Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 183



Có Lục Tuân và Kỷ Tinh Hành ở đây nên ba cha con Phùng gia thật sự rất yên phận. Phùng Ngọc Tiêu còn đi toilet dặm phấn lại, lúc quay trở về thì trên khuôn mặt của cô ta đầy vẻ nhiệt tình và sùng bái nhìn Lục Tuân. Sau đó còn tiến đến trước mặt Lục Tuần, cầm theo một cuốn sổ mới tinh và một cây bút.

"Lục thần, em là fan hâm mộ của anh, không biết anh có thể ký tên cho em không?"

Xưa nay cô đều không chú ý đến giới giải trí, nhưng ảnh đế như Lục Tuân thì cô vẫn biết đến. Trước đó chỉ cảm thấy dáng dấp của người này quá đẹp, nhưng cũng không xuất hiện thêm chút cảm giác nào dư thừa. Ở trong mắt cô, lợi ích và thế lực gia đình mới là thực tế nhất. Cô thật sự không ngờ, vị ảnh đế trẻ tuổi này thế mà lại có xuất thân cao quý như vậy. Cho nên cô muốn kết thân với Lục Tuân, nếu có thể làm bạn gái của anh ta thì càng tốt. Còn tên bạn trai hiện tại, đã có Lục Tuân rồi thì có thể đá hắn đi. Có Lục gia ủng hộ cô, Cẩu gia và Phùng gia đều sẽ dễ dàng trở thành vật trong tay cô.

Cô cũng không suy nghĩ nông cạn như những cô gái khác, vừa nhìn thấy liền tìm đến anh ta xin làm quen gì đó, làm như vậy thì mục đích quá rõ ràng. Cuối cùng cô nghĩ ra được một cách, giả làm fan của Lục Tuân rồi từ từ tìm cơ hội và lý do để tiếp cận anh ta.

Lục Tuân không nhận cuốn sổ mà cô ta đang chìa ra, sắc mặt lạnh lùng, nói: "Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, cô nên đi về chỗ ngồi trước đi, đừng che mất tầm nhìn của người phía sau."

Tuy rằng người phụ nữ này đã cố gắng che giấu dã tâm của cô ta, nhưng anh vẫn tinh tế phát hiện ra. Những năm gần đây phụ nữ chủ động tiếp cận anh vì diện mạo hay là xuất thân không thiếu, loại người mang tâm tư không đơn thuần như Phùng Ngọc Tiêu căn bản không đáng để vào mắt.

Bình thường anh đã rất ghét loại phụ nữ như cô ta, mà Lạc Ninh còn chướng mắt Phùng gia, tất nhiên anh cũng sẽ không nể mặt đối phương.

Phùng Ngọc Tiêu nào ngờ Lục Tuân lại lạnh mặt từ chối, khuôn mặt cô ta ửng đỏ. Không phải thẹn thùng, mà là tức giận. Dù sao cô cùng là con gái của Phùng gia, đây là lần đầu tiên cô gặp phải loại đàn ông không có chút tinh tế như vậy.

Lúc này, Kỷ Tinh Hành cũng nhướng mày, "Không nghe anh ta nói gì sao, cô che mất tầm nhìn của người khác đó."

Sau đó, anh ta còn gợi ý: "Cô theo đuổi thần tượng nhìn có chút giả á, lần sau nhớ cười chân thành một chút."

Phùng Ngọc Tiêu: "...". Lại thêm một tên không thấu hiểu tâm tư của người khác.

Nói gì thì cô cũng là một người đẹp, sao bọn họ có thể đối xử với cô như vậy. Vẻ mặt của cô có chút cứng nhắc, nhưng cũng không mắng lại: "Vậy tôi không quấy rầy mọi người nữa."

Sau đó cô quay về chỗ ngồi, cho dù trong lòng cô có bao nhiêu khó chịu và uất ức nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười rạng rỡ.

Lạc Ninh thấy thế thì nghĩ thầm, Phùng Ngọc Tiêu kiếp trước có thể trở thành người thành công trong cuộc sống hẳn là có quan hệ rất lớn tới tính tình co được dãn được, gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ của cô ta.

