Trương Mẫn An thu được tài sản khếch xù, nhưng cô không thể nào nằm ngủ trên vàng.
Eo có khi còn hỏng luôn.
Cô hung tợn nhéo xúc tu một chút.
Sau đó phát hiện, xúc tu ngoại trừ ướt một chút, hai ba đầu xúc tu chụm lại một chỗ kì thật cũng có thể biến thành giường.
Nhưng cô không có mặc quần áo, không có chăn, không có gối đầu.
Càng nghĩ càng là buồn từ trong ra, oa một tiếng khóc lớn lên.
Có vàng, có vàng cô hiện tại cũng chỉ muốn về nằm trên giường khách sạn ngủ một giấc thật ngon nha.
Lại thêm hai cái xúc tu trồi lên.
Bốn đầu xúc tu toàn bộ quấn quanh bên người Trương Mẫn An, đẩy ra một đầu một cái đầu khác lại xúm lại, cuối cùng cô từ bỏ, bị xúc tu vây quanh ở giữa làm cho khóc thút thít.
Bốn đầu xúc tu ôm cô, khéo léo điều chỉnh tư thế mấy lần, không ngờ vậy mà lại muốn Trương Mẫn An có thể thoải mái* nằm xuống.
*Gốc 'thư thư phục phục': Khoẻ khoắn vui vẻ trong người, thoải mái, dễ chịu (nói về thân thể hoặc tinh thần). thivien
Xúc tu vững vàng bao quanh cô, gió đêm không thể thổi vào người của cô.
Cũng không biết bạch tuộc làm cái gì, rõ ràng xúc tu bạch tuộc nên lạnh giá đang từng chút từng chút ấm lên.
Trương Mẫn An hít cái mũi tức giận nói: "Chờ một chút nữa rồi nướng chân bạch tuộc!"
Xúc tu đồng loạt run lên.
Quá tận tâm, ngược lại Trương Mẫn An bị làm cho tức cười.
Sau một tiếng, cô lại nghiêm mặt không chịu yếu thế. "Cậu* ngày mai nhất định phải mang tôi về nhà đi, nơi này không có cái gì, tôi sống thế nào a."
*Đổi xưng hô em -> cậu vì bạch tuộc không phải bạch tuộc bé, đang ở hiện đại M không muốn dùng 'ngươi' với 'ta':)))
Cái xúc tu ở trên người Trương Mẫn An kia nhè nhẹ vỗ về bên trên ngực và bụng của cô.
Giống như đang dỗ dành cô.
///
Bạch tuộc: Ôm dễ chịu. Thả ra chạy mất thì không có cô vợ trẻ.
///
Bình thường bạch tuộc không biết bơi, bạch tuộc tiên sinh là sinh vật thần kì (???) mới có thể bơi lội!