Tiền?
Càn Kình nhớ lại từ khi về Vĩnh Lưu thành hắn cứ mang máng đã quên điều gì, đó là trong đấu giới cất kho báu vàng thỏi kiếm được từ chỗ Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn. Vốn Càn Kình định đưa tiền cho La Thanh Thanh xem xem có giúp nàng xoay nguồn vốn không, thế nhưng bị Mộc Quy Vô Tâm đại thúc, nhi tử của thành chủ làm hắn quên béng đi.
- Xem ra ngươi không cần.
Bàn tay trắng nõn của hiệu trưởng Y Sa phẩy trước ngực, nói:
- Vậy ta không quấy rầy vợ chồng son các ngươi, hẹn hò vui vẻ.
Vợ chồng son?
Càn Kình nhíu mày muốn giải thích nhưng nhận ra hiệu trưởng Y Sa không muốn nghe, nàng xoay người đi hướng nhà dạy học. Bích Lạc đứng bên cạnh Càn Kình thì cúi gằm mặt.
- Thật tiếc...
Hiệu trưởng Y Sa lắc eo duỗi lưng, bắp đùi thon dài, mông vêu, váy ngắn bao bọc hấp dẫn ánh mắt các đệ tử đi ngang qua.
- Vốn tưởng sẽ được tiểu Chiến Sĩ mời không ngờ bị người cướp mất.
Càn Kình xoay người nhìn Bích Lạc. Nữ Ma Pháp Sư nhát gan cúi đầu im lặng như thường ngày, Bích Lạc chỉ nhìn xuống đất. Càn Kình, Bích Lạc chìm trong tình trạng im lặng.
- Nói này...
Càn Kình lúng túng đánh vỡ im lặng, tò mò hỏi:
- Chẳng phải nàng đã lên lớp sao? Tại sao quay về?
Bích Lạc hơi ngẩng đầu lên, vươn bàn tay nhỏ ra khỏi trường bào ma pháp lớn màu đen chỉ hướng ngực Càn Kình.
- Túi... Túi sách...
Càn Kình cốc đầu mình, đã hiểu nữ Ma Pháp Sư muốn nói gì. Trước giờ khi Ma Pháp Sư tác chiến thì Chiến Sĩ phụ trách đồ quân nhu. Túi sách vừa to vừa nặng của Bích Lạc tất nhiên không có Ma Pháp Sư nào tự cầm, vì tránh cho hai tay đều bận nên Càn Kình bỏ vào đấu giới.
Bích Lạc không có sách giáo khoa cho dù lên lớp cũng vô dụng, vì vậy nàng đến lấy cái túi rồi gặp phải chuyện Ái Bích Giai nên rất là chính nghĩa đứng ra hỗ trợ.
- Thế...
Càn Kình gãi đầu nói:
- Chúng ta đi.
Bích Lạc gật mạnh đầu, dướp lớp trường bào ma pháp đôi tay xoắn vào nhau. Bích Lạc chậm rãi cất bước đi bên Càn Kình, ánh mắt tò mò kỳ dị lại tập trung vào họ.
Vĩnh Lưu thành là trung tâm trong tun tâm nguyên hành tỉnh.
Hào cường các nơi nếu có năng lực thẩm thấu thế lực vào Vĩnh Lưu thành thì sẽ muốn phát triển, xúc tiến. Tòa thành thị này bồng bột phấn chấn, đường cái rộng rãi không đầy hơi thở quý tộc như Càn thành nhưng có hơi thở thương nghiệp, nhà giàu mới nở phồn vinh.
Ăn, uống, chơi, bán hoặc không bán.
Trừ những vũ khí ma pháp kiểu chiến tranh bị cấm buôn bán ra, không gì không thể mua trong Vĩnh Lưu thành.
Càn Kình đi trên con đường nhộn nhịp mới phát hiện hắn đến Vĩnh Lưu thành, nói chính xác hơn không phải lần đầu tiên hoặc ngày thứ nhất nhưng chưa từng đi dạo trên đường Vĩnh Lưu thành.
Bích Lạc yên lặng theo bên Càn Kình, nhìn cái mũ to quay qua quay lại thì biết thiếu nữ im lặng thậm chi hơi nhát gan này cũng giống như cô gái khác thích đi dạo phố.
- Vũ hội... Vũ hội...
Càn Kình đi lững thững ở trên đường, bỗng nhiên cảm giác Bích Lạc ngừng bước, nhìn chằm chằm một tiệm quần áo.
A?
Càn Kình xoay người lại, thấy Bích Lạc đứng trước cửa không nhúc nhích, dường như đang nhìn chỗ nào đó trong phòng. Càn Kình nhìn theo tầm mắt Bích Lạc thấy một tủ áo thủy tinh trong suốt, bên trong có hình nộm người gỗ.
Hình nộm người gỗ mặc bộ váy xinh đẹp, lễ phục hở vai màu xanh nướcb iển, chỉ bạc thêu tuyết liên nở rộ, dây chuyền một viên bảo thạch màu vàng phối hợp vừa đúng, chẳng những toát ra cao quý mà còn không mất trang nhã thoát tục.
