Giang Bích Nhân ngẩng đầu nhìn Cố Nam Sơn, nhíu mày: " Thời gian thật sự không đủ, buổi chiều tôi còn muốn đi học "
" Dù sao cậu cũng đã ngồi lên nó rồi... " Mi mắt Cố Nam Sơn hơi rũ xuống, nhìn không ra cảm xúc của hắn ta: " Ít nhất để cho tôi cọ cọ một chút đi? "
Yêu cầu này cũng không phải là quá đáng...
Giang Bích Nhân do dự đáp ứng.
Cố Nam Sơn bắt lấy eo nhỏ, chuyển động côn th*t.
Tiểu huyệt Giang Bích Nhân vừa nhiều nước lại kiều nộn, chỉ mới là ở bên ngoài cọ xát mà thôi đã đem lại cảm giác cũng thật không tồi. Tiểu huyệt mềm mại giống như đệm nước, bị côn th*t áp bách cuồn cuộn trào ra mật dịch.
A... Nóng quá! Tiểu huyệt bị cọ thật sướng... Ân a... Lại bắt đầu chảy nước... Ô...
Giang Bích Nhân chống xuống bả vai Cố Nam Sơn, cắn cắn môi, hai chân dần dần nhũn ra.
Cố Nam Sơn tốc độ càng lúc càng nhanh, côn th*t thô to trong quá trình cọ động tùy thời tách ra hai cách hoa non nớt, trực tiếp cùng tiểu huyệt mẫn cảm chặt chẽ tương thông.
Giang Bích Nhân dựa vào trên vai Cố Nam Sơn thở hỗn hển, tiểu huyệt mấp máy chảy ra d*m thủy, bên trong dần dần truyền đến từng trận hư không ngứa ngáy.
Không được... Không thể như vậy... Ô... Nếu còn tiếp tục... Chỉ sợ cô sẽ không nhịn được muốn dương v*t lớn đi vào...
Giang Bích Nhân đang nghĩ ngợi nên mở miệng ngăn cản Cố Nam Sơn. Nhưng vừa vặn lúc này, quy đầu bất ngờ đâm thẳng vào trong hoa huy*t, nhờ có thủy dịch bôi trơn trước đó, toàn bộ quy đầu đều thuận lợi đi vào.
Ô!
Giang Bích Nhân phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi.
Tại sao lại như vậy?... Không được... Đã nói là không có đi vào a...
Giang Bích Nhân vùng vẫy hai chân, muốn đem quy đầu rút ra, nhưng mà động tác này của cô lại phản hiệu quả, côn th*t theo sự co rút của tiểu huyệt càng tiến càng sâu.
" A, tôi không cẩn thận đi vào... " Cố Nam Sơn tựa hồ kinh ngạc: " Phải làm sao bây giờ? "
" Ân... Đương nhiên, đương nhiên là rút ra... "
" Được " Cố Nam Sơn mau chóng đồng ý, nắm lấy eo Giang Bích Nhân, đem cô từ từ nhấc tới, côn th*t theo đó chậm rãi hướng ra.
Chính là... Chính là cái tốc độ này cũng quá chậm rồi! Cô còn có thể tinh tường cảm nhận được từng đường gân trên dương v*t tinh tế cọ xát thịt huyệt.
Ô... Không xong... Bị dương v*t cọ cảm giác thật thoải mái...
Thời điểm chỉ còn một cái quy đầu lưu lại, Cố Nam Sơn đột nhiên nói: " Cậu có phải đang lừa gạt tôi hay không? Ngoài miệng thì nói muốn nó rút ra, nhưng huyệt nhỏ lại càng hút càng chặt a "
" Không phải, tôi không có nói dối, tôi...!!! "
Lời còn chưa nói xong, Cố Nam Sơn bất ngờ buông lỏng bàn tay đang chế trụ eo nhỏ, đem hai tay cô kéo xuống, sau đó thuận tay lấy ra cà vạt, đem chân cùng tay cô trói chặt.
" Vậy để tôi nhìn xem, quyết tâm của cậu đến tột cùng là bao nhiêu? "
Giang Bích Nhân toàn thân mềm nhũn, tiểu huyệt chỉ còn cất chứa một cái quy đầu.
Cô có thể cảm nhận được cơ thể vô lực khống chế, đem côn th*t càng nuốt càng sâu, cô thật là muốn đem nó rút ra, nhưng không biết tại sao tìm không được cách nào, càng ra sức giãy dụa thì càng trợ giúp cho côn th*t ở trong hoa huy*t không ngừng thâm nhập.
" Không... Ô... Làm sao bây giờ... Ân a... Mỗi lúc một sâu... A a a... " . đam mỹ hài
Cuối cùng, Giang Bích Nhân ngoài miệng kêu khóc cự tuyệt, nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản cự vật thô to tiến vào.
Tiểu tử cung yếu ớt bị mạnh mẽ va chạm, nháy mắt, Giang Bích cả người run rẩy đạt tới cao trào, một nguồn nhiệt ấm nóng từ cửa tử cung phun ra, xối thẳng lên quy đầu.
" Đã sướng tới như vậy, mà còn nói không muốn? " Cố Nam Sơn được nộn huyệt ấm áp gắt gao bao lấy, vốn là đã vô cùng sảng khoái, giờ lại đột nhiên được dòng nhiệt năng mạnh mẽ xối xuống, kích thích tới nỗi hại hắn thiếu chút nữa bắn ra, ngữ khí cũng bởi vì vậy mà càng thêm ác liệt: " Không ai ép cậu, như thế nào mà đem dương v*t tất cả đều nuốt vào rồi? Tôi thấy cậu chính là không phải muốn tôi rút ra, mà là muốn để cho tôi cắm càng sâu vào? Cậu xem ra thật sự là đang nói dối nha "
" Mới, mới không có... Ô... Tôi mới không nói dối... Ân a... " Giang Bích Nhân lệ nóng quanh tròng nhỏ giọng phản bác.
" Không phải nói dối? " Cố Nam Sơn nắm lấy eo cô nhấc tới, nam căn chậm rãi từ trong tiểu huyệt thối lui: " Được thôi, tôi cho cậu thêm một cơ hội nữa, nếu chứng minh được cậu không có nói dối, thì tôi sẽ đem dương v*t lấy ra "
Giang Bích Nhân lần nữa đối mặt với tình cảnh gian nan lúc nãy, không ngoài dự kiến, miệng tử cung lại lần nữa tiếp tục bị xâm nhập.
Cả người Giang Bích Nhân kích thích run rẩy, sung sướng chảy cả nước mắt. Cô không chịu nổi côn th*t từng chút từng chút thong thả ung dung tra tấn, tiểu huyệt vô cùng ngứa ngáy khó chịu, khát vọng bị căn dương v*t thô tráng mạnh mẽ xâm chiếm.
" Cậu có phải đang nói dối hay không? Có thật sự muốn tôi rút ra? " Cố Nam Sơn hỏi.
Giang Bích Nhân vặn vẹo mông, chỉ cần Cố Nam Sơn nguyện ý thao cô, thì thừa nhận có là vấn đề gì: " Ô... Tôi đúng là nói dối... Không cần rút ra... Thao tôi... Ân a... Dùng dương v*t lớn thao chết tôi... A a... Tiểu huyệt thật ngứa a... Ô ô... "
Shit! Tiểu yêu tinh!
côn th*t Cố Nam Sơn mau chóng biến lớn thêm vài phần, hắn không thèm nói lời vô nghĩa, tức tốc thay đổi tư thế đem Giang Bích Nhân đặt lên giường. Hai tay cô gái nhỏ bị trói chặt, một chân bị ép cố định trên cây cột đầu giường banh ra thành hình chữ V, một chân còn lại gác lên vai Cố Nam Sơn. Tiểu huyệt loã lồ phơi bày trước mặt nam nhân, Cố Nam Sơn đưa tay vân vê đùi trắng mềm mại một lượt từ trên xuống dưới, sau đó hung hăng mạnh mẽ thúc côn th*t đi vào.
" Không... Ha ha... Không cần... Quá sâu... Ô... " Giang Bích Nhân không khống chế được rên rỉ, đành phải tiếp tục nghiên đầu cắn lấy bao gối, loại cảm giác bị côn th*t xỏ xuyên này khiến cô vô pháp chống đỡ, cô cực lực giãy dụa muốn chạy trốn, nhưng dù cô có vặn vẹo thế nào đi chăng nữa cũng không thoát khỏi.
Cố Nam Sơn người này cực kỳ đáng giận, mỗi một lần va chạm đều phải mạnh mẽ đỉnh vào miệng tử cung mới bằng lòng buông tha.
" Ngô! Ngô! Ngô! Ngô!... " côn th*t đâm vào một cái Giang Bích Nhân liền kêu lên một tiếng, miệng tử cung bị đâm vừa đau vừa sướng, khoái cảm cuồn cuộn không ngừng trào dâng.
" Thao chết tiểu lẳng lơ! Dám nói dối gạt người! "
Giang Bích Nhân cảm giác Cố Nam Sơn giống như là thay đổi rồi, hai mắt hắn đỏ bừng, tựa hồ hàm chứa vài phần hận ý, đĩnh động so với lúc nãy càng thêm dùng sức, giống như muốn đem cô thao chết ở trên giường, thật là đáng sợ.
Miệng tử cung bị côn th*t tàn nhẫn khai phá, vô lực chống đỡ, bị quy đầu mạnh mẽ đâm ra một khe hở. Cố Nam Sơn không ngừng cố gắng, dùng sức hướng vào chỗ đó va chạm mãnh liệt, cuối cùng rốt cuộc cũng thành công đem quy đầu cắm vào tử cung.
Phòng tuyến ngăn cách cuối cùng bị phá vỡ, Giang Bích Nhân giống như cá mắc cạn cựa quậy vài cái, cực lực cắn chặt bao gối không cho tiếng rên rỉ thoát ra. " Ngô! " một tiếng, muốn phản kháng nhưng tay chân đều bị chế trụ.
Cảm giác được miệng tử cung non mềm hút lấy thật là thập phần mỹ diệu. Cố Nam Sơn hít vào một hơi, đợi cơ thể mau chóng chấn tỉnh, liền lấy tư thế này tiếp tục thâm nhập, thẳng đến khi toàn bộ nam căn hoàn toàn đi vào, quy đầu hợp với nửa cây dương v*t tất cả đều nhét vào tử cung, đem bụng Giang Bích Nhân đỉnh nhô lên thành hình dạng đồ vật xấu hổ. Hắn mới vừa ý rút ra, mạnh mẽ ra vào mấy chục cái, liền đem Giang Bích Nhân đưa lên đầu sóng cao triều.
" Ô ô... Từ bỏ... Dừng lại đi... Ân ân a... Sắp hỏng rồi... Sẽ chết... Ô ô... " Giang Bích Nhân đã sớm bị làm tới lệ rơi đầy mặt, lúc này đây bao gối cũng không thể cắn nữa rồi, cô gái nhỏ khóc thúc thít mà rên rỉ cầu xin.
Cố Nam Sơn không màng tới Giang Bích Nhân còn đang cao trào, tàn ác trêu chọc huyệt thịt run rẩy co chặt, lực đạo không mảy may giảm sút.
côn th*t thô to mỗi lần rút ra đều sẽ mang theo huyệt thịt đỏ tươi, tới khi cắm vào cơ hồ cũng đem môi âm hộ kiều nộn đỉnh đi vào. d*m thủy không khống chế được chảy ra càng lúc càng nhiều, nơi giao hợp không ngừng phát ra âm thanh " tí tách tí tách ".
" Muốn chết... A a... Sắp bị đại dương v*t thao chết... Ô ô... Từ bỏ... Xin cậu... Ô ô... " côn th*t liên tục thọc vào rút ra khiến cho Giang Bích Nhân chìm đắm trong khoái cảm cao trào không cách nào rơi xuống, cô cảm thấy chính mình có thể hay không vì túng dục quá độ mà chết.
Cố Nam Sơn lãnh khốc vô tình tiếp tục hành sự, thời điểm sắp tới cực hạn. Hắn bóp chặt cỗ Giang Bích Nhân, gia tăng lực đạo điên cuồng lao tới.
Giang Bích Nhân bị hắn cường hãn áp đảo hít thở không thông giãy dụa. Cố Nam Sơn hoàn toàn không để ý tới, hai mắt hắn đỏ bừng gia tăng lực đạo đánh thẳng vào nơi sâu nhất, côn th*t tàn nhẫn chà đạp, chôn ở trong tử cung bắn ra, từng luồng tinh dịch " phốc phốc " phun lên vách tử cung mẫn cảm.
Giang Bích Nhân cả người run rẩy, hai mắt cô trợn ngược, cô hít thở không thông đạt đến khoái cảm xa lạ trước nay chưa từng có.
Thời điểm Cố Nam Sơn đem côn th*t rút ra, huyệt nhỏ Giang Bích Nhân còn đang phun nước, sắc mặt cô ửng hồng môi khẽ nhếch, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, thân thể hơi hơi run rẩy, một bộ dạng giống như bị chơi hỏng rồi.
Cố Nam Sơn cởi trói cho Giang Bích Nhân, vỗ vỗ mặt cô. Giang Bích Nhân nào còn sức lực tứ chi xụi lơ, đắm chìm trong khoái cảm nhục dục không hề phản ứng.
Cố Nam Sơn đi tới máy lọc nước rót một ly nước ấm, chờ Giang Bích Nhân hoàn hồn sẽ cho cô uống.
Hắn hiện tại bình tĩnh bởi vì trước kia đã từng gặp qua loại tình huống này, ở trên chính giường của ba hắn.
Người đàn ông đó mỗi lần chơi đùa nữ nhân đều đặc biệt điên cuồng, trực tiếp đem người ta đùa chết ở trên giường đều có.
Hắn căn cứ vào kinh nghiệm, tình trạng Giang Bích Nhân hiện tại cũng không sai biệt, chỉ cần để cô tự mình hòa hoãn một chút thì tốt rồi.
Cố Nam Sơn hôm nay kỳ thực không có nghĩ tới chính mình sẽ biến thành hình dạng này. Đại khái là bởi vì trước kia thời điểm hắn làm tình mặc kệ như thế nào đều sẽ khắc chế vài phần. Nhưng là hôm nay ắc hẳn là bởi vì tâm tình hắn vô cùng phức tạp, hơn nữa thao cô gái nhỏ quá sung sướng nên mới không khống chế được.
Quả nhiên, từ trong xương cốt hắn vẫn là di truyền nguồn gen thô bạo từ người ba kia.
Chờ tinh thần Giang Bích Nhân khôi phục, bưng nước tới cho cô uống xong.
" Thật xin lỗi! " Cố Nam Sơn nói. Biểu tình khôi phục thành loại năng động toả nắng như thường ngày, không còn u ám bất định như lúc nãy, trong mắt mang theo chân thành tha thiết cùng quan tâm: " Cậu thấy như thế nào? "
Giang Bích Nhân uống từng ngụm từng ngụm nước nhỏ, thời điểm nuốt vào còn cảm nhận được yết hầu có chút đau xót. Cô chưa từng nghĩ tới Cố Nam Sơn ngày thường nhìn tốt như vậy, khi thao cô sẽ biến thành một bộ dạng điên cuồng.
Về sau hay là đừng nên tìm hắn chơi. Tuy rằng thực sướng... Nhưng này cũng quá đáng sợ rồi.
" Còn tốt " Sau khi giải quyết được cổ họng khát khô, Giang Bích Nhân mở miệng trả lời, sau đó cô đột nhiên giống như nghĩ tới cái, giơ tay lên nhìn mặt đồng hồ.
" Không xong! Sắp tới giờ vào học rồi! Bây giờ mà đi chắc chắn sẽ đến muộn! " Vẻ mặt Giang Bích Nhân thối hoắc, trừng mắt nhìn Cố Nam Sơn buồn bực lên án: " Đã nói cậu đừng có cắm vào, giờ phải làm sao đây? "
Cố Nam Sơn thật sự bội phục Giang Bích Nhân, hắn vừa mới đối xử với cô thô bạo như vậy, mà cái người này giống như chẳng xảy ra chuyện gì, chỉ một lòng nhớ thương vấn đề đi học trễ.
Cố Nam Sơn thở dài, sờ sờ đầu Giang Bích Nhân, nói: " Yên tâm, tôi đã giúp cậu xin nghỉ rồi "
Giang Bích Nhân kinh ngạc trợn to mắt: " Thật sự? "
Cố Nam Sơn gật đầu.
Giang Bích Nhân nhẹ nhàng thở ra, đối với Cố Nam Sơn cười: " Vẫn là cậu thông minh, luôn có chuẩn bị trước "
Thật là cái cô gái ngốc.
Cố Nam Sơn nhìn Giang Bích Nhân như vậy, trong lòng không nhịn được mềm mại, hắn đột nhiên hỏi: " Cậu vì cái gì phải làm cái loại sự tình này? "