Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 223



Lạc Ninh dựa theo tình huống của Y Lăng Phong, vẽ ngay một lá bùa dưỡng nguyên cho anh ta. Sau đó cũng không ngồi lâu, nhắc nhở vài câu rồi đưa ra lời cáo từ. Bây giờ Y Lăng Phong vẫn chưa thể xuống lầu, nên chỉ tiễn khách đến cửa thang máy. Y Tuấn vẫn là người tương đối hiểu chuyện, đã sớm sắp xếp tài xế chạy tới nơi chờ để đưa Lạc Ninh về nhà. Chiếc ô tô này khiêm tốn hơn rất nhiều, nhìn từ bên ngoài sẽ không thấy được người bên trong.

Sau khi về nhà, Lạc Ninh vừa vặn gặp được mẹ của cô cũng mới đi ra ngoài về. Vừa vào nhà, Lạc Ninh hỏi: "Mẹ, ngọn núi kia sắp xếp thế nào rồi?"

Ngọn núi kia Lạc Ninh vốn nhận thầu thay cho mẹ cô, cho nên sau khi hợp đồng có hiệu lực cô lập tức giao lại cho mẹ cô đi an bài và xử lý.


Khương Tâm Hân cười trả lời: "Mẹ đã tìm người xử lý lại khoảnh ruộng bên dưới, chuẩn bị gieo trồng các loại rau trái."

"Đất dưới chân núi khá màu mỡ, mẹ cũng kêu người đến khai hoang và chuẩn bị trồng các loại ngô, vừng, lạc,..."

"Con và Hi Hi đều thích ăn nếp, mẹ còn đang định trồng thêm vài loại gạo nếp."

"Bây giờ chỉ cần đi chọn những hạt giống tốt, sau đó nhờ người tới trồng giúp là được."

"Mẹ cũng lên danh sách các loại dược liệu trồng trên núi rồi, đến lúc đó sẽ bảo Tuyết Hồng bán hạt giống."

Lạc Ninh giới thiệu Liễu Tuyết Hồng cho mẹ cô, bây giờ mối quan hệ giữa hai người rất tốt.

Lạc Ninh khẽ cười: "Mẹ, mẹ cũng đừng lao lực quá."

Khương Tâm Hân cười dịu dàng: "Không mệt, mẹ rất thích như vậy."

Trồng đủ loại hoa và làm ruộng, bây giờ bà rất thích những ngày nhàn nhã như thế này. Bà lại nói: "Không khí trên núi rất tốt, mẹ thấy vẫn còn một khu đất hoang bằng phẳng không thể khai khẩn trồng trọt được. Mẹ muốn mời người đến xây một căn nhà, sau đó chúng ta có thể dọn qua đó ở."


Lạc Ninh cười nói: "Quả nhiên chúng ta là mẹ con, thật ra con cũng có suy nghĩ và tính toán như vậy."

Sau này mẹ sẽ tập trung hết sức lực vào việc trông nom vùng núi này, tất nhiên ở gần sẽ càng tiện hơn. Cô cũng muốn sắp xếp một vài thứ, dọn qua ở rõ ràng thuận tiện hơn ở thành phố. Hơn nửa, nơi này đã bị đám người nhà họ Cẩu biết, cô không muốn bọn họ ngày ngày đến quấy rầy mẹ cô, chuyển nhà là quá thích hợp.

"Nếu đã muốn trùng tu thì chúng ta cứ xây luôn một ngôi nhà lớn đi."

"Đến lúc đó trồng thêm vài loại hoa cỏ và cây ăn quả trong sân, còn có thể đào một cái ao nuôi cá và nuôi thêm hai con chó."

Cô lại bố trí thêm một trận pháp tụ khí, như vậy càng hoàn mỹ.

Khương Tâm Hân cười tươi rói: "Được!"

Mẹ con bọn họ lại có cùng suy nghĩ, một ngôi nhà như vậy chính là điều mà bà vẫn hằng mong ước.


"Năm đó mẹ còn nói với ba con, chờ khi nào chúng ta già đi sẽ tìm một nơi nào đó dưới chân núi xây một căn nhà như vậy để dưỡng già."

Nhớ đến ông ấy, nụ cười trên mặt bà không khỏi ỉu xìu. Cũng không biết ông ấy đang ở nơi nào, chứ bà tuyệt đối không tin ông ấy sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn mà không còn trên cõi đời này nữa. Bà luôn có linh cảm ông ấy nhất định vẫn còn sống, nhưng không biết khi nào mới có thể về nhà.

Thấy ánh mắt của mẹ đột nhiên ảm đạm, Lạc Ninh biết chắc chắn bà đang nhớ đến ba. Thật ra cô cũng rất nhớ ông ấy, cũng không biết ông ấy đã đi tới đâu. Năm đó ba đi tìm những thứ có thể áp chế thể chất của em trai, nghe nói là đi rất xa nhưng xấp xỉ trong vòng ba tháng là có thể trở về. Nào ngờ lần này đi lại không trở về, thậm chí còn không có tin tức gì. Sau đó, mẹ con cô đã cố hết sức để dò hỏi nhưng chỉ thu được một manh mối duy nhất. Băng ghi hình cho thấy lần cuối cùng mà ông ấy xuất hiện là ở bờ biển, ông ấy đi ra biển rồi không trở về nữa. Kết quả điều tra của cảnh sát nói chung là hy vọng bọn họ chuẩn bị sẵn tinh thần, ba của cô rất có khả năng đã gặp chuyện và qua đời.
Sau khi Lạc Ninh sống lại thế giới này, cô đã từng dùng la bàn mà ba để lại để nỗ lực tìm kiếm hơi thở của ông. Mặc dù cuối cùng thất bại, nhưng cô vẫn thu được một tín hiệu chính là ba cô còn sống. Có điều chẳng biết rốt cuộc ông đã đi đến đâu, vì sao lại không trở về.

