Ngay khi Nghiêm Đồng đang tiến hành giao dịch bí mật với người ta, Đường Trì đang điên cuồng đua xe trên đường phố lớn yên tĩnh không người.
Đi vòng một giờ đồng hồ, xe cuối cùng dừng trước cửa cửa hàng tiện lợi 24h.
Đói rồi.
Tức đến đói luôn rồi.
Cậu đeo khẩu trang lên bước vào cửa hàng tiện lợi.
Cầm một hộp mì đến bàn nhỏ bên cạnh ngồi ăn, ăn một lúc, không biết là do cay hay do chuyện gì xảy ra, nước mắt Đường Trì rơi xuống không ngừng được.
Mặc dù đàn ống lớn như vậy còn khóc, thật sự rất kém cỏi.
Nhưng... thật khó chịu.
Nhân viên cửa hàng tiện lợi tiến tới bên cạnh cậu: "Tiên sinh, nếu không lấy thêm cốc nước đá đi, mỳ này có vị rất cat, tôi nhìn ngài ăn có chút gian nan."
Đường Trì lắc đầu: "Không cần, tôi thích vị cay."
Sau đó một bên quệt nước mũi, một bên lau nước mắt, ăn xong hộp mì siêu cấp cay.
Thời điểm cậu thu dọn hộp mì, một người đàn ông thân cao một mét tám mấy, vóc người đặt biệt săn chắc, da dẻ màu đồng khỏe mạnh đến bên cạnh cậu.
Đường Trì sợ bị nhận ra, vội vàng mang khẩu trang vào.
Người đàn ông chỉ vào vị trí trống bên cạnh Đường Trì: "Tôi có thể ngồi ở đây không?"
Đường Trì ừm một tiếng: "Tự nhiên."
Bởi vì hộp mì kia thật sự quá cay, âm thanh Đường Trì có chút khàn.
Người đàn ông một tay đỡ đầu, khẽ cười nói: "Không vui?"
Đường Trì đề phòng liếc mắt nhìn hắn: "Vui hay không, hình như không liên quan đến ngài thì phải."
Người đàn ông nhíu mày: "Là người qua đường, đi ngang qua quan tâm một chút, lẽ nào không được sao?"
Bắt chuyện... Đường Trì ha ha cười: "Được, tất nhiên được, nhưng nếu như tôi nói không vui, anh chẳng lẽ còn muốn dỗ tôi sao?"
Người đàn ông: "Nếu cậu nguyện ý, không phải là không thể, kỹ thật dỗ người của tôi rất tốt."
Đường Trì nửa tin nửa ngờ nhìn hắn, sau đó hiếu kỳ nói: "Đại ca, hơn nửa đêm, anh rất rảnh rỗi sao?"
Người đàn ông lắc đầu: "À không, chẳng qua cảm thấy rất có duyên với cậu, muốn tán gẫu một chút."
Đường Trì chỉ khẩu trang đeo trên mặt mình: "Anh không nhìn ra hình dáng tôi thế nào, sao biết chúng ta hợp nhau? Chẳng lẽ tiên sinh ngài là thầy bói?"
Tâm tình Đường Trì ngày hôm nay không tốt, đối với người xa lạ đột nhiên đến gần, căn bản không tỏ ra thái độ tốt gì.
Ngược lại người đàn ông cũng không cảm thấy ý tứ mạo phạm nói: "Tôi không phải thầy bói, bất quá nhìn đôi mắt cậu xinh đẹp như vậy, đối với cậu không hiểu sao liền thấy có hảo cảm mà thôi."
Đường Trì ha ha: "Xin lỗi, tuy rằng đôi mắt tôi dễ nhìn, nhưng tính khí tôi phi thường kém."
Người đàn ông mặt không thay đổi: "Có sao? Tôi cảm thấy rất đáng yêu." Anh bị cuồng tra tấn đi (cuồng M)... Đường Trì lườm hắn, không tiếp tục phản ứng với hắn.
"Tối nay cậu định qua đêm ở cửa hàng tiện lợi sao?" Người đàn ông quan sát trên dưới Đường Trì một phen: "Tôi có thể giúp cậu thuê gian phòng ở khách sạn."
"Xin lỗi, tôi không ước pháo, cũng không quét mã, không thêm WeChat, không thêm bạn tốt." Đường Trì không hề nghĩ ngợi, lập tức tàn nhẫn nói.
Người đàn ông bật cười: "Tôi không có ý này, tôi chỉ muốn nói, nếu như cậu không có tiền tìm nơi ở, tôi có thể giúp cậu tìm một nơi đặt chân tạm thời."
Đường Trì ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn: "Bộ dáng tôi thoạt nhìn không có tiền sao?"
Người đàn ông quét mắt nhìn quần áo ngủ dép lê trên người Đường Trì, sau đó liếc mắt nhìn hộp mì ăn liền giá năm tệ trước mặt cậu, có chút ngượng ngùng nói: "Thoạt nhìn, xác thực bộ dáng cậu giống như không có tiền."
"..." Đường Trì xem như rõ ràng, ngày hôm nay của cậu chính là thủy nghịch, tất cả mọi người đều bắt nạt cậu.
*Thủy nghịch 水逆 (Theo Baidu): Sao Thủy nghịch hành, một từ thông dụng trên Internet, thuật ngữ đầy đủ được gọi là "Sao Thủy ngược dòng", có nghĩa là sao Thủy đi ngược dòng gây ra vận rủi. Sự ngược dòng của sao Thủy không phải là sự đảo ngược hướng chạy thực tế của sao Thủy mà là sự thay đổi quỹ đạo trực quan gây ra bởi sự chênh lệch góc hoàng đạo giữa quỹ đạo của sao Thủy và chuyển động quay của Trái đất. Theo quan điểm chiêm tinh học, hiện tượng sao Thủy ngược dòng sẽ ảnh hưởng đến trí nhớ, giao tiếp, vận trình, giao tiếp,... khiến tiến độ của các việc liên quan bị chậm lại, thậm chí có thể phát hiện ra một số trở ngại trong vận trình, khiến mọi người cảm thấy chán nản. Vì vậy, nó đã dần phát triển thành ngày nay, khi người ta gặp xui xẻo và kém may mắn hơn, họ sẽ tự giễu cợt và cười nhạo bản thân rằng liệu có phải sao Thủy nghịch hành hay không.
Đường Trì hít một hơi thật sâu, thâm trầm nhìn chằm chằm người đàn ông, sau đó từ đâu lấy ra một tấm thẻ đen vô hạn đập một cái đặt lên trên mặt bàn.
Người đàn ông sững sờ, hết sức kinh ngạc nói: "Thật sự không nghĩ tới, một người ăn mì ở cửa hàng tiện lợi 24h lại có loại thẻ đen này."
Đường Trì nghĩ, tôi cũng không nghĩ ra, vì sao lại có người hơn nửa đêm chạt đến cửa hàng tiện lợi 24h ở đây ăn mì.
Có độc.
Đường Trì không thèm để ý đến hắn, ăn mì xong, chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, người đàn ông đột nhiên gọi cậu lại: "Cái kia... xin hỏi cậu có bạn trai chưa?"
Nhớ tới lời trước đó "Nghiêm Ngộ Sâm" nói, Đường Trì lạnh lùng: "Không có, tôi độc thân."
Người đàn ông nghe vậy, vô cùng hưng phấn móc ra một tấm danh thiếp đưa cho cậu: "Tôi là giám đốc của Summer Resort, đây là phương thức liên lạc của tôi, nếu như có cơ hội, hi vọng có thể cùng ăn bữa cơm."
Đường Trì do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn nhận lấy.
Bất quá, vừa ra khỏi cửa liền thừa dịp người đàn ông không nhìn thấy, vứt vào thùng rác.
Sau nửa đêm, Đường Trì vốn muốn tìm chỗ nào đó ngủ một giấc, nhưng không thấy buồn ngủ chút nào, cuối cùng, đi quán net chơi game cả đêm.
Sáng ngày hôm sau, nhận được điện thoại Tiêu Hàn gọi tới.
"Đường Trì cậu đi đâu rồi? Sáng sớm tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng cậu đâu?" Tiêu Hàn vừa mới rời giường.
Đường Trì còn đang điên cuồng đánh phó bản: "Tôi có việc ra ngoài."
Tiêu Hàn "à" lên một tiếng: "Vậy chạy bộ sáng sớm ngày hôm nay cậu đến không?"
Đường Trì: "Không tới, huấn luyện hôm nay cũng làm phiền cậu giúp tôi xin nghỉ một ngày.
Tiêu Hàn bát quái nói: "Có phải cậu hẹn Nghiêm tổng ra ngoài chơi không?"
Đường Trì dừng lại hành động đang điều khiển chuột, ánh mắt ảm đạm nói: "Không có, đừng nhắc đến anh ta với tôi."
Nói xong, cúp máy.
Bên kia, Tiêu Hàn nghe âm thanh du du cắt đứt, một mặt ngơ ngác, đây là chuyện gì?
Cúp điện thoại xong, Đường Trì gọi điện cho quản lý trong tổ tiết mục, nhờ hắn giúp mình lấy giấy hôn thú trong ký túc xá.
Hai người hẹn gặp mặt ở quán net, thời điểm đưa giấy hôn thú cho Đường Trì, tiểu quản lý nhìn dáng dấp tiều tụy của Đường Trì, không nhịn được quan tâm nói: "Đường Trì cậu cần chăm sóc thân thể mình một chút, cậu như vậy, Nghiêm tổng sẽ đau lòng."
Đường Trì mở to mắt, lạnh như băng nhìn tiểu quản lý.
Tiểu quản lý phát hiện không khí không đúng lắm, vội vã bỏ chạy.
Chín giờ sáng, Đường Trì đúng hẹn với Nghiêm Đồng đến điểm gặp mặt — cục dân chính.
Trước khi tiến vào, Đường Trì lần nữa xác định: "Anh xác định muốn ly hôn với tôi?"
Nghiêm Đồng bắt chước thần thái của Nghiêm Ngộ Sâm, lạnh lùng ừm một tiếng.
Đường Trì không nói thêm gì nữa, quay mặt đi, không muốn để Nghiêm Đồng nhìn thấy vành mắt đỏ ửng của mình.
Bọn họ tới sớm, cục dân chính không có người.
Thủ tục ly hôn làm rất nhanh, xong xuôi, Đường Trì liền rời đi.
Cậu cùng Nghiêm Ngộ Sâm ly hôn.
Quay đi quay lại lâu như vậy, bọn họ vẫn ly hôn.
Vốn cho rằng Nghiêm Ngộ Sâm rất yêu cậu, nhưng cuối cùng phát hiện ra, đều do cậu tưởng bở.
Nhìn giấy ly hôn trong tay, hầu kết Đường Trì trượt lên xuống, nỗ lực áp chế cảm xúc không cho nước mắt rơi xuống.
Nhưng nước mắt không nghe lời, vừa nín nhịn quay về liền chảy xuống.
"Thật là phiền." Đường Trì lấy khăn giấy lau đi khóe mắt, âm thanh khàn mang theo tiếng khóc nức nở buồn bực: "Khóc cái rắm, không phải không có anh ta thì không thể sống, khốn khiếp."
Đường Trì đang khóc, vừa khéo bắt gặp người đàn ông tối qua.
Người đàn ông hiếu kỳ: "Cậu sao vậy? Tâm tình không tốt?"
Người đàn ông gọi là Đàm Thần, khi hắn tới, tiện tay đưa bao giấy cho Đường Trì.
"Cảm ơn." Đường Trì rút ra tờ giấy, thập phần không có hình tượng lau nước mắt.
Người đàn ông nhìn khẩu trang kéo xuống lộ ra nửa khuôn mặt của Đường Trì, không nhịn được nói: "Tuy nói như vậy không lịch sự, nhưng bộ dáng cậu khóc, thật sự rất đẹp."
Đường Trì lúc này ý thức được, khẩu trang sắp bị mình kéo xuống toàn bộ.
Cậu vội vàng kéo khẩu trang lên: "Tôi biết tôi đẹp, không cần anh nhắc nhở."
Người đàn ông cười cười: "Cậu còn rất thú vị."
Đường Trì: "..." Phong cách bá tổng ngôn tình lên tiếng là chuyện gì? Thật lúng túng...
"Ha ha, cảm ơn đã khen, anh cũng rất thú vị." Đường Trì đáp trả, vươn tay chặn một chiếc xe taxi, lên xe bỏ đi.
Ngay khi người đàn ông vẫn theo dõi xe taxi rời đi, bên này, trong chiếc xe Maybach màu đen trước cửa cục dân chính.
Nghiêm Ngộ Sâm đau đầu mở mắt ra, lắc lắc đầu, ký ức liên quan đến Nghiêm Đồng tràn về.
"Cậu là ai?"
"Cho nên em muốn thế nào? Muốn ly hôn?"
"Tôi vốn không yêu em."
"Ly hôn."
"!!!!!!!!!!!" Nghiêm Ngộ Sâm cứng ngắc cúi đầu, nhìn trong tay cuốn sổ hồng viết ba chữ ly hôn, một quyền đánh lên tay lái: "Nghiêm Đồng, tôi muốn gϊếŧ cậu!"
————————————
Phàn Phàn: Nhân lúc tui đang rảnh sẽ tích cực lên chương mới, tối nay có thể sẽ lên tiếp nhưng tay tui mỏi quá chừng.
————————————
=> Chương 69: Trừng phạt sát thủ.