Khi Lục Sầm ăn một cái tát đấy của tôi, hắn vừa kinh ngạc vừa giận, muốn nổi điên.
Nhưng hắn không nghĩ tới tôi lại nói như vậy.
Hắn ngơ rồi.
Hắn phản ứng lại lời nói ấy có nghĩa là gì, sắc mặt trắng nhợt: "Từ từ, Nhan Nhi, chẳng lẽ em cũng giống anh cùng nhau xuyên..."
Hắn còn chưa nói xong, cánh cửa phòng kiểm tra mở ra, mẹ tôi đi ra ngoài.
Lục Sầm lúc này mới thôi nói về chuyện này với tôi, chạy nhanh đến chỗ mẹ tôi cười giải thích: "Con xin lỗi dì, mọi việc hôm nay đều là hiểu nhầm thôi. Vãn Vãn cô ấy...từ nhỏ con đã coi cô ấy là em gái, cô ấy cũng không phải cố ý, mong dì đừng để trong lòng."
Lục Sầm có chút sợ mẹ tôi.
Bố tôi qua đời từ sớm, mẹ tôi một mình gánh vác cả công ty nhiều năm nay.
Mà Lục gia cùng nhà tôi nói là hợp tác giữa hai gia tộc, nhưng thực chất là Tống gia nâng đỡ Lục gia.
Bằng không Lục Sầm cũng sẽ không nhớ mãi không quên Tô Vãn Vãn, kiêng kỵ không dám cùng tôi chia tay.
Mẹ tôi lạnh lùng liếc nhìn Lục Sầm một cái: "Không phải cố ý? Lục Sầm à, xem ra con thật sự chưa hiểu rõ người 'em gái' này của mình nhỉ."
Lục Sầm sửng sốt, không hiểu lời này có ý gì, mẹ tôi đã trực tiếp đưa điện thoại đến trước mặt hắn: "Tự mình xem đi!"
Lục Sầm luống cuồng cầm điện thoại, tôi ngó vào nhìn, phát hiện ra đó là video của Tô Vãn Vãn.
Trong video Tô Vãn Vãn hình như đang ở quán bar, bốn phía lộn xộn, cô ta uống say, hai má ửng đỏ.
Bên cạnh nghe thấy có người nói chuyện:
"Vãn Vãn, cô uống say như vậy, có phải lại định gọi Lục Sầm đến đón cô không?"
"Đúng vậy, tôi nhớ rõ hắn là vị hôn phu của Tống Nhan Nhi, thế nào lại đối xử với cô tốt như vậy?"
Tô Vãn Vãn đắc ý cười khanh khách không ngừng: "Vị hôn phu cái gì cơ chứ! Trong lòng Lục Sầm căn bản chẳng hề có Tống Nhan Nhi! Các cô tin không, chỉ cần tôi ngoắc tay một cái, Lục Sầm sẽ không chút do dự mà hủy bỏ hôn ước."
Tôi thấy sắc mặt hắn tái lại.
Tôi biết, hắn nằm mơ cũng không tin được, cái vị Tô Vãn Vãn trong lòng mình đáng yêu đơn thuần sẽ có một mặt như vậy.
Trong video, những người khác vẫn tiếp tục nói chuyện:
"Thật hay giả vây Vãn Vãn? Lục Sầm thật sự thích cô?"
"Đúng vậy, Tống gia và Lục gia có hôn ước với nhau, nghe nói cũng đã chọn ngày đẹp rồi."
"Các cô không tin?" Tô Vãn Vãn đặt ly rượu xuống bàn cái "cạch".
"Chúng ta cá cược đi. Ngày mai không phải sinh nhật Tống Nhan Nhi sao? Tôi sẽ đi đến đó làm loạn, làm cho hôn sự của hai người họ bị phá bỏ."
Video đến đây là hết.
Tôi cũng đã hiểu được tại sao Tô Vãn Vãn lại đột nhiên đến sinh nhật tôi làm loạn.
Hóa ra là cùng người khác cá cược.
Và cũng là muốn phá hủy hôn ước của tôi với Lục Sầm.
Sắc mặt Lục Sầm lúc này càng thêm tái nhợt.
Hắn run rẩy nhìn mẹ tôi: "Cái video này, dì lấy ở đâu ra vậy ạ?"