Dù chỉ là một người nộm gỗ không có sự sống mặc lễ phục dạ hội nhưng cũng cho người vẻ đẹp khó tả, tựa như nghệ thuật đại sư điêu khắc nhiều năm ra nữ thần.
Đẹp, phải nói đây là lễ phục dạ hội cực kỳ đẹp. Càn Kình chỉ vào lễ phục dạ hội trên người nộm, nhìn Bích Lạc.
Càn Kình khẽ hỏi:
- Thích?
Bích Lạc gật nhẹ, nhẹ đến nỗi không thể nhận ra. Nếu không phải Càn Kình khổ luyện Thần Xạ có đôi mắt cực nhạy bén thì đã không thấy được.
Càn Kình cười cười. Thường ngày Bích Lạc chỉ vùi đầu nghiên cứu ma pháp nhưng rất có ánh mắt chọn y phục, xem ra nữ nhân có thiên phú bẩm sinh về mặt này.
- Thế thì vào xem đi.
Càn Kình cất bước đẩy mở cửa thuy tinh, tránh sang một bên cho Bích Lạc bước vào.
Bích Lạc kéo mũ ma pháp càng thấp, bước nhanh đi vào phòng, nhanh chóng hành lễ với hai thanh niên mặc y phục giống nhau nghênh đón làm bọn họ ngây người. Sao lại có khách nhân tiến vào cúi đầu hành lễ trước?
Càn Kình vội tiến lên hai bước vươn đôi tay dìu Bích Lạc đứng thẳng dậy, cười nói với hai nhân viên:
- Các ngươi lo việc của mình đi, chúng ta xem một lát.
Hai nhân viên cửa hàng ù ù cạc cạc né sang bên, tò mò đánh giá cặp đôi kỳ dị Càn Kình, Bích Lạc. Trông nữ Ma Pháp Sư rất nhát gan, tại sao Chiến Sĩ nam giới này lại biểu hiện rất khí thế? Tuy Càn Kình giơ tay nhấc chân không có vẻ gì kênh kiệu, rất là thân thiện nhưng lại cho người cảm giác khí thế, dường như có chuyện gì hắn cũng sẽ không căng thẳng.
Càn Kình quan sát tiệm quần áo mới phát hiện đây là một tiệm rất lớn, hơn trăm hình nộm người mẫu mặc các loại trang phục phong cách khác nhau, cộng với trong phòng khảm pha lê nhiều màu sắc chiếu ánh sáng, cho người cảm giác mộng ảo.
- Ủa? A Kình!
Càn Kình run lên, thanh âm thật là quen thuộc, hoặc nên nói chỉ có một nữ nhân gọi cái tên đó, mà không, là nữ ma mới kêu như vậy.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy!
Càn Kình quay đầu, ngạc nhiên thấy ba nữ nhân bước vào cửa hàng trong đó một người là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, hai người khác là Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh.
Trong mắt ba nữ giới tràn ngập tò mò, kinh ngạc, nghi hoặc, khó hiểu nhìn Càn Kình. Người vốn nên đi học tại sao xuất hiện trong tiệm quần áo xa hoa nhất, đẹp nhất và thời trang nhất Vĩnh Lưu thành?
- Tình cờ quá vậy?
Càn Kình lúng túng gãi đầu. Vốn Càn Kình định trở về tìm mấy mỹ nữ cùng nhau đi dạo phố, cũng góp ý về y phục giúp Bích Lạc. Thến hưng Càn Kình nghĩ đến nếu ba nàng Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hỏi hắn chọn lễ phục dạ hội làm cái gì thì biết đáp như thế nào?
Buổi tối các đệ tử chúng ta có vũ hội, ta định đi chúng với Bích Lạc, ba nàng ở nhà đếm sao đi.
Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh sẽ thấy sao? Càn Kình không nghĩ ra nhưng hắn lờ mờ đoán được phản ứng của nữ ma Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Chắc chắn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sẽ la hét đòi đi, cho dù Càn Kình không cho thì đến thời gian sẽ thấy nữ ma ăn mặc yêu diễm, quyến rũ xuất hiện trong vũ hội.
Bởi vì nguyên nhân này nên Càn Kình từ bỏ suy nghĩ nhờ Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hỗ tợ nhưng không ngờ sẽ gặp ba nàng tại đây.
- Bích Lạc?
Hai tay La Thanh Thanh kéo váy bước nhanh đi tới trước mặt Bích Lạc, nhìn nàng rồi lại nhìn Càn Kình, mắt xẹt qua buồn bã thậm chí là ai oán.
Càn Kình cảm nhận ánh mắt ai oán của La Thanh Thanh, toàn thân bứt rứt. Thì ra trên đời này có một loại ánh mắt cực kỳ sát thương. Cái gì cấm chú, đấu kỹ, cường giả nhập thánh đều không bằng ánh mắt ai oán của La Thanh Thanh.