Quyết Ngọc chịu thua trước anh chồng to xác, Lam thiếu tướng uy vũ mỗi lần làm nhiệm vụ đâu mất rồi, thật anh càng ngày càng khiến cô bất ngờ, mê vợ tới vậy à?
Bó tay, cô đành vỗ nhè nhẹ lên mặt anh hệt như dỗ dành, tiếp theo anh chồm lên hôn cô. Đang tình cảm ngon lành thì hai vợ chồng nghe tiếng Hiểu Hiểu gọi: “Mẹ ơi!”.
Tức thì cửa phòng thiếu tướng mở, Hiểu Hiểu nhảy khỏi tay Tiểu Thất chạy ù vào trong, vừa cầm hộp sữa uống vừa ôm chặt lấy mẹ! Quyết Ngọc lo lắng hỏi con bị đau ở đâu à, thằng bé lắc đầu nói to:
“Ba giành mẹ với con, con hổng chịu đâu!”
Bất ngờ vài giây, Lam Tiễn vẫn chưa chịu buông vợ ra, trêu chọc con trai:
- Mẹ con nhưng cũng là vợ ba, tại sao con ôm được mà ba không được?
- A, ba thấy ghét, tối nào ba cũng giành ngủ với mẹ, giờ còn giành ôm mẹ nữa...
Bị con trai cưng ngây ngô “vạch trần” việc ôm ấp vợ hằng đêm trước mặt thuộc cấp, Lam thiếu tướng ho nhẹ xong lấy lại dáng vẻ nghiêm kỷ:
- Con ngủ với bà nội, còn ba ngủ với mẹ, vậy là đúng rồi.
- Ứ chịu, con muốn ngủ với mẹ cơ, hức hức!
Nãy giờ quan sát công cuộc giành giật của cha con họ Lam, Quyết Ngọc cố nhịn cười, tiếp theo đẩy nhẹ ai kia còn mặt dày vô sỉ chưa chịu buông ra, dỗ dành con:
- Ngoan ngoan, Hiểu Hiểu đừng khóc, giờ mẹ đưa con về nhà chơi nhé!
Hiểu Hiểu chưa kịp gật đầu là Lam Tiễn đã nói ngay với vợ: “Chờ anh đưa con đến chỗ Mã đại tá đã, lúc trước cậu ta lúc nào cũng khoe con gái với anh, giờ tới lúc anh khoe con trai cưng lại cho biết mặt! Nào Hiểu Hiểu, đi với ba!”.
Lam Tiễn bế xốc thằng bé lên, nhanh chân chạy ra ngoài, Quyết Ngọc nói với theo không kịp: “Anh đừng để con về trễ, ông bà nội nó ở nhà đang trông lắm”. Cô thở dài, thiệt là mệt mỏi với Lam đội trưởng cuồng con trai, bấy giờ nhìn qua Tiểu Thất còn yên lặng nãy giờ do chứng kiến cảnh vui vẻ của gia đình người ta.
- Ngại quá, đã để Ngưu hạ sĩ nhìn thấy hai cha con họ như thế. Em vẫn khỏe chứ?
- Cũng ổn ạ, em xin phép...
-
- Tiểu Thất, dạo này hình như em tránh mặt tôi à?
- Xin lỗi nhưng em không thích những người dính dấp tới tội phạm. Em biết chị có liên quan tới tổ chức GOD, dù chẳng rõ thế nào nhưng một người thế này lại ở trong đội đặc nhiệm, bên cạnh Lam thiếu tướng thì em thấy khó chịu ạ.
Lần trước giả vờ chết, Tiểu Thất hiểu ngay Quyết Ngọc liên quan tới Mục Thời Cảnh, tuy nhiên lại chẳng hề biết cô gái này là sát thủ bởi Lam Tiễn đã phong tỏa tin tức, ngoài Lang - Hổ và Lý Hoàng Mai thì chẳng ai trong sở cảnh sát biết điều chấn động ấy! Nghe Tiểu Thất ám chỉ này nọ, Quyết Ngọc chậm rãi nói rằng:
- Việc tôi làm, không cần giải thích với ai, chỉ cần em hiểu bây giờ tôi sẽ sống thật tốt, giúp đỡ Lam Tiễn và Đội đặc nhiệm 11 truy bắt hết tội phạm
- Chị làm gì thì làm, miễn đừng để ảnh hưởng danh tiếng của Lam thiếu tướng.
Dõi theo bóng dáng Tiểu Thất bỏ đi, Quyết Ngọc cười nhạt. Cô nàng đó mở miệng bảo ghét tội phạm nhưng trước một câu sau một câu đều nhắc tới Lam Tiễn, rõ ràng là vì thích anh nên mới ghét người vợ như Quyết Ngọc!
Phu nhân thiếu tướng bắt đầu nhận ra, Tiểu Thất đó xem chừng còn rắc rối hơn Lý Hoàng Mai ngày xưa!
...Đêm tối thăm thẳm, bóng dáng cao lớn trầm mặc của người đàn ông trong áo khoác dài đen tuyền, miệng nhả khói thuốc bạt lởn vởn, hướng ánh mắt sâu hút về phía dinh thự phụ GOD. Rất nhanh, một cô gái bước ra từ đám cây cối rậm rạp, ánh trăng trên cao soi nhẹ vẻ mặt vô cảm giết chóc, là One!
-
Mục lão đại, vừa nghe anh xuất viện là Cang lão đại muốn tôi đến hỏi thăm anh.
Mục Thời Cảnh rít thuốc cười khẩy, hỏi thăm ư, nhạo báng thật! Ai chẳng biết Cang lão đại chướng mắt lão Cảnh hắn, tuy ông ta đứng đầu GOD nhưng vẫn luôn e ngại thế lực bành trướng của hắn tại Đại Đô! Cũng phải, khi mà lượng tội phạm tại thủ đô sầm uất này là nhiều nhất so với những nơi khác!
- Chứ không phải ông ta muốn xem tôi chết hay chưa à? Đừng giả vờ mèo khóc chuột nữa, ông ta cần cô chuyển lời gì tới tôi thì nói nhanh đi!
Khoanh tay, One thở mạnh: “Kể từ vụ buôn vũ khí ở tỉnh C, cũng qua hơn một tháng, trong thời gian anh nằm viện thì đám đặc nhiệm 11 đã càn quét và bắt bớ không biết bao nhiêu tội phạm GOD. Các khu vực hoạt động bí mật lần lượt bị đánh úp, anh có hiểu điều này nghĩa là gì chứ?”.
Tia nhìn lạnh băng đứng yên vài giây, Thời Cảnh đáp gọn: “Quyết Ngọc!”.
- Chính xác! Vẻ như cô nàng sát thủ Seven bảo bối của anh đã chính thức đứng về phía chồng là Lam thiếu tướng và cả cảnh sát rồi, rồi cô ta trả ơn anh bằng cách chỉ điểm tất cả nơi hoạt động dù là kín kẽ nhất của tổ chức ta, bắt hết tội phạm ở đây.
Mục lão đại tiếp tục hút thuốc, nhớ lần ấy bị Lam Tiễn bắn trúng vai, mê man suốt mấy ngày mới tỉnh do tình trạng khá nghiêm trọng vì nhiễm trùng xương vai, phẫu thuật xong gần nửa tháng mới dần hồi phục.
Việc chấn thương khiến vai trái không cử động tốt nữa, hắn tập vật trị liệu thấm thoắt cũng qua một tháng, tin tức về GOD xem chừng không nghe tới. Giờ thì... vẫn là Quyết Ngọc gây bất ngờ cho hắn!
- Cang lão đại đưa ra chỉ thị, tạm thời muốn anh ngưng mọi hoạt động tại Đại Đô! - One nói nốt mấy lời cuối - Về phần Seven và Đội đặc nhiệm 11, tôi sẽ xử lý...
- Không! Chính tay tôi sẽ làm điều đó!
One quay qua thấy lão đại ghê gớm ấy nhìn trực diện vào mình, gằn giọng:
- Tôi sẽ tạm ngừng hoạt động của tổ chức, nhưng về Quyết Ngọc và cả tên Lam Tiễn thì đích thân Mục Thời Cảnh này sẽ giải quyết! 2 tháng, nói với Cang lão đại đây là thời hạn đặt ra, nếu sau 2 tháng mà tôi chưa xử lý xong bọn họ thì tới lượt cô!
One xoay gót rời đi, trước khi mất hút vào bóng đêm tại đây, còn nói ngắn gọn: “Nhớ đấy, 2 tháng sau tôi sẽ đến tìm anh!”.
Còn lại một mình, Thời Cảnh hướng mắt đăm đăm về dinh thự phụ, ban nãy trước khi One đến hắn đã đổ xăng quanh chỗ này, dĩ nhiên là muốn xóa dấu vết!
Dù nơi đây, hắn và Quyết Ngọc từng sống cùng nhau 9 năm, nhưng xem chừng người con gái đó rồi cũng sẽ dẫn đám chó săn kia tới đây vây bắt hắn, hoặc không thì cũng sẽ tìm kiếm manh mối về GOD!
Nếu như cô đã hết lưu luyến thì lão đại này còn giữ nơi kỷ niệm này để làm gì nữa, thà rằng tự tay đốt sạch nó đi...
Vứt điếu thuốc xuống đất, lửa âm ỉ mau chóng bén vào xăng chảy ngoằn ngoèo, bùng cháy lên tức khắc. Vuốt nhẹ bờ vai còn chưa lành hẳn, đôi mắt Mục Thời Cảnh còn lạnh giá hơn cả cái giá lạnh của đêm tối, tiếp theo quay lưng để lại phía sau ngôi nhà bề thế chìm trong lửa đỏ, cuồng nộ như chính trái tim thù hận của hắn lúc này!