Lạc Ninh chủ động nắm lấy tay mẹ cô: "Mẹ! Con tin rằng một ngày nào đó ba sẽ trở về, hoặc con sẽ tìm được ba."

Vành mắt Khương Tâm Hân đỏ hoe, gượng cười: "Ừm, ông ấy nhất định sẽ trở về."

Lạc Ninh sợ mẹ mình lại buồn hoặc quá tưởng niệm ba mình, vì vậy đổi đề tài: "Hi Hi đâu rồi?"

Khương Tâm Hân trả lời: "Sáng nay nó đi với mẹ qua ngọn núi bên kia, buổi chiều nó và mấy người bạn của nó đi ra ngoại ô chụp ảnh phong cảnh rồi."

Kể từ khi con gái vẽ lá bùa cho con trai mang trên người, thể chất của nó đã được áp chế nên không còn giống như lúc trước nữa, thường xuyên phát bệnh không thể ra ngoài. Bà và con gái đều hy vọng nó có thể ra ngoài nhiều một chút, kết giao thêm vào người bạn.
Lạc Ninh gật đầu cười cười: "Bây giờ nó mới giống với mấy đứa nhỏ cùng lứa tuổi."

Lúc trước em trai của cô quá ngoan ngoãn và hiểu chuyện, bây giờ trông rất có sức sống.

–Editor: Autumnnolove–

Sau khi dùng cơm chiều xong, Lạc Ninh nhận được điện thoại của Phương Duyên.

"Anh Phương, có phải là xảy ra chuyện gì hay không?". Lạc Ninh biết có chuyện, nếu không có chuyện gì thì người đại diện Phương Duyên này của cô sẽ không gọi tới.

Phương Duyên trả lời: "Em lên hotsearch".

"Một số ảnh chụp lúc quay phim của em bị tuồn ra ngoài."

Lạc Ninh không quá bất ngờ, trước đó đã thấy dáng vẻ của Bạc Tương Tương giống như đang trông chờ điều gì. Nếu không làm ra chút chuyện thì không phải là nữ chính hải vương rồi.

Cô hỏi: "Có phải là tin tức bất lợi với em hay không?"
Phương Duyên nói: "Ừm, không ít người đang dẫn hướng dư luận. Bọn họ nói em diễn vai nữ thứ hai, Bạc Tương Tương diễn vai nữ chính bởi vì kỹ thuật diễn xuất của cô ta tốt hơn em."

"Mặc dù hai đoạn thử vai trước kia của em đã được đạo diễn Chu tung lên mạng, nhưng vẫn có rất nhiều người bị dắt mũi nói rằng kỹ thuật diễn của em không tốt."

"Sau đó cảm thấy rằng chắc chắn sẽ phải thất vọng với bộ phim này. Bởi vì nhân vật nữ thứ hai có hai hình tượng rất khác biệt, khẳng định em sẽ không làm chủ được, mọi người đều bị em làm chậm trễ gì đó."

"Chẳng những hạ bệ em để nâng bi Bạc Tương Tương, còn có người tự xưng là nhân viên công tác của đoàn phim tung ra tin tức nóng hổi. Nói em thường xuyên huênh hoang hống hách ở phim trường, còn hay ra về sớm."
"Còn nói mối quan hệ giữa em và hai nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này không bình thường. Tiêu Du ly hôn vì em, bây giờ em còn qua lại với nhà đầu tư mới nhập vốn vào đoàn phim."

"Sau đó, em được lên hotsearch bằng tin tức kiêu căng thích ra về sớm và nghi ngờ về khả năng diễn xuất của em."

Người nổi tiếng ắt có nhiều thị phi, sau chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp thì Lạc Ninh cũng bước vào hàng ngũ tiểu hoa đán. Vì vậy chỉ cần một chút tin tức râu ria, cũng sẽ bị người ta phóng đại lên.

"Anh đã tìm hiểu rồi, có người mua thủy quân để bôi đen em."

"Đám thủy quân và antifan đang dắt mũi dư luận kia rất có kinh nghiệm, nên đã làm không ít người tin."

"Nhưng anh vẫn chưa điều tra được là ai. Anh cảm thấy giống như một đội thủy quân mạnh của công ty làm, chắc chắn là người trong vòng."
Lạc Ninh cười nhạo, "Ngoài Bạc Tương Tương và Nguyên Hãn Dật còn ai vào đây."

Hèn gì Bạc Tương Tương lại đắc ý như vậy, hóa ra là tìm Nguyên Hãn Dật mua thủy quân để bôi đen cô, nhân tiện còn đạp lên đầu cô một cái.

Phương Duyên nghe thấy đáp án này thì cũng không quá bất ngờ, có thể làm mọi chuyện nhanh chóng và bài bản như vậy, khẳng định sau lưng có một đoàn đội chuyên nghiệp giật dây. Bạc Tương Tương không có bản lĩnh đó, nhưng Nguyên Hãn Dật là tổng giám đốc của giải trí Thần Tinh thì có thể làm được thật dễ dàng.

Phương Duyên ngẫm nghĩ: "Vậy chúng ta có cần tẩy trắng không? Em có ý kiến gì không?"

Anh ta rất muốn nghe ý kiến của Lạc Ninh, cô xử lý những vấn đề này có vẻ như rất có kinh nghiệm và thành thục.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv