Nếu đổi thành người khác, bị một tia thần hồn cắt ra chiếm đoạt thân thể của mình, không phát điên mới là lạ, hơn nữa với tồn tại hung hãn như hắn, hiện tại nhìn thấy đối phương sắp bỏ trốn mà không có cách nào, đây quả thật là chuyện khiến người khác phẫn nộ.
- Ngươi không có Phá giới tinh, làm sao có thể trở lại Áo Bỉ Đảo? Hơn nữa truyền tống trận này sẽ truyền hướng đến phương nào, ngươi cũng không biết rõ tình hình, chi bằng ngươi ở nơi này chờ thêm một thời gian ngắn, để ta đi vào tìm được Phá không tinh sẽ đưa cho ngươi.
Thần hồn bên ngoài đột nhiên nói với Đường Tiêu.
- Không cần, ngươi có chủ ý gì, trong lòng ta biết rất rõ, thân thể này bất luận như thế nào cũng không thể trả lại cho ngươi.
Đường Tiêu đặt khối thượng phẩm linh thạch cuối cùng trong truyền tống trận, ánh mắt phức tạp nhìn thần hồn bên ngoài, tựa hồ khi thần hồn mở miệng, hắn cũng đoán được suy nghĩ trong lòng thần hồn kia.
- Lão ma! Kêu lão ma nói chuyện với ta ! Lão ma, tại sao ngươi phản bội ta!
Người bên ngoài đột nhiên chuyển mục tiêu tức giận.
- Khi ngươi hôn mê vì phát động ý niệm chi lực, bị thần hồn của viễn cổ cự long thôn phệ, ta vẫn ở cùng hắn, hắn biết rõ ai mới thật sự là ta. Cho nên, hắn không phản bội ta, ngươi đừng trách cứ gì hắn cả, ngươi thân là chủ hồn hi sinh chính mình, mới khiến chúng ta có thể còn sống rời khỏi thần cốc, chuyện còn lại ta sẽ đi hoàn thành, ngươi không cần tức giận như thế.
Đường Tiêu bình tĩnh khuyên nhủ thần hồn.
- Ngươi cút ra đây cho ta! Ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ tìm được ngươi, rút hồn luyện phách ngươi!
Thần hồn bên ngoài thấy Đường Tiêu sắp mở Truyền Tống Trận, lại bắt đầu lớn tiếng uy hiếp hắn.
- Ta sẽ đi đâu, trong lòng ngươi biết rất rõ, nhưng ta sẽ không tiếp tục chạy trốn.
Đường Tiêu lạnh lùng trừng mắt với thần hồn bên ngoài.
Thần hồn kia tựa hồ nhớ ra gì đó, quay đầu lại nhìn phía sau, Đường Tiêu trong truyền tống trận cả kinh, nhưng vào lúc này, thần hồn kia đột nhiên đánh về phía băng tinh chứa thân thể của một gã Thiên Nguyên võ giả trong đám ăn mày gầy yếu.
Bên ngoài băng tinh không có cấm chế cường đại, liền toát ra một tia băng diễm, thần hồn ý đồ cướp đoạt thân thể bị băng diễm đốt cháy, thống khổ kêu thảm thiết bắn ra ngoài. Nhưng thần hồn kia lại tiếp tục liều mạng lao vào khối băng tinh, trong băng tinh tiếp tục thoát ra một tia băng diễm, chỉ là càng không ngừng va chạm với thần hồn, băng diễm cũng càng trở nên suy yếu.
Sắc mặt Đường Tiêu biến hóa trong truyền tống trận, mặc dù Truyền Tống Trận đã được phát động, nhưng loại Truyền Tống Trận cỡ lớn này từ khi phát động cho đến khi truyền tống cần một khoảng thời gian rất dài, một khi thần hồn kia phá vỡ băng tinh đoạt xá thành công, một lần nữa có được thân thể, nói không chừng sẽ xông vào truyền tống trận.
Sau khi thúc đẩy Truyền Tống Trận, thần hồn bên ngoài va chạm với băng tinh càng thêm điên cuồng, khi băng diễm đâm vào thần hồn tạo thành tổn thương cực lớn, cũng khiến thần hồn kia chịu tổn thương cực đại, nhưng hắn vẫn điên cuồng đánh vào khối băng tinh, hiện tại với hắn mà nói, chỉ có cưỡng đoạt thân thể bên trong băng tinh, hắn mới có thể điều khiển thân thể nhảy vào trong truyền tống trận.
