Sức mạnh của ý niệm uy hiếp xuống dưới, con rắn cùng với quái điểu từ trong miệng của ả thợ săn cũng bắt đầu sợ run. Thậm chí còn phát ra tiếng rít gào sợ hãi. Ả nữ thợ săn nhướng mày, có thể cảm nhận được sức mạnh của ý niệm mạnh đến cỡ nào, trong lòng vừa có đố kỵ vừa có sợ hãi. Nhưng ả ta vẫn không lùi bước, ngược lại lắp mũi tên vào cung, một lần nữa hướng về Đường Tiêu.
- Còn có bùa dây xích nữa không? Mau quấn lấy ả ta.
Đường Tiêu hướng Vi Liên thoáng nói một câu.
- Bùa dây xích chỉ có thể quấn lấy ả ta trong vòng nửa phút, rồi ả ta cũng sẽ thoát ra ngoài thôi.
Vi Liên nói xong, bàn tay vừa nhấc. Một đạo lá bùa lập tức biến thành tro, bay ra một đạo ngân quang, một đầu xích hướng về phía nữ thợ săn.
- Bùa dây xích không phải có sáu cái sao? Vô luận thế nào cũng phải cuốn ả ta trong vòng ba phút.
Đường Tiêu lại hướng Vi Liên hỏi một tiếng, bắt đầu niệm bí quyết, đem hồ lô dừa trong đan điền thoát ra.
- Muốn thì được sao? Chỉ là trên người ả ta lực phòng ngự quá lợi hại. Cho dù có quấn lấy ả thì cũng không phá được đạo hồng quang kia, cũng không gây tổn thương cho ả.
Vi Liên hướng Đường Tiêu nói thoáng qua, trong tay vừa nhấc, lại là một lá bùa biến thành tro, dựng lên trước người nàng cùng Đường Tiêu một đạo huyền băng thuẫn.
Nữ thợ săn cung tiễn lại lần nữa giương cung, đột nhiên phóng đến huyền băng thuẫn. Một tiếng nổ lớn vang lên, khiến huyền băng thuẫn nổ tung. Vi Liên và Đường Tiêu đang trốn đằng sau huyền băng thuẫn cũng bị bay ra ngoài.
- Nàng nghĩ một biện pháp như vậy mà có thể vây khốn ả ta ba phút sao? Để ta giải quyết ả cho.
Đường Tiêu sau khi bò dậy, một lần nữa khởi động hồ lô dừa, truyền âm nói với Vi Liên một tiếng.
- Đây là pháp bảo gì vậy?
Từ trên mặt đất bò lên, ánh mắt Vi Liên sáng ngời nhìn về phía hồ lô dừa ở giữa không trung.
Ả nữ thợ săn ở một bên khởi động quái điểu trên đỉnh đầu mổ lấy sợi dây xích, một bên gắn mũi tên lên cây cung, hướng quả hồ lô dừa đang lớn dần trên đỉnh đầu của Đường Tiêu.
Đường Tiêu chứng kiến ả thợ săn rõ ràng đang muốn bắn hồ lô dừa, nhưng tạm thời vẫn không quan tâm đến. Trong hồ lô dừa này có ma lực của Áo Bỉ lão ma, cũng không phải dễ dàng bị gây phiền toái như vậy.
- Đây chỉ là một hồ lô dừa, có thể đập chết người. Chỉ cần kéo dài thời gian, thì có thể đem pháp lực làm đầy. Người bị nện phải bị vây khốn không thể động đậy.
Đường Tiêu hướng Vi Liên đơn giản nói qua một chút.
- Bảo vệ làm sao?
Vi Liên chỉ về phía ả thợ săn phía dưới hồ lô.
Đường Tiêu lắc đầu:
- Nàng chỉ cần đề phòng ả ta đột nhiên tấn công chúng ta là được rồi.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, mũi tên của nữ thợ săn đã rời dây cung. Ả ta cũng không thay đổi mũi tên hướng về hai người, mà trực tiếp hướng về quả hồ lô trên đỉnh đầu Đường Tiêu.
Ầm! Một tiếng nổ vang lên. Mũi tên sau khi va chạm với quả hồ lô dừa thì phát nổ kịch liệt. Nhưng quả hồ lô dừa chỉ run lên mấy cái, chứ không bị bất cứ một tổn thương nào. Ngược lại miệng quả hồ lô dừa đem năng lượng của mũi tên gây ra vụ nổ hấp thu vào.
Nữ thợ săn không phục lắm, tiếp tục bắn tiếp mấy mũi tên về phía quả hồ lô dừa. Đáng tiếc, những mũi tên này chẳng khác nào mũi tên trước.
Vi Liên lúc này trở nên rảnh rỗi, lập tức không ngừng phát ra mũi tên huyền băng. Mặc dù bị ngăn cản bên ngoài màn sáng, nhưng vẫn không ngừng công kích màn sáng của đối phương. Tuy rằng võ giả cấp thấp không cách nào công kích được cương khí hộ thể của võ giả cấp cao. Nhưng mỗi lần công kích vẫn có thể làm giảm độ mạnh cũng như độ dày của cương khí hộ thể của đối phương.
Nhưng Vi Liên muốn triệt để tiêu hao cương khí hộ thể của nữ thợ săn, nhất định phỉa tiến hành công kích bằng mũi tên huyền băng. Tuy rằng không thể trong một thời gian ngắn, nhưng có thể cam đoan nữ thợ săn không thể trốn thoát cũng như phản kích. Đã một lần Vi Liên không cho nữ thợ săn có cơ hội thoát khỏi phản kích nhưng nàng lại không có nhiều bùa sợi xích để trói buộc nữ thợ săn, nên đành phải chọn biện pháp chạy trốn.
Hiện tại Đường Tiêu đột nhiên xuất ra một quả hồ lô dừa thần kỳ, tình huống liền không giống như lúc trước. Chỉ cần Vi Liên có thể vây khốn nữ thợ săn trong vòng ba phút là được. Đường Tiêu sở dĩ có lòng tin với quả hồ lô dừa như vậy, là vì lúc trước hắn xác thực đã dùng hồ lô dừa đập chết một gã Địa Nguyên cấp bốn.
- Ta sẽ giết chết hết các ngươi, xem pháp bảo này còn có gì lợi hại.
Nữ thợ săn tâm lý hoảng sợ nhìn quả hồ lô dừa càng lúc càng lớn trên đỉnh đầu Đường Tiêu, tựa hồ như ý thức được điều gì, đột nhiên đem cung tên hướng về phía Đường Tiêu. Hơn nữa trên dây cung đã gắn sẵn một vài mũi tên.
- Liên hoàn bạo phá tiến!
Vi Liên kinh hô một tiếng. Ả nữ thợ săn hiển nhiên là đã ý thức được nguy hiểm, muốn nhắm Đường Tiêu cho một kích.
“Liên hoàn bạo phá tiến” có thể làm tiêu hao nội nguyên khí trong cơ thể nữ thợ săn. Cho nên chưa đến thời khắc mấu chốt thì chưa dùng đến. “Liên hoàn bạo phá tiến” được tạo thành so với bạo phá tiến đơn lẻ thì lực công kích còn uy mãnh hơn nhiều. Nếu như Đường Tiêu còn chưa kịp khởi động quả hồ lô dừa thì ả ta sẽ dùng mũi tên này bắn chết Đường Tiêu. Về sau có thể còn lực hay không để giết Vi Liên thì ả ta cũng để ý cả rồi.
Đường Tiêu khi khởi động quả hồ lô dừa nện người, phải không ngừng dùng chi lực nội vân triện để bổ sung năng lượng cho hồ lô. Thời điểm lúc này là không thể động đậy. Nếu không, năng lượng lúc trước bổ sung cho hồ lô sẽ bị sụp đổ. Cho nên hiện tại đã đến thời điểm thập phần nguy nan. Hoặc là từ bỏ việc công kích bằng hồ lô dừa bỏ chạy thục mạng, hoặc là bị ả thợ săn này bắn chết.
Quả hồ lô dừa còn chưa đến một phút sẽ có thể phát động ra ngoài. Hiện tại từ bỏ là không được rồi.
- Có thể giữ mũi tên này một chút nữa được không?
Đường Tiêu hỏi Vi Liên bên cạnh một câu.
- Không thể! Chúng ta có thể sử dụng Thuấn Di để chạy thoát, và kéo dài một thêm khoảng thời gian.
Vi Liên giơ tay lên, một lá bùa Thuấn Di xuất hiện trong tay của nàng.
Đường Tiêu thở dài, nhưng hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.
Nhưng đúng lúc này, trên gò núi đằng sau lưng nữ thợ săn đột nhiên xuất hiện một lão giả mặc chiếc áo bào màu trắng. Một thanh đoản trượng vung lên, một đạo Thiểm Điện từ trong tay ông ta phát ra, hướng sau lưng nữ thợ săn đâm tới.