"Khϊếp sợ! Minh tinh tuyến hai yêu đương với đại tiểu thư Thẩm gia, công khai trên livestream!"
Các account marketing và truyền thông chưa đợi họp báo kết thúc đã liên tục đưa tin về sự việc.
Vô số người bình luận dưới Weibo của Tưởng Thiên và Thẩm Tích Nhược. Hot search không ngừng có tin tức về các nàng, toàn bộ Weibo ngừng hoạt động, server tê liệt.
Cư dân mạng không ngừng bàn luận, nhanh chóng vây xem, fans thì có nhiều biểu hiện khác nhau, và các account marketing thừa nước đυ.c bắt đầu dẫn dắt.
Thế giới này, thái độ của mọi người về đồng tính giống với thế giới của Tưởng Thiên, đất nước không phản đối cũng không ủng hộ, người dân chia làm nửa này nửa kia nên tình huống khá gay gắt với các nàng.
Tuy người dân cho rằng giới giải trí khá thoáng, dễ có "những người như này" nhưng hầu như chưa có minh tinh nào dám công khai, vậy nên tin tức của các nàng làm dân mạng kinh sợ.
"Trời đất ơi, nghệ sĩ mà come out! Không sợ bị phóng sát?"
"Còn dám come out ở livestream! Thật sự, tôi không biết nên nói Tưởng Thiên gan gạ hay ngốc nghếch."
"Lúc đó Thẩm đại tiểu thư ở bên cạnh, sao lại không nghĩ cho sự nghiệp của Tưởng Thiên, ngăn cản cô nàng?"
"Hai người này mà người yêu gì, rõ ràng cả kim chủ cũng không bằng."
"Nhưng nếu là kim chủ thì không phải Tưởng Thiên nên phủi sạch quan hệ với Thẩm Tích Nhược sao? Nói thẳng vậy không sợ chọc giận ông bầu à không bà bầu sao?"
"Trời còn bà bầu, lầu trên tính tấu hài hả. Không biết Thẩm kim chủ nghĩ thế nào, có lẽ yêu đương vài hôm rồi hai người lại tuyên bố chia tay."
Livestream nháy mắt có nhiều người vào xem, phòng livestream cũng sập, mười phút sau, màn hình là gương mặt tươi cười tự tin của Tưởng Thiên và vẻ mặt kinh ngạc của Thẩm Tích Nhược đang nhìn nàng.
Chờ khi livestream khôi phục lại, Lý Hồng cầm microphone cảm ơn mọi người đã có mặt trong buổi họp báo, cũng tuyên bố cuộc họp báo kết thúc.
Mấy trăm nghìn quần chúng vây xem chưa rõ nguyên nhân đã thấy trên sân khấu, Tưởng Thiên và Thẩm Tích Nhược rời đi, chỉ có Lý Hồng đang cảm ơn nhân chứng.
Video là do nữ nhân chứng mang đến nên Lý Hồng đã khích lệ cô vì lòng dũng cảm, thẳng thắn. Cô gái mỉm cười, đáp việc mình nên làm, công ty của cô và phía Tưởng Thiên sẽ hợp tác, cô rất mong chờ vào lần hợp tác này.........
Nói rồi, Lý Hồng lại lịch sự tạm biệt người xem livestream: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Tin tức tiếp theo chúng tôi sẽ tuyên bố sau. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ Tưởng Thiên của chúng tôi. Cảm ơn mọi người!"
Sau đó phòng livestream kết thúc.
Các cư dân mạng không ngừng bình luận:
"Sao tắt rồi! Bọn tôi còn chưa kịp nhìn biểu cảm của Thẩm Tích Nhược mà! Còn nữa, lúc sau Tưởng Thiên có nói gì nữa! Có chị em nào ở phòng họp kể tụi tôi nghe không!"
"Gì vậy, chưa bắt đầu đã kết thúc. Do tôi vào xem muộn quá, chưa kịp hóng hớt gì đã vãn tuồng."
"Kịch tính nhưng ngắn thế! Ai có thể ngờ hôm nay Tưởng Thiên come out, không báo trước gì cả!"
