Triệu Uyển Nhu đi đến bên cạnh bếp, cầm lấy bình thủy mở nắp ra xem thử, quả nhiên là nhẹ hẫng, trống không.
Cô thuần thục cầm lấy ấm nước cạnh đó, rồi đi đến bếp gas bên cạnh để chiếc ấm lên, bật lửa. Đun nước nóng cần vài phút, trong khi chờ đợi, Triệu Uyển Nhu dùng đũa cẩn thận gắp mấy lát gừng ra, để vào chén và cất lại vào trong tủ lạnh. Buổi tối không nên dùng gừng, sẽ sinh độc tố không tốt cho cơ thể. Triệu Uyển Nhu tự nhủ, hôm nào cô phải nói với thím Hai về kiến thức này mới được.
Sau khi gắp hết gừng ra khỏi ly, Triệu Uyển Nhu mở kệ bếp, lấy ra một chai mật ong. Cô vừa đong hai muỗng vào ly nước chanh kia, thì ấm nước đã sôi, khói phì phò thở ra khỏi vòi như réo gọi. Triệu Uyển Nhu vội tắt bếp, châm nước vào bình thủy rồi lấy một chiếc ly thủy tinh khác, pha một ít nước ấm. Sau đó cô rót một nửa ly nước ấm vào đó, khuấy đều. Chẳng mấy chốc một ly nước giải rượu chua chua ngọt ngọt thơm thơm đã được pha chế xong.
Pha xong ly nước giải rượu rồi, đột nhiên Triệu Uyển Nhu sững lại. Cô đang làm gì vậy? Sao cô lại muốn đối xử tốt với kẻ thù của mình? Thái Lãnh Hàn chính là kẻ đã làm nhục cô, đã hãm hại bố của cô, khiến bố của cô không rõ sống c.h.ế.t còn mẹ của cô trở nên điên dại. Thái Lãnh Hàn còn thâu tóm toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Triệu, tống người bác vẫn luôn tốt với hai anh em cô vào tù. Thái Lãnh Hàn tàn nhẫn và độc ác với chính bạn bè của mình, thậm chí ngay cả một con ch.ó và một đứa trẻ sơ sinh hắn cũng không buông tha…
Ấy vậy mà, chỉ trong một buổi tiếp xúc gần gũi hơn so với kiếp trước một chút mà Triệu Uyển Nhu đã suýt nữa quên đi những tội ác mà Thái Lãnh Hàn đã gây ra. Cô cũng suýt chút nữa đã quên luôn mục đích của việc “sống lại” kiếp này chính là để trả thù Thái Lãnh Hàn. Đặt ly nước trở lại bàn, Triệu Uyển Nhu băn khoăn và mâu thuẫn tột cùng. Bởi vì ở kiếp này đây, cho tới thời điểm hiện tại, Thái Lãnh Hàn vẫn chưa gây ra tội ác nào, thậm chí, hắn còn đối xử rất tốt với cô. Và thông qua những tiếng lòng của Thái Lãnh Hàn mà Triệu Uyển Nhu nghe được, cô thậm chí còn cảm thấy rằng Thái Lãnh Hàn có tình cảm với cô nữa.
Triệu Uyển Nhu hít sâu một hơi rồi thở ra nặng nề. Cô phải làm thế nào mới đúng được đây?
Sững sờ vài phút, Triệu Uyển Nhu quyết định. Cô vẫn phải trả thù. Cho dù hiện tại Thái Lãnh Hàn vẫn chưa làm gì có tội, nhưng những việc hắn đã gây ra trong kiếp trước là có thật. Triệu Uyển Nhu đã từng nghe ai đó nói rằng, nhân quả luân hồi. Nếu kiếp trước Thái Lãnh Hàn làm nhiều chuyện ác độc như thế mà vẫn chưa bị trừng trị; vậy thì cứ để kiếp này của hắn nhận lãnh quả báo đi. Hơn nữa, Triệu Uyển Nhu tự nhủ với chính mình, cô phải cứng rắn trả thù Thái Lãnh Hàn, không được để hắn dùng những chiêu trò lừa dối mà mềm lòng như kiếp trước nữa. Kiếp trước, Triệu Uyển Nhu đã từng ngã lòng, âm thầm nảy sinh tình yêu với Thái Lãnh Hàn mà bỏ qua nhiều hành vi đáng ngờ của hắn, hậu quả mới khiến chính cô và những người thân quen bị các thủ đoạn của Thái Lãnh Hàn hãm hại đến thê thảm như thế. Kiếp này, Triệu Uyển Nhu thề rằng sẽ không xiêu lòng trước Thái Lãnh Hàn nữa.
Đưa mắt nhìn chằm chằm ly nước vẫn còn tỏa hơi nóng trước mặt, Triệu Uyển Nhu quyết định phải trả thù, cho dù chỉ bằng vài hành động ấu trĩ và nhỏ nhặt cũng phải làm.