Sau khi gọi cấp cứu và bế Triệu Uyển Nhu lên xe cấp cứu, Thái Lãnh Hàn hoàn toàn bị đông lạnh bởi chính những cảm xúc tiêu cực của mình. Thậm chí ngay cả khi bác sĩ đã cam đoan rằng Triệu Uyển Nhu hoàn toàn không có vấn đề gì về sức khỏe hết, cô chỉ là say quá và mệt mỏi nên ngủ thiếp đi mà thôi, thì Thái Lãnh Hàn vẫn cảm thấy bản thân vô cùng có lỗi. Lẽ ra, khi Triệu Uyển Nhu say rượu, mệt mỏi, hắn phải chăm sóc cho cô, vậy mà ngược lại, hắn còn vì một chút ham muốn cá nhân mà khiến cô phải mệt đến thiếp đi như thế. Hơn nữa, cứ mỗi lần nhìn thấy Triệu Uyển Nhu thì Thái Lãnh Hàn lại nhớ đến khoảnh khắc cô lả đi trong vòng tay của hắn. Điều này quá khủng khiếp đối với Thái Lãnh Hàn khiến cho hắn bị chướng ngại tâm lý không hề nhỏ.
Thế nên, hậu quả là, sau khi Triệu Uyển Nhu tỉnh lại thì gã “chó điên” đáng yêu của cô đã hóa thân trở lại thành một cái tủ lạnh biết đi như kiếp trước luôn rồi.
Vốn là Triệu Uyển Nhu còn có kế hoạch vào làm trong công ty của Thái Lãnh Hàn. Đó cũng là kế hoạch B của cô sau khi xảy ra sự việc mất mặt bị hôn đến ngất xỉu của cô. Triệu Uyển Nhu dự định khi vào làm trong cùng một công ty với Thái Lãnh Hàn, cúi đầu không gặp thì ngẩng đầu cũng gặp, cô sẽ có thể cứu vãn được tình thế, làm cho tảng băng ngốc nghếch nào đó tan chảy, trả lại một Thái Lãnh Hàn “chó điên” đáng yêu cho cô.
Thế nhưng, Triệu Uyển Nhu đến công ty ngày nào là suốt ngày đó Thái Lãnh Hàn kéo nhân viên đi họp. Khi thì bàn về dự án A; lúc thì chuẩn bị gói thầu B; khi lại bàn về giải pháp C;… Nhân viên trong công ty bị những cuộc họp đầy tính chính nghĩa và hợp lý kia xoay vòng vòng đến tối tăm mặt mũi. Thế là trợ lý toàn năng Phương Hiệp Hòa, vị cứu tinh của cả công ty, lại được toàn thể nhân viên ưu ái đẩy ra “đàm phán” với Triệu Uyển Nhu. À, nói cho chính xác là Phương Hiệp Hòa cầu xin Triệu Uyển Nhu tạm thời đừng đến công ty trong những ngày Tổng giám đốc của bọn họ còn đang “sang chấn tâm lý” ở mức độ báo động đỏ.
Thật ra thì không cần Phương Hiệp Hòa đề nghị, Triệu Uyển Nhu cũng đã tự cảm thấy bản thân cô lúc này không nên xuất hiện tại công ty Thắng Lợi. Việc họp hành liên tục như thế không chỉ khiến nhân viện mệt mỏi, mà thân là Tổng giám đốc, Thái Lãnh Hàn càng vất vả nhiều hơn. Nhìn Thái Lãnh Hàn vì trốn tránh mình mà tái nhợt xanh xao, Triệu Uyển Nhu vô cùng khó chịu. Thế nên, cô tạm gác kế hoạch đến cùng làm việc với Thái Lãnh Hàn và chuyển sang kế hoạch đến quá cà phê thú cưng của Vương Thiên Bích để vừa giúp trông coi quán vừa sáng tác tiểu thuyết của mình.
Tuy nhiên, Triệu Uyển Nhu cũng lo lắng về thái độ của Vương Thiên Bích. Nếu Vương Thiên Bích biết rằng Triệu Uyển Nhu không dám đến công ty Thắng Lợi làm việc là bởi vì sự trốn tránh của Thái Lãnh Hàn, chắc chắn là cô nàng sẽ lại nổi trận lôi đình. Ngộ nhỡ Vương Thiên Bích đến gây rắc rối cho Thái Lãnh Hàn thì thật không ổn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Triệu Uyển Nhu quyết định sẽ nhờ cậy vào Ha Ha. Thế là Triệu Uyển Nhu đưa Ha Ha tới quán cà phê thú cưng với một lý do vô cùng đẹp: Giúp Ha Ha làm quen với các bạn thú cưng trong quán, đồng thời để Ha Ha trở thành một “nhân viên thú cưng” của quán, chịu trách nhiệm chơi đùa cùng khách khi cần thiết.
Sáng sớm hôm ấy, Triệu Uyển Nhu bế Ha Ha đến quán cà phê thú cưng.
Đây là quán cá phê có biểu tượng hình chó mèo chibi rất đáng yêu. Bên trong quán có nuôi tám con mèo và mười chú chó đáng yêu, đều là do Triệu Uyển Nhu và các nhân viên tình cờ nhặt về từ nhiều nơi như công viên, gầm cầu, mái hiên, bãi rác,… Sau khi đưa những chú chó mèo bị bỏ rơi ấy về, Triệu Uyển Nhu và các nhân viên mang chúng đi tắm rửa, châm cứu, xác định an toàn mới nuôi trong quán cà phê. Khách đến quán không chỉ vì có thức uống ngon mà còn vì bị những chú chó nhỏ, mèo nhỏ kia mê hoặc. Chỉ cần đến một lần thì những thời gian rảnh rỗi họ đều sẽ tới quán ngồi một chút, vừa thưởng thức nước uống vừa chơi đùa với chó mèo. Cho dù là giờ làm việc, nơi này cũng có người tới uống trà chiều, hoặc nói chuyện làm ăn. Những chú chó nhỏ, mèo nhỏ nơi nay chẳng khác gì những ly nước mát giữa trưa hè nóng bức, giúp làm dịu đi những căng thẳng trong lòng người.
Ha Ha vừa được đưa đến quán đã nhanh chóng làm quen với các “đồng nghiệp” mới, kể cả nhân viên người và nhân viên thú cưng. Triệu Uyển Nhu đặt Ha Ha vào giữa “bầy đàn” và vui vẻ nhìn cậu chàng hớn hở nhảy nhót tưng bừng.
Nhân viên phục vụ trong quán cà phê trông thấy Triệu Uyển Nhu tới thì thân thiết chào hỏi:
- Chào chị Uyển Nhu!
Cửa hàng trưởng Minh Nga từ quầy pha chế đi tới hỏi:
- Chị Uyển Nhu, sao chị lại đến đây vào giờ này? Không phải chị bảo là đã đến làm việc ở công ty của Thái Lãnh Hàn sao?