Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 241



Hạ Miện biết Nguyên Hãn Dật rất rõ, dù sao anh ta cũng từng là 'tình địch' của anh nhiều năm như vậy mà. Anh vừa nghe nói cô gái mà anh đặt nơi đáy lòng ngần ấy năm đã giải trừ hôn ước với tên cặn bã, anh lập tức về nước theo đuổi cô ấy. Chuyện duy nhất khiến anh cảm thấy bất ngờ là lần này Nghê Hân Toàn thật sự chấp nhận anh rồi. Sau khi ôm được người đẹp về nhà, tất nhiên anh muốn tìm tên cặn bã để trút giận thay cô ấy. Vì vậy, anh dự định mở một công ty giải trí. Sau đó đoạt hết tất cả những vụ làm ăn của Nguyên Hãn Dật, làm cho anh ta không còn đường nào để đi.

Nguyên Hãn Dật đúng là có biết Hạ Việt. Hạ Việt chính là người có tầm ảnh hưởng trong số những người trẻ tuổi ở đất Đế Đô này, mới 30 tuổi anh ta đã lọt bảng xếp hạng những người giàu có nhất trong nước. Vấn đề là sau lưng Hạ Việt là 'gã khổng lồ' Hạ gia, nhà họ Nguyên căn bản không thể sánh được.


Anh ta thật sự không ngờ tên 'trai bao' này lại là thiếu gia nhà họ Hạ, em ruột của Hạ Việt. Điều này khiến cho Nguyên Hãn Dật - người đang vốn tràn đầy tự tin, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi vài phần.

Vậy là sau khi Nghê Hân Toàn bị mình vứt bỏ, lại bắt đầu cặp kè với thiếu gia Hạ gia?

Quan trọng là Hạ Miện này còn nhỏ hơn Nghê Hân Toàn tận vài tuổi, làm sao anh ta có thể chấp nhận được chuyện như vậy. Nhưng anh ta nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm trên khuôn mặt, cười nhạt: "Thì ra là cậu Hạ, hân hạnh gặp mặt!"

Hạ Miện khẽ cười: "Nói đến đây, tôi phải cảm ơn tổng giám đốc Nguyên. Nếu không tôi và Toàn Toàn cũng không thể tu thành chính quả."

"Tôi theo đuổi cô ấy mười mấy năm. Sau lần này, chuẩn bị cuối năm kết hôn."

"Đến lúc đó, tổng giám đốc Nguyên phải bớt chút thời gian đến tham dự hôn lễ của chúng tôi đó."


Anh cũng là đàn ông, làm sao không nhìn ra Nguyên Hãn Dật đang khó chịu và bực dọc. Nhưng anh ta càng khó chịu, anh lại càng vui vẻ. Vậy mà tên cặn bã này lại dám không trân trọng Toàn Toàn!

Anh thật sự cũng rất sốt ruột, muốn cưới cô ấy vào cửa trước. Anh đã nói qua với người nhà, chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ đến nhà họ Nghê dạm hỏi và xin rước Nghê Hân Toàn về trước, sau đó mới bàn tính chuyện hôn lễ.

Nghê Hân Toàn trợn trắng mắt, cô đồng ý cuối năm kết hôn với thằng nhóc này khi nào?

Nhưng trước cái móng heo của tên cặn bã, cô tất nhiên sẽ không làm bạn trai mất mặt. Cô nhoẻn miệng cười, lộ ra má lúm đồng tiền, nói: "Đúng vậy, đến lúc đó tổng giám đốc Nguyên nhớ phải đến tham dự hôn lễ của chúng tôi nha."

Nụ cười của Nghê Hân Toàn khiến cho Nguyên Hãn Dật cảm thấy thật cay mắt, hai người này lại kết hôn sớm như vậy. Trong lòng anh ta sinh ra một loại cảm giác mất mát như thể thứ gì đó quý giá của anh ta bị người khác cướp mất. Anh ta vô cùng miễn cưỡng gượng cười:


"Chỉ cần hai người chắc chắn kết hôn, tôi tất nhiên sẽ đến chúc phúc."

