Đường Tiêu rõ ràng cảm ứng được hồn phách của Hồn Thi từ trong thân thể bỏ trốn mà ra, hắn cũng không khách khí, dùng Hồng Viêm chém về phía hồn phách kia, niệm chú đem hồn phách thu vào bên trong Linh Khí, hồn tinh hóa thành một hạt vàng nhạt, đây chính là thứ Đường Tiêu thích nhất.
Động tác của Đường Tiêu cực nhanh, người bình thường căn bản nhìn không tới.
- Tôn Văn huynh đệ, ngươi có thể cảm ứng được thần hồn?
Truy Biến đi tới hỏi Đường Tiêu một tiếng.
- Có ý kiến gì sao?
Đường Tiêu thu hồi Linh Khí, nhàn nhạt mà nhìn Truy Biến, hắn ý thức được mình vừa rồi ra tay có chút liều lĩnh, lỗ mãng, cho dù ra tay rất nhanh, nhưng vẫn không thể nào tránh được ánh mắt của Truy Biến.
- Ha ha, ta chỉ là hỏi mà thôi, Tôn Văn huynh đệ quả nhiên thực lực phi phàm.
Truy Biến thần sắc khẽ biến, vô ý thức mà quét về thi thể Huyết Nguyệt xa xa, nhưng lập tức đem chút khác thường này dấu đi.
Những đội viên khác kinh hồn chưa định mà nhìn một màn trước mắt này, bọn hắn hiển nhiên cũng không có phát hiện Huyết Nguyệt giả chết, sự tình Truy Biến cùng Tử Vũ che dấu tu vi, cũng không nhìn ra Đường Tiêu lợi hại, chỉ là đối với Vi Liên liên tục phóng ra băng hệ ma pháp cực kỳ khiếp sợ, nghĩ nếu như đơn đả độc đấu mà nói, bọn hắn không phải là đối thủ của nàng.
Đặc biệt là Vương Thái, hắn ngay từ đầu rất xem thường Vi Liên cùng Đường Tiêu, cảm thấy Truy Biến không nên tốn mất nửa ngày chờ hai người này đến, thời điểm lúc này mới biết Vi Liên lợi hại.
Chứng kiến một tia dị sắc trong mắt Truy Biến, trong nội tâm Đường Tiêu càng thêm kiêng kị, hắn vô ý thu hồi hồn tinh, đã đem tất cả hành vi che dấu của bọn họ bộc lộ. Vì kế hoạch, vẫn là mau chóng rời khỏi những người này, hơn nữa Đường Tiêu cũng không có hứng thú tìm hiểu mục đích của Truy Biến đến tột cùng là cái gì.
. . . . . .
Vốn là cộng thêm Đường Tiêu cùng Vi Liên tổng cộng là mười bốn người, sau khi chết hai người lại biến thành mười hai người. Sau khi mọi người chôn thi thể của Trịnh Đồng cùng Huyết Nguyệt, có vài tên đội viên tựa hồ đối với túi trữ vật của hai người rất có hứng thú, nhưng là đang ở trước mặt những người khác, ai cũng không dám chủ động ra tay.
Hoàn thành hết thảy về sau, cả đám dưới sự dẫn dắt của Truy Biến một lần nữa lên đường. Đám người đi không lâu, một chi Hồn Thi đại quân liền đi tới Dương Liễu thôn.
Một thiếu nữ khuôn mặt bình thường, cưỡi một đầu tứ đề Hồn Thi cao lớn, đi trước dẫn đầu chi quân đội này. Sau khi đi vào Dương Liễu thôn, thiếu nữ từ trên người bốn vó Hồn Thi nhảy xuống, dưới chân nhẹ nhàng yến, đi tới trước mộ phần của Huyết Nguyệt, hướng trong mộ quát to một tiếng:
- Huyết Nguyệt! Giả chết đã đủ chưa? Mau dậy đi!
Phía trên mộ phần của Huyết Nguyệt rung rinh, một nam tử trẻ tuổi từ bên trong lập tức bay ra, rơi vào bên người thiếu nữ kia, nam tử trẻ tuổi này, đúng là Huyết Nguyệt mới vừa rồi bị bốn vó Hồn Thi moi tim.
- Vừa rồi sau khi thử qua, Truy Biến có tìm được người có tiềm chất không?
Thiếu nữ hỏi Huyết Nguyệt một tiếng.
Thân hình Huyết Nguyệt lung lay mấy cái, trong nháy mắt từ một gã nam tử trẻ tuổi hóa thành một lão giả râu tóc bạc trắng, nhìn về phía đoàn người Truy Biến lắc đầu:
- Lần này không có thu hoạch gì, cũng chỉ có tên phù sư kia còn có mấy phần tiềm chất.
- Nữ phù sư kia sao?
Thiếu nữ hơi nhíu mày.
- Ha ha, sư mẫu, ngươi không cần nhạy cảm, nữ phù sư này đã có người trong lòng, cho dù được sư phụ thu nhận, cũng sẽ không quấn quít lấy sư phụ đâu.
Huyết Nguyệt trêu ghẹo thiếu nữ một câu.
- Vô luận như thế nào, tuyệt đối không cho phép hắn thu nữ đệ tử! Đây là nguyên tắc!
Thiểu nữ giận dỗi nói với Huyết Nguyệt một câu, thần sắc trên mặt có chút nghiêm túc.
Người này được Huyết Nguyệt gọi là sư nương, chính là song tu đạo lữ của Truy Biến, lớn lên giống như yêu linh, lại có gia cảnh hùng hậu, được người xưng là Linh vũ Vũ nhi.
Bởi vì lo lắng Truy Biến sẽ bị các sư tỷ, sư muội, sư mẫu, tổ sư nương hoặc nữ đệ tử khác câu đi, cho nên đối với Truy Biến quản thúc vô cùng chặc, lần này cùng Truy Biến đến Huyền Vũ đại lục, chính là vì giám sát không cho phép hắn thu nữ đệ tử.
- Sẽ không đâu! Có sư mẫu ở đây, sư phụ lão nhân gia có tâm kia cũng không có gan a!
Huyết Nguyệt vuốt vuốt chòm râu thật dài của hắn, vẻ mặt cười xấu xa.
- Ngươi nói hắn có cái kia tâm?
Thiểu nữ giận dữ, lập tức thò tay nắm chặt râu dài của Huyết Nguyệt.
- Sư mẫu tha mạng! Ta là nói sư phụ không có cái gan kia a.
- Cái kia vẫn có tâm! Đây là tuyệt đối không được!
. . . . . .
Dương Liễu thôn cách Huyền Vũ cốc hơn trăm dặm, đối với võ giả mà nói, dùng không đến một buổi đã đến. Đoàn đội một nhóm mười hai người tới trước Huyền Vũ cốc, thấy bên ngoài có cấm chế không cho phi hành, cả đám lập tức hạ xuống đất.
Xa xa đã có thể chứng kiến Huyền Vũ thành to lớn ở sâu trong cốc, dựa lưng vào vách đá vạn trượng, tường thành cao hơn trăm trượng, do từng khối đá nặng vài chục tấn xây thành!
Cả tòa Huyền Vũ thành bị bao phủ ở bên trong một màn sáng dày đặc, màn sáng này là cấm chế phòng ngự cực kỳ cường hãn, chỉ dùng thiên thạch trên Thiên giới cùng Thiên Vũ tài liệu, dùng Thiên Hỏa tế luyện ra Thiên Cấm Trận Kỳ, như vậy màn sáng phòng ngự này, cho dù là võ giả có tu vi Thiên Nguyên, dưới tình huống không có thông hành lệnh bài, cũng đừng mơ tưởng xuyên qua.
Từ lúc hắc ám hư không bị xé nứt, Huyền Vũ đại đế liền dựa theo quy củ Thiên giới, đem phòng ngự mở ra, toàn bộ Huyền Vũ thành giới nghiêm, không cho bất cứ ai xuất nhập, thẳng đến khi Thiên giới Giám sát sứ tới, dưới sự giám thị của Thiên giới Giám sát sứ, dùng danh nghĩa Bổ Thiên đem tất cả võ giả từ Kiếm Thánh của các tông phái triệu tập đến cùng một chỗ, sau khi kiểm tra cùng tiếp nhận thần hồn, mới cấp cho bọn hắn thông hành lệnh bài để tiến vào Huyền Vũ thành.
Bởi vì trong thông hành lệnh bài này ghi chép toàn bộ tin tức cùng thần hồn của võ giả, cũng hạ xuống tinh thần ấn ký, một khi võ giả bị chết hoặc lệnh bài ly khai võ giả quá xa, thông hành lệnh bài sẽ tự động thiêu hủy, cho nên Huyền Vũ đại đế một chút cũng không lo lắng thông hành lệnh bài bị Hồn Thi cướp đi.
Mặc dù có thông hành lệnh bài trong tay, nhưng những võ giả này một khi ly khai Huyền Vũ thành, lúc muốn tiến vào, nhất định phải nộp một số linh thạch kinh người, cho nên hai gã Kiếm Thánh của Tinh Đấu Tông, sau khi tiến vào Huyền Vũ thành thì không rời đi. Dư An bởi vì trong tông còn có một chút chuyện trọng yếu phải xử lý, cho nên mới về Tinh Đấu Tông, kết quả bị Đường Tiêu cùng Vi Liên đánh lén, cuối cùng ngoài ý muốn chết ở trong tay Tử thần.