Truyền Tống Trận sắp khởi động hoàn tất, Đường Tiêu nhìn thần hồn bên ngoài điên cuồng, liền phát ra một tiếng thở dài thật dài, nếu hiện tại hắn là người bên ngoài, hắn cũng sẽ điên cuồng giống như y.
- Bất kể ngươi và lão ma có tin hay không! Chủ hồn của Đường Tiêu ta đã cắn nuốt thần hồn của viễn cổ cự long! Không ai biết rõ điều này hơn ta!
Một đạo bạch quang đẹp mắt hiện lên, trong nháy mắt trước khi Đường Tiêu sắp bị truyền tống đi, Đường Tiêu nghe thấy thanh âm gầm rú khàn giọng của thần hồn.
Bạch quang tan hết, Đường Tiêu cảm thấy có chút chóng mặt, qua hồi lâu mới khôi phục lại, Truyền Tống Trận này tựa hồ truyền tống rất lâu, sau khi nhìn xung quanh, trên mặt hắn hiện ra thần sắc rất kinh ngạc.
Dưới chân hắn là một Truyền Tống Trận khác, nhìn bề ngoài không khác biệt gì nhiều so với truyền tống trận truyền tới, nhưng truyền tống trận này tựa hồ nằm trên một đỉnh núi lồi lõm, đỉnh núi này giống một khối cự thạch, phía trên không có một ngọn cỏ.
Trên đỉnh đầu, ước chừng bên ngoài hơn mười trượng bao phủ một tầng sương mù dày đặc, nhưng vẫn có một ít cường quang mơ hồ từ bên ngoài truyền đến, cho nên ở đây mặc dù bị sương mù dày đặc bao trùm, vẫn có thể thấy rõ mọi thứ xung quanh.
Nơi này. . . . tựa hồ đã không còn là trong Phong Bạo Thiên Nhãn nữa rồi.
Đường Tiêu đi xuống gò núi, khi đi xuống, Đường Tiêu luôn cảm giác có chỗ nào đó kì lạ, nhưng lại không rõ kì lạ ở chỗ nào, gò núi này tựa hồ rất cao, Đường Tiêu đi một hồi lâu vẫn chưa đến dưới gò núi, khi Đường Tiêu đang muốn bay lên không trung quan sát, hắn đột nhiên phát hiện mình đã tới bên cạnh một Truyền Tống Trận khác!
Trải qua một phen quan sát, Đường Tiêu phát hiện truyền tống trận này chính là truyền tống trận đã truyền tống mình tới lúc trước!
Đường Tiêu lập tức nhảy lên giữa không trung, kết quả trước mắt khiến cho hắn càng thêm kinh ngạc!
Chỗ vừa rồi hắn ở, cũng chính là nơi ở của Truyền Tống Trận kia, lại có một thạch cầu lớn, đang bay lơ lửng trong biển sương mù.
Nói một cách khác, giống như một phiên bản địa cầu thu nhỏ, cho nên Đường Tiêu mới tưởng rằng mình đang xuống núi, kì thực hắn chỉ đi vòng quanh tảng đá lớn.
Chỉ có điều rất kỳ quái là, vừa rồi khi Đường Tiêu hành tẩu trên đại thạch cầu kia, cũng không cảm giác ra chỗ dị thường của đại thạch cầu, với tri thức mà Đường Tiêu có được ở kiếp trước, loại đại thạch cầu phiêu du trong vũ trụ thế này, nhiều lắm chỉ có thể coi là một khối tiểu thiên thạch, mà loại tiểu thiên thạch này, ở phía trên không thể nào sản sinh ra trọng lực.
Nhưng phía trên tiểu thiên thạch lại có Truyền Tống Trận, điều này rất rõ ràng trái ngược với rất nhiều quy tắc vật lý vũ trụ.
Đường Tiêu rất nhanh không nhịn được cười nhạo chính mình, bởi vì hắn luôn có loại ảo giác, trước khi hư không hắc ám vô tận trở thành vũ trụ đã biến tất cả bí cảnh thành tinh cầu, cho nên mới không tự giác nắm định luật vật lý vũ trụ để lý giải từng bí cảnh.
Chuyện này trên thực tế là chuyện hoàn toàn sai lầm, những bí cảnh này căn bản không thể so sánh với tinh cầu mà hắn biết được vào kiếp trước.