“Sư tỷ!” nhìnthấy Như Ý bắn nước tung tóe, Thiện Tâm bất đắc dĩ đi ra nắm lấy đầu vai Như Ý khống chế được, lại nói: “Ngoan ngoãn cởi quần áo ngâm đànghoàng! Thiệt là! Lúc nãy giống như sắp chết rồi, ta bị sợ đến Tiêu Thước cũng khóc. Sư tỷ, ngươi đừng hành hạ người khác như thế, ta chỉ có thểmời sư phụ trở lại!”
Như Ý lập tức an tĩnh!
Thiện Tâm hàilòng gật đầu một cái, quả nhiên, sư phụ chính là khắc tinh sư tỷ. Ngườisư tỷ này không sợ trời không sợ đất, nhưng chính là sợ sư phụ mình!Thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!
Thật vất vả giúp đỡ cởixiêm áo nàng cũng ra, nhưng người ngâm ở trong nước cũng không biết đầuóc thế nào đột nhiên chuyển một cái, sau đó một phát bắt được cổ tayThiện Tâm, thần kinh hề hề hà hà mà nói:
“Tỷ làm mối cho ngươi như thế nào?”
Tiểu cô nương sửng sốt:
“Ngươi nói chơi cái gì?”
“Làm mai!” Như Ý trịnh trọng lặp lại một lần nữa, thấy Thiện Tâm giống nhưkhông hiểu, lại đổi ngôn ngữ thông tục dễ hiểu lại nói: “Chính là giớithiệu đối tượng cho ngươi, xem mắt, tướng công! Đã hiểu chưa?”
Khuôn mặt Thiện Tâm nhỏ nhắn vọt lên hạ xuống liền đỏ, rồi sau đó cũng chụp một cái khuôn mặt trên mặt nước, hô to ——
“Nói những lời nói gì chứ! Lại còn nói làm mai nữa chứ! Sư tỷ a sư tỷ! cảngày ngươi nói không biết trong đầu sư phụ đều nhớ những thứ gì, nhưngngươi nhìn mình xem! Ai có thể hiểu trong đầu ngươi suy nghĩ những thứgì? Còn làm mai! Ta bao nhiêu tuổi! Lại lấy cái gì bảo đảm! —— thôi! Tađi tìm sư phụ, để cho hắn thu thập ngươi!”
Lúc nói xong , tiểu nha đầu quay đầu đi thật.
Như Ý muốn túm nàng, thế nhưng nha đầu theo Ngọc Hoa cũng học không ít, xoay người vận khinh công trực tiếp đi đến cửa phòng.
“Ngươi chờ xem! Ta tìm sư phụ dọn dẹp ngươi!” Trước khi đi vẫn không quên uyhiếp, “ Tốt nhất ngươi mặc y phục vào, nếu không sư phụ trượt chân némngươi tới trong sân!” .