Tia sáng đầu tiên trong ngày chiếu vào căn phòng gọn gàng sạch sẽ.
Lúc này, điện thoại của Tần Tu Trạch đặt trên đầu giường bỗng nhiên vang lên như đòi mạng.
Hắn sợ đánh thức Tô Thần, vội vàng đứng dậy đi lấy di động.
Tô Thần mơ mơ màng màng, chỉ nghe Tần Tu Trạch nói một câu: "Tôi xuống ngay."
Tần Tu Trạch sau khi cúp điện thoại, nói với Tô Thần: "Tôi phải đi, cậu khoan hãy đến trường, ở nhà nghỉ ngơi hai ngày."
Có thể là do được ăn no, tâm tình tương đối tốt nên cho dù Tô Thần nhắm mắt không để ý tới mình, Tần Tu Trạch vẫn không tức giận.
Hắn cúi đầu hôn lên hai má Tô Thần rồi mới đi chuẩn bị.
Tô Thần mơ mơ màng màng ngủ một giấc, lúc cậu tỉnh lại Tần Tu Trạch đã đi khỏi.