Đáng lẽ ra anh ta nên cảm thấy may mắn, Nghê Hân Toàn sẽ không dây dưa với anh nữa. Anh ta cũng có thể danh chính ngôn thuận ở cạnh Bạc Tương Tương, nhưng tại sao anh ta lại đột nhiên khó chịu như vậy?

Hạ Miện không muốn nhiều lời với Nguyên Hãn Dật: "Tổng giám đốc Nguyên đang bận sao, vậy chúng tôi qua kia nghỉ ngơi trước."

Nguyên Hãn Dật gật đầu: "Được!"

–Editor: Autumnnolove–

Sau khi hai người rời đi, Nguyên Hãn Dật nhìn dáng người quyến rũ mĩ miều của Nghê Hân Toàn đến mất hồn. Anh ta trộm nghĩ sao lúc trước anh ta chẳng làm gì cô ấy, bây giờ đã trở thành của người khác rồi.

Bạc Tương Tương khoác tay Nguyên Hãn Dật, luôn giữ nguyên nụ cười trên môi. Cô không ngờ, 'vợ hờ' bị vứt bỏ của Nguyên Hãn Dật vậy mà còn có thể tìm được một người đàn ông trẻ tuổi và có bối cảnh như thế. Quá không công bằng! Nhất là khi cô thấy Nguyên Hãn Dật nhìn theo bóng dáng của Nghê Hân Toàn đến xuất thần, cô nhận ra một cảm giác nguy cơ cận kề.
Cô khẽ lay tay anh ta, nũng nịu nói: "A Dật, chân em hơi đau. Chúng ta cũng đi qua đó ngồi được không?"

Lúc này Nguyên Hãn Dật mới hoàn hồn, anh ta cười gượng gạo: "Được."

Trước kia anh ta rất thích dáng vẻ Bạc Tương Tương mềm yếu và thích ỷ lại vào anh ta, nhưng bây giờ anh ta đột nhiên cảm thấy hơi 'ngán'.

Hoắc Dã ngồi một lúc cũng bị anh của anh ta gọi đi xã giao. Phùng Ngọc Tiêu và Phùng Ngọc Hạo cũng nhìn thấy hai người cùng đi. Trước kia bọn họ không để ý, bây giờ mới phát hiện ra dáng vẻ hai người này có vài phần giống nhau. Sau khi liên tưởng đến cái tên của hai người, tim Phùng Ngọc Tiêu đập thình thịch. Chẳng trách lúc trước cô không điều tra ra được lai lịch của Hoắc Dã, hóa ra là thiếu gia của Hoắc gia.

Cô không khỏi thấp giọng cảnh cáo Phùng Ngọc Hạo: "Sau này anh đừng kiếm chuyện với Hoắc Dã nữa."
Tuy Phùng Ngọc Hạo là 'phá gia chi tử', nhưng hắn cũng không phải kẻ ngốc. Hán đã đoán được đại khái là Hoắc Dã rất có thể có quan hệ với thiếu gia nhà Hoắc - Hoắc Duệ. Cho dù Phùng gia và Cẩu gia cùng liên hợp thì cũng không đủ sức chọc tới nhà bọn họ. Trong lòng anh ta rất khó chấp nhận sự thật này. Rốt cuộc thì trước giờ hắn vẫn luôn khinh thường Hoắc Dã, cảm thấy anh ta chỉ có xuất thân từ một nhà khá giả. Ai ngờ bây giờ thân phận của anh ta lại cao hơn mình một bậc.

Hắn không phục nói: "Chỉ cần hắn đừng chủ động kiếm chuyện với anh, anh cũng lười để ý đến hắn."

Phùng Ngọc Tiêu trừng hắn một cái: "Anh thôi đi! Nếu như anh ta thật sự là thiếu gia Hoắc gia, cho dù anh ta có động đến anh thì anh cũng phải nhịn xuống cho em."

Phùng Ngọc Hạo ương ngạnh đáp trả: "Dựa vào cái gì? Cho dù hắn thật sự là thiếu gia Hoắc gia thì sao nào? Phùng gia và Cẩu gia chúng ta đâu có kém cạnh gì, chẳng lẽ Hoắc gia bọn họ còn dám làm xằng bậy?"
Phùng Ngọc Tiêu thật sự hết biết nói gì với người anh trai ngu ngốc này, người Hoắc gia mà muốn giải quyết Phùng gia thì đâu phải việc gì quá khó khăn.

"Nếu anh còn muốn thuận lợi kế thừa Phùng gia, anh phải kiên nhẫn cho em."

Cô lại dùng thanh âm chỉ có hai người mới có thể nghe được, tiếp tục nói: "Gần đây cổ phiếu Cẩu gia đang rớt giá mãnh liệt, tài sản teo tóp đi không ít, Phùng gia cũng bị liên lụy."

"Có một hạng mục chung do hai nhà hợp tác xảy ra chuyện, cho nên anh mà còn gây chuyện thì nói không chừng ông nội sẽ đổi người thừa kế ngay lập tức."

Thời gian gần đây, Cẩu gia và Phùng gia đều không suôn sẻ. Nhất là Cẩu gia, chẳng những cổ phiếu giảm mạnh, mấy hạng mục vốn đã thương thảo xong đều thất bại. Bây giờ cô đã bắt đầu đến Cẩu thị làm việc, bận đến sứt đầu mẻ trán mà chẳng có chút tiến triển gì nên cũng đang rất sốt ruột. Dù sao cô đã xem Cẩu thị chính là đồ của cô, cô không thể để nó xảy ra chuyện thêm lần nào nữa.
Phùng Ngọc Hạo vừa nghe vậy thì sắc mặt cũng biến đổi, gần đây hắn thường xuyên nghe ông nội thờ dài, nói rằng hạng mục bị nhà họ Cẩu liên lụy mà thất bại. Nếu hắn lại gây ra chuyện gì, ông nội nhất định sẽ không nể mặt.

"Được, anh nghe em". Hắn nói.

Phùng Ngọc Tiêu hài lòng gật đầu: "Vậy bây giờ anh phải đi chung với em đến xin lỗi Hoắc Dã, dù sao lần trước anh cũng làm cánh tay người ta bị thương."

Nếu có thể bám lấy Hoắc gia, những vấn đề phát sinh ở Phùng thị và Cẩu thị còn phải lo lắng không giải quyết được sao?

"Anh đồng ý không chủ động đến trêu chọc hắn đã là đủ lắm rồi, em còn muốn anh đi tìm hắn để xin lỗi? Anh không làm được."

Sao Phùng Ngọc Hạo có thể hạ mình đi tìm 'tình địch' nhiều năm của hắn mà xin lỗi, nghĩ cũng đừng nghĩ đến!
Nói xong hắn thấy sắc mặt của em gái không được tốt, hắn biết cô nhất định sẽ không cam lòng. Vì vậy, hắn lập tức bỏ chạy. Nếu không sẽ thật sự bị kéo đi xin lỗi, hắn không thể mất mặt như thế được.

Thấy Phùng Ngọc Hạo chạy mất, Phùng Ngọc Tiêu tức giận đến dậm chân. Quả nhiên là đồ khốn!

Cô lại không có ý định từ bỏ, trước tiên là chạy đi thăm dò thân phận của Hoắc Dã. Lần này Hoắc Duệ dẫn theo Hoắc Dã bên cạnh, cũng có ý giới thiệu em trai với mọi người. Vì vậy có không ít người đều biết Hoắc Dã là em trai ruột của Hoắc Duệ, đứa cháu trai út mà ông bà nội Hoắc thương yêu nhất. Mọi người cũng bắt đầu suy tính trong lòng, thái độ đối đãi với Hoắc Dã không phải khách sáo bình thường. Phùng Ngọc Tiêu hỏi được kết quả này, cô ta cũng âm thầm tính toán. Cô ta đến toilet trang điểm lại trước, sau khi nhìn thấy Hoắc Dã và Hoắc Duệ tách ra thì lập tức mỉm cười và đi qua.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv