Hứa Yến cố gắng không để ý tới những hình ảnh hiện lên trong đầu, nín thở nhẹ nhàng đẩy người này nằm xuống bên cạnh, nhưng vừa định rời đi thì tay lại bị giữ chặt, đối phương xoay người một cái, lại quay về trên người hắn, còn tay chân thì quấn lấy người hắn, muốn ném đi cũng không ném được.
Hứa Yến: “…” Sao hắn lại không biết khi ngủ An mỹ nhân lại dính người như vậy chứ?
Vừa không muốn bản thân bị ép thành cá khô, còn muốn không đánh thức An Nhiên, thực hiện xong một loạt những hành động như lúc nãy, cả người hắn đã toàn là mồ hôi.
Tin tức tố hương cam trong không khí càng ngày càng đậm.
Hứa Yến lau mồ hôi trên trán, trên lưng đã sớm ướt nhẹp, chưa bao giờ biết được mỹ nhân trong ngực lại là một gánh nặng như vậy.
Hai người nằm nghiêng mặt đối mặt, vẻ mặt khi ngủ của An Nhiên gần trong gang tấc, khi ngủ nhìn hắn rất ngoan ngoãn.
Hứa Yến nhịn không được duỗi tay ra sờ sờ mặt hắn: “Nếu anh là một omega, có lẽ tôi có thể chấp nhận”.
Trong lúc ngủ An Nhiên cọ cọ tay hắn, giống như một con mèo lười biếng.
Hứa Yến cười khẽ: “Nhìn như vậy, nhưng thật ra cũng có chút đáng yêu”.
Trong mắt chỉ toàn là sắc đẹp hắn hoàn toàn không hề chú ý tới, tin tức tố của hắn đã khiến cho hơi thở của An Nhiên càng ngày càng dồn dập, khuôn mặt lạnh lùng cũng dần dần đỏ lên, thậm chí trên thái dương đã lấm tấm mồ hôi.
Nhìn đủ rồi, Hứa Yến chuẩn bị đi về phòng ngủ, hắn đã ngủ một đêm trên sô pha nhưng không muốn ngủ tới đêm thứ 2.
Nhưng vừa mới chuẩn bị đứng dậy, An Nhiên đột nhiên chui vào trong ngực hắn.
Hứa Yến nghĩ chắc là hắn coi mình như gối ôm, thầm nghĩ ngoại trừ Hương Hương, hắn không có hứng thú làm gối ôm cho bất cứ kẻ nào, nhưng một lát sau, hắn phát hiện có gì đó không đúng.
Thân thể An Nhiên cuộn tròn lại nóng lên, trên mặt hiện lên màu hồng không tự nhiên, mày nhăn lại, trong miệng phát ra thanh âm than nhẹ, có vẻ rất khổ sở, mà mùi vị tin tức tố trên người hắn cũng càng ngày càng đậm.
Chẳng lẽ là gặp ác mộng rồi sao?
Hứa Yến chờ một lát, thấy hắn không hề tốt lên, liền lay lay vai hắn, muốn gọi hắn dậy: “ An tiểu cay? An mỹ nhân? An ca ca?”
Mồ hôi trên thái dương An Nhiên làm ướt tóc mai, hắn túm chặt lấy quần áo Hứa Yến, thỉnh thoảng như không chịu được mà cắn chặt môi.
Tuy rằng không biết là có chuyện gì nhưng cứ để như vậy thì không được.
Chịu đựng mùi vị ớt cay ngày càng đậm hơn, Hứa Yến kéo hắn ngồi dậy, ôm người vào ngực, không biết nên xử lý như thế nào, hắn chỉ có thể vụng về lau đi mồ hôi trên trán đối phương, vỗ vỗ lưng hắn, nhẹ giọng an ủi hắn, giống như những lúc dỗ dành Hương Hương đang cáu kỉnh.
Cứ tiếp tục như vậy, sau này dùng ớt cay xát vào mắt hắn nhất định sẽ không có cảm giác gì, Hứa Yến lắc đầu bật cười.
Không nghĩ tới làm vậy mà lại có hiệu quả, An Nhiên đã dần dần thả lỏng.
An Nhiên trong ngực hơi động đậy, Hứa Yến liền hơi kéo hắn ra, hắn rốt cuộc tỉnh, chỉ là đôi mắt ẩm ướt, khác hoàn toàn với dáng vẻ lạnh lùng thường ngày.
Hứa Yến dùng tay lau sạch mồ hôi chảy xuống cằm hắn: “Anh đỡ hơn chút nào chưa?”
An Nhiên nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, như là mới nhận ra hắn: “Yến?”.
Trong lòng Hứa Yến không hiểu sao lại thấy hơi rung động, đây là lần đầu tiên đối phương kêu hắn như vậy.
“Vừa rồi nhìn anh không được khoẻ, hiện giờ có muốn tôi đưa anh đi bệnh viện không?”
“Không cần”. Hô hấp của An Nhiên vẫn dồn dập như cũ, lắc đầu, mềm như bông dựa vào vai Hứa Yến: “So với đi bệnh viện, có một cách càng hiệu quả hơn”.
Trong lòng Hứa Yến mềm mại, An Nhiên như vậy làm cho hắn nhớ tới Hương Hương.
“Cách gì?”
An Nhiên giơ tay ra kéo cổ áo hắn, hơi rũ đôi mắt sáng lấp lánh xuống: “Cho tôi cắn một cái”.
Hả hả hả? Đây là muốn đánh dấu hắn sao? Nhưng hắn là alpha, không có tuyến thể!
Hứa Yến choáng váng, vội vàng đẩy người ra: “Từ từ…. A!”
Bên gáy nóng rát, không biết là do bị đau hay là bị ảnh hưởng từ vị cay của tin tức tố của An Nhiên.
Nhất định là đã chảy máu! Gặp phải một omega không có tuyến thể như tôi cũng chỉ có thể nói anh xui xẻo.
Hứa Yến than nhẹ, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Đừng cắn, vô dụng, tuyến thể của tôi phát dục không đầy đủ…”
Còn chưa nói xong, An Nhiên buông miệng ra, đầu lưỡi liếm lên vết thương đang chảy máu, thanh âm vừa trầm thấp vừa khàn khàn: “Không phải cậu hỏi tôi vì sao lại kết hôn với cậu sao?”
“Hả?” Vì sao lại nói tới chuyện này?
An Nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua nơi mình đã cắn, bên miệng còn lưu lại chút máu khiến cho đêm nay càng thêm yêu dị.
“Bởi vì tôi chỉ sinh ra phản ứng với tin tức tố của cậu”.
Chỉ có phản ứng với hắn sao?
Tuy rằng hắn dùng thuốc để nguỵ trang thành omega, nhưng không phải là omega thật sự, không có kì phát tình, cũng sẽ không có lúc tin tức tố bùng nổ, bình thường cố ý phát ra tin tức tố chỉ để cho người khác biết hắn thật sự là omega, nhưng không tới mức khiến alpha động dục vì hắn.
Nhưng lời của An Nhiên là có ý gì, vừa rồi vì sao hắn lại xuất hiện tình trạng như vậy.
Hứa Yến chú ý tới sắc mặt của hắn, quả nhiên giống như hắn nói vậy, sau khi cắn mình một cái tình trạng của hắn cũng đã tốt hơn.
!!! Chẳng lẽ thuốc kia thật sự biến mình thành omega? Không thể.
Hứa Yến bắt đầu hoài nghi cuộc sống.
Một lúc sau, An Nhiên đẩy hắn ra: “Tôi trở về ngủ”.
Hứa Yến thuận theo buông ra, nhưng khi An Nhiên đứng dậy hắn lại ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng.
Mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi ớt cay cay nồng quyện vào nhau, rất là mê người.
Không biết làm sao, tim đột nhiên đập lỡ mất một nhịp, chờ Hứa Yến lấy lại tinh thần hắn đã nắm lấy tay An Nhiên.
