Tiếng tút tút tút vang lên trong điện thoại. Trần Mật an ủi bản thân, ít ra chưa bị chặn.
Nhưng cho đến khi tiếng tút tút tút kết thúc cũng chẳng có ai nghe điện thoại, tự động cúp máy.
Không biết Lục Dịch Phi đang làm gì. Nhưng khi vẽ thiết kế, thằng nhóc này thực sự rất chú tâm, có lẽ cũng bỏ lỡ cuộc gọi mà không hề hay biết. Thôi thì chờ đến tôi, sau khi em ấy tan làm thì gọi lại sau cũng được. Cũng là người tự tử, chắc sẽ không còn liều mạng thức đêm tăng ca mỗi ngày như vậy đâu?
Màn đêm buông xuống, vẫn không có bất cứ tin tức gì. Wechat không có, điện thoại cũng không. Trần Mật bèn gọi lại cho Lục Dịch Phi một lần nữa, song alafn này lại báo máy bận.
Bận thế thật ư? Trần Mật hơi khó chịu. Hay là Lục Dịch Phi căn bản là đang trốn tránh anh?
Trần Mật là một người quan trọng tác phong, anh không muốn tiếp tục chờ đợi vộ nghĩa nữa. Anh đi thẳng ra ngoài, lái xe một mạch đến nhà mới của Lục Dịch Phi. Trần Mật biết được địa chỉ của Lục Dịch Phi vì lúc trước cậu bỏ quên mấy cuốn sách, anh gửi trả cậu bằng hình thức chuyển phát nhanh nên cần dịa chỉ. Ai ngờ vậy mà lại có một ngày phát huy tác dụng.
Chỗ ấy cách nhà của Trần Mật không xa cho nên anh đến rất nhanh. Trần Mật thử nghĩ vài câu chào hỏi trong đầu, sau đó bèn gõ cửa.
Cửa mở ra. Nhưng điều khiến Trần Mật sững sờ là người đang đứng ở cửa kia không phải là Lục Dịch Phi mà là một chàng trai trẻ có vóc dáng cao to, mặt mày khôi ngô.
Trần Mật không hề nhận ra anh chàng đẹp trai này. Nếu như ở chỗ khác, ví dụ như trong hộp đêm nhìn thấy anh chàng điển trai quyến rũ này, nói không chừng Trần Mật cũng có lòng muốn dụ dỗ lên giường. Nhưng nếu gặp phải nhau trong trường hợp này thì đúng là quá xấu hổ.
Người kia lại nhận ra anh. Trong chớp mắt, sau khi cửa mở ra, vẻ mặt của anh chàng đẹp trai này lại biến thành thờ ơ, thậm chí còn có nét hận thù.
Có lẽ gọi là tình địch gặp nhau, mắt to mắt mắt nhỏ chính là lúc này đây. Trần Mật thầm kêu khổ. Nếu có thể, anh thật sự không muốn cùng anh chàng đẹp trai ngời ngời chuẩn gu anh thích là kẻ thù đâu. Vậy nên, anh quyết định giả ngơ, cố ý nói:”Xin chào. Đây là nhà của Lục Dịch Phi đúng không? Đừng hiểu nhầm. Tôi không phải là nhân viên tiếp thị sản phẩm…”