Đúng là không coi ai ra gì.

Thấy Lạc Ninh nhìn về phía mình, Phùng Ngọc Tiêu cũng quay đầu lại trừng mắt với cô. Lạc Ninh lười để ý đến cô ta nên cũng thu hồi ánh mắt.

–Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại truyenwiki1.com: autumnnolove. Mình không đăng truyện trên bất kỳ trang web hay diễn đàn nào cả, những tài khoản autumnnolove khác không phải là mình–

Buổi đấu gia nhanh chóng bắt đầu.

Mười khối nguyên thạch mao liêu được bưng lên đầu tiên, người muốn ra giá đều có thể tiến đến gần khán đài để quan sát trong vòng năm phút. Dù sao thì đa phần người đi mua nguyên thạch đều sẽ quan sát và cảm nhận bằng tay một cách kỹ lưỡng.

Cha con Phùng gia và chuyên gia đổ thạch tiến lên quan sát từng khối một. Phùng Ngọc Tiêu vẫn giống như trước, dứt khoát chạm vào từng khối nguyên thạch. Lạc Ninh phát hiện lúc cơ ta sờ vào nguyên thạch lại có âm khí tràn ra, tiểu quỷ được dưỡng đến thật lợi hại rồi.

Ngu Tử Hàng bên này cũng rủ rê Lục Tuân và Lạc Ninh đến gần khán đài để xem. Lục Tuân cùng Lạc Ninh đi một vòng liền nắm được đại khái bên trong mấy khối nguyên thạch kia đều có phỉ thúy.

"Em còn muốn mua sao?". Lục Tuân hỏi Lạc Ninh.

Nếu cô ấy vẫn còn muốn mua, tất nhiên anh sẽ bỏ cuộc. Ngu Tử Hàng mà biết được tâm tư của anh, nhất định sẽ muốn phản bác, người anh em của mình lại trở thành tấm đệm để tôn lên sự cao quý của người khác.

Lạc Ninh gật đầu: "Còn muốn mua thêm mấy khối phỉ thúy thượng phẩm hoặc cực phẩm nữa."

"Em muốn khối kia sao?". Trên khán đài có một khối nguyên thạch ẩn chứa năng lượng rất cao, hắn là có thể giải ra được thượng phẩm phỉ thúy.

Lạc Ninh biết người này cũng biết xem phỉ thúy, "Ừm, hai khối nguyên thạch còn lại nhờ anh nói với anh Ngu mua giúp tôi."

"Được!". Lục Tuân cũng đang định như vậy.

–Dịch: Autumnnolove–

Năm phút nhanh chóng kết thúc, mọi người quay trở lại vị trí của mình. Sau đó MC phụ trách điều hành buổi đấu giá đi lên sân khấu, dựa theo số thứ tự gắn trên từng khối nguyên thạch mà bắt đầu kêu giá từ khối đầu tiên.

Sau khi mọi người đánh giá về độ cứng của khối nguyên thạch số một này xong cảm thấy khả năng chứa phỉ thúy bên trong là rất cao, cho nên không ít người đều tham gia đấu giá. Ngu Tử Hàng nghe lời khuyên của đổ thạch sư cũng chuẩn bị giơ bảng, nhưng lại bị Lục Tuân đè lại.

"Khối này không tốt đâu."

Ngu Tử Hàng sẽ tin tưởng người anh em của mình hơn, nên tấm bảng đã giơ được một nửa lập tức hạ xuống.

Đổ thạch sư của Phùng gia bên này cũng đề nghị đoạt lấy khối nguyên thạch này, Phùng Nham Bách nhìn về phía Phùng Ngọc Tiêu dò hỏi. Thấy cô lắc đầu, ông cũng lập tức từ bỏ.

Đổ thạch sư của hai bên đều rất buồn bực, cảm thấy đầu óc của hai vị tổng giám đốc hôm nay không được minh mẫn lắm.

Sau đó, tới khối nguyên thạch số 3. Vẻ ngoài của khối nguyên thạch này không tốt bằng hai khối trước đó, nhưng giá khởi điểm lại cao hơn một chút. Người kêu giá cũng không nhiều lắm, Lạc Ninh tham gia đợt này.