"Dì thuê người đi điều tra." Mẹ tôi lạnh lùng lấy lại điện thoại, "Con cho rằng, cái cô Tô Vãn Vãn kia trong sinh nhật của Nhan Nhi làm loạn, dì sẽ để yên không làm gì sao?"
Tôi nghe vậy cũng bừng tỉnh.
Đúng rồi.
Mẹ tôi là một nữ cường có thể khiến sấm rền gió cuốn, nhưng đời trước không xử lý Tô Vãn Vãn bởi vì bà ấy bị cô ta làm cho tức đến bộc phát bệnh tim mà chết.
Đời này thân thể mẹ tôi đã tốt hơn, không đến nỗi không trị được bọn tiểu nhân.
Nhưng đồng thời tôi cũng cảm thấy mình vô dụng.
Đời trước khi nỗ lực công lược Lục Sầm, tôi liều mạng muốn tìm ra được bộ mặt thật của To Vãn Vãn nhưng đều không thành công.
Không nghĩ tới mẹ mình lại 666* như vậy.
(*) Trong tiếng Trung, cụm số 666 được viết là 六 六六 và cách phát âm của từ này là /liùliùliù/. Cách đọc của số 666 lại có phần tương đồng với chữ 牛 phát âm là /Niú/, hàm ý của từ này là để khen ngợi một người quá giỏi và có khả năng cực kỳ "trâu bò".
Chỉ trong vòng vài giờ ngắn ngủi, bà ấy đã tìm được chứng cứ.
Nghĩ vậy, tôi không khỏi tò mò nhìn về Lục Sầm.
HIện giờ tôi không có bất cứ cảm giác nào với hắn.
Tôi đơn giản chỉ là muốn xem khi hắn thấy rõ bộ mặt thật của Tô Vãn Vãn sẽ phản ứng như thế nào.
Chỉ thấy sắc mặt tái nhợt của Lục Sầm sau một lúc lâu liền khôi phục lại, thấp giọng nói: "Trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó, Vãn Vãn không phải là người như này... Khẳng định là do cô ấy uống say nên mới nói vậy!"
Hắn dứt lời, tôi với mẹ đều sợ ngây người.
Bộ não chỉ biết yêu đương của Lục Sầm cũng quá trâu bò rồi.
Đã như vậy rồi mà vẫn không chịu nhìn thẳng vào sự thật?
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy hệ thống trong đầu tôi thở dài: "Tiêu rồi, Lục Sầm lại lựa chọn tin tưởng Lục Vãn Vãn, tuổi thọ lại giảm đi một năm."
Tôi sửng sốt, bấm tay tính toán.
Hôm nay Lục Sầm đã lựa chọn liên tiếp hai lần, nếu như vậy, tuổi thọ của hắn chỉ còn một năm?
Tức khắc trong lòng tôi có dự cảm không lành...
Nếu mẹ tôi không cẩn thận lại đưa ra một vấn đề cho Lục Sầm lựa chọn, Lục Sầm sẽ lại chết?
Quả nhiên, tôi lập tức nghe thấy mẹ tôi quát to: "Lục Sầm."
Bà ấy nổi giận nói: "Dì hỏi con lần cuối cùng, con có muốn cùng Nhan Nhi nhà dì ở bên nhau nữa không? Nếu vẫn còn muốn tiếp tục ở bên nhau, thì con không được gặp Tô Vãn Vãn nữa!"
Tôi: "!"
Biết ngay mà, lựa chọn lại xuất hiện rồi!
Tôi nhìn về phía Lục Sầm, đáy mắt hắn hiện lên một tia hoảng loạn.
Nhưng cũng chỉ hiện trong một vài giây ngắn ngủi, lúc sau hắn liền kiên định mở miệng: "Dì à, cho dù thế nào đi nữa con cũng không thể bỏ rơi Tô Vãn Vãn được!"
"Đinh."
Hệ thống trong đầu tôi liền mở miệng: "Tuổi thọ của Lục Sầm lại giảm đi một năm."
Vì thế tôi liền thấy một giây trước Lục Sầm thâm tình mà bảo vệ Tô Vãn Vãn, giây sau liền mí mắt liền lật, ngã xuống đất.
Tôi thở dài, ngựa quen đường cũ mà nhắm mắt lại.
Quả nhiên, hệ thống trong đầu tôi nhanh chóng thông báo: "Nam chính đã đi bán muối, lần nữa tiến vào trạng thái khởi động lại."