"Đồ nhi ngoan." Người khác nhẹ giọng nhắc nhở ở bên tai nàng, "Chớ nhìn vi sư chảy nước miếng vào thời điểm này, nếu như ngươi muốn nhìn, tối nay trở về nhà vi sư để cho ngươi nhìn thoải mái!"
"Ách. . . . . ." Nàng theo bản năng liền nâng tay áo lên chùi lên môi, lúc này lại nói: "Ta có chảy nước miếng hồi nào? Ngươi không cần quá tự luyến có được hay không?"
Hai người tùy ý đôi câu, Mạnh Tử Ca nghe hết. Cái loại mơ hồ sầu não càng ngày càng quá mức, một chút biện pháp cũng không có.
Cuối cùng Như Ý rất nhanh phục hồi tinh thần lại, chỉ dùng khuỷu tay thúc Ngọc Hoa một phát tỏ vẻ mình không cao hứng, sau đó lại trả lời Ngự Phong——
"Nếu là quan tốt nghiêm chỉnh ngươi đòi ta một lời giải thích thì cũng thôi đi! Phải trách binh hắn đến dưới thành vẫn không quên uống rượu vui mừng, vẫn không quên hàng đêm sênh ca! Người như vậy, chết thì cũng đã chết rồi!" Nói xong, biến sắc, mở miệng nữa thì đã đổi lại một giọng nói khác——"Ngự phong trưởng lão chẳng qua đó là một bộ hạ của Mạnh, còn Thiên Ngọc Sơn kia. Nếu như mấy tên tướng soái bình thường chết đi ngươi đều muốn tới đòi một câu trả lời hợp lý cùng ta, vậy đến lúc đó ta muốn hỏi một chút, mười bảy năm trước Khương Quốc nhiều mạng người như vậy, ta nên đòi lại với ai đây đây?"
Lúc nữ tử nói chuyện, trong mắt lóe giảo hoạt, chợt một cái chớp mắt thanh u thoáng qua, đến lúc đó khiến đám người Mạnh Tử Ca cảm thấy, như vậy mới giống là Nữ Nữ năm đó.
"Ta chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi." Có âm thanh thản nhiên truyền đến, là Ngự Phong đang nói chuyện."Mạnh Quốc Hay là Khương Quốc, đều chẳng quan hệ tới ta. Ta muốn thần phục, chỉ là Thiên Ngọc sơn mà thôi."
Nhàn nhạt đôi câu, lại không mở miệng, lần nữa trả lại cuộc đối thoại cho chủ nhân.
Lúc này Mạnh Tử Ca mới lên tiếng, nói:
"Nữ Nữ, ta không dối gạt ngươi! Thật sự ta là thái tử Mạnh Quốc, tên gọi Tử Ca!"
"Tử Ca. . . . . . Mạnh Tử Ca?" Nàng cười nhẹ, lại hết sức rực rỡ."Vậy rất tốt!" Âm thanh thanh thúy, người đi về phía trước mấy bước, sau đó vươn tay ra đưa tới trước mặt Mạnh Tử Ca: " Bắt tay làm lễ đi! Ngươi cũng giống như ta vậy, đưa tay tới đây!"
Mạnh Tử Ca không hiểu cái gì gọi là " lễ bắt tay" , nhưng vẫn đáp ứng, học bộ dáng của nàng đưa tay phải lên phía trước, lập tức bị Như Ý cầm.
Nhưng nghe được nữ tử nói:
"Tốt! Chứng ta dùng thân phận mới làm quen lại lần nữa! Mạnh Tử Ca xin chào, ta là thê tử chưa qua cửa của đảo chủ Phổ Phổ đảo Ngọc Hoa công tử, ta họ Khanh, tên gọi Như Ý!".