Mặc kệ cư dân mạng bình luận thế nào, lưu lượng truy cập của livestream khiến người phụ trách livestream vui vẻ, liên lạc với Lí Hồng: "Chúc mừng, chúc mừng cô có nghệ sĩ nhiều đề tài và lưu lượng như này. Thật sự lợi hại, cô nghĩ sao về lần hợp tác tiếp theo...."
Sau khi kết thúc livestream, Lý Hồng nhận được rất nhiều cuộc gọi, quảng cáo, show giải trí, phòng livestream đều muốn hợp tác với Tưởng Thiên.
Tan họp, Tưởng Thiên, Thẩm Tích Nhược và Lý Hồng ngồi trong phòng nghĩ phương án xử lý chuyện tiếp theo.
Lý Hồng gác máy, chỉnh điện thoại chế độ im lặng, nhìn về phía Tưởng Thiên: "Về sau em muốn thông báo những chuyện lớn như này, phải thương lượng trước với chị."
Tưởng Thiên thè lưỡi: "Dạ, em biết rồi, chị Lý, hôm nay em sai rồi, sốt ruột nên lỡ miệng."
Lý Hồng nhìn ánh mặt vô tội của nàng, không đành lòng nặng lời bèn gật đầu, nhìn Thẩm Tích Nhược.
Thẩm Tích Nhược không nhìn Lý Hồng, từ lúc vào phòng, cô luôn say sưa nhìn Tưởng Thiên, ánh mắt cô nồng nhiệt rọi lên gương mặt của Tưởng Thiên.
Cô không ngờ Tưởng Thiên lại thẳng thắn đến vậy.
Cô đã dự tính cả đời sẽ không công khai. Trước công chúng, các nàng sẽ chỉ là bạn thân.
Dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng đến sự nghiệp của nghệ sĩ
Tưởng Thiên lại bằng lòng đổi sự nghiệp của mình để công khai tình cảm của cả hai, trong mắt Thẩm Tích Nhược đây là lời hứa của nàng dành cho cô.
Tưởng Thiên dùng cách của mình che chở Thẩm Tích Nhược, muốn Thẩm Tích Nhược an tâm về tình cảm của nàng.
Có lẽ bên ngoài không nhận ra nhưng trong lòng Tưởng Thiên là cô gái dịu dàng, thẳng thắn, một khi yêu ai đó, sẽ hết lòng đối xử tốt với họ.
Ánh mắt Thẩm Tích Nhược đến giờ vẫn chưa từng rời khỏi nàng.
Trong mắt cô, Tưởng Thiên là người đẹp nhất, là người xứng đáng để cô mê đắm.
"Cậu cũng thật là, sao hôm nay lại bất ngờ đến đây, còn xuất hiện ở livestream nữa? Về sau chuyện này cũng phải báo trước cho mình nha đại tiểu thư."
Lý Hồng rất hiếm khi dùng giọng điệu trách móc nói chuyện nhưng nàng không nhịn được, nãy giờ nàng gọi Thẩm Tích Nhược mấy lần nhưng đối phương vẫn không đáp lời.
Nếu còn nhịn nữa thì Lý Hồng có lẽ là thánh nhân hiền từ nhưng nàng không phải.
Đáng tiếc nàng không dám nói nhiều, dù sao Thẩm Tích Nhược cũng là đại tiểu thư nên nàng không thể nói động người ta.
Thẩm Tích Nhược vẫn nhìn Tưởng Thiên, thấy Tưởng Thiên nhìn ly trà, Thẩm Tích Nhược cũng bưng ly trà đưa cho Tưởng Thiên bảo nàng uống của mình.
Khi Tưởng Thiên uống vài ngụm, gật đầu bảo mình uống xong rồi, Thẩm Tích Nhược buông ly trà mới quay đầu nhìn Lý Hồng, rất dịu dàng cười đáp: "Ừ, mình biết rồi, về sau bọn mình sẽ chú ý."
Lý Hồng: Cơm chó này làm mình ngán quá.
Nàng bất lực, đành liên lạc với bên xử lý khẩn cấp, trước đó, nàng nói với Tưởng Thiên: "Ba giờ chiều em đến khách sạn XX, chuẩn bị cho việc lên thảm đỏ."
Lần này Thẩm Tích Nhược thay Tưởng Thiên trả lời: "Được, không thành vấn đề."
Lý Hồng rời đi, trong phòng yên lặng.
Lúc này, Weibo vì Tưởng Thiên come out mà bùng nổ, rất nhiều cư dân mạng, fans và anti fans đánh nhau, có nhiều account marketing cũng xen vào, những người thuộc cộng đồng LGBT cũng gia nhập ủng hộ Tưởng Thiên.
Nhưng những việc này không liên quan đến hai người.
Tưởng Thiên quay đầu nhìn Thẩm Tích Nhược, bây giờ nàng mới biết lời nói của mình gây ra ảnh hưởng..... nghiêm trọng.
Nhưng nàng không hối hận.
Dù có thể sẽ bị phong sát, bị đóng băng nhưng nàng vẫn không hối hận.
Nàng thích đóng phim, dù bị công ty đóng băng, nàng vẫn có thể diễn kịch truyền thanh, nhạc kịch.
Nhưng tình cảm của nàng và Thẩm Tích Nhược, nàng không cho phép bất kỳ ai vấy bẩn nó.
Đây là tình yêu Thẩm Tích Nhược nghiêm túc, theo đuổi thật lâu mới có, lẽ nào Tưởng Thiên không vượt mọi chông gai, vượt qua quá khứ tiến về tình yêu.
Trong mắt Tưởng Thiên là hình bóng của Thẩm Tích Nhược.
Nàng nhìn Thẩm Tích Nhược, vành mắt ửng đỏ, gò má hồng hào, gương mặt xinh đẹp đang vì tình cảm mà càng lộng lẫy.
"Chị.... chị có trách em vì đã bất ngờ công khai không?" Tưởng Thiên hỏi xong, cảm thấy rầu rĩ.
Có lẽ Thẩm Tích Nhược không muốn công khai bây giờ thì sao?
Mình làm vậy, có thể sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp và công ty của Thẩm Tích Nhược.
Miệng nói nhất thời sướиɠ, xong việc vất vả dài.
"Không đâu, chị vui lắm, em giỏi nhất."
Thẩm Tích Nhược nắm tay Tưởng Thiên, đặt tay nàng vào lòng bàn tay mình, hôn nhẹ.
Tưởng Thiên ngại ngùng rụt tay về, mặt hơi đỏ, ánh mắt lấp lánh nhìn xung quanh.
Lúc lâu sau, Tưởng Thiên mới "ừ".
Thẩm Tích Nhược đến gần nàng, hôn lên khóe môi nàng. Cô nắm chặt tay Tưởng Thiên.
Tưởng Thiên thấy ấm áp, cảm giác mình được trân trọng.
Khi yêu đương, người ta hay thích thể hiện tình cảm, nếu không làm vậy, cả người sẽ khó chịu.
Lần này Tưởng Thiên khoe quá đỉnh, nàng vui vẻ muốn lên mạng xem bình luận trên mạng nhưng đã bị Thẩm Tích Nhược đè ra hôn đến choáng váng, quên mất chính sự.
Thẩm Tích Nhược gọi cơm trưa đến. Các nàng ăn xong, sắp xếp lại sô pha, ngủ trưa.
Hai giờ trưa, Thẩm Tích Nhược hôn Tưởng Thiên tỉnh giấc.
Tưởng Thiên được hôn tỉnh, mơ màng, đáp lại.
"Đi thôi, chị đi thảm đỏ với em."
Tưởng Thiên ngáy ngủ hỏi: "Thảm đỏ cũng mời chị sao?"
Thẩm Tích Nhược lấy điện thoại cho nàng xem: "Họ vừa mời."
Tưởng Thiên vừa xem, bên trong là thư mời vừa được gửi.
Haha, có tiền quả nhiên muốn gì cũng được, nàng mới ngủ một tiếng, Thẩm Tích Nhược đã nhờ người thêm mình vào danh sách khách mời.
Tưởng Thiên nghĩ rồi hỏi: "Vậy quần áo của chị thì sao?"
Thẩm Tích Nhược cười: "Em đừng lo, chị chắc chắn để cho mọi người nhìn thấy chúng ta là một cặp."
Tưởng Thiên: ".............."
Hình như chị ta đã quen việc khoe khoang như khổng tước rồi thì phải?