Editor: Sasaswa
Tần Tu Trạch thấy trong mắt Tô Thần lóe lên một tia bi thương, trong lòng đột nhiên nổi lên một trận hoảng loạn khó giải thích.
Tần Tu Trạch không biết mình bị gì, hắn trước đây rất ít khi nói nặng như vậy, cho dù không cao hứng cũng sẽ giả vờ bình tĩnh, bởi vì từ khi sinh ra hắn đã được học cách làm sao để không thất thố!
Có điều Tần Tu Trạch cũng không xin lỗi Tô Thần, không nói đến việc từ trước đây hắn chưa bao giờ nói nặng như vậy, chỉ là từ nội tâm của Tần Tu Trạch, hắn cảm thấy mình không nói sai điều gì, Tô Thần hiện tại là người của mình, cho dù hắn sủng cậu thì cậu cũng nên nhận rõ vị trí của chính mình.
Bầu không khí giữa hai người có chút lúng túng, lúc này Dương Dương ôm Đậu Đậu đi tới. Đậu đậu chơi lâu như vậy, vừa trở lại liền la hét đói bụng.
Tô Thần không còn tâm trạng đi chung với bọn họ, cậu nói với Tần Tu Trạch là cảm thấy mệt muốn đi về trước, Tần Tu Trạch cũng không miễn cưỡng, Tô Thần trực tiếp quay về trường học. Cậu nghĩ nếu Tần Tu Trạch có hỏi vậy thì nói sau đi, Tô Thần bây giờ không muốn quay về căn hộ kia.
Hai người bạn cùng phòng của Tô Thần thời gian này đã về nhà, vẫn chưa trở lại, trong phòng hiện tại chỉ có mình Tô Thần, mà Vương Bân đúng lúc cũng quay lại trường.
Vương Bân định thi cấp sáu, Tô Thần định thi cấp bốn. Cả hai đều học tiếng anh nên cuối cùng quyết định học tại phòng kí túc xá của Tô Thần. Chỉ có riêng hai người nên lúc luyện tập phát âm và từ đơn rất thoải mái.
Hai người thi nhau làm bài, ai làm sai nhiều hơn phải phạt đứng lên ngồi xuống hoặc hít đất. Tuy Vương Bân làm bài thi cấp sáu, Tô Thần làm bài cấp bốn, thế nhưng người thường xuyên chịu phạt là Tô Thần. Đây có thể coi là một kiểu thư giản trong thời gian học tập.
Tô Thần bây giờ đối với môn tiếng anh đặc biệt chú trọng, không phải vì để ứng phó với kì thi, mà bởi vì cha Tô đang chữa bệnh tại Mĩ, muốn mở nhà hàng tại đó, sau này không biết khi nào trở về, cho nên Tô Thần cảm thấy việc học tốt tiếng anh rất quan trọng.
Mà làm Tô Thần vui vẻ hai ngày nay chính là Tần Tu Trạch không có tìm cậu.
Hôm nay trong lúc Tô Thần đang học với Vương Bẫn bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của Dư Đình Đình, cậu có chút kỳ quái, từ khi hai người chia tay đến nay vẫn không có liên lạc gì, không biết Dư Đình Đình gọi cho cậu là có chuyện gì, Tô Thần nhận điện thoại, "Đình Đình?"
Dư Đình Đình âm thanh ôn nhu nói: "Tiểu Thần, anh đang ở đâu? Làm gì vậy?"
Tô Thần nói: "Đang làm bài trong phòng ngủ."
Dư Đình Đình hỏi: "Tối mai anh rảnh không?"
Ngày mai là mười bốn tháng giêng, cách ngày đi học còn hai ngày, đương nhiên không bận gì, vì vậy Tô Thần thành thực nói: "Không bận gì, làm sao vậy?"
Dư Đình Đình nói: "Vậy thì tốt quá, ngày mai có một buổi vũ hội, chị họ em có cho một tấm vé nhưng em không có nam đi chung, anh có thể đi với em không?"
Tô Thần đang nghĩ cách từ chối, thì nghe Dư Đình Đình tiếp tục nói: "Em trước đây chưa tham gia loại vũ hội này, muốn trải nghiệm một chút."
Tô Thần định hỏi bạn trai Dư Đình Đình đâu? Nhưng cậu không tiện mở miệng.
Dư Đình Đình thấy Tô Thần không trả lời, làm nũng nói: "Anh tối mai cũng không bận việc gì nên đi cùng em được không? Hay là anh nghĩ chúng ta chia tay rồi, ngay cả làm bạn cũng không muốn." Nói xong lời cuối cùng, âm thanh rõ ràng có chút oan ức.
Tô Thần thực sự không biết cách từ chối, tuy lúc chia tay không vui vẻ gì, nhưng cậu không đành lòng từ chối cô gái mình quý trọng, cộng thời gian ở cả hai đời thì hai người ở bên nhau đã hai năm. Tuy lần nào kết cục cũng không tốt đẹp nhưng quảng thời gian đó là tốt đẹp nhất trong cuộc đời Tô Thần, lúc ấy cha Tô chưa bị bệnh, công ty chưa gặp vấn đề, Tô Thần lúc ấy là một thiếu gia không buồn không lo. Mà bây giờ cuộc sống của cậu hoàn toàn khác biệt với đời trước, cậu đi trên con đường mà chính mình chưa bao giờ nghĩ tới, trở thành tình nhân của một người đàn ông!
Lúc Dư Đình Đình năn nỉ lần nữa, cuối cùng Tô Thần đáp ứng.
Nghe Tô Thần đáp ứng, Dư Đình Đình vui vẻ nói: "Vậy anh ngày mai có thể đi sớm chút không? Cùng em đi làm tóc."
"Ừm."
***
Buổi trưa Tô Thần vừa ăn cơm xong thì Dư Đình Đình gọi tới, nàng kêu Tô Thần khu vườn hoa nhỏ gần nhà đón cô.
Tô Thần đến nơi gọi cho Dư Đình Đình, Dư Đình Đình rất nhanh đã đi xuống. cô nhìn thấy xe Tô Thần bĩu môi nói: "Sao anh lại đi chiếc xe này?!"
Tô Thần nói: "Chiếc xe này trước đây là của công ty, xe trong nhà đã sớm bán đi rồi."
Nghe Tô Thần nói như vậy, Dư Đình Đình ý thức được mình lỡ lời, nàng áy náy cười cười, không nói gì nữa.
Hai người chạy xe đến salon quen thuộc của Dư Đình Đình, đến đó Dư Đình Đình nói Tô Thần cũng phải thay đổi kiểu tóc một chút, Tô Thần không từ chối.
Tô Thần xong trước định đến quầy thu ngân trả tiền trước, nhân viên lại nói: "Dư tiểu thư ở thẻ hội viên ở đây, đã thanh toán rồi."
Tô Thần không nói gì, cậu ngồi sang một bên xem tạp chí làm đẹp.
Dư Đình Đình làm tóc xong cả hai đến thẳng khách sạn Blue Sky, nơi tổ chức vũ hội.
Vũ hội bắt đầu lúc sau giờ, hiện tại chỉ khoảng năm giờ rưỡi, tuy bọn họ đến sớm nhưng trong hội trường có không ít người. Có vài người Tô Thần cảm giác hình như mình đã gặp trên TV.
Tô Thần cùng Dư Đình Đình tìm một góc ngồi xuống, vừa ăn vừa nói chuyện.
Tô Thần trước đây có một lần cùng cha mình tham gia vũ hội, vé vào cửa không dễ kiếm, có thể tham gia đa số là nhân viên cấp cao hoặc cán bộ nhà nước, tất nhiên sẽ có các ca sĩ, ngôi sao hỗ trợ. Cũng có rất nhiều ông chủ doanh nghiệp dẫn theo bạn gái minh tinh của mình đi cùng.
Vũ hội này là do tư nhân tổ chức nên không giống các vũ hội do doanh nghiệp tổ chức, không cho phép phóng viên tiến vào, nhân viên được mời đều phải trả qua sàng lọc nghiêm ngặt cho nên quyền riêng tư của vũ hội này được bảo vệ rất tốt, các đại gia tránh được khá nhiều hiềm nghi.
Tô Thần không ngờ Dư Đình Đình có thể lấy được một vé, lúc đó cha Tô khá vất vả mới lấy được một vé qua cửa. Để tham gia vũ hội, người dự phải dẫn theo một nam hoặc một nữ đi cùng. Cha Tô lúc đó gọi Tô Thần đi chung với ông, lí do là để cậu có thể quen biết được thêm nhiều nhân vật lớn.
Vũ hội sắp bắt đầu, người tham dự từ lối vào xuất hiện ngày càng nhiều.
Tô Thần cũng không chú ý, chỉ cúi đầu ăn phần của mình.
Cậu không hứng thú với một bữa tiệc khiêu vũ với quần áo thướt tha, bóng bẩy như này, hôm nay cậu chỉ đơn giản là đi cùng Dư Đình Đình.
Tô Thần lấy một ly champagne trên khay của nhân viên, định uống một hớp thì nghe Dư Đình Đình nói: "Chị họ đến."
Tô Thần theo ánh mắt Dư Đình Đình nhìn sang, liền thấy Chu Nhã Thiến quàng tay Tần Tu Trạch đi vào.
Thấy Tần Tu Trạch, tay cầm ly rượu của Tô Thần dừng một chút, cậu lúc này mới nhớ ra những trường hợp như vậy Tần Tu Trạch nhất định sẽ đến.
Nhớ lại lời Tần Tu Trạch nói hôm đó, Tô Thần hiện tại chỉ muốn lập tức rời đi, nhưng vừa tới đã đi thì không tốt lắm, định chờ một lát nữa cậu sẽ nói với Dư Đình Đình, nếu cô không đi với mình, cậu cũng chỉ có thể một mình đi trước.
Mà Tần Tu Trạch vừa đến không lâu đã có rất nhiều người vây quanh, mỗi người đều thân thiện tiến lên muốn nói chuyện làm ăn với hắn, Tần Tu Trạch đối với ai cũng mỉm cười bắt tay.
Dư Đình Đình một bên nói: "Anh xem chị họ em cùng Tần ca hai người rất xứng đôi đúng không?!" Nói xong quay đầu nhìn về phía Tô Thần.
Tô Thần gật gật đầu, thật tâm nói: "Ừm, rất xứng."
Dư Đình Đình lấy ly rượu trong tay Tô Thần uống một hớp nói: "Mẹ của Tần ca rất thích chị họ em, bà xem chị ấy là con dâu luôn rồi. Vũ hội lần này là do Tần Tu Trạch tổ chức, mẹ anh ấy kêu dẫn chị Nhã Thiến theo là có ý tứ công khai mối quan hệ của hai người. Vé tham dự của em là do chị họ đưa đó."
Tô Thần chỉ cười cười, không trả lời.
Lúc này vũ hội chính thức bắt đầu, bốn nam bốn nữ bắt cặp nhau bước lên sân khấu khiêu vũ mở màn, sau đó MC bước lên. MC sau khi nói sơ lược qua thì mời chủ bữa tiệc, tức là Tần Tu Trạch lên sân khấu nói vài lời.
Tần Tu Trạch vừa bước lên, dưới sân khấu lập tức vang lên một tràn vỗ tay nhiệt liệt, Dư Đình Đình kéo Tô Thần nói: "Đi, chúng ta đi tìm chị họ." Chu Nhã Thiến đứng rất gần sân khấu, Tô Thần không muốn đến đó, nhưng cậu không tiện kéo Dư Đình Đình ra chỗ khác, chỉ có thể đi theo.
Hai người đi đến bên cạnh Chu Nhã Thiến, Dư Đình Đình buông tay Tô Thần ra, gọi: "Chị."
Tô Thần cũng gọi: "Chị Nhã Thiến."
Chu Nhã Thiến cười, gật đầu nói: "Đình Đình cùng Tiểu Thần cũng tới sao."
Lúc này Tần Tu Trạch bắt đầu lên tiếng, mấy người cũng không nói chuyện nữa.
Tần Tu Trạch trên sân khấu chậm rãi nói, cảm giác tự tin thoải mái, khí chất cao quý tao nhã làm mọi người choáng ngợp.
Tô Thần thậ không thể nào đem hình ảnh một quý công tử nhã nhặn trên sân khấu cùng người vô liêm sĩ, hạ lưu mỗi buổi tối liên kết với nhau, con người làm sao có thể biến hóa lớn đến như vậy?!