Bên bàn khách mời, sau khi Lạc Ninh giơ bảng thì Bạc Tương Tương cũng lập tức giơ theo. Cũng không phải là cô bắt chước Lạc Ninh, mà cô dựa vào cảm giác của chính mình.

Phùng Ngọc Tiêu đảo mắt nhìn qua hai người, sau đó cũng giơ bảng lên nâng giá. Ngu Tử Hàng thấy thế cũng muốn tham gia, lại bị Lục Tuân đè lại.

Anh thấp giọng nói: "Khối này cậu đừng lấy, chờ đến khối số 7 và khối số 10 là được."

Ngu Tử Hàng: "...". Tên này lại bắt đầu trọng sắc khinh bạn rồi. Nhưng mà thấy bạn thân đã độc thân nhiều năm như vậy, anh cũng sẽ không lộn xộn.

"Được rồi, để cho cậu biểu hiện". Anh ném một ánh mắt tinh tường về phía Lục Tuân.

Lục Tuân khẽ cười, "Hôm nay đảm bảo sẽ để cho cậu thắng lợi trở về."

Ngu Tử Hàng cũng cười: "Vậy chiều nay trông cậy hết vào cậu đó."

Khối nguyên thạch này nhanh chóng cán mốc một trăm vạn, không ít người đã ngừng đấu giá. Bạc Tương Tương vốn còn muốn tiếp tục, cô cảm thấy bỏ ra mấy trăm vạn cũng sẽ không thiệt thòi. Nhưng trước đó cô đã dùng hết hơn phân nửa tài sản tích cóp được, bây giờ không thể lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để mua.

Cô suy nghĩ một chút, liền gửi tin nhắn cho Kỷ Tinh Hành. Cô muốn hỏi đối phương có thể cho cô vay trước hai trăm vạn để dùng gấp hay không. Chờ sau khi giải ra phỉ thúy, cô sẽ chuyển nhượng lại cho anh ta. Nào ngờ tin nhắn gửi không đi, còn nhận được thông báo đối phương đã không còn là bạn bè của cô.

Sắc mặt Bạc Tương Tương biến đen, tuy rằng đã lâu không liên hệ nhưng cô không ngờ Kỷ Tinh Hành dám xóa bạn bè cô. Người đàn ông này thật sự quá tuyệt tình.

Cô lại lục tìm trong trí óc, cuối cùng tìm được hai cái avatar lập tức gửi tin nhắn qua. Không có Kỷ Tinh Hành làm như cô không tìm được những người khác vậy.

Trong lòng cô lúc này cảm thấy có chút hụt hẫng, tiếc là Liễu Thiếu Hiền đã xảy ra chuyện, nếu không chỉ cần cô gửi một tin nhắn thôi cho dù mấy trăm vạn anh ta cũng chuyển khoản tới ngay lập tức. Sớm biết Liễu thị sẽ suy sụp nhanh như vậy, trước kia cô đã yêu cầu Liễu Thiếu Hiền mua nhà và đưa nhiều tiền hơn cho cô rồi, giả vờ thanh cao cự tuyệt gì chứ.

Con cá của Bạc Tương Tương bên này còn chưa chuyển tiền tới, cho nên chiến trường lúc này là của Lạc Ninh và Phùng Ngọc Tiêu. Hai người đã kêu đến con số 180 vạn rồi, khiến cho người ở đây đều kinh ngạc, bọn họ cảm thấy cục đá này không đáng giá như vậy.

Nếu giống như những lần trước đây, khối nguyên thạch này nhất định có thể thu vào tay với giá trong vòng một trăm vạn, nhưng hiện tại đã cao gấp mấy lần rồi. Phùng Ngọc Tiêu rất bực bội quay đầu nhìn về phía Lạc NInh: "Cô cố ý muốn đối nghịch với tôi đúng không?"

Người phụ nữ này đang hoàn toàn khiêu chiến sự kiên nhẫn của cô, vẫn luôn đối nghịch với cô ở khắp nơi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv