Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot

Chương 84: Day 84



28/10/2021

Edit: Nhật Nhật

...

Weibo này là do thư ký của Phó Tư Diễn giúp anh đăng ký từ xửa từ xưa, thậm chí còn có tích xanh xác thực, nhưng Phó Tư Diễn rất ít dùng nó, sau đó cùng dần quên mất mà mình có cái tài khoản này.

Vì thế, Phó Tư Diễn hoàn toàn không biết những chuyện này, cũng không biết mối quan hệ của mình và Hề Gia Vận đã bị fan quy vào loại - thưởng thức người tài.

...

Ngày hôm sau.

Hề Gia Vận dậy sớm, đánh răng rửa mặt xong, cậu đi xuống dưới tầng một, chắc vì tối qua Phó Tư Diễn báo muốn ở lại bên này, cho nên ngoài quét tước vệ sinh thì dì giúp việc còn chuẩn bị thêm không ít nguyên liệu nấu ăn, nghĩ một chút, Hề Gia Vận quyết định xuống bếp làm bữa sáng.

Thời gian không có nhiều, không thể là những món quá cầu kỳ được, nên Hề Gia Vận chọn làm súp bột.

Cậu tìm bát tô lớn bằng gỗ, đổ bột mì vào, vừa thêm nước, vừa quấy bột, rất nhanh bột mì đã dính lại với nhau, thành từ viên nhỏ đều dặn, làm hạt mì xong, Hề Gia Vận lại chuẩn bị nước súp.

Nếu có đủ thời gian, cậu càng thích cùng nước súp hầm gà hơn, nhưng mà giờ thực sự không kịp, Hề Gia Vận chỉ đành băm nhỏ thịt gà, ướp gia vị, lại cắt nấm thành từng miếng, cho vào nồi đảo đến khi chín, sau đó chế thêm nước sôi.

Hề Gia Vận từ từ thả bột vào, nấu thêm một lúc, nước súp từ từ sánh lại, cậu lại bỏ thêm trứng gà vào đánh, hoa trứng dần dần nổi lên, thêm hạt tiêu và dầu mè vào, cuối cùng cũng đã xong.

Hề Gia Vận vừa bỏ muôi xuống, đã có người từ phía sau ôm lấy cậu. Hề Gia Vận sợ hết hồn, mãi đến khi ngửi thấy mùi tuyết tùng quen thuộc, Hề Gia Vận lúc này mới hỏi: "Sao sớm vậy anh đã dậy rồi?"

Giọng Phó Tư Diễn vừa trầm vừa khàn, "Sợ em đi trước."

Đúng là Hề Gia Vận tính làm như vậy thật, cậu phải đến đoàn làm phim sớm, mà Phó Tư Diễn dạo này bận rộn công việc, không nhất thiết phải dậy sớm đi với cậu làm gì, Hề Gia Vận bất đắc dĩ nói: "Không phải em vẫn chưa đi đây à."

Phó Tư Diễn đến rất đúng lúc, Hề Gia Vận nói với anh: "Giúp em nếm thử xem đã vừa miệng chưa?"

Phó Tư Diễn gật đầu, Hề Gia Vận bèn lấy muôi, múc một chút đút cho anh, đúng lúc Phó Giai cũng đi xuống, cô bị mùi thơm ở dưới này đánh thức, đang lướt đi lờ đờ y như hồn ma, nhưng vừa nhìn thấy cảnh tượng trong bếp, tức thì chết lặng.

Phó Giai rầu rĩ hỏi: ".... Gia Gia, anh nấu đồ ngon đánh thức chóa FA là em, tính lừa em xuống xong giết thịt hay gì?"

Hề Gia Vận thành khẩn đáp: "Không phải đâu, thật đấy."

Nói xong, Hề Gia Vận lại hỏi Phó Giai: "Em ăn sáng không? Anh có nấu súp bột này."

Phó Giai đương nhiên là phải ăn, cô không chỉ muốn ăn mà còn muốn ăn một bát lớn, an ủi tâm hồn mới sáng sớm ra đã bị nhét cơm chó của mình, "Ăn ăn ăn ạ!"

Phó Giai tự múc cho mình một bát đầy, sau đó sung sướng bưng ra bàn, ngồi ăn.

Chén súp bột này, nguyên liệu thêm vào vô cùng phong phú, có thịt, có nấm, còn có cả trứng nữa, nước súp sánh mịn, chỉ nhìn thôi đã làm người ta thèm nhỏ dãi rồi, Phó Giai cúi đầu ngửi một hơi, không nhịn được lập tức bắt đầu ăn.

Cô dùng thìa nhỏ múc súp, đưa vào trong miệng.

Mùi vị thơm ngon đặc trưng của nấm tức thì lan tỏa trong khoang miệng, Phó Giai nhẹ nhàng nhai nhai, nấm cùng thịt băm được xào đảo trước, vì thế vừa nhai một cái, ngoại trừ mùi thơm còn có nước thịt ngon ngọt chảy ra, một thìa lẫn cả thịt cả bột, viên bột vừa dai vừa dẻo, thêm thịt băm được tẩm ướp vừa miệng, ăn xuống rồi mà dường như trong miệng vẫn còn đọng vị.

Chỉ mới ăn một miếng, nhưng hương vị phong phú, từng lớp rõ ràng.

Thật sự ăn quá xá là ngon, Phó Giai xúc động ngẩng đầu lên, đúng lúc Hề Gia Vận cũng vừa múc cho mình một bát đi ra, Phó Giai kéo cậu lại, "Hức hức hức hức, Gia Gia, em xin anh đấy, nhanh cùng anh hai em đi lấy đăng ký kết hôn đi, em lập tức đưa hai người đến Cục dân chính, hức hức hức hức, em không chỉ muốn ăn bữa sáng anh làm, bữa trưa bữa tối em cũng muốn nữa!"

Hề Gia Vận bật cười: "... Bữa trưa với bữa tối thì chắc là không được rồi."

Phó Giai mặc kệ, cô kiên quyết túm lấy Hề Gia Vận, "Cái súp này ăn ngon lắm ý, hức hức hức, thật sự là món ngon nhất em từng ăn —— Không, trừ đồ ăn Gia Gia làm ra, là món ngon nhất em từng ăn, Gia Gia, anh làm cái gì ăn cũng ngon hết á hức hức hức."

Phó Giai không ngừng cố gắng khẳng định tay nghề bếp núc của Hề Gia Vận, Phó Tư Diễn liếc cô một cái, vẻ mặt không vui nói: "Bỏ tay ra."

Hề Gia Vận tính tình tốt, không hay giận, Phó Giai không sợ cậu, nhưng Phó Tư Diễn thì không giống vậy, bụng dạ anh đen xì, ra tay cũng dữ, đối với cái này Phó Giai đã có kinh nghiệm lắm rồi, cho nên Phó Tư Diễn chỉ đánh mắt quét qua một cái, cô lập tức run bắn người, ngượng ngùng buông tay ra.

Nhưng ngoài miệng vẫn lẩm bầm càm ràm mấy câu, "Anh, anh làm gì mà dữ thế, em chỉ bày tỏ sự khen ngợi với tay nghề nấu nướng của Gia Gia thôi mà!"

Phó Tư Diễn cười như không cười nói: "So với táy máy tay chân, thì không bằng em ngậm miệng lại tiếp tục ăn đi."

Phó Giai: "... Anh chẳng nói lý gì cả? Cái này sao có thể gọi là táy máy tay chân được? Em còn là em gái của anh đấy nhá, sau này nhỡ Gia Gia nhận phim, có cảnh thân mật với người khác thì làm sao giờ?"

Phó Tư Diễn bình thản như không: "Đổi kịch bản."

Phó Giai cạn lời luôn rồi, quay đầu châm ngòi ly gián: "Gia Gia, anh xem, ham muốn chiếm hữu của anh hai em kìa, ngay cả công việc của anh mà anh ấy cũng muốn nhúng tay vào!"

Hề Gia Vận nghĩ một chút, hơi cong mắt cười, nói: "Cũng tạm. Anh ấy không thích, vậy sau này lúc nhận kịch bản anh để ý chút là được, không thì nói trước với đạo diễn một tiếng."

Phó Giai: "..."

Cô không chỉ châm ngòi ly gián thất bại, thậm chí còn bị cưỡng chế ăn cơm chóa, không thể làm gì khác nữa, đành buồn bực tiếp tục ăn của mình.

Sáng nay Hề Gia Vận có cảnh quay, ăn xong thì cũng đến lúc phải đi, cậu tạm biệt Phó Giai, ngồi lên xe.

Mấy chuyện như ăn uống thì phải càng đông mới càng vui, một người ăn mất cả ngon, Phó Giai tiễn hai người đi rồi, lại lạch bà lạch bạch phi lên tầng, kéo ba Phó và mẹ Phó dậy, cô vẫn chưa quên ba mình hình như không ưng Hề Gia Vận lắm, nên chỉ hàm hồ nói: "Ba mẹ, nhanh dậy đi, xuống nhà ăn sáng nha!"

Không lâu sau, ba Phó và mẹ Phó mặc áo ngủ xuống nhà.

Phó Giai múc cho mỗi người một bát, phấn khởi nói: "Ba mẹ nhanh nếm thử đi!"

Trông dáng vẻ của cô y như thể món này là do cô xuống bếp tự tay nấu, đang háo hức chờ được khen vậy. Mẹ Phó mỉm cười ngồi xuống bàn, bà cầm thìa khuấy khuấy, ghé vào ngửi mùi, sau đó vui vẻ nói: "Ngửi thơm phết nha."

Phó Giai: "Ăn còn ngon hơn nữa cơ ạ!"

Mẹ Phó nghe thế bèn nếm thử một thìa.

Trong súp vừa có canh vừa có nhiều đồ ăn kèm, trông rất phong phú, người nấu cũng chế biến rất cẩn thận. Mẹ Phó nhai kỹ nuốt chậm, nước súp sền sệt vừa vào miệng, cảm giác không kém hơn canh gà là mấy, mùi vị tươi mới thơm ngon. Mà bên dưới nước súp, còn có bột được quấy thành từng viên nhỏ đều đặn, khẽ cắn thử, viên bột vừa dẻo vừa dai, thịt băm nhỏ cũng lẫn bên trong, ăn càng thêm ngon, có cảm giác như vẽ rồng điểm mắt.

Nói tóm lại là ăn rất ngon!

Hai mắt mẹ Phó sáng lên, "Tay nghề của Giai Giai không tệ nha."

Phó Giai cười cười, không nói gì, quay sang thúc giục ba Phó: "Ba, ba cũng ăn thử đi, thử luôn đi!"

Ba Phó cũng ăn một miếng.

Trước đây ông thường phải đi xã giao, ăn qua đủ loại món ngon vật lạ rồi, nên về sau càng thấy thích nhưng món ăn thường ngày hơn, mà món súp bột nấu tại nhà này thực sự quá hợp khẩu vị của ba Phó!

Không quá ngọt ngấy, cũng không nhiều dầu mỡ, múc một thìa đưa vào miệng, thơm ngon không gì sánh bằng, nóng hổi lại thơm nức, khiến người ta toàn thân thư thái!

Khuôn mặt nghiêm túc của ba Phó giãn hẳn ra, ông liên tục gật gù, "Được, món súp bột này con là rất tốt, ăn ngon."

Phó Giai cười hì hì, "Được rồi, con nói thật vậy, món này không phải con làm đâu, là anh Gia Gia làm đó, tay nghề nấu ăn của anh ấy siêu đỉnh luôn, món nào ăn cũng ngon hết á."

Mẹ Phó ngẩn ra một chút, lập tức phản ứng lại, ngoài miệng thì bà nhiếc Phó Giai, nhưng vẻ mặt lại mang theo ý cười, "Con đó."

Động tác của ba Phó cứng đờ, ăn không được, mà không ăn cũng không xong.

Mẹ Phó và Phó Giai thì đều ung dung nhìn ông, Phó Giai một nhiên nhanh trí, liều mạng khen đồ ăn với mẹ Phó, sau đó tự mình múc một thìa lớn cho vào trong miệng, biểu cảm hết sức khoa trương nói: "Ăn thật là ngon, ngon dã man con ngan luôn hức hức hức, nấm thơm ơi là thơm, thịt băm cũng thật là mềm!"

Mẹ Phó hiểu ám chỉ của cô, cũng nhẹ nhàng khuấy súp trong bát của mình, "Đúng là rất thơm, nước súp ngọt thơm, so với nước canh hầm gà không kém chút nào, hơn nữa một chén nhỏ như vậy mà có đủ cả món chính và đồ ăn kèm, nguyên liệu đầy đủ, hương vị cũng rất ngon."

Ba Phó mà còn không hiểu hai mẹ con này đang giở trò gì thì ông lại quá ngốc rồi, ông không dám trừng mẹ Phó, liền lấy Phó Giai ra trút giận, hằm hằm trừng cô, Phó Giai còn lâu mới thèm để ý, cô bưng bát, uống mấy ngụm nước súp, xong còn cố ý phát ra tiếp xì xụp thật lớn, cảm khái nói: "Ui da ui da, ăn ngon ghê á!"

Ba Phó: "..."

Nếu ban nãy ông chưa ăn thử, có lẽ bây giờ còn có thể chống cự được sức mê hoặc của món này, nhưng cố tình chờ ông ăn rồi, Phó Giai mới nói đây là do Hề Gia Vận làm, mà Phó Giai và mẹ Phó ăn ngon miệng bao nhiêu thì ba Phó lại càng thấy thèm bấy nhiêu ——

Mấy giây sau, ông quyết tâm, dùng thìa khuấy súp.

Không phải đây là do Hề Gia Vận nấu sao! !

Đó là bạn trai của con ông, ông có quyền ăn! !

Ngay hôm nay có là Thiên vương lão tử đến, ông cũng phải ăn! ! ! !

*

"Đi ngang nhân gian" tổng cộng quay chụp hơn ba tháng.

Vốn kế hoạch ban đầu phải quay ít nhất là bốn tháng, nhưng quay chụp quá thuận lợi, không cần biết là Hề Gia Vận, Dung Nhạc Thiên hay là nhóc Kỳ Lân thì biểu hiện đều vô cùng hoàn mỹ, đạo diễn Nhiếp nghĩ một chút, nói không chừng nếu dồn lịch đuổi tiến độ, phim của ông còn có thể đưa đi tham gia giải Khổng Tước năm nay, vì thế thời gian quay chụp thong thả loáng cái đã trở nên khẩn trương tất bật hơn hẳn.

May mà những phân cảnh cuối cùng cũng đã hoàn thành đúng thời hạn, giờ chỉ cần cắt nối biên tập xong là có thể đưa đi dự thi.

Đến lúc này, chiến sĩ thi đua Hề Gia Vận liên tục quay chụp hơn nửa năm cuối cùng cũng có một kỳ nghỉ hai tháng, nhân thời gian này, Hề Gia Vận cũng tranh thủ chuyển tới biệt thự ở Kim Hải Loan luôn.

Rảnh rỗi, Hề Gia Vận mới có thời gian nghĩ đến chính sự ——

Phải nói chuyện Phó Tư Diễn muốn gia nhập vào gia đình của bọn họ với mấy nhóc Kỳ Lân thế nào đây?

Mấy hôm trước Hề Gia Vận còn hỏi ý kiến của Phó Tư Diễn, anh chỉ nói cậu cứ giao cho mình, nhưng Hề Gia Vận vẫn thấy không yên tâm lắm, nếu bọn nhóc Kỳ Lân phản đối dữ quá, vậy cũng rất phiền toái.

Hề Gia Vận càng nghĩ càng thấy mình giống một ông ba đơn thân, tái hôn còn mang theo con riêng, đang lo lắng mấy đứa nhỏ không thích ba dượng, không thể hòa thuận ở chung được.

Cậu bị chính suy nghĩ kỳ dị của mình làm cho bật cười, nhóc Phượng Hoàng đang nghiêm túc làm tổ trên đầu cậu xem hoạt hình thấy thế "Chíp" một tiếng, hỏi có chuyện gì vậy, Hề Gia Vận lắc đầu một cái, "Không có gì."

Nghĩ mãi cũng không nghĩ ra được gì, Hề Gia Vận buồn bực ngán ngẩm mở điện thoại ra.

Phần mềm chat hiện lên rất nhiều tin nhắn chưa đọc, toàn bộ đều do Triệu Tình gửi tới.

