Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 219



Ấn tượng của Lạc Ninh đối với những người bạn này đều rất tốt. Cô suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chắc là thể chất của chú út anh có vấn đề, một số loại bùa hộ mệnh cũng không thể có tác dụng với anh ấy, tốt nhất là hốt thuốc đúng bệnh."

Y Tuấn giật mình: "Hốt thuốc đúng bệnh thế nào?"

Nhà bọn họ đều đã tìm đến các bệnh viện cả trong và ngoài nước, ông nội của anh ta còn đích thân đi chào hỏi hai vị đạo trưởng và đại sư đức cao vọng trọng để hỏi xin thứ gì đó mang lại hiệu quả như ngọc bội trước đó, nhưng đã bị từ chối khéo.

Có thể tưởng tượng được, vật đó quý đến nhường nào!

Đại sư ở núi Thanh Dương từng được ông nội của anh ta cứu mạng, nên mới đưa miếng ngọc bội đó xem như trả ơn, nếu không cũng sẽ không cam lòng mà lấy ra.

Vì vậy anh ta rất tò mò, Lạc Ninh nói 'hốt thuốc đúng bệnh' rốt cuộc là làm thế nào.

Lạc Ninh trả lời: "Ý của tôi là, tập trung vào thể chất của anh ấy mà tìm ra biện pháp chữa khỏi hoặc là khắc chế bệnh tình lâu dài."

"Nhưng mà tôi chưa nhìn thấy chú út của anh bao giờ nên không biết được tình huống của anh ấy, không thể trả lời được nên trị thế nào."

'Chữa trị' theo cách nói trong nghề của cô, tất nhiên không phải là chữa bệnh đơn thuần.

Trong mắt Y Tuấn ánh lên một chút hy vọng: "Chuyện này thì dễ thôi, làm phiền cô đến bệnh viện xem thử cho chú út tôi, như vậy chẳng phải là sẽ biết được sao."

"Tiểu Ninh Ninh, chuyện này xem như tôi năn nỉ cô, cô cứu chú út của tôi đi."

Anh ta lại nhấn mạnh: "Chỉ cần có cách chữa khỏi bệnh tình cho chú ấy, cả nhà họ Y chúng tôi đều sẽ đáp đền cô."

Đáp đền không phải là nói suông, chỉ cần Lạc Ninh có thể giúp đỡ thì ân tình này bọn họ nhất định sẽ ghi lòng tạc dạ. Đây là lần đầu tiên anh ta mở miệng cầu khẩn người khác, nhưng chỉ cần có lợi cho chú út thì chuyện gì anh ta cũng làm được.

Lạc Ninh thấy anh ta rất chân thành, cô là người rất dễ mềm lòng. Hơn nữa, cô có cảm tình với những người đặt nặng tình thân: "Được rồi, anh sắp xếp thời gian đi! Tôi đến bệnh viện gặp chú út của anh trước rồi nói tiếp."

Y Tuấn gấp gáp hỏi: "Ngày mai được không? Cô quay phim xong tôi đến đón cô."

Lạc Ninh cũng có thể hiểu được vì sao anh ta lại sốt sáng như vậy. Cũng giống như lúc em trai cô bị bệnh, cô đã vô cùng lo lắng và sốt ruột. Chính vì bản thân cô đã từng trải qua những chuyện thế này, nên cô mới đồng ý giúp đỡ.

Cô gật đầu: "Cũng được! Ngày mai tôi quay xong sẽ gửi tin nhắn cho anh, anh đến đón tôi đi."

Y Tuấn nở một nụ cười đầy cảm kích: "Thật sự cảm ơn cô!"

Bây giờ anh ta không dám chắc Lạc Ninh có thể trị được tận gốc vấn đề của chú út hay không. Nhưng đã tận mắt chứng kiến chuyện xảy ra ngày hôm đó với Cơ Gia Dịch, hơn nữa xem xong chương trình tạp kỹ, anh ta biết Lạc Ninh cũng có vài phần bản lĩnh. Vì vậy, bây giờ anh ta cũng chỉ có một suy nghĩ, 'còn nước còn tát', chỉ cần có một tia hy vọng anh nhất định sẽ không buông tay.

Lạc Ninh ngồi thêm một lúc, thấy đã hơn 11 giờ nên nói phải trở về. Đám người Cơ Gia Dịch thường chơi bời đến tận khuya, nhưng hôm nay tất nhiên phải nể mặt Lạc Ninh nên cũng cùng nhau ra về. Cơ Gia Dịch còn cố ý gọi tài xế đến muốn đưa Lạc Ninh về nhà, lần này Lạc Ninh lại không từ chối.

–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–

Quán bar này khá cao cấp, ông chủ là người thuộc thế hệ thứ ba*. Quán bar không mở cửa đại trà, người có thể đặt phòng ở đây toàn bộ đều là những người có thân phận cao quý. Vì vậy, tuy tầng một chật ních người, nhưng những người đến chơi ai cũng có gia thế bối cảnh.

(*) : Nhóm những người lập ra nước CHND Trung Hoa được gọi là thế hệ đầu tiên, con của họ là thế hệ thứ hai, sau đó là thế hệ thứ ba - những người kế thừa tư tưởng và sẽ duy trì chúng cũng như kiểm soát chế độ.

Hôm nay Phùng Ngọc Tiêu cũng đến đây với bạn trai của cô ta. Bạn trai cô ta là một cậu ấm trong giới nhà giàu, tài sản của gia tộc có thể nói là khó phân cao thấp với Cẩu gia, nhà ngoại của cậu ta xuất thân từ tầng lớp quan chức, tổng hợp tất cả các điều kiện thì lại cao hơn Cẩu gia một bậc. Vì vậy Phùng Ngọc Tiêu mới có thể ra tay cướp đi vị hôn phu của bạn thân.

Đám bọn họ đang ngồi ở một góc đối diện với cửa lớn. Cho nên khi đám người Lạc Ninh đi ra, bọn họ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy.

Bạn trai của Phùng Ngọc Tiêu ngẩng đầu lên nhìn thấy nhóm người Lạc Ninh, bèn lên tiếng: "Đó là cậu Cơ và mấy người bạn của cậu ấy sao?"

Một người bạn trong nhóm cậu ta cười nói: "Đám người cậu Cơ thường xuyên đến quan bar này chơi lắm."

Người kia hỏi tiếp: "Sao, cậu muốn đi ra đó chào hỏi hả?"

Bạn trai của Phùng Ngọc Tiêu bật cười: "Thôi đi! Thật ra tôi cũng muốn lượn tới đó chào hỏi một câu, nhưng bọn họ đâu có biết tôi, đi cho quê xệ hay gì."

Người ta là 'thái tử' của thủ đô, làm sao để ý đến nhóm con nhà giàu như bọn họ. Chứ không thì cậu ta thật sự muốn đi móc nối quan hệ rồi, tuy rằng nhà ngoại của cậu ra có chút quyền thế, nhưng vẫn còn kém xa thế lực gia đình của những vị này.

Phùng Ngọc Tiêu hỏi: "Những người này có lai lịch gì?"

Bạn trai của cô ta trả lời: "Không những có gia thế, còn rất giỏi nữa."

Cậu ta đưa tay chỉ về phía trước: "Những vị này đều là thế hệ thứ ba, con ông cháu cha ngang hàng nhau giữa những người trẻ tuổi trong vòng này."

"Vị đứng bên cạnh người đẹp kia tên là Cơ Gia Dịch, chẳng những anh ta có gia thế khủng nhất mà còn tự mình sáng lập một tập đoàn, tài sản cũng hơn trăm triệu rồi."

Cậu ta nhắc nhở: "Sau này nếu em kế thừa Cẩu gia, gặp được mấy vị này tuyệt đối không được làm phật ý bọn họ đâu đó."

Phùng Ngọc Tiêu gật đầu một cách máy móc: "Em biết rồi!"

Cô ta không chỉ nhận ra Lạc Ninh chính là người đã cướp nguyên thạch của cô ở chợ phiên trước đó, mà còn biết cô chính là con gái của người đàn bà kia.

Phùng Ngọc Tiêu đã xem Cẩu thị là vật thuộc sở hữu của cô ta từ lâu rồi, nên khi vừa nghe mẹ nói Khương Tâm Hân đã quay về, cô không khỏi đề cao cảnh giác. Cho dù ông cụ ở nhà bị Khương Tâm Hân châm chọc đến mức tức giận về nhà, bà ta còn nói không thèm Cẩu thị, nhưng cô không tin!

Một công ty lớn như vậy, sao Khương Tâm Hân có thể không thèm thuồng cho được. Chắc chắn là bà ta nói vậy để mẹ và bà ngoại của cô nới lỏng phòng bị.

Đã biết Lạc Ninh chính là con gái của Khương Tâm Hân, cô cũng lý giải được vì sao lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Ninh cô đã không thích cô ta.

Các cô còn đang suy nghĩ xem phải đối phó với Khương Tâm Hân thế nào. Tuyệt đối không thể để cho bà ta có cơ hội tiếp nhận Cẩu thị hoặc được ông cụ chia cổ phần hay bất kỳ bất động sản nào cả. Tất cả những gì của Cẩu gia đều là của cô, những năm gần đây bọn họ đều ra sức nịnh nọt ông cụ còn không phải là vì tài sản sao. Vì vậy, cho dù là một cây kim nhỏ, cô cũng không muốn chia cho mẹ con Khương Tâm Hân.

Bọn họ còn chưa quyết định sẽ làm gì, bây giờ lại nhìn thấy Lạc Ninh đi cùng với đám con ông cháu cha này, thật sự không phải chuyện gì tốt lành với Phùng Ngọc Tiêu. Tuy rằng cô không cho rằng những người này sẽ thật sự qua lại với Lạc Ninh, nhưng cũng không khỏi cảm thấy khủng hoảng.

Nếu những vị này nhúng tay vào, chuyện cô kế thừa Cẩu thị chắc chắn sẽ phát sinh trở ngại và rắc rối không đáng có. Đây là chuyện mà cô tuyệt đối không thể để nó xảy ra.

Bạn trai ôm Phùng Ngọc Tiêu vào lòng, lo lắng hỏi: "Sao vậy? Anh thấy sắc mặt của em không tốt lắm."

Trong lời nói của cậu ta mang theo sự quan tâm, nhưng ánh mắt nhìn Phùng Ngọc Tiêu lại không phải quan tâm mà là thăm dò. Phùng Ngọc Tiêu không chú ý ánh mắt của bạn trai, cô ta hòa hồn và cười một cách miễn cưỡng: "Đột nhiên em cảm thấy hơi đau đầu, không khỏe lắm!"

Cô sẽ không nói thân phận của Lạc Ninh cho cậu ta biết. Nếu để những người ở đây biết cô và Lạc Ninh là kẻ thù của nhau, mà cô ta còn bám dính đám người cậu Cơ kia thì sẽ rất bất lợi cho cô.

Bạn trai thấy thế vội nói: "Anh đưa em về nhà trước nha."

Phùng Ngọc Tiêu dựa vào ngực cậu ta, ôn nhu như nước nói: "Dạ anh!"

–Wattpad: Autumnnolove–

Sau khi về đến Phùng gia, Phùng Ngọc Tiêu lập tức tìm Cẩu Trinh Mị nói cho bà ta biết chuyện Lạc Ninh quen biết đám người cậu Cơ.

Cẩu Trinh Mị híp mắt: "Vốn còn chưa muốn ra tay với bọn họ sớm như vậy, bây giờ lại không thể không xuống tay trước để giành lợi thế."

Bà cũng không tin mẹ con Khương Tâm Hân thật sự không có hứng thú với Cẩu thị. Bà sợ rằng Lạc Ninh này đeo bám đám người cậu Cơ là vì muốn đoạt Cẩu thị của bọn họ. Nếu như vậy, cũng đừng trách bà nhẫn tâm!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv