Có thể cảm nhận rõ tia nhìn nóng rực ấy lướt qua dây áo lót, làn da trắng nõn, bộ ngực nhô cao xuống đường lưng cong gợi cảm... thật khiến cô vợ trẻ ngượng chết tới nơi! Lỡ như thua thì lẽ nào phải cởi bỏ hết sao? Tay cầm súng hơi run, cô hết tự tin rồi...
- A! Trời khuya rồi nên dừng tại đây thôi, 3 màn thi cuối dời lại lúc khác nhé!
Liền đặt súng xuống bàn, Quyết Ngọc vội cầm áo quân phục khoác lên người, hiển nhiên chưa kịp đánh bài chuồn là nhanh như cắt bị Lam Tiễn từ phía sau vòng tay qua eo ôm lấy! Cô nghe anh thì thầm vào tai, hơi thở nóng hổi:
- Em nói đúng, khuya rồi vợ chồng ta nên về phòng, cuộc đấu súng này cũng đã phân thắng bại rõ ràng, chẳng cần chờ tới lúc khác!
Cô vợ trẻ bị Lam thiếu tướng vác thẳng về phòng ngủ trong tình trạng chẳng mấy hay ho!
Đóng mạnh cửa phòng khóa chốt, bên trong tối mờ, Quyết Ngọc được đem thẳng lên giường, cùng lúc Lam Tiễn bật đèn ngủ. Ánh sáng nhờ nhờ chiếu lên thân thể cô khi bị chồng kéo áo quân phục ra vứt đi.
- Anh, chờ đã...
Quyết Ngọc ngừng lại khi tấm thân cao lớn lập tức phủ xuống đè lên mình, Lam Tiễn nhắm tới đôi môi anh đào mở hé, hôn đắm đuối khiến cô choáng ngợp. Ngấu nghiến vờn vít nhau đã đời, anh khẽ mở mắt, khóe môi kéo nhẹ ngạo nghễ:
- Đới hạ sĩ, em muốn chạy trốn à, chơi thế không đẹp nhé.
- Trốn... gì chứ... em chỉ muốn dịp khác hai ta thi tiếp.
- Cần gì thi nữa, thắng bại đã rõ, em thua hết cả 3 trận cuối rồi còn gì.
Quyết Ngọc hô hấp khó nhọc vì bờ môi ai kia tấn công dồn dập, từng lời phát ra đứt quãng: “Thua thế nào được...? Em... ưm... còn chưa bắn mà.”.
Cười nhè nhẹ, bấy giờ Lam Tiễn tạm thời ngừng hôn, đem môi hờ hững dạo quanh chiếc cổ thanh mảnh trắng muốt, cố tình dùng hơi thở nam tính nóng bỏng mơn trớn bờ vai trần trụi, bàn tay to lớn vuốt dọc theo đường thân thể vợ xuống tới thắt lưng quần, nói từng lời thế này:
- Trong cuộc đấu, em từ bỏ giữa chừng tức là mất quyền thi đấu, dĩ nhiên phải thua rồi! Màn thứ 8 em chưa bắn, thua một chập...
Chiếc quần quân phục mau chóng bị lột khỏi người rồi, Quyết Ngọc định cầm tay chồng giữ lại nhưng anh chàng đã luồn ngón tay vào quần lót đen chữ Y khiêu gợi chậm rãi kéo xuống tiếp, môi mút nhẹ xương quai xanh của cô, giọng thư thái:
- Đây là thua cho màn thứ 9!
- Đừng mà, em không phục...
Quần lót rời khỏi đôi chân thon thả kia và rơi xuống sàn phòng, Lam Tiễn dựng nửa thân dậy, người nằm bên dưới chính là bị lột sạch sẽ ngoại trừ áo lót ren gợi tình, đem theo tia nhìn ấm ức trách anh chơi ăn gian!
Cười vợ nhỏ trẻ con đang mang biểu hiện bất bình, anh liền tự trút bỏ quân phục trang nghiêm, để lộ cơ thể tráng kiện lực lưỡng như mọi khi, bẻ cổ хоау vai kêu răng rắc.
- Chẳng phải em muốn anh cởi bỏ quần áo à, thế này không kiện cáo nữa chứ.
Quyết Ngọc cơ hồ hoang mang, kể từ đêm ân ái sau nhiều năm gặp lại ấy, qua mấy đêm liền mỗi khi Lam Tiễn đè trên giường, cô đều không chịu nổi sự cường đại này.
Cứ thấy tấm thân to lớn vạm vỡ từ chồng quân nhân, là sẽ phản ứng vùng dậy muốn chạy trốn, như bây giờ cô định trèo xuống giường liền tức khắc bị Lam Tiễn khóa lấy eo thon ghìm lại, áp lưng trần vào trước vòm ngực rắn rỏi của anh.
- Nói không giữ lời, thua rồi chạy trốn, đáng phạt nhé Đới hạ sĩ! Em nuốt lời như thế, sẽ làm gương xấu cho Hiểu Hiểu đấy...
Quyết Ngọc bị Lam Tiễn giữ chặt, bị anh cắn m.út nhè nhẹ lên cổ rồi tới vành tai đỏ bừng, khổ sở thanh minh: “Cái này không thể nói vậy được, em....
Cô ngưng bặt khi nghe âm thanh pựt′ cùng lúc hai dây áo lót và mảnh vải ren trước ngực rơi ra do tay anh vừa cởi bung, kèm theo chất giọng ham muốn: “Màn thi cuối cùng, em cũng thua nốt”!
Ngắn gọn vậy thôi, Lam Tiễn xem như chính thức tuyên bố Quyết Ngọc thua toàn tập và kết quả đúng là cô bị cởi sạch sẽ đồ trên người luôn!
Bầu ngực đầy đặn được giải phóng, bàn tay thô ráp chụp lấy xoa nắn, Quyết Ngọc thở hổn hển mà vẫn chưa phục, lại bị Lam Tiễn say sưa liếm m.út gáy nhỏ và bờ vai trần.
- Nhưng... nhưng anh xấu xa đề ra cái trò thua cuộc cởi đồ.
- Đúng là anh có hơi xấu thật, nhưng chỉ thi có 5 vòng thôi, là tự em thêm 5 vòng nữa nên mới thua nhiều như vậy.
- Có phải lúc đầu, anh cố tình bắn trật... hòng dụ em...?
- Anh có ý nhường em cho vui cơ mà khi nghe em bảo thi thêm 5 vòng thì anh không muốn nhường nữa, em rõ là muốn anh thua cởi hết đồ, tiểu yêu tinh gian xảo!
Lam thiếu tướng cười bằng mắt, cứ vùi mặt vào hõm cổ vợ hôn liên tục, hai bàn tay phía trước bưng lấy bầu ngực căng tròn mềm như nhung, cực lực nhào nặn.
Thân thể ửng hồng nằm lọt thỏm trong lòng anh, Quyết Ngọc cắn nhẹ môi dưới, thật chẳng cách nào thoát khỏi sự kìm giữ cuồng dã ấy.
Bóp nắn ngực mềm đã rồi, anh vươn một tay đẩy nhẹ mặt cô đỏ hay vì hưng phấn quay qua, cùng trao nhau nụ hôn nồng nàn, tay còn lại di chuyển xuống giữa hai đùi cô, mân mê kích thích!
“Ha... Ah..”, Quyết Ngọc không ngăn nổi khoái cảm liền rên nhẹ một tiếng, bên dưới bị mơn trớn tới đầu óc quay cuồng, tiếp theo liền được Lam Tiễn nhấc bổng lên xoay hẳn cơ thể cô quay qua đối diện với anh. Thật nhanh chóng lẫn mạnh mẽ, anh đem cô chôn vùi lấy hạ bộ mình từ sâu bên dưới, nóng hổi cuộn trào như thể bùng nổ!