ?"
"Em......" Lục Tiểu do dự.
Bạch Kiều kiên nhẫn chờ cô.
Lục Tiểu nghĩ một hồi, lấy ra một cái phong thư: "Vậy làm phiền học trưởng giúp em giao cái này cho anh ấy."
Bạch Kiều vui vẻ gật đầu: "Không thành vấn đề."
Lục Tiểu lập tức vui vẻ ra mặt: "Cảm ơn học trưởng."
Bạch Kiều nói: "Không cần cám ơn."
Lục Tiểu lại gật đầu một cái, quay người đi.
Bạch Kiều nhìn phong thư trong tay một chút, cảm thấy đau não.
"Ôi ôi ôi!" Chúc Lạp Lạp xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Bạch Kiều nhìn cô một cái: "Ôi cái gì?"
Chúc Lạp Lạp nói: "Nói không chừng bên trong là thư tình đó."
Bạch Kiều quay người đi vào phòng học, "Không đâu."
Anh nói chắc chắn, Chúc Lạp Lạp sửng sốt một chút, đuổi theo hỏi: "Sao ông biết là không?"
Bạch Kiều: "Cô ấy muốn thổ lộ cũng không cần đến viết thư."
"Vì sao?"
"Bởi vì bọn họ kết bạn trên Wechat."
Chúc Lạp Lạp: "......"
Hóa ra là đối thủ nặng ký!
Cô chăm chú theo dõi diễn biến sự việc, nhìn thấy Bạch Kiều trở về chỗ ngồi, trực tiếp đem thư nhét vào giữa mặt và cánh tay của Du Chiêu đang gối lên.
"......" Đã nói không nên quấy rầy người ta ngủ cơ mà?
Du Chiêu bị anh giày vò tỉnh lại, vẻ mặt ngu ngơ nhìn xem phong thư đột nhiên xuất hiện.
Bạch Kiều kéo ghế ra ngồi xuống, "Lục Tiểu cho cậu."
Du Chiêu nhíu mày: "Thứ gì?"
Bạch Kiều nói: "Mở ra nhìn xem thì biết."
Du Chiêu thật sự mở ra.
Chúc Lạp Lạp vụng trộm quay đầu liếc nhìn một cái, thật đúng là không phải thư tình!
Là một tấm thiệp mời dự tiệc sinh nhật.
Bên trên thiệp mời dùng chữ tiếng Anh mạ vàng viết: HAPPY BIRTHDAY!
Du Chiêu dừng một chút, mở tấm thiệp ra, nhìn thấy chủ nhân tiệc sinh nhật là ai, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Khang Tuyển Trạch?" Bạch Kiều thò đầu qua, cũng kinh ngạc: "Vì sao cô ấy cho cậu thiệp mời tiệc sinh nhật?"
Vẫn là tiệc sinh nhật của người khác!
Du Chiêu lắc đầu: "Không biết."
Bạch Kiều nhìn nội dung bên trên tấm thiệp mời: Khang Tuyển Trạch trân trọng mời XXX đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi.
Đằng sau một đoạn chào hỏi là thời gian địa điểm.
Hội sở giải trí Tử La Lan?
Bạch Kiều nhíu mày, cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc.
"Nhị Bát, lấy tư liệu hệ thống ra cho tôi xem."
Nhị Bát: 【 Không cần, cậu nhớ không lầm.】
Bạch Kiều: "......"
Đậu xanh!
Hội sở giải trí Tử La Lan không phải nơi đầu tiên mà trúc mã phát sinh xung đột với nam chính trong tư liệu hay sao?
Nam chính mời nữ chính tham gia tiệc sinh nhật, cho cô hai tấm thiệp mời để cô mời bạn bè cùng đi.
Nữ chính vừa mới chuyển đến, không có bạn bè gì, lại sợ nữ sinh học cùng cấp biết được sẽ ghen ghét nhằm vào mình, cho nên cũng không dám chọn ai.
Trừ tới trừ lui, người cô có thể mời ở Hải Bắc nhị trung chỉ có trúc mã cô vừa mới gặp lại!
Thế là nữ chính khẩn cầu trúc mã theo mình đi tham gia tiệc sinh nhật của nam chính.
Đi thì kết quả là cái gì?
Kết quả là nữ chính bị nam chính bắt cóc, bỏ trúc mã một mình ở lại bữa tiệc!
Thảm nhất chính là, sinh nhật của trúc mã chỉ cách một ngày với sinh nhật nam chính, sau khi nữ chính bị nam chính bắt cóc, đem sinh nhật trúc mã quên không còn một mảnh.
Bạch Kiều:......
Bạch Kiều:......
Bạch Kiều:......
Mẹ nó! Nữ chính cô tìm không thấy người thì cô có thể không tham gia mà!
Không phải giai đoạn trước cô chán ghét nam chính sao? Không phải đối nghịch anh ta khắp nơi sao?
Thật là thanh thuần không giả tạo biết bao!
Làm sao cô lại không theo nguyên tắc của mình đến cùng chứ?
Quan trọng nhất chính là, cô muốn đi nhảy hố lửa, vì sao cần phải lôi kéo theo Du Chiêu cơ chứ!
Không được, không thể để cho hắn đi!
Bạch Kiều hạ quyết tâm, đoạt lấy thiệp mời, thốt lên: "Cậu không thể đi!"
Du Chiêu: "......"
Anh quá nóng nảy, đoạt lấy vé mời đập lên bàn, đập bàn học vang lên một tiếng vang thật lớn.
Bạn học trước mặt đồng loạt quay đầu.
Bạch Kiều: "......"
Chúc Lạp Lạp đau lòng nhìn anh, thầm nghĩ: Dấm là dùng để ăn, không phải dùng để đập!
Cô lắc đầu, lại xoay đầu trở về.
Những người khác cũng nhao nhao né tránh ánh mắt dưới cái nhìn chăm chú của Du Chiêu.
Bạch Kiều lúng túng một hồi, giải thích nói: "Ý của tôi là, Khang Tuyển Trạch với cậu lại không quen, chúng ta còn có thù với anh ta, cậu đi sinh nhật của anh ta sẽ không thích hợp."
Du Chiêu im lặng trong chốc lát, nói: "Ừm, không đi."
Bạch Kiều thở phào.
Chỉ là còn chưa kịp thở phào xong, bên ngoài phòng học lại có người hô: "Bạch Kiều ở lớp này sao? Bạch Kiều ở đâu?"
"......"
Một người mặc đồng phục lớp mười đứng ở cửa phòng học, cái đầu ló vào trong dò xét nhìn xung quanh.
Có người chỉ chỉ vị trí của anh, người đó từ cửa trước vòng qua cửa sau: "Học trưởng Bạch Kiều, tôi tới đưa thư!"
Người đó càng tới gần cửa phòng học Du Chiêu càng sầm mặt lại.
Dưới cái nhìn chăm chú của những người khác, Bạch Kiều đi đến cửa phòng học nhận thư, vừa lấy xong người đưa thư liền chạy.
Bạch Kiều vẻ mặt không hiểu thấu, đi trở về chỗ ngồi.
Bìa thư khác biệt nhưng nội dung đồng dạng, lại là một tấm thiệp mời, chỉ là lần này là bản thân Khang Tuyển Trạch đưa thư mời.
Du Chiêu nhìn cái tên trên thư, ánh mắt lạnh lùng nói: "Vì sao cậu ta đưa cậu thiệp mời?"
Bạch Kiều nói: "Không, cậu ta đưa hai tấm, một tấm là cho cậu."
Ánh mắt Du Chiêu ấm lại, nhận lấy nhìn một chút, đúng là hai tấm.
Ngay cả tên người nhận cũng viết xong!
Lúc này trên tầng thượng của tòa nhà dạy học lớp mười, một người quả quyết nói: "Anh Tuyển, tôi đã bảo mà, Lục Tiểu chắc chắn không bình thường với cái người bên lớp mười một. Tấm thiệp mời thêm mà anh đưa, quả nhiên cô ấy đã mang đến tòa nhà dạy học của lớp mười một rồi!"
"Thấy rõ cô ấy cho người nào sao?"
"Cô ấy đưa cho người họ Bạch, để anh ta chuyển giao, về phần anh ta có chuyển hay không, tôi không nhìn thấy."
Khang Tuyển Trạch cười một tiếng: "Cho ai cũng không cần gấp, dù sao khẳng định đều sẽ có."
Anh ta cố ý để cho người ta gióng trống khua chiêng đưa tin, tất cả mọi người ở cái lớp học kia sẽ biết anh ta mời Bạch Kiều và Du Chiêu.
Lục Tiểu thích ai cũng không sao, dù sao anh ta khẳng định sẽ để cho người đó biết khó mà lui!
Khang Tuyển Trạch đứng đứng ở góc sân thượng, lộ ra nụ cười nắm chắc phần thắng.
Trong phòng học lớp 11A13, Bạch Kiều nhìn hai tấm thiệp mời Khang Tuyển Trạch đưa tới, vẻ mặt ghét bỏ nói: "Chữ viết của hắn thật khó coi."
Du Chiêu nghiêng đầu nhìn một chút.
Kỳ thật cũng không phải là rất khó coi, chữ cuồng thảo tiêu chuẩn, không phù hợp thẩm mỹ Bạch Kiều.
"Cậu định làm như thế nào?"
Bạch Kiều rất xoắn xuýt, bởi vì có viết tên, cũng không thể nhường lại cho những người khác, vậy thì......
"Ném đi đi."
Thế là hai tấm thiệp mời Khang đại thiếu "gióng trống khua chiêng" đưa tới, quang vinh tiến thùng rác đằng sau phòng học.
......