Triệu Tình tìm cậu, chắc là có liên quan đến công việc, Hề Gia Vận mở tin nhắn ra.

Quả nhiên.

[Gia Gia, "Khổng Tước" sắp chiếu rồi, cậu không đi tuyên truyền với đoàn làm phim, hay là cùng bọn họ tham gia một show giải trí mấy hôm nhé?]

[ Là chương trình "Thú cưng Go Go Go!" mà dạo này đang rất hot, chương trình về thú cưng, nghệ sĩ mang theo thú nuôi của mình tham gia, chị thấy cậu có thể dẫn theo mấy nhóc cưng trong nhà tham gia vài kỳ.]

Chương trình giải trí này Hề Gia Vận có xem qua vài tập, thật sự rất đáng yêu, ê kíp chương trình ra nhiệm vụ, khách mời cùng thú cưng của mình cùng nhau hoàn thành, nhưng vì thú cưng không thể kiềm chế tính tình của mình, cũng không quan tâm có đang quay chụp hay không nên thường xuyên sẽ có vài tình huống đột xuất phát sinh, điểm gây cười tới rồi, nói chung đều là mấy bé con lông xù, vô cùng dễ thương.

Hề Gia Vận do dự một chút, muốn từ chối.

[ Thôi... ]

Chữ còn chưa đánh xong, ngón tay cậu đột nhiên bị ôm lấy.

Là nhóc Nhai Tí. Bé con hamster đặt mông ngồi lên màn hình điện thoại, ôm lấy ngón tay Hề Gia Vận, "Chít chít chít."

Nó muốn tham gia chương trình giải trí với nhân viên chăm sóc cơ QAQ.

Thực ra không chỉ có nhóc Nhai Tí, nhóc Phượng Hoàng cũng trông thấy màn hình, hai mắt lập tức đảo một vòng, nó còn chưa quên, có một tối nào đó, nhân viên chăm sóc lén lút sau lưng nó xem cái chương trình này, làm nó khó chịu thật là lâu, thấy thế nó lập tức ríu rít kêu lên ——

Nó muốn đi, nó muốn đi! !

Nó muốn cho nhân viên chăm sóc biết, cái đám lông xù kia không có đứa nào biết uýnh nhau cả! !

Nhóc Kỳ Lân thì ngoan ngoãn hơn nhiều, nó cứ như vậy ngửa đầu, hai mắt tròn xoe chăm chú nhìn Hề Ga Vận, khiến người ta không nỡ lòng nào mà từ chối nó.

Hề Gia Vận tuy hay mềm lòng với mấy đứa nhóc nhà mình, nhưng vẫn cố duy trì một chút lý trí, "Chú cảm thấy chúng ta không thích hợp để tham gia chương trình này đâu."

Nhóc Phượng Hoàng: "Chíp?"

Có gì mà không thích hợp nha?

Hề Gia Vận: "... Các con là thần thú, nhưng người ta chỉ là động vật nhỏ thôi, vậy không phải là chúng ta đơn phương đả kích chúng nó à."

Nhóc Phượng Hoàng ứ thèm quan tâm, nó thấy Hề Gia Vận không chịu đồng ý, lập tức quen đường quen nẻo, lăn đùng xuống đất, "Chíp chíp chíp! Chíp chíp chíp!"

Muốn đi muốn đi muốn đi cơ!

Hề Gia Vận lại nhìn nhóc Kỳ Lần và nhóc Nhai Tí, trên mặt chúng nó cũng viết đầy mấy chữ muốn đi, thật lâu sau, Hề Gia Vận chỉ đành bó tay thỏa hiệp: "Vậy cũng được."

Hề Gia Vận xóa hết mấy chữ mình đang đánh dở trong khung nhập văn bản đi, đánh lại.

[ Được ạ.]

Tin nhắn gửi đi rồi, Hề GIa Vận nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt nhóc Nhai Tí, "Hai nhóc kia muốn đi chơi thì cũng thôi đi, bình thường con vừa thấy người đã sợ, giờ không sợ nữa hả?"

Nhóc Nhai Tí cà cà mặt vào tay Hề Gia Vận.

Vẫn, vẫn có hơi sợ.

Nhưng mà nhân viên chăm sóc ở đó rồi nó sẽ không sợ nữa nha!

Hề Gia Vận xoa xoa đầu nó.

Bên kia, Triệu Tình vừa nhận được tin trả lời, lập tức nhắn lại "Ok".

Bàn bạc với ê kíp chương trình xong, Triệu Tình mở Weibo của mình ra, không bao lâu bắt đầu cười như mở cờ trong bụng.

——Dạo này cô đang len lén chèo một CP.

Phó Tư Diễn X Hề Gia Vận.

Đành chịu thôi, ảnh sân bay lần trước nhìn hai người thực sự quá xứng lứa vừa đôi, y như được ông trời tác hợp vậy, tác hợp trên mọi mặt trận luôn.

May mà fan CP của hai người không ít, thậm chí còn có người viết cả fanfic nữa, Triệu Tình dạo này rảnh rỗi, bèn lên mạng cắn đường.

Nhưng cô xem mấy fanfic liền, thực sự cảm thấy nó còn không ngọt bằng thực tế.

Dù sao nhắc tới cũng thật là khéo, phim nào Hề Gia Vận tham gia thì Phó Tư Diễn đều có đầu tư vào, không cần biết là bộ đầu tiên Hề Gia Vận diễn là "Phù Dung" hay "Khổng tước ngủ trên gác cao", ngay cả bộ phim "Đi ngang nhân gian" gần đây nhất cũng là như vậy, hơn nữa Triệu Tình ban nãy vừa dò hỏi ê kíp chương trình "Thú cưng Go Go Go!" xong, nghe nói Phó Tư Diễn cũng có đầu tư

Này với Triệu Tình mà nói, chính là ——

Cô YY chuẩn rồi!

Nhưng từ góc độc lý trí mà suy nghĩ, mấy nhóc con Hề Gia Vận nuôi thực sự rất hot trên mạng, đầu tiên là cục bông nhỏ, vừa dễ thương lại vừa giỏi uýnh nhau, thêm một bé Samoyed có năng khiếu đóng phim, lại còn một nhóc hamster biết cắn hạt dưa cho con sen, uýnh được cục bông nhỏ, nếu Hề Gia Vận dẫn theo chúng nó tham gia chương trình, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra hiệu quả sẽ tốt như thế nào.

Hơn nữa "Khổng tước ngủ trên gác cao" sắp chiếu rồi, khoảng thời gian này đang trong giai đoạn tuyên truyền, vai Phượng Triều của Hề Gia Vận được nhiều người quan tâm như vây, quả thực cần phải phối hợp quảng bá với đoàn làm phim, kim chủ papa gửi lời dò hỏi cũng không phải chuyện gì lạ.

Lý lẽ thì Triệu Tình biết, nhưng mà cô vẫn muốn chèo thuyền CP của bọn họ.

Chèo thì chèo, Triệu Tình vẫn rất tỉnh táo.

Cô biết, vị giám đốc Phó này rất tán thưởng Gia Gia nhà cô.

Nhưng cũng chỉ là tán thưởng thôi.

Ầy.

_____________________

Tác giả có lời muốn nói: Người một nhà muốn cùng nhau tham gia show giải trí!

Chị Triệu đơn ca: 'Chân tướng là giả'

(Link vietsub cho cô nào muốn nghe thử: https://www.youtube.com/watch?v=G2Q6fYZpIFo)

https://youtu.be/G2Q6fYZpIFo

---

Súp bột: là một món súp quen thuộc ở miền Bắc, còn được gọi là súp hỗn hợp ở tỉnh Thái Nguyên và Sơn Tây, nguyên liệu chính của món súp này là bột mì, trứng, cà chua, v.v Ngoài ra còn có thể dùng nước hoặc canh sườn, canh cá, canh xương, v.v. để nấu. Súp bột có thể nấu không với rau hoặc nấu với thịt trứng đều được.

(Mấy cái hạt trắng trắng thực ra là bột đó mấy cô. Tác giả có nói tham khảo cách làm từ youtube của chị Cao, nhưng tôi tìm hổng ra cái clip làm món này, cho các cô cái link khác vậy: https://home.meishichina.com/recipe-30909.html)





TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv