Sáng sớm hôm sau, Vân Tử Túc ngẩn người thật lâu mới tỉnh lại.
Thế mà cậu lại ngủ quên.
Bị hôn đến ngủ mất và ngủ mất khi đang hấp thu khôi linh không phải chuyện tốt, chuyện này trước tiên nên trách Hàn đại thiếu, sau đó mới là trách nhiệm của Vân Tử Túc. Nhưng mà Vân Tử Túc lúc đó một lòng đặt tâm tư trên việc tu luyện, nên cậu cảm thấy tất cả đều là lỗi tại mình.
Tuy nhiên Hàn đại thiếu cũng không chịu nhận lời xin lỗi của cậu, còn bảo cậu nghỉ ngơi nhiều mới đúng.
Vân Tử Túc nghĩ nghĩ, phát hiện tinh thần mình đã khá khẩm hơn nhiều, phiền muộn quấn lấy cậu trước kia cũng giảm đi quá nửa. Có lẽ là bởi trước kia tu luyện quên để thân xác nghỉ ngơi, nên mới cảm thấy khó chịu chăng? Vân Tử Túc gãi gãi đầu, quyết định sau này vẫn phải lao động và nghỉ ngơi hợp lý, không thể nóng vội hấp tấp.
Rửa mặt xong, Vân Tử Túc kiểm tra thân thể giúp Hàn đại thiếu, khôi linh trong kinh mạch thứ hai của đối phương chỉ còn dư lại một nửa, hắn bây giờ đã là tầng hai Luyện Khí, chờ dọn sạch kinh mạch thứ hai rồi, bằng tốc độ tu luyện của Hàn đại thiếu, hẳn sẽ rất nhanh tiến vào tầng ba Luyện Khí.
Sắp phải ra cửa gặp Thẩm Thu Vãn, vì lí do an toàn, Vân Tử Túc đưa một sợi dây chuyền cho Hàn đại thiếu, mặt dây chuyền được ngưng tụ từ linh lực, có thể giúp Hàn đại thiếu che giấu hơi thở khôi linh trên người, cũng tiện lấy cớ.
Nước linh tuyền mang về được Vân Tử Túc đặt ở Vô Tự Ấn, không biết có phải do hấp thu linh lực của bản thân Vô Tự Ấn hay không, mà nguồn linh tuyền này trước sau chưa từng có dấu hiệu cạn kiệt, lại còn đọng thành một cái đầm nhỏ. Thời điểm Vân Thôn chạy vào Vô Tự Ấn, cũng thường hay thích chạy đến đây chơi, Vân Tử Túc giới hạn vu tảo trong một khu vực riêng, những vị trí khác đều mặc cho nhãi con phiêu lưu thám hiểm.
Thu xếp xong xuôi là vừa đúng lúc Thẩm Thu Vãn gọi điện đến. Vân Tử Túc có chút bất ngờ, địa điểm hẹn gặp của bọn họ chính là cục công an Lâm thành ngay bên cạnh.
Nhà bên là một tòa hành chính hai tầng, tầng một là phòng tiếp đãi khách khứa, tầng hai là phòng làm việc của hội Thẩm Thu Vãn. Vân Tử Túc và Hàn Dịch được mời lên tầng hai, chỉ thấy bên trong bày năm chiếc bàn làm việc, có điều chỉ mới có ba người tới.
Một trong số đó còn là người quen, Liên Kỳ Tư. Một người khác là một cô gái, tên Tư Nam.
Thẩm Thu Vãn giới thiệu ngắn gọn mọi người với nhau. Tiểu đội phụ trách nhiệm vụ mây đen Lâm thành có tổng cộng năm người, hợp thành đội đặc nhiệm Lâm thành. Ngoại trừ Thẩm Thu Vãn là tổng phụ trách, bốn người còn lại đều có đội giám sát riêng của mình. Hai vị đội trưởng trong đó dẫn đội ra ngoài công tác, nên Vân Tử Túc đến đây hôm nay, chỉ thấy có ba người.
Ngoài ra bốn vị đội trưởng đều giống như Thẩm Thu Vãn, đều là đệ tử của Thanh Dịch tông. Phó Chí- vị tổ trưởng tổ giám sát Lâm thành trước kia liên lạc với Thẩm Thu Vãn, cũng xuất thân từ Thanh Dịch tông. Nhìn tình hình trước mắt, vụ án Lâm thành đã do Thanh Dịch tông đón nhận. Tuy nhiên nhiệm vụ mây đen được ra thông báo trên toàn Hoa Đông, vậy nên những đội ngũ khác cũng có thể nhúng tay vào.
Trong sự kiện mây đen này, Lâm thành là trận địa dị biến chủ yếu. Đội ngũ của Thẩm Thu Vãn đã thu thập toàn bộ hồ sơ trong khoảng thời gian gần đây. Sau khi Vân Tử Túc và Hàn Dịch có mặt, Thẩm Thu Vãn trực tiếp bày hồ sơ ra, tóm tắt cho bọn họ.
Mặc dù chưa xuất hiện sự kiện nào gây tổn thất về người trên diện rộng, nhưng xét số lượng vụ án phạm tội tăng nhanh mấy ngày qua, tình hình đã trở nên vô cùng nghiêm trọng, không chỉ là tổ giám sát Lâm thành, mà còn phải nhờ những ngành nghề khác phối hợp xử lý.
Vân Tử Túc nhìn hồ sơ, trong các vụ án mà tổ giám sát Lâm thành nhận được gần đây, người phạm tội ngoại trừ người của Chính Thống tông, còn có không ít người bình thường khác. Chuyện này đã kéo dài xấp xỉ nửa tháng, hơn nữa số lượng vụ án vẫn không hề có xu hướng giảm xuống.
"Mặc dù có lẽ bị ảnh hưởng bởi mây đen thật, nhưng nếu không có thế lực khác nhúng tay vào, các án phạm tội này không thể nào kéo dài lâu như vậy." Thẩm Thu Vãn nói, "Chúng tôi hoài nghi có thứ gì góp tay cho bọn chúng, mấy ngày qua vẫn luôn theo dõi sóng linh lực bên trong thành phố."
Đội đặc nhiệm tìm ra được vài điểm linh lực bất thường, thế nên hôm nay muốn đi xem tình huống cụ thể. Hai ngày tới, các đội ngũ khác cùng tiếp nhận nhiệm vụ cũng sẽ đến Lâm thành, bọn họ nhất định phải tăng tốc hành động.
Vân Tử Túc và Hàn Dịch được mời đến giải quyết vấn đề, dĩ nhiên sẽ đi cùng đội ngũ. Trừ Thẩm Thu Vãn và Liên Kỳ Tư, mười người cấp dưới trong đội giám sát của Liên Kỳ Tư cũng đi theo. Duy chỉ có Tư Nam ở lại, cô không ra hành động bên ngoài mà phụ trách tiếp ứng.
Trước khi lên đường, Tư Nam phát thiết bị liên lạc, thành viên đội giám sát được gọi tới không biết lai lịch của Vân Tử Túc và Hàn Dịch, thi thoảng còn cẩn thận quan sát bọn họ.
Phát xong thiết bị liên lạc, Tư Nam lại đi tìm Thẩm Thu Vãn, cô không biết tu vi của nhóm Vân Tử Túc, mặc dù Thẩm Thu Vãn là tổng chỉ huy chiến dịch, nhưng cô phụ trách tiếp ứng hậu cầu, phải hiểu rõ tình huống của mỗi cá nhân, mới có thể xem xét và tính toán toàn cục trong thời khắc nguy cấp, giúp từng người thoát nạn.
Thẩm Thu Vãn nhìn về phía Vân Tử Túc: "Không biết hai vị có thể tiết lộ tu vi hay không?"
Vân Tử Túc nhướn mày: "Không phải đã bàn xong điều kiện, không dây dưa với bọn tôi rồi à?"
Thẩm Thu Vãn vội nói: "Bọn tôi không có ý dây dưa."
Anh ta nhanh chóng giải thích, Vân Tử Túc cũng nghe ra sự khác biệt. Ở Tu linh giới, tu sĩ từ Trúc Cơ trở lên sẽ có linh thức, có thể tự kiểm tra tu vi người khác, nếu không nhìn được, nghĩa là tu vi đối phương cao hơn mình. Tuy nhiên ở nơi này, dường như việc tu luyện của tất cả mọi người đều dựa vào tài nguyên và hướng dẫn của tông môn, hơn nữa lên cấp không đơn giản, từ khi bắt đầu vào tông môn, tu vi của từng đệ tử đều được khai rõ trên nền tảng dữ liệu của Ngũ đại tông môn.
Những tin tức này đại khái cũng giống như hộ khẩu bình thường vậy, không khoe ra bên ngoài, nhưng người có thẩm quyền đều có thể kiểm tra. Cấp bậc của Tư Nam không đủ để kiểm tra tu vi, ở đây chỉ có Thẩm Thu Vãn có quyền lợi này, nhưng tài liệu của hai người cũng chẳng có mặt trên dữ liệu, vậy nên mới đích thân tới hỏi.
Chẳng trách ban đầu Thẩm Thu Vãn biết được Hàn Dịch chưa vào sư môn, bởi vì trên nền tảng dữ liệu căn bản không có tin tức về Hàn Dịch. Vân Tử Túc nghĩ nghĩ, cũng không tiếp tục giấu giếm nữa, trước khi đến đây cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý cẩn thận.
Dưới con mắt của mọi người, Hàn Dịch gỡ dây chuyền trên cổ. Dây chuyền rủ xuống mặt đá hình giọt nước, bề ngoài khiêm tốn một màu thuần sắc trắng, hơi nghiêng nghiêng sẽ thấy được ánh sáng rực rỡ lấp lánh lưu chuyển.
Hàn Dịch đưa dây chuyền cho Vân Tử Túc, cầm lấy khối linh thạch hình trụ mà Tư Nam đưa tới, dựa theo hướng dẫn của Tư Nam, linh thạch trong tay Hàn Dịch nhanh chóng phát sáng, ngay sau đó, điện thoại trong tay Liên Kỳ Tư "ting" lên.
Di động của cậu ta phát tiếng, trực tiếp thông báo kết quả.
"Thuộc tính lôi, tầng hai Luyện Khí."
Vân Tử Túc tò mò ngó qua điện thoại Liên Kỳ Tư một chút. Thấy cậu hứng thú, Thẩm Thu Vãn chủ động giới thiệu, đây là công cụ khảo sát do Ngũ đại tông môn bắt tay nghiên cứu ra, cấp bậc của người được đo sẽ hiện trực tiếp lên trên app, rất thuận tiện.
Nguyên lý hoạt động của nó rất đơn giản, sau khi cảm ứng linh lực, thiết bị đồng bộ điện tử thu thập thông tin, trực tiếp ghép đôi với điện thoại di động qua bluetooth, hiển thị kết quả lên app mà huyền môn sử dụng thống nhất, kiểm tra thế nào hiện lên thế đấy, lấy ngay lập tức.
Vân Tử Túc: "..."
Quan niệm ba trăm năm qua ăn sâu bén rễ, cậu vẫn còn đánh giá thấp sự phát triển khoa học kỹ thuật của Phàm tục giới quá rồi.
Thẩm Thu Vãn còn giải thích một câu, bảo rằng tín hiệu Khương Đường không tốt, vậy nên hồi trước khảo sát linh căn đội ngũ, bọn họ mới dùng sức người tự tay ghi chép.
Những người khác còn chưa kịp hết giật mình vì chuyện thuộc tính lôi, Vân Tử Túc đã trao trả dây chuyền lại cho Hàn Dịch, nhìn người đeo xong, cũng đưa tay cầm lấy chiếc cột đá đã hết sáng.
Vân Tử Túc tu luyện công pháp che giấu hơi thở từ khi bắt đầu tu luyện thể chất thuần linh, những linh thạch không có cấp bậc ở Tu linh giới, tạm thời còn chưa thể nhìn thấy năng lực chính xác của cậu.
Tuy nhiên cậu cũng không nghĩ đến, linh thạch trong tay sáng hồi lâu mà điện thoại Liên Kỳ Tư vẫn chưa hiển thị kết quả, đến mức bản thân Liên Kỳ Tư cũng tỏ vẻ kỳ lạ.
Thẩm Thu Vãn thấy vậy bèn hỏi: "Sao thế?"
Liên Kỳ Tư đưa di động cho anh ta, thấp giọng thắc mắc: "Sư huynh, khảo sát không hiện kết quả."
Cũng không phải cậu ta chưa từng gặp chuyện này, nhưng trước giờ chỉ xảy ra trên người đệ tử không điều động được linh lực, còn hiện giờ rõ ràng linh thạch trong tay Vân Tử Túc đã sáng, nhưng không biết tại sao kết quả vẫn không lên.
Thẩm Thu Vãn hơi khựng lại, hình như chợt nhớ ra điều gì, anh ta ngẩng đầu nhìn Vân Tử Túc một cái rồi mau chóng dời tầm mắt.
"Có phải cậu thiết lập giới hạn cho khảo sát không?"
"A?" Liên Kỳ Tư không phản ứng kịp, "Không phải, trước đấy em vẫn đo mãi vậy mà, lâu lắm không cài đặt gì..."
Thẩm Thu Vãn ấn lên màn hình hai cái, rất nhanh, điện thoại đã báo kết quả.
"Thuộc tính thủy, tầng hai Trúc Cơ."
Trả điện thoại lại cho Liên Kỳ Tư, Thẩm Thu Vãn nói: "Vừa bị giới hạn bên trong kỳ Luyện Khí, nên mới không ra kết quả."
Liên Kỳ Tư còn đang giữ nguyên bộ dạng trợn mắt há mồm, nhưng không phải vì nghĩ đến việc mình không thao tác được.
Trúc Cơ kỳ?!
Nếu nói thuộc tính lôi vừa rồi khiến người ta hoang mang bối rối, thì thời khắc Trúc Cơ kỳ được công bố ra đã khiến cho toàn bộ căn phòng lặng ngắt như tờ.
Vẻ mặt Tư Nam và tiểu đội Liên Kỳ Tư nhìn Vân Tử Túc cứ như nhìn thần thoại, người nào người nấy đều trân trân choáng ngợp, trông rất giống muốn tự véo mình một cái cho tỉnh.
Cuối cùng, Thẩm Thu Vãn phải hô liền mấy tiếng, mới gọi hồn vía mấy người rớt trở về.
Bọn họ mơ mơ màng màng đi xuống, trèo lên xe, không dám nhìn Vân Tử Túc lấy một cái. Tiểu đội kia lên hết hai chiếc xe bình thường bọn họ hay dùng làm nhiệm vụ bên ngoài, Thẩm Thu Vãn thì dẫn Vân Tử Túc và Hàn Dịch lên xe mình, ba chiếc xe đi thẳng về phía mục tiêu.
Vân Tử Túc và Hàn Dịch ngồi hàng sau, nhìn Thẩm Thu Vãn lái xe đằng trước một cái, Vân Tử Túc nói: "Anh vừa nói là, mấy đội nhận nhiệm vụ khác cũng đến Lâm thành à?"
"Đúng vậy."
"Chiến dịch quy mô lớn như vậy, hẳn không phải chỉ vì mấy vụ án ở Lâm thành đấy chứ?" Vân Tử Túc hỏi, từ trước cậu đã cảm thấy không đúng lắm, những vụ án này trông vừa nhiều vừa khó giải quyết, nhưng lại chưa đến mức đáng giá để lao tâm khổ tứ như vậy, độ khó đa phần đều chỉ tương đương với vụ Ngô Bân mà thôi, sẽ không vô duyên vô cớ gây hại đến người vô tội. Chứ không phải như bây giờ, không chỉ là Thẩm Thu Vãn, mà toàn bộ dân tinh anh khu Hoa Đông đều phải chạy đến. Bất kể nhìn thế nào, thứ hấp dẫn bọn họ cũng không thể chỉ đơn thuần là tỷ lệ phạm tội tăng cao được.
Liếc kính chiếu hậu một cái, Thẩm Thu Vãn vội dời tầm mắt. Anh ta trầm mặc chốc lát, cuối cùng vẫn thở dài đánh thượt.
"Là vì thời tiết sắp thay đổi."
Ngay sau đó anh ta giải thích rõ chuyện này.
Bên trong Ngũ đại tông môn, tiền kỳ Luyện Khí là giai đoạn có nhiều người nhất, phần lớn mọi người cả đời đều chôn chân bên trong Luyện Khí kỳ, kẻ có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ cơ bản không có mấy ai, Kim Đan kỳ thì càng là mộng tưởng hão huyền.
Nhưng Thẩm Thu Vãn nói rằng, thật ra trong huyền môn có một vị tu sĩ Kim Đan.
"Vị lão tổ này chính là trưởng lão của Thanh Dịch tông bọn tôi, thế dẫn đầu những năm nay của Thanh Dịch tông bên trong Ngũ đại tông môn, cũng không thể không kể đến công lao của người." Thẩm Thu Vãn giải thích, "Chỉ có điều tuổi thọ của lão tổ đã hết, cách đây không lâu vừa mới qua đời."
Lão tổ? Vân Tử Túc nghĩ, ở Tu linh giới thì phải đạt đến Nguyên Anh kỳ mới có thể xưng là lão tổ.
(Trước mình có ghi là tông môn VTT chỉ nhận đệ tử từ Nguyên Anh nhưng đúng ra phải là từ Nguyên Anh mới được nhận đệ tử, đã sửa trong word mà không nhớ sửa trên wp chưa)
"Trước khi về cõi tiên, lão tổ nói với mọi người trong tông môn rằng, một tu sĩ kim đan mới sắp xuất hiện." Thẩm Thu Vãn trầm giọng, "Tin tức này tạm thời chưa được công bố ra ngoài, nhưng bên trong Ngũ đại tông môn đã túm vào bàn bạc, phát hiện vị tu sĩ kim đan ấy không thuộc về bất kỳ tông môn nào."
Tu sĩ Kim Đan? Vân Tử Túc nghĩ thầm, tại sao cậu không cảm nhận được hơi thở của tu sĩ Kim Đan, dầu gì hiện tại cậu cũng là hậu kỳ Kim Đan, chẳng lẽ Phàm tục giới còn có người có thể thoát khỏi linh thức của cậu?
"Trên đời này, người tu hành không chỉ có mình đệ tử của Ngũ đại tông môn," Thẩm Thu Vãn nói, "Vậy nên mọi người cảm thấy, thân phận của vị lão tổ Kim Đan này có hai khả năng, một là tu sĩ ở ẩn, hai là người bên Chính Thống tông."
Chính Thống tông xuất hiện đã lâu, gây loạn không ít. Nhưng trước kia bọn chúng chỉ gây ra mấy loại phiền hà nhỏ, cùng là giả thần giả quỷ lừa gạt người bình thường, người của Ngũ đại tông môn xuất hiện một cái, bọn chúng sẽ hoảng sợ chạy tứ tán. Trước kia Ngũ đại tông môn cũng không dành nhiều thời gian đối phó chúng, chỉ là gặp mặt thì tiện tay giải quyết một chút mà thôi. Mãi đến chuyến đi Tây Tạng, rốt cuộc bọn họ mới phát hiện ra thực lực và độ tàn độc của Chính Thống tông đã tăng lên đáng kể.
Tính toán thời gian, vừa đúng lúc cũng sau sự kiện mây đen, thành ra chuyện này không thể không khiến Ngũ đại tông môn chú ý.
"Hành động của Chính Thống tông, tiền bối cũng thấy rõ, nếu như trong đám bọn họ thật sự xuất hiện một tu sĩ Kim Đan, đó sẽ trở thành tai họa ngập đầu đối với toàn bộ huyền môn, thậm chí là cả thế giới." Giọng điệu Thẩm Thu Vãn rất nghiêm túc, một kẻ có khả năng phá thành hủy trì (ao hồ nước...), đối với một xã hội hiện đại dân cư đông đúc, tuyệt đối không phải chuyện tốt lành.
"Thế nên hiện giờ Ngũ đại tông môn đã đoàn kết lại, chuẩn bị chung tay đối phó Chính Thống tông."
"Nếu có tu sĩ Kim Đan thật," Vân Tử Túc tạt gáo nước lạnh, "Tất cả các anh có tiến lên cùng lúc cũng vô dụng."
"Cái này bọn tôi hiểu," Thẩm Thu Vãn thở dài một cái, nói, "Thế nhưng thông qua nhiều ngày quan sát, bọn tôi phát hiện hình như Chính Thống tông cũng đang kiêng kỵ một điều gì đấy. Không ít người bọn họ đều ở Lâm thành, nhưng lại không gây ra chuyện gì nghiêm trọng, giống như đang thăm dò bọn tôi vậy."
Vân Tử Túc nghĩ nghĩ, nói: "Tại sao các anh lại chọn đến Lâm thành?"
Thẩm Thu Vãn nói: "Tu sĩ Kim Đan mãi không có động tĩnh, Ngũ đại tông môn chụm đầu bàn bạc đưa ra suy đoán Lâm thành, là vì chỗ này linh khí hỗn loạn, sự kiện mây đen khi trước, tạm thời cũng được coi thành bút tích của tu sĩ Kim Đan. Thế nên bọn tôi mới tụ tập về đây, muốn tìm đầu mối từ nơi này."
"Bọn tôi vẫn chưa biết mục đích của Chính Thống tông, nhưng hẳn là nơi đây có thứ gì hấp dẫn bọn họ."
Theo lời giải thích của Thẩm Thu Vãn, chính đạo và tà tông kiêng kỵ lẫn nhau, có vẻ đều đang coi tu sĩ Kim Đan thành người của đối phương.
Nhưng nghe đến sự kiện mây đen, Vân Tử Túc mới phản ứng lại được, cậu đã hoàn toàn nghĩ đến điều này ngày trước.
"..."
Cái tên tu sĩ Kim Đan mới toanh này, đại khái là chỉ chính cậu đi.