Thấy ánh mắt sùng bái của mọi người nhìn Tần Tu Trạch, Tô Thần bây giờ nếu nói thẳng bản chất ác liệt của hắn với mọi người ở đây, phỏng chừng cũng không có mấy người tin.
Tần Tu Trạch vừa nói xong, tiếng vỗ tay lại vang lên.
Tô Thần nhìn Tần Tu Trạch đi xuống sân khấu, không muốn trực tiếp đối mặt với hắn, đúng lúc này một điệu waltz vang lên, Tô Thần nhỏ giọng nói với Dư Đình Đình: "Đình Đình, chúng ta đi khiêu vũ, đừng đứng đây quấy rối Tần ca cùng chị Nhã Thiến nữa."
Dư Đình Đình thoải mái nói: "Được." Nói xong kéo Tô Thần vào sàn nhảy.
Tần Tu Trạch đi đến chỗ Chu Nhã Thiến, làm bộ lơ đãng nói: "Anh vừa nãy hình như thấy Tiểu Thần và Đình Đình."
Chu Nhã Thiến thấy ánh mắt Tần Tu Trạch nhìn theo hướng Tô Thần và Đình Đình rời đi, trong mắt lóe lên một tia mù mịt, gật đầu nói: "Ừm, là hai người bọn họ."
Sau khi nói xong, Chu Nhã Thiến muốn nói lại thôi, do dự một hồi lâu, mới hỏi: "Tu Trạch, anh biết chuyện Tiểu Thần và Đình Đình chia tay không?"
Tần Tu Trạch trầm mặc, nhàn nhạt nói: "Có nghe nói."
Chu Nhã Thiến nói: "Thật ra Đình Đình vẫn còn rất yêu Tô Thần."
Chu Nhã Thiến thấy Tần Tu Trạch không trả lời, tiếp tục nói: "Tiểu Thần bây giờ là trợ lí của anh, anh xem có thời gian thì khuyên em ấy một chút."
Tần Tu Trạch không hiểu hỏi: "Khuyên cái gì?"
Chu Nhã Thiến thở dài một hơi nói: "Haiz, tụi trẻ bây giờ, có thể là anh không biết nguyên nhân hai đứa nó chia tay."
Tần Tu Trạch, "Hửm?"
Chu Nhã Thiến nói: "Em biết mình không nên nói chuyện này, có điều em cảm thấy Tiểu Thần là một đứa nhỏ rất tốt, không đành lòng nhìn em ấy đi sai đường."
Tần Tu Trạch buồn cười nói: "Rốt cuộc là chuyện gì làm em lo lắng đến vậy?"
Chu Nhã Thiến khổ sở nói: "Đình Đình là vì chuyện Tô Thần hẹn hò với một nam sinh cùng lớp nên mới chia tay."
Tần Tu Trạch nhíu mày nhìn Chu Nhã Thiến, ý kêu cô nói tiếp.
Chu Nhã Thiến thấy Tần Tu Trạch có hứng thú, cầm một nhúm tóc bên tai nói: "Đình Đình vô tình thấy được một bài đăng trên diễn đàn trường, nhờ đó mới biết Tô Thần cùng một nam sinh chung lớp có quan hệ ám muội. Sau đó Tô Thần ngỏ lời chia tay, Đình Đình liền đồng ý. Tu Trạch, anh cũng biết giới trẻ bây giờ làm cái gì cũng không nghĩ đến hậu quả. Em cảm thấy Tiểu Thần đứa nhỏ này rất thông minh, có thể là do nhất thời hồ đồ. Nghe nói sức khỏe của cha Tiểu Thần không tốt, đang trị liệu ở Mĩ, bên cạnh không có người lớn quản thúc nên rất dễ đi nhầm đường. Nếu em ấy bây giờ là phụ tá của anh, anh cẩn thận khuyên em ấy một chút đi! Tụi trẻ bây giờ không biết suy nghĩ đến cha mẹ, chuyện này nếu để cho cha Tiểu Thần biết, sợ là bệnh tình sẽ nặng thêm."
(đã lược bỏ phần 'tác giả có lời muốn nói').