An Nhiên nghiêng đầu nhìn về phía hắn, nét ửng hồng trên mặt đã bị rút đi: “Làm sao vậy?”
Hứa Yến buông tay hắn ra: “Không có việc gì, nghỉ ngơi cho tốt đi”.
An Nhiên như suy tư gì mà nhìn hắn một cái, hơi gật đầu rồi dời đi.
Chờ người lên lầu, Hứa Yến ảo não gãi tóc, nói thầm: “Hứa Yến, mày đang nghĩ cái gì vậy, anh ta là alpha”.
Khi trở lại phòng, vừa mới đóng cửa xong An Nhiên liền ngã ngồi xuống đất, hắn dựa lưng vào cửa, tin tức tố bị đè ép liền được phóng ra, vị ớt cay trong phòng dần dần bị vị bạc hà thay thế.
Hắn chống tay xuống san nhà đứng lên, lảo đảo đi tới bên giường nằm xuống.
Cho dù trong phòng đã mở nhiệt độ cố định, hắn đã quấn chặt chăn nhưng vẫn cảm thấy lạnh lẽo.
Chăn và gối đầu vẫn còn mùi hương của chủ nhân căn phòng, mùi vị này giúp hắn yên tâm đi vào giấc ngủ.
Tóc đen mềm mại rời rạc lộ ra bên ngoài chăn, một lát sau một đôi tai mèo màu trắng lộ ra ngoài, run run rẩy rẩy, khiến người khác rất muốn trêu chọc.
Trong thời gian phối ngẫu mà hoá thành hình người, thật sự là quá miễn cưỡng sao?
…..
Khi hắn mơ màng sắp ngủ trong khoá học, Hứa Yến đổi thành cầm bút viết, chống cằm nhìn mặt bàn xuất thần.
Một trong hai alpha trong ban Triệu Việt ngồi bên cạnh hắn, dùng khuỷu tay đẩy đẩy hắn.
Hứa Yến nhìn qua: “Làm sao?”
Triệu Việt là một học sinh tốt, bởi vì là alpha, cho dù là trí óc hay là thể lực cũng đều không tồi, là lớp trưởng của ban bọn họ.
“Hứa Yến, kết quả nghiệm binh lần trước của cậu thế nào?”
Nghe đối phương nhắc tới, Hứa Yến mới nhớ ra còn có chuyện này, trong một tuần này, nhóm đầu tiên đã kiểm duyệt xong rồi.
Hứa Yến ngáp một cái, không có hứng thú nói: “Tôi không đi”.
Triệu Việt biết hắn sẽ như thế liền thở dài: “Dù sao cậu cũng là omega, cho dù không đi cũng không sao cả, tôi thì thảm rồi, lần này xem ra không thể trốn được”.
Suy nghĩ của Hứa Yến vừa thay đổi, như đang suy nghĩ gì mà nhìn chằm chằm hắn, khiến cho người bị nhìn dựng hết lông tơ, lúc này mới từ từ mở miệng: “Triệu Việt, cậu cảm thấy tin tức tố của tôi thế nào?”
“Tin tức tố?” Triệu Viết ghé sát vào ngửi ngửi: “ Không tồi, rất tươi mát”.
Loại chuyện tin tức tố này, nói với người đồng giới thì chỉ là chuyện bình thường, nhưng khi nói với người khác giới thì hơi bối rối.
Người xung quanh nghe thấy lời này liền yên lặng lắng tai nghe.
Hứa Yến không quan tâm bọn họ, liền tiếp tục hỏi: “Vậy cậu thích không?”
Mọi người: Hả! Gì vậy? Hứa đại thần đang muốn tỏ tình với lớp trưởng sao?
Đôi mắt người xung quanh toả sáng nhìn qua.
Hứa Yến không sao cả, nhưng Triệu Việt không làm được như vậy! Hắn nhìn một vòng ánh mắt lang sói của mọi người xung quanh, hồi hộp nuốt nước miếng: “Hứa, Hứa Yến, thật ra tôi…. Càng thích vị ngọt hơn, tin tức tố của cậu giống như cậu vậy, sẽ khiến người khác muốn kết bạn với cậu, nhưng ở phương diện kia thì….”
Mọi người: haiz, từ chối trực tiếp như vậy, lớp trưởng thật vô tình nha~.
Hứa Yến gật gật đầu, đây là hiệu quả hắn muốn đạt được. Thỉnh thoảng sẽ được người qua đường tỏ tình, nhưng không ai động dục với hắn cả.
Vì sao bản thân làm “omega” không có phát ra tin tức tố trong kì phát tình, nhưng An Nhiên là alpha lại động dục với hắn?
Tuyệt đối không phải hắn có vấn đề.
Nghĩ tới rung động tối hôm qua, giống như trái tim bị tóm chặt, làm hắn thực để ý.
“Vậy cậu dưới tình huống nào sẽ nghĩ tới phương diện kia đối với một alpha?”
Mọi người:!!! Lớp trưởng là đồng tính luyến ái, dấu thật là sâu!
Ban đầu cho rằng đã thành công tránh né hố mà Hứa Yến đào, lại không ngờ được phía trước còn có một cái hố lớn hơn đang chờ hắn, mồ hôi lạnh của Triệu Việt dần dần chảy ra, nhìn tầm mắt những người xung quanh dần dần trở nên đáng khinh, hắn cuống quýt giải thích: “Tính hướng của tôi rất bình thường, cho dù xảy ra chuyện gì cũng không có suy nghĩ kia với alpha được”.
Hứa Yến sờ đám râu mới mọc rơi vào trầm tư.
Tính hướng bình thường sẽ không có ý tưởng kia với một alpha, nhưng trong nháy mắt hắn xác thực đã có suy nghĩ kia với An Nhiên, vậy chính là nói hắn kì thật là đồng tính.
Nghĩ tới đây, Hứa Yến ngẩng đầu nhìn Triệu Việt.
Thân hình alpha phần lớn đều cao to, khuôn mặt so với hai giới tính kia thì góc cạnh hơn, khuôn mặt Triệu Việt thuộc dạng thanh tú, ở trong đám alpha thì cũng được xem là đẹp.
Giả thiết nếu đè hắn dưới thân… không được, Hứa Yến rùng mình một cái, tuyệt đối không có khả năng! Hắn không làm được!
Đổi suy nghĩ khác!
Giả thiết đè An Nhiên ở dưới thân, khuôn mặt băng sương kia dần dâng ửng hồng…. Không được! Tưởng tượng như vậy khiến hắn không dừng lại được!
Hứa Yến dựa lưng vào ghế, không nói gì nhìn trời.
Mới có mấy ngày, hắn đã bị đối phương bẻ cong rồi sao?
Tầng hai của nhà máy cung cấp thức ăn, An Nhiên nghe cấp dưới báo cáo, rũ mắt nhìn bản đồ trên màn hình ảo.
“Chúng tôi đã tìm được người vận chuyển kia, hắn cũng không biết thân phận của đối phương, nhưng hắn nói đối phương là nhân vật lớn, có thể lấy được rất nhiều vũ khí mà bên ngoài không được phép sử dụng, trước mắt có khả năng là cũng ở Hoa Đô”.
“Súng ống đạn dược sao?” Tầm mắt An Nhiên đảo qua những điểm đỏ trên bản đồ, đây là những địa điểm phát hiện dị nhân.
“Khả năng rất lớn”.
“Rút người của chúng ta về đi”. Ngón tay An Nhiên gõ nhẹ trên mặt bàn, đây là động tác quen thuộc khi hắn suy nghĩ.
Cấp dưới hơi kinh ngạc: “Không đuổi theo sao?”
An Nhiên lắc đầu, nếu chỉ là truy lùng dị nhân đương nhiên không thành vấn đề, nhưng hiện giờ lại có liên quan tới chuyện tham ô súng ống đạn dược, lỡ như quân đội cũng đang điều tra người kia, bọn họ có khả năng bị liên luỵ rồi bại lộ thân phận, dựa vào điểm này, hắn không thể không thận trọng.
Trên nguyên tắc, hắn không hy vọng người của hắn có bất cứ quan hệ gì với quốc gia này, ngoại trừ hắn.
Muốn hoạt động ở quốc gia này, không có một thân phận thích hợp thì một bước khó đi.
“Tôi sẽ cho người càng thích hợp hơn đi điều tra, hai ngày nay các cậu bắt tay vào sửa sang lại tin tình báo đi”.
“Được”. Cấp dưới đồng ý lui ra.
An Nhiên vừa phất tay, bản đồ trên màn hình ảo liền chuyển tới giữa không trung, tay vừa di chuyển, bản đồ liền di chuyển lên trên.
Đây đã là tinh cầu thứ 31 phát hiện dị nhân, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ rất khó xử lý, đặc điểm đặc thù của dị nhân sẽ bị phát hiện, hơn nữa nhất định sẽ khiến hai nước hỗn loạn, như vậy người kia sẽ càng có cơ hộ hành động.
So với hai nước khai chiến, người kia càng đáng sợ hơn.
An Nhiên nhìn thời gian, khoảng một tiếng nữa Hứa Yến sẽ tan học, hắn thu lại màn hình ảo ra khỏi phòng, liền đối mặt với thanh niên vừa mới thu thập tình báo xong trở về.
“Bọn họ sửa xong tình báo sẽ đưa cho cậu, tôi sẽ để cho người trong quân đoàn nhận việc này, các cậu chỉ phụ trách giám thị, không có mệnh lệnh của tôi không được tự ý hành động”.
Thanh niên đồng ý, nhạy bén mà ngửi được hơi thở trên người hắn thay đổi, do dự một chút, trước khi An Nhiên ra ngoài liền mở miệng: “Điện hạ, thân thể của ngài…”
An Nhiên theo bản năng thu lại tin tức tố, nhẹ nhàng lắc đầu: “Vẫn ổn định”.
Nhìn hắn rời đi, thanh niên mở ra thiết bị thông tin cá nhân, đưa một thông tin ra ngoài.
Trên màn hình lập tức xuất hiện khuôn mặt tròn tròn đáng yêu của Quất Tử, trên mặt hắn lấm tấm mồ hôi, cơ thể nhảy theo điệu nhạc, hơi thở dồn dập, ánh mắt mang theo nghịch ngợm.
“A Bố! Sao ba ngày qua anh không liên lạc với tôi, có phải anh lại mua quần áo kỳ quái gì mà không cho tôi biết không?”
Ánh mắt A Bố nhìn xuống dưới: “…. Tôi không có”.
Quất Tử lao về phía màn hình: “Không dám nhìn tôi, nhất định là bị tôi nói trúng rồi! Mau lấy ra cho tôi xem!”
A Bố theo bản năng lùi ra sau một chút: “Tôi cảm thấy tin tức tố của điện hạ có thay đổi, gần đây cậu chú ý một chút”.
Nói tới việc này, Quất Tử lập tức trở nên nghiêm túc, kinh hoảng hỏi: “Có thay đổi gì? Chẳng lẽ chuyển biến xấu?!”
A Bố suy nghĩ lại, lắc đầu: “Còn chưa có kiểm tra đo lường, nhưng tôi không cảm thấy chuyển biến xấu, nhưng trong đó có hương vị khác, khiến tôi hơi để ý”.
Mải nghĩ chuyện của An Nhiên, Hứa Yến cả ngày ở trạng thái trên không, thật vất vả chờ cho hết buổi học, liền sử dụng vận tốc ánh sáng thu dọn đồ đạc rồi chạy lấy người.
Triệu Việt vừa lúc đi tới, thấy Hứa Yến như vậy, liền kì lạ hỏi: “Hứa Yến, cậu vội đi đâu sao?”
“Không có”.
“Nhìn dáng vẻ cậu thực sốt ruột”. Nói xong Triệu Việt đột nhiên nghĩ tới cái gì liền ngượng ngùng hỏi: “Muốn hẹn hò cùng tình nhân sao?”
“Tôi không….” Hứa Yến đang muốn phản bác, đột nhiên lấy lại tinh thần, trước kia mỗi ngày tan học hắn đều là người cuối cùng đi về, bởi vì về đến nhà cũng chỉ có một mình, nhưng hôm nay hắn lại vội vàng muốn về nhà.
Ngoại trừ Hương Hương, hắn còn chưa bao giờ như bây giờ, đặc biệt đặc biệt muốn gặp ai đó.
Hứa Yến xuống khỏi xe huyền phù, đi qua phố cũ rơi xuống mưa hoa, cái người làm nhiễu loạn lòng hắn cũng đang đứng ở cuối phố.
“Trùng hợp như vậy, anh cũng vừa trở về sao?” Hứa Yến cong khoé miệng, cũng không biết vì sao mình lại vui vẻ như vậy.
An Nhiên đang định mở cửa, nghe được thanh âm liền quay đầu, tầm mắt chuyển từ hai mắt của đối phương sang tóc của hắn.
Đang lúc Hứa Yến đang định nói thêm gì, An Nhiên nâng tay lên xoa xoa mặt của hắn.
Tim Hứa Yến đập nhanh hơn.
An Nhiên thu tay lại, trên tay có nhiều thêm một cánh hoa Thái Dương, mặt hắn không có biểu tình gì: “Đây là hoa ở đâu dính vào? Hôm nay cậu lại lãng phí khoá học một sao, Hứa Tiểu Hoa?”
Mặt Hứa Yến tối sầm, hất hất tóc, lại có vài cánh hoa rơi xuống.
Ngày hôm nay nơi hắn đi qua có hoa Thái Dương chỉ có toà A của đại học Hoa Đô, nhưng đó là chuyện sáng nay.
Còn tưởng rằng trải qua chuyện tối qua, An Nhiên sẽ có ý với hắn, không nghĩ tới vừa mở miệng đã độc như vậy.
Hứa Yến cong lên khoé miệng tạo thành một nụ cười tự cho là có mị lực, phóng điện với An Nhiên: “Không cài hoa sao có thể xem như hoa mỹ nam?”.
An Nhiên ném cánh hoa trong tay đi, rất lạnh nhạt mở cửa đi vào.
“Xác thật rất giống như hoa”.
Hứa Yến rầm rì đi vào theo: “Làm alpha, anh đáng lẽ ra phải nói lời ngon tiếng ngọt để dỗ tôi”.
“Đi nấu cơm”.
“An Tiểu Cay, anh có phải có hiểu lầm gì với lời ngon tiếng ngọt hay không? Tôi ở trong mắt anh chỉ là cái máy nấu cơm thôi sao?”
“Cậu còn không bằng máy móc”.
“Tôi thật sự muốn khóc”.
“Được, cậu khóc đi”.
“…”
Đêm khuya, An Nhiên tỉnh lại, trong mắt không hề buồn ngủ, hắn ngửi ngửi mùi hương trên gối đầu.
Mùi hương của Hứa Yến lưu lại trên giường này đã nhạt đi gần như không còn.
Hứa Yến đang ở trong mộng bắt bướm cùng Hương Hương, nhưng mặt đất đột nhiên nứt ra, Hương Hương rớt xuống, con bướm biến thành người khổng lồ đè tới đây, những đoá hoa xung quanh lập tức biến thành những sâu ớt cay đỏ rực, cuốn lấy cánh tay hắn, khiến hắn không thể động đậy.
Mộng đẹp nháy mắt biến thành ác mộng.
“… Thật nặng….”
Hứa Yến mơ màng tỉnh dậy lập tức cảm nhận được bên cạnh có thêm một người khác, hắn giật mình, cúi đầu xuống nhìn.
Không biết từ khi nào An Nhiên đã chạy tới phòng cho khách, chui vào trong ổ chắn của hắn, sử dụng cả tay chân quấn lấy hắn, ngủ thật ngon!