Sát Thủ 60 Ngày Giả Làm Vợ Đội Trưởng Đặc Nhiệm

Chương 78: Ván bài lật ngửa và tên cảnh sát giả mạo



Lúc này ở đại sảnh casino, DarkM còn chơi bài thì có tiếng điện thoại gọi đến, sau khi bắt máy nghe bên kia hớt hải thông báo liền lập tức bật dậy:

- Cái gì? ‘Khách hàng’ đã bị giết rồi sao? Hả? Một nữ vệ sĩ mặc váy body đen...?

-

Lập tức DarkM liếc mắt sang Lam Tiễn, bởi vừa nhớ đến nữ vệ sĩ ban nãy nũng nịu với anh chàng lão đại này xong, tức khắc hiểu ra ngay mình đã bị lừa! Ông ta lấy súng từ tên vệ sĩ bên cạnh, chĩa thẳng vào Lam Tiễn: “Nói mau! Chúng mày là ai?”.

Kể từ lúc DarkM kêu lên câu nữ vệ sĩ mặc váy body đen thì Lam thiếu tướng hiểu ngay Quyết Ngọc đã giải cứu được Đới Lỗ, đồng nghĩa thân phận lão đại của anh cũng bại lộ rồi, liền hành động chớp nhoáng thò tay xuống dưới bàn lấy súng ra bắn lia lịa vào nhóm vệ sĩ!

Ván bài đã lật ngửa, Lam Tiễn hất mạnh chiếc bàn đổ ầm, cả Phi Lang lẫn Bạch Hổ cũng lần lượt rút súng bắn. Toàn bộ đại sảnh âm vang súng nổ, những vị khách chơi bài khác hoảng sợ la hét bỏ chạy!

Trong lúc nhóm vệ sĩ DarkM bắn trả tốp cảnh sát, Lam Tiễn núp sau chiếc bàn, nhanh chóng nói qua thiết bị liên lạc, yêu cầu cảnh sát phố Ương đang ở bên ngoài hãy mau vào đây ngay!

- Vũ Vũ! - Lam Tiễn nghe tiếng vợ phát ra từ thiết bị liên lạc bên tai - Em mau đưa Đới Lỗ ra khỏi đây..! Khách hàng mua ma túy của DarkM vừa bị giết rồi!

- Vậy ra vị khách VIP em nhìn thấy đã chết là khách hàng của DarkM ư? Em phát hiện một kẻ đáng ngờ mặc cảnh phục cảnh sát phố Ương, rất có thể hắn đã giết chết ông ta! Em đang đuổi theo vì nghi rằng đấy chính là Mục Thời Cảnh!

Mục Thời Cảnh? Hắn ta có mặt tại casino này làm gì? Nghe đây Vũ Vũ, đừng đuổi theo nữa, nguy hiểm lắm! Anh sẽ đến chỗ em ngay!

Lam Tiễn vừa dứt lời thì bên tai đã nghe tiếng va chạm khá mạnh, chẳng còn thấy lời hồi đáp nào nữa từ Quyết Ngọc, liền đoán rằng có thể cô vừa bị đánh lén và thiết bị liên lạc bị rơi ra khỏi tai!

Nghiến răng, Lam Tiễn rời chỗ núp, giương súng bắn liên hoàn tới chỗ DarkM đang trốn sau cái tủ, từng tên vệ sĩ trúng đạn liền ngã xuống! Vừa hay, lực lượng cảnh sát phố Ương ập vào, bao vây cả đại sảnh cùng lúc tóm gọn vài tên xã hội đen khác đang bắn tới!

Nói với Phi Lang tạm thời làm chủ ở đây, Lam Tiễn lập tức chạy đi tìm cô vợ trẻ còn chưa biết đang trong tình cảnh nguy hiểm gì!



Quả đúng như Lam đội trưởng suy đoán, Quyết Ngọc hiện tại đang bị người đàn ông mặc quân phục giả mạo ghìm giữ lấy người từ phía sau! Ban nãy vừa đuổi theo vừa nói chuyện với Lam Tiễn, cô bất ngờ bị hắn ta đánh lén từ sau cánh cửa thoát hiểm, khiến thiết bị liên lạc rơi ra khỏi tai!

Mặc dù thân thủ cô nàng họ Quyết vốn rất nhanh thế nhưng kẻ này thậm chí nhanh hơn khi hóa giải thế ra đòn hiểm hóc của cô, chẳng những thế hắn còn cầm lấy cổ tay cô mà bẻ ngoặt ra sau! Kỳ lạ là, hắn cố tình không dùng lực quá mạnh để tay cô nàng sát thủ không bị bẻ gãy!

Tay bị giữ chặt sau lưng giữa thế gọng kìm là lưng mình và ngực kẻ đó, Quyết Ngọc cắn nhẹ môi cố vùng vẫy thoát thân thì lập tức bị hắn vòng tay qua ôm lấy eo, từng ngón tay mạnh bạo bấu siết lớp vải đen bó sát thân thể cô, cảm giác như vừa muốn chiếm hữu lại vừa muốn đe dọa!

Hơi ấm tỏa ra từ người hắn khiến Quyết Ngọc quen thuộc và cũng đầy cảnh giác, lập tức liếc nhìn ra sau, nón kepi cảnh sát che đi một phần gương mặt hắn, tuy nhiên cô vẫn dễ dàng gọi cái tên:

-

Mục Thời Cảnh?

Im lặng... Tiếp theo là giọng cười lạnh lẽo làm đóng băng sống lưng Quyết Ngọc: “Quả nhiên không hổ danh Seven, sát thủ yêu quý nhất của Mục lão đại ta!".

- Quả nhiên là anh, Mục Thời Cảnh! Anh đến đây làm gì, còn giả mạo cảnh sát?

- Bên ngoài casino đám chó săn bao vây dữ quá, ta hiển nhiên phải cải trang để dễ trà trộn vào đây rồi! - Thời Cảnh tháo nón kepi ra, vứt đi - Còn lý do ta đến đây thì em không cần biết, chỉ là ta có việc phải làm thôi.

- Vị khách trong phòng VIP có phải do anh giết?

-

Đúng, bởi vì gã có thứ mà ta cần để đối phó với Cang lão đại! Còn em, Quyết Ngọc, lại cùng tên Lam Tiễn tới đây làm cảnh sát chính nghĩa à, chắc lại vây bắt cuộc mua bán ma túy của đám người DarkM chứ gì? Lúc ở chỗ thang máy, ta đoán ngay em có lẽ đã phát hiện ra hành tung của ta rồi!

- Dù anh có cháy thành tro thì em cũng nhận ra thôi, lão Cảnh!



Mục Thời Cảnh nhoẻn miệng cười thích thú, liền nhắm mắt ngửi mùi hương trên mái tóc cô nàng sát thủ, giọng nhàn nhạt: “Kể từ vụ buôn vũ khí, hơn 2 tháng rồi ta mới gặp lại em đấy, Quyết Ngọc! Lần đó, tay chồng thiếu tướng bản lĩnh của em bắn ta một phát, giờ còn chưa lành hẳn, ta thật muốn đem em ra trả thù hắn cho hả giận!”.

Thời Cảnh lại bắt đầu bày ra dáng vẻ cuồng vọng biến thái dành cho Quyết Ngọc, khiến cô cố gắng giật tay ra khỏi sự kìm giữ chặt chẽ kia: “Mau buông em ra!”.

- Khi đến đây, ta chẳng muốn day dưa nhiều vì cần giải quyết cho xong việc! Tuy nhiên giờ nhìn thấy em trong dáng vẻ hấp dẫn khiêu gợi này thì ta lại đổi ý, hay là nên đem em đi theo, lần nữa rời khỏi tên Lam Tiễn chết tiệt đó?

Chán ngấy cái việc bị Thời Cảnh hắn bức ép rồi, Quyết Ngọc nhanh như cắt rút con dao găm nhỏ giắt bên đùi dưới lớp váy ngắn, dùng tay trái vung thứ kim loại bén ngọt kia chém mạnh ra phía sau!

Quá bất ngờ trước thế phản công sắc sảo ấy, Mục lão đại lập tức buông tay cô nàng ra đồng thời bật lùi ra phía sau tránh đường chém nguy hiểm kia! Hắn lấy lại bình tĩnh, giương mắt nhìn Quyết Ngọc lạnh lùng xoay nhẹ dao găm, cười khẩy hỏi: “Từ khi nào mà em sử dụng tay trái vậy?”.

- Sao, giật cả mình rồi hả, Mục lão đại? Là do Lam Tiễn chỉ dạy cho em đấy!

Nụ cười bỡn cợt trên mỗi biến mất, Mục Thời Cảnh căm ghét khi nghe bờ môi anh đào đẹp đẽ đó cất lên cái tên Lam Tiễn đầy vui vẻ lẫn ngưỡng mộ, chẳng những vậy vị thiếu tướng còn chỉ cho cô nàng cách dùng tay trái để phản đòn, giống hệt hắn ngày xưa từng cầm tay cô dẫn dạy từng chút một!

- Được rồi, đùa giỡn tới đây thôi! Xem ra, ta chưa thể đưa em đi theo, nhưng hãy nghe cho rõ, lần tiếp theo gặp lại thì ta chắc chắn đem em về bên cạnh ta!

- Anh đừng hòng rời khỏi đây, lão Cảnh! Em phải bắt anh về sở cảnh sát!

- Muốn bắt Mục Thời Cảnh này? Cỡ em chưa phải là đối thủ của ta đâu!

Bùm! Quyết Ngọc vội nhắm mắt bịt mũi vì Mục Thời Cảnh ném lựu đạn khói xuống đất hòng đánh lạc hướng cô mà nhanh chóng biến mất! Cô đưa tay lên quạt mạnh lớp khói dày đặc, đảo mắt nhìn lại lần nữa hiển nhiên đã không thấy hắn đâu!

Mục Thời Cảnh theo lối thoát hiểm mà tháo chạy, khi sắp xuống tầng trệt thì tiếng súng sau lưng vang lên, cùng lúc hắn phản xạ cực nhanh né được viên đạn xé gió bay vút qua! Khi đã trấn tĩnh thì lão đại này nghe chất giọng cứng rắn hết sức rõ ràng:

- Mục Thời Cảnh! Đứng yên và giơ hai tay qua đầu, nếu cử động thì tao bắn đấy!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv